Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Gió Nghiêng Mưa Nhẹ Chẳng Nên Về

Thể loại: Ngôn tình hiện đại, điền văn, nhẹ nhàng mà thấm sâu, HE Nguồn convert: Tàng Thư Viện Edit: JR94 Chỉnh dịch: Xiao Fang Fuong Đây là chuyện xưa của Cận Duy Nghi. Cho tới nay vẫn muốn viết một câu chuyện xưa. Hy vọng nhân cách bọn họ cao quý, sự cao quý đó, không màng xuất thân cùng nghèo hèn. Hy vọng bọn họ kiên nhẫn chờ đợi, sự kiên nhẫn đó, không màng phong hoa cùng tuyết nguyệt. *** [*] : Một câu thơ trích trong loạt bài “Ngư  ca tử kỳ” (viết theo điệu Ngư ca trong dân ca TQ) của Trương Chí Hòa (張志和). Xin được phép dẫn nguyên văn cả bài kèm bản dịch của Nguyễn Chí Viễn : Ngư ca tử kỳ 1 Tây Tái sơn tiền bạch lộ phi, Đào hoa lưu thuỷ quyết ngư phì, Thanh nhược lạp, Lục thoa y, Tà phong tế vũ bất tu quy. … Trước non Tây Tái nhộn cò bay, Nước chảy hoa đào mập cá rô, Nón lá mảnh, Áo tơi phờ, Mưa phùn gió rít vẫn làm ngơ. *** [Review] Gió nghiêng mưa nhẹ chẳng nên về – Vô Xứ Khả Đào Tháng Tư 7, 2018 yukiht Book review Đoản văn. Rất ngắn. Văn án mở đầu thế này “Đây là câu chuyện cũ về Cận Duy Nghi”. 1 đoản văn rất ngắn khi đọc lại thấy vô cùng trọn vẹn, vừa vặn. Cũng lâu lắm mới có 1 đoản văn mình thích đến vậy. 1 câu chuyện đầy đủ cấu tứ, không dư thừa, 1 câu chuyện đủ làm người đọc thoải mái và bình yên. Đường Giang yêu Cận Duy Nghi, có lẽ cô cũng cảm nhận được. Nhưng trong mắt Cận Duy Nghi, Đường Giang là đại diện tiêu biểu của lứa công tử nhà giàu hoa hòe và không đáng tin cậy. Với Cận Duy Nghi, Đường Giang có lẽ là hết cách, nghiêm túc thì cô không tin được và đề phòng xa cách, trở về phong cách hoa hoa công tử thì cô thoải mái hơn 1 chút nhưng câu chuyện yêu đương thì đặt vào tình trạng “không phải bàn”. Nói Đường Giang xui xẻo cũng được đi bởi thực tế dưới vỏ bọc của 1 chàng công tử lông bông là 1 người con trai thông minh tinh tế, chỉ là Cận Duy Nghi không thấy được, bởi cô ấy có 1 câu chuyện chưa bao giờ cũ, bởi người ấy vẫn mãi trong trái tim cô. Cận Duy Nghi gặp Hoắc Cảnh Hành vào 1 ngày hè khi bước vào đại học. 1 chàng trai có ánh mắt ngay thẳng, nụ cười điềm đạm, trên người là bộ đồ chỉn chu đã cũ sờn nhưng người con trai ấy ánh mắt luôn sáng, nụ cười luôn là sự tự tin điềm đạm và dịu dàng. Cận Duy Nghi vào 1 ngày hè năm đó trái tim bắt đầu lỗi nhịp vì anh. 4 năm đại học cứ thế trôi qua, Duy Nghi thường duy trì 1 thói quen tìm kiếm bóng hình anh nơi sân trường, góc thư viện. Cô biết anh ngồi học ở đâu, cô biết sau mỗi mùa hè làn da của anh sạm đi vì những chuyến đi tình nguyện. Duy Nghi tựa như 1 vì sao nhỏ mải miết tìm kiếm hình dáng của mặt trời. Chỉ là Cận Duy Nghi là 1 cô gái thông minh khoác lên mình cái vỏ bọc mạnh mẽ, chẳng dám theo đuổi Cảnh Hành công khai, chỉ hết mình cố gắng trở nên nổi bật để mong anh 1 lần nhìn lại. Trong ký ức của Cận Duy Nghi, ngày cô hạnh phúc nhất là 1 lời hẹn gặp của anh ở góc thư viện nơi cô thường ngồi, chỉ vậy