Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đảo Trị Liệu Bí Ẩn (Sebastian Fitzek)

Em Josy mười hai tuổi mắc phải một bệnh kỳ lạ, vì thế mà cha của em, nhà tâm lý học nổi tiếng, bác sĩ Viktor Larenz cố gắng tìm người chữa trị cho em. Vào một ngày nào đó, ông ngồi chờ Josy trong phòng khám của bác sĩ Grohlke, thế nhưng con gái của ông đột ngột biến mất. Điều kỳ lạ là cả người giúp việc lẫn bác sĩ Grohlke đều nói rằng họ không nhìn thấy Josy.***

Điều đầu tiên tôi cảm nhận được là nó có không khí giống với Shutter Island. Chầm chậm và rờn rợn. -- NQK***

Nửa tiếng trôi qua, và ông biết rằng ông sẽ không bao giờ được nhìn lại con gái của mình nữa. Cô bé mở cửa, ngoảnh lại thoáng nhìn ông và rồi bước vào đến chỗ người đàn ông già. Nhưng Josephine, cô con gái bé bỏng mười hai tuổi của ông, sẽ không bao giờ bước ra nữa. Ông chắc chắn là như vậy. Cô bé sẽ mãi mãi không bao giờ nhìn ông cười rạng rỡ khi ông ru con ngủ nữa. Ông sẽ mãi mãi không bao giờ được tắt chiếc đèn ngủ sặc sỡ khi con gái ông đã thiếp ngủ nữa. Và mãi mãi không bao giờ ông bị đánh thức bởi tiếng thét hãi hùng của con trong đêm khuya nữa.

Niềm tin này ập vào ông với sức dập mạnh bất thình lình của một tai nạn ô-tô đâm nhau.

Khi ông đứng lên, cơ thể ông muốn ngồi lại trên chiếc ghế nhựa lung lay. Ông sẽ không ngạc nhiên nếu như đôi chân khuỵu xuống. Nếu như ông cứ đơn giản ngã xuống và nằm lại trên cái sàn gỗ cũ kỹ của phòng chờ. Ngay giữa người phụ nữ nội trợ đẫy đà bị vẩy nến và cái bàn nhỏ với những tờ tạp chí cũ. Nhưng ông không nhận được lòng khoan dung của cơn ngất xỉu. Ông vẫn còn tỉnh táo. Tìm mua: Đảo Trị Liệu Bí Ẩn TiKi Lazada Shopee

Bệnh nhân không được chữa trị theo thời điểm đến mà theo tính khẩn cấp.

Tấm biển chỉ dẫn trên cánh cửa trắng bọc da vào phòng chữa bệnh của người bác sĩ dị ứng nhòa đi trong mắt ông.

Bác sĩ Grohlke là một người bạn của gia đình và là người bác sĩ thứ hai mươi hai. Viktor Larenz đã lập một danh sách. Hai mươi mốt người bác sĩ trước đó không tìm thấy gì. Hoàn toàn không.

Người đầu tiên, một bác sĩ cấp cứu, đã đến cơ ngơi của gia đình ở Schwanenwerder vào ngày Lễ Giáng Sinh thứ hai. Cách đây đúng mười một tháng. Đầu tiên, tất cả họ đều nghĩ rằng Josephine chỉ bị trúng thực món fondue vào ngày lễ. Cô bé đã nôn mửa nhiều lần trong đêm và rồi bị tiêu chảy. Isabell vợ ông đã gọi bác sĩ cấp cứu tư, và Viktor đã bế Josy trong chiếc áo ngủ bằng vải lanh xuống phòng khách. Mãi cho đến ngày hôm nay, ông vẫn còn cảm nhận được đôi cánh tay gầy nhỏ bé của con khi ông nhớ lại. Một cánh tay đặt quanh cổ ông tìm nơi nương tựa, tay kia kẹp chặt con thú nhồi bông mà cô bé thích nhất, con mèo xanh Nepomuk. Dưới những ánh mắt nghiêm khắc của họ hàng đang có mặt, ông bác sĩ đã nghe lồng ngực bé nhỏ của em, truyền nước biển và kê một loại thuốc vi lượng đồng cân.

‘Nhiễm trùng đường ruột nhẹ thôi. Đang có dịch trong thành phố mà. Nhưng không sao! Tất cả sẽ tốt thôi.’ Đó là những từ mà người bác sĩ nói khi từ giã. Tất cả sẽ tốt thôi. Ông ấy đã nói dối.

Viktor đứng ngay trước cửa vào phòng điều trị của bác sĩ Grohlke. Khi muốn mở cánh cửa nặng nề ra, ông không thể xoay tay nắm cửa được. Lúc đầu ông nghĩ rằng căng thẳng của những giờ vừa qua đã cướp đi hết sức lực của ông. Nhưng rồi ông nhận ra cửa đã khóa. Có ai đó đã cài then ở bên trong.

Chuyện gì đang xảy ra ở đây?

Ông quay phắt người lại và có cảm giác như đang nhìn mọi vật xung quanh trong một quyển sách lật trang. Tất cả những gì ông nhìn thấy đều vào đến bộ não của ông với tốc độ chậm đi, trong những tấm ảnh đứt quãng: những tấm ảnh chụp phong cảnh Ireland trên tường của phòng khám, cái cây cao su phủ đầy bụi ở hốc cửa sổ, người phụ nữ bị vẩy nến đang ngồi trên ghế. Larenz lay cửa một lần cuối cùng rồi lê bước qua phòng chờ đến lối đi bên ngoài. Hành lang vẫn còn đầy người. Cứ như bác sĩ Grohlke là người bác sĩ duy nhất trong Berlin.

Viktor bước chậm chạp ra phía trước đến quầy tiếp tân. Một thiếu niên có nhiều vấn đề về mụn trứng cá đến mức (không thể không nhìn thấy được) đang đứng chờ nhận toa thuốc, nhưng Larenz đẩy anh ta sang bên một cách thô lỗ và bắt đầu nói với cô tiếp viên ngay lập tức. Ông biết Maria từ những lần trước. Trước đây nửa giờ, khi ông cùng với Josy bước vào phòng khám thì cô còn chưa có ở đây. Bây giờ thì ông mừng vì người mà cô thay thế rõ ràng là đang nghỉ giải lao hay đang ở một nơi khác. Maria chỉ vừa trên hai mươi tuổi và nhìn trông giống như một nữ thủ môn bóng đá. Nhưng cô ấy cũng có một đứa con gái nhỏ. Cô ấy sẽ giúp ông.

“Tôi rất cần vào gặp con tôi,” ông nói to hơn mình muốn.

“Ô, xin chào, bác sĩ Larenz, rất vui khi gặp lại ông.” Maria nhận ra người bác sĩ tâm lý ngay lập tức. Đã lâu ông không còn đến phòng khám bệnh này, nhưng cô đã nhiều lần nhìn thấy khuôn mặt sắc sảo nổi bật của ông trên truyền hình và trong nhiều tạp chí. Ông là một khách mời được ưa thích trong các chương trình đàm luận. Không chỉ vì diện mạo đẹp và cách nói cởi mở của ông trong lúc giải thích những vấn đề tâm lý phức tạp cho người không chuyên môn. Nhưng hôm nay ông ấy nói thật khó hiểu.

“Tôi phải vào gặp con gái tôi ngay lập tức!”

Chàng thiếu niên bị ông đẩy sang bên cảm nhận theo bản năng rằng người đàn ông này có cái gì đó không ổn, và bước sang bên thêm một bước. Maria cũng cảm thấy bất an và cố giữ nụ cười giả tạo đã luyện tập trước của cô.

“Thật không hiểu bác sĩ Larenz muốn nói gì ạ,” cô nói và hồi hộp sờ vào chân mày màu nâu của mắt phải. Cô xỏ lỗ ở đấy, và cô hay giật vào đấy khi cô hồi hộp. Nhưng sếp của cô, bác sĩ Grohlke, là người bảo thủ, vì thế mà cô phải lấy thanh bạc cắm ở đấy ra khi có bệnh nhân trong phòng khám bệnh.