thôi, cô mất ngủ cả đêm, là anh biết, anh biết cô ở đó. Nhưng mối tình của Cận Duy Nghi là 1 mối tình đơn phương dang dở. Có lẽ đúng như Đường Giang đã nói Duy Nghi không quên được Cảnh Hành ngoài tình yêu còn có cả nỗi tiếc nuối và không cam tâm. Cô không có can đảm đuổi theo anh đến chân trời góc bể, anh là người con trai có lý tưởng sống rõ ràng, còn cô chỉ lặng lẽ ủng hộ anh lên đường đến miền hoang mạc xa xôi, ngày đó đã định tình yêu sẽ chẳng thể nở hoa kết quả. Phân đoạn mình thích nhất trong truyện khi Duy Nghi đuổi theo bóng dáng Cảnh Hành, gặp được chỉ dám ngập ngừng nói nhỏ “Đã lâu không gặp”. 1 đoạn truyện rất cảm xúc thể hiện tình yêu bất lực của Duy Nghi, Cảnh Hành biết rất rõ anh muốn đi đâu về đâu, còn Duy Nghi chỉ ôm tiếc nuối tìm bóng anh giữa dòng đời xuôi ngược. Duy Nghi từng nghĩ cô ở thành phố chờ ngày Cảnh Hành mệt mỏi quay về, chỉ là chưa từng nghĩ tới nơi xa đó có 1 người con gái cùng chí hướng với anh. Cô từng hỏi “Anh có từng biết….?” lời nói chưa hết câu đã có trả lời “Xin lỗi trên phương diện này anh chưa từng cố gắng.”. Nói Đường Giang xui xẻo đi, gặp phải Duy Nghi trong lòng có 1 Hoắc Cảnh Hành hoàn mỹ, trái tim cô ấy chẳng còn có thể thêm ai được nữa. Nói Đường Giang xui xẻo đi, bởi trong tình yêu anh cũng là người cố chấp, cô ấy trong trái tim anh rồi thì anh chẳng thể làm gì khác, chỉ có thể tiếp tục giúp đỡ, yêu thương cô ấy, chỉ dám đứng bên kia vạch đỏ làm bạn bao năm. Cuối cùng cũng có thể nói là Đường Giang may mắn đi vì Cận Duy Nghi sau bao năm đã cảm động rồi, cô ấy yêu anh rồi cô ấy sẽ mãi ở lại bên anh. “Gió nghiêng mưa nhẹ chẳng nên về.” Quote: Cô cũng thấy mình lập dị, hai người ở trường chỉ được coi là bạn hơi hơi tối thôi, cô từ xa nhìn về anh, đến việc anh có nhìn lại không cô còn chẳng rõ. Anh nói “Duy Nghi, có những người trời sinh ra chỉ thích ứng với cuộc sống nơi phố thị, những việc đã qua rồi thì đừng bận tâm suy nghĩ tới nói nữa. Hơn nữa, giữa chúng ta cũng chẳng có những việc đã qua.” *** GIÓ NGHIÊNG MƯA NHẸ CHẲNG NÊN VỀ Vô Xứ Khả Đào dtv-ebook.com Chương 1 Cuối cùng Đường Gia cũng đến được thành phố này, gió biển mát lạnh hòa cùng vị mằn mặn phảng phất trong không khí. Lái xe năm giờ liền cuối cùng đỗ lại ở quảng trường Nhân Dân giữa trung tâm thành phố, một đôi nam nữ ngà ngà say khoác tay nhau lảo đảo bước qua. Anh hạ cửa kính xe, híp mắt nhìn đồng hồ. Đợi một lúc lâu ước chừng phải hơn nửa giờ, Cận Duy Nghi mới vội vàng chui ra từ trong một chiếc taxi, cô khoác trên người chiếc khăn len mỏng, bước nhanh ngồi vào trong xe. “Em cũng học được cách đến muộn rồi đấy nhỉ?” Câu nói mở màn của Đường Gia khiến cô trầm xuống một lúc lâu, trước kia khi hai người hẹn nhau, cô lúc nào cũng tới sớm hơn, rồi anh buột miệng nói: “Thường thì con gái tới muộn khoảng mười lăm phút mới hợp lý.” Cận Duy Nghi không thèm để ý: “Thời gian của ai mà chẳng quan trọng chứ?” Công việc của cô vốn bận rộn, đâu giống anh, gia đình có sản nghiệp lớn, cha mẹ lại quán chiều, cậu ấm mà, tất nhiên phải tự do hơn người làm công ăn lương bình thường như cô rồi. Anh lại nhìn cô lần nữa, giọng điệu châm chọc: “Duy Nghi, chắc không phải em túng tới nỗi bán cả xe rồi chứ?” Cận Duy Nghi vén một đoạn tóc dài ra phía sau, rộng lượng nói: “Công ty của Tri Viễn vừa mở nên tài chính hơi khó khăn.” Cô quay mặt đối diện anh: “Nếu không em đã chẳng tới muộn, nửa đêm rồi nên khó bắt xe.” Anh cười: “Đến muộn đúng là không phải phong cách của em.” Bóng tối bao phủ cả thế giới bên ngoài, chỉ có ánh đèn đường yếu ớt hắt vào trong xe, ánh mắt anh sáng ngời, nhưng thần khí lại có chút lộn xộn. “Nói đi, tìm em có việc gì?” Cô xoa nhẹ hai mắt, giọng nói hiện rõ sự mệt mỏi, “Ngày mai em còn phải lên máy bay sớm.” Anh chỉ siết chặt tay lái hơn một chút, nhàn nhạt hỏi lại cô: “Vậy mà còn đồng ý ra ngoài với anh?” “Đại thiếu gia, anh từ xa tới, em có thế nào thì cũng phải đồng ý .” Duy Nghi quay đầu tránh ánh mắt anh, cười gượng: “Muốn đi ăn khuya không? Anh dẫn đường đi.” Cô siết chặt khăn choàng rồi tựa mình ra sau, “Em ngủ một chút, đến nơi thì đánh thức em dậy.” Vẫn là thái độ thờ ơ này, Đường Gia khép lại cửa kính xe, nhẹ nhàng nhìn lướt qua cô gái bên người, hai mắt nhắm chặt, khuôn mặt tái nhợt, tràn ngập mệt mỏi, ngay cả đôi môi cũng trắng bệch. Anh nhớ lại lần đầu gặp cô, khi đó anh mới từ nước ngoài về. Phải cùng cha mẹ đi ngoại giao cùng đủ loại gia đình. Gia đình buôn bán có, quan chức có, nói chung là kiểu gì cũng có. Lúc đó cô ngoan ngoãn ngồi cạnh cha anh như thể đã quá quen với những kiểu giao tiếp thế này. Đường phu nhân khen cô vừa xinh đẹp, vừa hiểu biết nên chẳng bỏ lỡ thời cơ kéo đôi trẻ lại gần nhau hơn. Cô lịch sự mỉm cười đáp lễ với anh, anh thấy thinh thích nụ cười của cô, môi chỉ nhẹ nhàng nhếch một chút, đẹp dịu dàng lại không quá vồ vập. Đương nhiên, sau này anh mới biết mình đã bị lừa, cô và em trai cô là hai người vô cùng kiên định và quyết đoán. Đường phu nhân rất quý mến cô nên ngồi bên cạnh hỏi lấy hỏi để, cô không những kiên nhẫn trả lời hết thảy mà lại còn ứng đối rất lễ độ. Tới khi tàn tiệc về nhà rồi mẹ anh vẫn khen cô không ngớt. Khi đó anh còn trẻ, gia đình cũng khá giả nhưng không ngờ Cận Duy Nghi lại xếp anh vào hàng mấy chàng công tử phong lưu. Mà anh thì cũng chẳng có mấy ấn tượng về buổi gặp mặt đó. Cuối năm, anh gặp lại cô tại buổi liên hoan của công ty, cô tuổi còn trẻ nhưng nghe nói là đều dựa vào năng lực bản thân để vươn lên chứ hoàn toànkhông dựa dẫm vào thế lực của cha mình. Thế nhưng phong thái của cô lại có chút kiêu ngạo. Bữa ăn đó, Cận Duy Nghi như biến thành một người khác vậy, cô mặc một bộ vest công sở đen đầy chuyên nghiệp, bên trong vận áo sơ mi trắng rất vừa mắt, khác hoàn toàn với cô gái đẹp dịu dàng hôm nào. Anh dẫn bạn gái đi cùng, Cận Duy Nghi nhìn thấy chỉ nhẹ nhàng gật đầu chào như hai người không quen biết. Vì thế nên anh thấy cô rất đặc