“Hôm nay Josephine có hẹn khám bệnh à?”

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đảo Trị Liệu Bí Ẩn PDF của tác giả Sebastian Fitzek nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Chuyện Thật Tí Ti Của Cedar B. Hartley (Martine Murray)
“Hi, tên tôi là Cedar B. Hartley. Tôi có mái tóc đỏ lè. Tôi dở tóan nhưng lại giỏi những thứ khác như: nhảy nhót, nhào lộn…Mọi việc xảy ra với tôi là nhà chó Stinky, nhờ Kite người chim, hay nhờ Oscar xiêu vẹo hay đã xảy ra từ lúc anh trai Barnaby của tôi bỏ nhà ra đi… Ôi câu chuyện của tôi thiệt là phức tạp, có lẽ tốt hơn hết tôi kể cho bạn từ đầu”. “Bạn có thể đọc đi đọc lại, từ sau ra trước, từ dưới lên trên” Reading for life Chuyện thật tí ti của Cedar B.Hartley đã giành được nhiều giải thưởng***“Một câu chuyện sáng tạo, hóm hỉnh, thông minh…quyến rũ kinh khủng”Australian Book Tìm mua: Chuyện Thật Tí Ti Của Cedar B. Hartley TiKi Lazada Shopee “Cedar B.Hartley là một nhân vật quyến rũ đến nỗi được đọc truyện về cô bé quả thật là niềm vui”Australian Bookseller & Publisher.***Nơi tôi sống có hai chỗ để la cà: trên phố hay xuôi bên con lạch Merry Creek. Nếu bạn có một con ngựa thì chắc cũng không biết phải để nó ở đâu, bởi vì ngoài cái sân vận động tồi tàn bị cắt xén như một tấm thảm ra, thì toàn bộ mặt đất đã bị những con đường có các dãy nhà ở hai bên chiếm mất. Mỗi căn nhà có một cái vườn như kiểu tóc riêng của nó. Vườn của gia đình Bartons rất bề thế và đúng điệu, có hàng rào vuông vắn, bãi cỏ hình chữ nhật cắt xén nghiêm chỉnh, và lối vào tráng xi-măng đậu đầy ô-tô sạch bóng. Vườn của chúng tôi thì hoang dã, vàng úa và um tùm cỏ dại, trên thùng thư có ghi dòng chữ bằng mực đen: “Đừng bỏ thư rác vào đây". Vườn của bà Trinka kế bên thì rất hoa mỹ, với vô số vật trang trí và bụi hoa tú cầu màu xanh lơ. Vườn của gia đình Motts thì có một bãi cỏ thoai thoải dốc mà bạn có thể lăn xuống chơi, nhưng sau khi lăn một hồi thì bạn sẽ ngứa ran người. Tất nhiên là có cây cối, phần lớn là cây tràm trà và cây tiêu huyền, và hai dãy hàng rào, nhưng không có nơi để bơi, trừ phi bạn chơi với Harold Barton, anh chàng này có một cái hồ bơi phía sau nhà. Nhưng tôi không muốn làm điều đó. Harold hay giấu mấy cuốn tạp chí bậy bạ dưới gầm giường, và hắn hay chế giễu người khác. Chẳng hề gì, vẫn có khối trò khác để bạn vui chơi trên con phố của chúng tôi. Mọi chuyện đều xảy ra sau giờ tan học và trước giờ ăn tối. Đó là lúc bạn ra đường với con chó, hay với tấm ván trượt, hay với kế hoạch bí mật của mình. Trò xé rào thật êm, mấy nhóc tì chuồn ra khỏi cửa và hàng rào, cằm còn dính nguyên một vệt mứt, trong đầu chứa những ý tưởng quậy phá, cùng cái vẻ lè phè bất cần đời trong dáng đi khệnh khạng của chúng. Chúng tôi dồn đống lại trên đường và bắn ra một mớ những cái nhìn và linh cảm lộn xộn, chúng tôi khụt khịt đánh hơi, trao