biệt, hôm sau liền gọi điện hẹn cô, Cận Duy Nghi ở đầu kia lặng đi một lúc rồi từ chối: “Không được rồi, hôm nay em có hẹn ăn cơm với em trai em rồi.” Cận Duy Nghi chưa bao giờ là một cô gái hay nhõng nhẽo, ngày hôm sau khi anh lại hẹn, cô đã vui vẻ nhận lời, vừa cười vừa nói:“Không cần tới đón em đâu, anh nói địa chỉ để em tự tới là được rồi.” Anh vừa nói địa chỉ thì bên kia đầu dây đã vang lên tiếng cười giòn: “Ồ, nơi đó sao? Thực ra ăn uống chỉ cần thoải mái là được rồi.” Kết quả là anh vội vàng tới chỗ hẹn, vừa bước tới gần bàn đã đặt trước, anh nhìn đồng hồ rồi kinh ngạc tới nỗi chẳng biết phải nói gì khi thấy cô gái đang ngồi uống trà ngay trước mặt. Cận Duy Nghi vẫn bình tĩnh, khẽ vuốt mái tóc ngắn, cười:“Xin lỗi, không phải anh đến muộn, do em làm hết việc được cấp trên giao cho rồi mà lại chẳng nghĩ ra phải làm gì nữa nên mới chạy tới đây. Ở đây khá đẹp, ngồi ngắm cảnh cũng được lắm.” Cô chỉ chỉ ra khu vườn phía ngoài, một cây mai già, mấy bông hoa chúm chím nở giống như trong tranh vậy. Cuối cùng, anh chỉ nói:“Em làm anh thấy mình mất phong độ quá.” Cận Duy Nghi khẽ động khóe miệng như đang cố nín cười:“Vậy ạ? Em đâu nghĩ nhiều đến thế.” Thế nên những lần hẹn ăn cơm sau đó Đường Gia đều rất hồi hộp, trước giờ hẹn khoảng nửa tiếng thường gọi điện hỏi cô: “Em đến chưa?” Thực ra lần đó là một dịp rất hiếm hoi, sau lần đó cô dường như chẳng có mấy thời gian rảnh rỗi, hẹn mười lần mà cô đi được một lần đã là may lắm rồi. Có những chuyện Đường Gia tự biết, dù rằng những người như anh thường ít có dũng khí để mở miệng đến hai lần chứ đừng nói tới chuyện nảy sinh thứ tình cảm nghiêm túc mà xưa nay anh chưa từng có với ai. Cận Duy Nghi hai tay bưng cốc Mark, lơ đễnh hỏi anh: “Đường Gia, sao anh cũng thế?” Cô uống một ngụm, mắt trong trẻo khẽ chuyển động sáng rỡ không ngờ, thật thà nói,“Em biết lần đó anh hẹn em là ý của bác gái, em đồng ý cũng vì nể mặt bác gái để không ai phải khó xử. Nhưng cứ mãi thế này thì chẳng vui chút nào.” Chuyện kết hôn vì sự nghiệp của hai gia đình cô chẳng có hứng tuân theo đâu. Đường Gia nhìn cô, hận không thể đá văng cái bàn trước mặt đi, thì ra trước nay vẫn là mình anh đa tình?! Tình cảm của anh chỉ là đơn phương mà thôi?! Anh quay mình bước đi mà chẳng thèm nói với cô câu nào. Cận Duy Nghi do dự một lúc rồi cũng đuổi theo, níu áo anh lại. Cô khá cao ráo, vừa chuẩn đứng tới vai anh: “Không phải là anh thật lòng chứ?” Anh vẫn cố nhắc mình rằng thế giới còn có thứ có tên là “Phong độ” nhưng lửa phẫn nộ đang bốc lên ngùn ngụt nên giọng điệu cũng biến thành trào phúng:”Giờ em đang nói thật lòng với anh đấy à?” Cô ngơ ngác buông tay anh ra rồi đứng trân trân nhìn xe đi mất. Quả thực Đường Gia không biết rằng cái cô gái vẫn kiên cường cứng cỏi ấy cũng chỉ là một cô gái bình thường mà thôi.   Mời các bạn đón đọc Gió Nghiêng Mưa Nhẹ Chẳng Nên Về của tác giả Vô Xứ Khả Đào.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bữa Trưa Tình Yêu - Cố Mạn
Tên eBook: Bữa Trưa Tình Yêu (full prc, pdf, epub) Tác giả: Cố Mạn Thể loại: Hiện đại, Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học Phương Đông   Công ty phát hành: Quảng Văn   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Trọng lượng vận chuyển: 550 g   Kích thước: 13.5 x 20.5 cm   Dịch giả: Đỗ Mai Quyên   Số trang: 432   Ngày xuất bản: 08/2013   Tạo prc: lehongtho120589   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Bữa Trưa Tình Yêu Giới thiệu: Bữa trưa tình yêu - Đây là tác phẩm kể về lịch sử đấu tranh của nhân viên quèn Sam Sam dưới tiếng nghiến răng kèn kẹt của Boss Phong Đằng. Càng chiến càng bại, càng bại càng chiến, cuối cùng đành phải ngoan ngoãn đầu hàng ... Đại boss bá đạo và thỏ trắng ngây thơ Đại boss vừa kỳ cục, vừa kiêu gạo, thích bắt nạt, tính trẻ con... nhưng cũng vô cùng chu đáo dịu dàng... Thỏ trắng thật thà, trong sáng, ngây thơ, đặc biệt là luôn bị khuất phục dưới tài sắc của Đại boss. Từ một lần hiến máu cho em gái Đại boss để rồi thỏ trắng ngây thơ lĩnh luôn hậu quả phải nhẫn nhục kiêm chức ôsin gắp rau, vì Đại boss đã nói rồi, không thể lãng phí thức ăn, nên những thứ Đại boss không ăn thì ôsin gắp rau phải ăn hết! Thức ăn là chân lý, đấu với Đại boss là khờ khạo vô cùng, nịnh nọt xun xoe mới là đúng đắn! Thỏ trắng không phải phượng hoàng hay thiên nga, nhưng lại khiến ánh mắt Đại boss luôn dõi theo, cũng tại bởi thỏ trắng “dễ ăn” mà thôi! Thông tin tác giả: Cố Mạn là một trong những tác giả văn học mạng Tấn Giang, biên tập viên của tạp chí Cinderella. Văn phong của Cố Mạn nhẹ nhàng, lãng mạn, câu truyện ấm áp, vui tươi, từng câu chữ như đều chứa đựng sức sát thương của ánh nắng mặt trời và cảm giác vui vẻ. Mời các bạn đón đọc Bữa Trưa Tình Yêu của tác giả Cố Mạn.
eBook Đệ Nhất Mỹ Nhân - Thị Kim full prc, pdf, epub [Ngôn Tình]
Tên ebook: Đệ nhất mỹ nhân (full prc, pdf, epub) Tác giả: Thị Kim Thể loại: Cổ đại, Hài hước, Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Dịch giả: Nguyễn Thu Phương   Số trang: 510   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Ngày xuất bản: 1/03/2014   Giá bìa: 112.000 ₫   Công ty phát hành: Cẩm Phong Books   Nhà xuất bản: Văn học   Chụp pic: Bouya   Type: calnguyen, Rinaduong, love09, rinrin   Beta: hanaeve   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Đệ Nhất Mỹ Nhân Giới thiệu: Nàng là ai? Là kinh thành đệ nhất mỹ nhân dung nhan xuất chúng, tài mạo song toàn, thế mà, thế mà lại… không ai dám cưới. Hắn là ai? Là hoàng tử độc nhất của đương kim Hoàng đế, là Thái tử tương lai nắm giữ vạn dặm giang sơn, ngoài lạnh lùng, trong nồng nhiệt, thế mà, thế mà lại… như vô tình, như cố ý đẩy nàng vào hoàn cảnh muốn gả đi không được này! Nhưng là, hắn nói nàng từng ước hẹn tặng cho hắn một “giai thoại phong lưu.” Ở đâu? Lúc nào? Sao nàng không nhớ? Việc này đến cuối cùng là sao đây? Mời các bạn đón đọc Đệ Nhất Mỹ Nhân của tác giả Thị Kim.