đổi kết nối ý kiến, xem xét nghiêng ngửa con phố ngược xuôi và chờ một điều gì đó xảy ra, bởi vì luôn có một điều thú vị gì đó sẽ xảy ra. Cái vụ này cũng giống như một quy luật hóa học: đám trẻ đủ kiểu đủ cỡ tụ lại trên một con đường nhựa thoải dài, mang theo xế đạp, ván trượt, chó cùng một nhu cầu ngấm ngầm và uể oải muốn xía vào mắt cáo của những phép tắc phủ trùm lên ta khi ở trường, và rồi chẳng mấy chốc sau là đã có ngay điều gì đó xảy ra. Dù sao đi nữa, nói thiệt nghen, Harold Barton không chơi với tôi vì tôi không xinh gái lắm. Hắn chỉ trò chuyện với các em xinh thôi. Mười sáu tuổi với những đường cong lồ lộ ra. Các nàng như em Marnie Aitkin, diện đồ sành điệu và luôn cất cái giọng xí xọn, ‘Ô, thật vậy sao?’ trước bất cứ điều gì mà bạn nói. ‘Marnie nè, người ta nói rằng tối nay các ngôi sao sẽ rơi khỏi bầu trời, và nếu bồ le lưỡi ra thì có thể sẽ có một ngôi hạ xuống trên đó, và nếu bồ nuốt nó thì bồ sẽ trở thành một ngôi sao đó nghen.’ Cô nàng nói, ‘Ồ, chắc chắn rồi, ngộ ghê.’ Một câu khác mà cô nàng hay nói là, ‘Ồ, chắc chắn rồi.’ Không phải lúc nào điều thú vị cũng xảy ra một cái đùng trên phố. Nhiều khi sự việc cứ rề rề mà ra chuyện. Nhiều khi bạn chỉ nhảy cái ào vào trò chơi, và nếu trò này thú vị thì bạn có thể chơi lại vào ngày mai rồi ngày mốt rồi ngày kia ngày kìa luôn. Như cái trò chúng tôi chơi trong những chỗ đậu xe ở nhà ga xe lửa; đó là một trò chơi (mà thậm chí bây giờ vẫn thế) được bắt đầu khi có đứa nào đó nói, ‘Muốn xuống bãi đậu xe bằng xế đạp không?’ Và thế là chúng tôi cùng vọt. Nhưng sau cùng thì mọi chuyện đều tùy thuộc vào việc đứa nào có mặt ở đó và được chia phe như thế nào. Bởi vì các tay đàn anh đàn chị (như Hoody Mott, anh chàng chơi được kèn Pháp, và Roland Glumac, và Sarah mang bao len giữ cho ấm chân) đều trốn biệt trong phòng ngủ để làm bài, hay hút thuốc lá vặt, hay gọi điện tán dóc, nên bạn ít có dịp gặp họ, và điều đó khiến cho Harold Barton thành ra kẻ có quyền quyết định ai tham gia vào trò chơi và ai không. Đó là do hắn có cái hồ bơi và ngôi nhà lớn nhất. Vì thế, hắn hành xử như thể am hiểu tất cả mọi chuyện trên đời, và đám nhóc tì tin hắn vì chúng khoái bơi. Thêm nữa, cha mẹ hắn để con làm bất cứ điều gì hắn muốn, thế nên bạn bè có thể ăn bánh ngọt và sô-cô-la ở nhà hắn, hay xem phim dành cho người lớn trên ti-vi, hay bật giàn máy stereo lớn hết ga để nghe nhạc rock do ban Powderfinger chơi. Cái hấp dẫn nhất ở nhà của Harold là căn nhà mát nằm ở đằng sau, vì cha mẹ hắn chẳng bao giờ ra đó. Các nàng Khối Mười hai, như Marnie Aitkin và Aileen Shelby, thường hay đến đó. Barnaby nói rằng chúng nó chơi trò Ai Thua Thì Cởi. Barnaby là anh của tôi. Ai cũng thích anh ấy nhất, nhưng giờ thì anh đi mất rồi. Anh bị gởi đi học xa. Nên còn lại có mình Harold.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chuyện Thật Tí Ti Của Cedar B. Hartley PDF của tác giả Martine Murray nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Chuyện Tháng Tư (Vĩ Ngư)