Trọn Kiếp Yêu - Huyền Mặc
Tên ebook: Trọn Kiếp Yêu (full prc, pdf, epub) Tác giả: Huyền Mặc Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Tình cảm, Văn học phương Đông   Công ty phát hành: Văn Việt   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 524   Ngày xuất bản: 08/2014   Giá bìa: 110.000 đ   Chủ dự án: Phi Phi Yên Vũ   Chụp pic: Nyo Nhox   Type: Sư Tử, Con Mẻo Màu Đen, Linh Linh   Beta: Phi Phi Yên Vũ   Tạo prc: Annabelle Tran   Nguồn: Hội chăm chỉ làm ebook free   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Trọn Kiếp Yêu Giới thiệu: Ngày mùa thu của sáu năm trước cô sống chết mang theo cốt nhục trong bụng trốn chạy khỏi Kính Lan Hội, con gái cô bắt buộc phải gửi vào cô nhi viện, cô bước vào làm dâu nhà họ Tưởng, làm vợ Tưởng Duy Thành. Tết Trung thu của sáu năm sau cô quay trở lại, để tính toán tất cả những hận thù còn sót lại. Cô bước vào Kính Lan Hội, trước mặt tất cả các đường chủ, cô chĩa súng bắn thẳng về phía Hoa Thiệu Đình. Giây phút tiếng súng vang lên, cô hiểu rằng nếu anh chết đi, bản thân cô cũng không thể sống nổi, cô vĩnh viễn cũng không thể quên anh. Hoá ra điều đau khổ nhất trong cuộc đời là cầu mà không được. Mời các bạn đón đọc Trọn Kiếp Yêu của tác giả Huyền Mặc.
eBook Thiên Giới Hoàng Hậu - Ngô Tiếu Tiếu full prc, pdf, epub [Ngôn Tình]
Tên eBook: Thiên Giới Hoàng Hậu (full prc, pdf, epub) Tác giả: Ngô Tiếu Tiếu Thể loại: Chiến tranh, Cổ trang, HE, Ngôn tình, Xuyên không, Văn học phương Đông   Translator: QT + Google   Bản convert: Yappa, Ngocquynh520 Editor: Tiểu Tuyền   Tạo prc: Evergreen   Nguồn: tamvunguyetlau.wordpresss.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Thiên Giới Hoàng Hậu Giới thiệu: Bộ truyện này khiến Hoa Ban mất 4-5 ngày mới nhai xong, thật sự là mất quá nhiều calo nhưng đọc rồi không hề thấy hối tiếc. Tuy truyện chỉ có 147 chương phân thành 4 quyển nhưng mỗi chương đều rất dài, theo mình tính sơ sơ thì độ dài của nó gấp 2 lần Một đêm ân sủng (tải eBook), gấp 4 lần Tam sinh tam thế - tải eBook (ôi… hộc máu… chết!). Dường như Thiên giới hoàng hậu cũng là bộ dài nhất mà mình đọc từ trước tới nay. Đây là truyện edit, vì thế người đọc không thể đòi hỏi quá cao trong cách hành văn và ngôn từ. Bạn editor Tiểu Tuyền thật sự đã làm rất tốt, cẩn thận và rất chịu khó mới có thể edit hết một cuốn đồ sộ dường này. Xin cảm ơn Tiểu Tuyền rất nhiều! Về bản ebook thì vẫn còn nhiều lỗi nhưng phần lớn là trơn tru, chính xác, không sai chính tả. Nếu được beta lần nữa thì nhất định sẽ hoàn hảo hơn! Thiên giới hoàng hậu là một bộ xuyên không rất có phong cách, vẫn theo những lối mòn nhưng lại phát huy hết tính ưu việt của nó. Câu truyện đồ sộ về nội dung, công phu trong tình tiết và logic trong diễn biến. Nếu phải chỉ ra một khuyết điểm của truyện thì Hoa Ban chỉ có thể nói là nó quá dài, thách thức lòng kiên nhẫn của người đọc. Tuy nhiên nếu hỏi ưu điểm của truyện thì mình cũng trả lời là vì nó dài, nhờ dài mà có được nhiều nhân vật, phạm vi rộng lớn, nội dung phong phú, đồ sộ, cuốn hút. Tác giả Ngô Tiếu Tiếu có lẽ là người theo chủ nghĩa “nghệ thuật vị nghệ thuật”, các nhân vật trong truyện đa phần đều rất đẹp, nhất là couple chính. Số lượng nhân vật thứ chính, phụ, thứ phụ rất nhiều, xuyên suốt câu truyện tạo ra sự tương tác linh hoạt, vừa hợp lý vừa tạo bất ngờ. Dường như mỗi nhân vật đều đóng một vai trò nhất định không thể thiếu, khiến bộ truyện trở thành câu truyện chung của một tập thể chứ không riêng cá nhân ai. Nói thêm tí xíu là truyện này có tới 2 nữ xuyên không, một người trước, một người sau trong hoàn cảnh rất trớ trêu nhưng lại buồn cười. Nói chung là lạ, nhưng mà hay! Nếu xếp thể loại thì đây là truyện Xuyên không mang yếu tố cung đấu, chiến tranh, võ thuật, y thuật, chính trị, tình cảm, v.v… Những nhân vật trong truyện đều là người thông minh, đa mưu, thâm sâu, có thể gọi là các “bộ não lớn”. Họ đấu trí với nhau, so hơn kém về trí tuệ, kẻ thắng làm vua, thua làm giặc. Giống như các bộ xuyên không khác, nhân vật nữ chính Tô Trần từ thời hiện đại xuyên đến một thời cổ đại “không có trong sử sách”. Cô gái này cực kì bản lĩnh nhưng không phải cái kiểu tác oai tác quái, phô trương cá tính của nữ nhân thế kỉ 21. Cô trầm ổn và biết cách thích nghi, nhẫn nhịn nếu cần thiết và quyết liệt khi bất kì ai dám động chạm đến mình. Cô có trí tuệ ưu việt, nhờ đó mà luôn biết cách tự bảo vệ, không cho ai gây thương tổn đến mình trong cuộc đấu đá cung đình. Sự thông minh khiến Tô Trần – về sau là Mộc Thanh Dao trở thành cánh tay đắc lực của hoàng đế, là nỗi khiếp sợ của kẻ phản diện, là người đáng kính trong mắt thuộc hạ. Xuyên suốt câu truyện, nàng Thanh Dao luôn mạnh mẽ, bản lĩnh như thế, là một tuyệt đại nữ cường, sống theo ý muốn, không nam nhân nào đủ sức mạnh để kiềm chân cô lại, không kẻ xấu nào sau khi động đến cô có thể sống yên ổn. Thanh Dao là kiểu người thù dai nhưng trọng nghĩa tình. Đối tốt với cô, cô sẽ lấy chân thành đáp lại, hãm hại cô, cô sẽ bắt họ trả giá gấp trăm lần. Trong tất cả nữ nhân vật xuyên không, Hoa Ban yêu thích nhất là Mộc Thanh Dao này, thực sự làm chị em phụ nữ thấy tự hào! ^^ Ngô Tiếu Tiếu thật sự tài giỏi trong khâu tượng hình cho nhân vật. Tính cách của Thanh Dao độc đáo và không thay đổi trong suốt độ dài câu truyện. Bên cạnh đó, nam chính Mộ Dung Lưu Tôn cũng vô cùng thu hút, hình tượng đẹp đẽ, trí tuệ siêu phàm, thật khiến người ta ước ao, ngưỡng mộ. Nếu so sánh với Thanh Dao, Hoàng đế Huyền Nguyệt quốc này là “kẻ tám lạng, người nửa cân”. Trong tất cả nam nhân thiên hạ, đủ mạnh để đấu với Thanh Dao chỉ có Mộ Dung Lưu Tôn. Tài trí của người này nếu sống ở hiện đại thì chắc chắn hơn Thanh Dao mấy bậc (đây là nhận xét của nhân vật). Còn trong thời cổ đại này, anh ta là người thâm sâu khó lường nhất, là người nam nhân duy nhất khiến Mộc Thanh Dao ái ngại khi đối đầu, khó dò khi tiếp xúc. Họ thật sự là một cặp hoàn chỉnh dành cho nhau. Mộ Dung Lưu Tôn tuy rằng không thua kém Thanh Dao nhưng phần lớn anh đều tự hạ mình trước cô gái này, đơn giản vì anh yêu nàng hơn cả bản thân, sẵn sàng thu lại hào quang để cô gái đó thỏa sức tỏa sáng. Anh tình nguyện đứng phía sau ngắm nhìn, cho Thanh Dao không gian rộng lớn để mặc sức bay nhảy, mặc sức tự do. Nhưng chắc chắn một điều là mỗi khi cô quay đầu lại thì anh vẫn luôn đứng đó đợi chờ, bất kì lúc nào cô gặp hiểm nguy cũng được vòng tay ấm áp che chở. Tình yêu của người