Mối tình bắt nguồn từ tháng tư, định mệnh anh cập bến, đón em lên thuyền.*** “Tháng tư, vận mệnh anh cập bến, đón em lên thuyền.” 60 chương truyện là hành trình của một anh chàng vệ sĩ hộ tống một cô nàng đi đàm phán với hải tặc. Nam chính Vệ Lai là anh chàng vệ sĩ sống cuộc đời bất cần, không tha thiết với bất kì điều gì. Ngay đến căn hộ anh ở cũng trống không, để “lúc rời đi sẽ không lưu luyến, không về được cũng chẳng nhớ mong.” Còn Sầm Kim - cô gái có nét mặt vô cảm, đôi mắt thiếu sự ôn hòa, hẳn là đã từng trải qua việc gì đó, theo đánh giá của Vệ Lai, chính là cái người anh cần bảo vệ. Tìm mua: Chuyện Tháng Tư TiKi Lazada Shopee Giọng văn hài hước và có duyên, tính cách nhân vật thú vị. Hai con người không có mấy ấn tượng tốt đẹp về nhau lại cùng nhau trải qua hành trình liên tục đi từ quốc qua này sang quốc gia khác, trải qua bão cát sa mạc, trên con tàu hải tặc lênh đênh trên biển,… Cốt truyện khá lạ vì viết về thảm họa diệt chủng ở Kallon, trên thực tế, sự kiện này có thật ở Rwanda - một quốc gia châu Phi, tác giả chỉ thay tên địa điểm mà thôi. Bởi sống ở đất nước hòa bình, những chuyện chiến tranh chỉ được nghe thấy trên tv, báo đài nên nhiều người hoặc là thờ ơ, hoặc là thương cảm giây lát rồi cho qua, dù sao những chuyện đó cũng xảy ra quá xa mình. Thế còn với Sầm Kim, cô gái từng là thành viên của tổ chức viện trợ quốc tế tại châu Phi, tận mắt chứng kiến thảm họa năm ấy thì sao? Vì sao cô ấy lúc nào cũng mặc váy dạ hội, trang điểm kỹ lưỡng ngay cả khi ở nhà? Vì sao cô luôn đeo sợi dây chuyền bạch kim gắn hạt ngọc hồng lựu đỏ tươi? Đã có chuyện gì xảy ra trong quá khứ? “Người ta thường nói, chuyện phát sinh trong đời, buông tay được thì là quá khứ, không thể buông tay sẽ là vận mệnh. Anh nghĩ, mình chẳng có gì không thể buông tay, cha mẹ, cố hương, của cải, danh lợi, đều đặt xuống cả rồi, còn điều gì chưa thể bỏ được nữa? Có khả năng sẽ là yêu thôi.” “Cả đời em đã lập bao nhiêu kế hoạch, cũng chẳng sánh nổi anh nửa đường bất ngờ xuất hiện. Vệ Lai, anh tốt như vậy, em không tính ra được.” Bối cảnh truyện có phần nặng nề nhưng cách kể truyện lại dí dỏm và hài hước. Một trích đoạn dễ thương trong ngoại truyện: “Lần đầu tiên đến nhà trọ của Vệ Lai, Sầm Kim đứng ở cửa quan sát rất lâu, xong mới quay qua hỏi anh: “Trong này có người ở thật à?” Vệ Lai nói: “Sao lại hỏi thế? Nhà của đàn ông, hơi đơn giản tinh tươm chút thôi, vậy cũng bị kỳ thị nữa?” Sầm Kim ngó anh: “Nhà của đàn ông ấy, thực ra bừa bộn trong chừng mực cũng không sao, chẳng hạn như chưa gấp chăn, hoặc là thả lon bia rỗng trên sàn… Quá sạch hay quá bẩn đều dễ gây ra liên tưởng xấu.” Cô từng viết loạt bài liên quan tới các loại sát thủ biến