này vô cùng lành mạnh, không hề ích kỷ mà luôn luôn hướng đến hạnh phúc cho người mình yêu. Bên cạnh Huyền đế còn có rất nhiều nam phụ, cũng bị sắc đẹp và tài trí của Thanh Dao mê hoặc. Mà những con người này đều là nam nhân cực phẩm, kẻ là thái tử, người là hoàng tử, còn có thần y, hoàng thân lưu lạc v.v… Nói chung là một bầy ong bướm sặc sỡ theo đuổi một bông hoa tên Mộc Thanh Dao ^^ Bộ truyện gồm 4 phần, chia làm 4 quyển. Mỗi quyển là một giai đoạn trong cuộc đời nữ chính Quyển một: Quang mang tứ xạ Quyển hai: Cung tâm đấu Quyển ba: Thiết tâm tựa thiết Quyển bốn: Phượng lâm thiên hạ Theo Hoa Ban thì mình thích nhất là phần 2 và 4, đọc mệt nhất là phần 3 vì anh nam chính tuyệt vọng quá chừng. Quyển 1 kể quá trình khi Tô Trần xuyên không thành Mộc Thanh Dao – con gái út của thừa tướng Mộc Ngân nước Huyền Nguyệt. Cuộc sống trong sự ghẻ lạnh của hai bà mẹ ghẻ và hai người chị cùng cha. Bối cảnh chính trị “thất quốc” bắt đầu được mở ra. Phần này đã định hình rõ ràng tính cách của nữ chính, khiến ngược đọc vừa ngưỡng mộ vừa khâm phục Thanh Dao Quyền 2 là lúc Thanh Dao làm Huyền hậu, với điều kiện giúp đỡ Huyền đế Lưu Tôn tìm ra sự thật cái chết của mẫu thân anh, bên cạnh đó là lập lại trật tự chốn hậu cung, đánh tan phản nghịch mưu đồ cướp ngôi, nói chung là trừng trị hết nội loạn. Phần này rất hồi hộp, lôi cuốn, thể hiện trí tuệ của nữ chính. Ở đây cùng là giai đoạn mà tình yêu của Huyền đế dành cho Thanh Dao nảy nở và lớn dần, nhiều lúc rất lãng mạn. Nói chung phần này đọc rất sướng! ^^ Quyển 3 là khi nàng rời khỏi cung đình, sống lưu lạc khắp thất quốc và tình cờ gặp gỡ Vô Tình – người được mệnh danh là Qủy y, sau đó yêu anh chàng này. (quyển này rất tội nghiệp bạn Huyền đế, bạn ý tuyệt vọng hết chỗ nói, ngược tâm tơi bời à!) Quyển 4 kể chuyện Thanh Dao trở về Huyền quốc, tạm thời thỏa hiệp làm Hoàng hậu lần 2 để giúp Lưu Tôn thống nhất thiên hạ, đánh dẹp 6 nước thu về một mối. Đây là phần cực kì sôi động, chiến tranh hoành tráng, thao lược tài tình, đọc không dứt ra được. Theo sát hoàng hậu trong cuộc chính chiến là Mộ Dung Llưu Tôn cải trang rời bỏ cung đình, biến thành một viên tiểu tướng thuộc hạ của hoàng hậu. Trong thời gian này tình yêu năm xưa dần sống lại, có thể nói là khá cảm động! Đến cuối phần 4 chính là kiếp nạn đã định trước của Mộ Dung Lưu Tôn. Theo lá số tử vi thì anh ấy sẽ chết sau khi thống nhất thất quốc nhưng nhờ có sự xuất hiện của “Hồn từ dị thế” Tô Trần – Mộc Thanh Dao mà kiếp nạn được hóa giải. Từ kiếp nạn này mà hai người hiểu rõ tình cảm của nhau hơn, yêu nhau hơn, quý trọng nhau hơn và sống hạnh phúc đến cuối đời. Đó là nói sơ lược qua nội dung, chứ thật ra chi tiết rất nhiều, mấy dòng không thể kể hết sự đồ sộ của câu truyện. Hoa Ban đọc rất kỉ phần 1,2,4. Phần 3 thì xoay quanh Vô Tình và Thanh Dao nên mình ức chế đọc lướt qua. Truyện này nói về chính trị khá nhiều, mưu mô đoạt vị, ngoại xâm nội loạn lung tung cả lên, thêm đó là sinh tử khó lường, đến cuối cùng người chết vô số… Câu truyện hoành tráng như vậy dĩ nhiên là có chiều sâu và đáng để ta bỏ tí thời gian thương thức ^^ Nguồn: hoabanland.wordpress.com Mời các bạn đón đọc Thiên Giới Hoàng Hậu của tác giả Ngô Tiếu Tiếu.