thái, nhà của Vệ Lai này, thật không may là có phong cách y chang cả nhóm lớn trong đó. Chăn màn là lúc mới dậy rảnh quá tiện tay gấp thôi, giờ muốn bới lên cũng chẳng kịp. Vệ Lai sực nhớ ra: “Em đợi tí.” Anh với tay lên cao, kéo mở cánh cửa trần nhà kiêm thang xếp bằng hợp kim nhôm, bước vội lên gác. Lúc thò đầu xuống lại, tay anh huơ huơ một lon bia rỗng như đang khoe khoang: “Lần trước uống xong quên ném đi. Sàn gác trên này cũng đầy bụi đấy, có muốn lên xem không?” Rất tốt, rất phù hợp hình tượng đàn ông độc thân, vòng giao tiếp hơi hẹp, sinh hoạt cá nhân điều độ…” Bạn dịch truyện này phải nói hành văn vô cùng mượt và truyền tải xuất sắc được cái hài của các nhân vật.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Vĩ Ngư":Bán Yêu Tư ĐằngChâm NươngChuông Gió Quyển 4 - Hắc ĐiệpChuông Gió Quyển 5 - Vĩ NgưChuyện Tháng TưChuông Gió Quyển 1 - Thực CốtChuông Gió Quyển 2 - Căn TuChuông Gió Quyển 3 - Phi TiênĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chuyện Tháng Tư PDF của tác giả Vĩ Ngư nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Chuyện Tháng Tư (Vĩ Ngư)
Mối tình bắt nguồn từ tháng tư, định mệnh anh cập bến, đón em lên thuyền.*** “Tháng tư, vận mệnh anh cập bến, đón em lên thuyền.” 60 chương truyện là hành trình của một anh chàng vệ sĩ hộ tống một cô nàng đi đàm phán với hải tặc. Nam chính Vệ Lai là anh chàng vệ sĩ sống cuộc đời bất cần, không tha thiết với bất kì điều gì. Ngay đến căn hộ anh ở cũng trống không, để “lúc rời đi sẽ không lưu luyến, không về được cũng chẳng nhớ mong.” Còn Sầm Kim - cô gái có nét mặt vô cảm, đôi mắt thiếu sự ôn hòa, hẳn là đã từng trải qua việc gì đó, theo đánh giá của Vệ Lai, chính là cái người anh cần bảo vệ. Tìm mua: Chuyện Tháng Tư TiKi Lazada Shopee Giọng văn hài hước và có duyên, tính cách nhân vật thú vị. Hai con người không có mấy ấn tượng tốt đẹp về nhau lại cùng nhau trải qua hành trình liên tục đi từ quốc qua này sang quốc gia khác, trải qua bão cát sa mạc, trên con tàu hải tặc lênh đênh trên biển,… Cốt truyện khá lạ vì viết về thảm họa diệt chủng ở Kallon, trên thực tế, sự kiện này có thật ở Rwanda - một quốc gia châu Phi, tác giả chỉ thay tên địa điểm mà thôi. Bởi sống ở đất nước hòa bình, những chuyện chiến tranh chỉ được nghe thấy trên tv, báo đài nên nhiều người hoặc là thờ ơ, hoặc là thương cảm giây lát rồi cho qua, dù sao những chuyện đó cũng xảy ra quá xa mình. Thế còn với Sầm Kim, cô gái từng là thành viên của tổ chức viện trợ quốc tế tại châu Phi, tận mắt chứng kiến thảm họa năm ấy thì sao? Vì sao cô ấy lúc nào cũng mặc váy dạ hội, trang điểm kỹ lưỡng ngay cả khi ở nhà? Vì sao cô luôn đeo sợi dây chuyền bạch kim gắn hạt ngọc hồng lựu đỏ tươi? Đã có chuyện gì xảy ra trong quá khứ? “Người ta thường nói, chuyện phát sinh trong đời, buông tay được thì là quá khứ, không thể buông tay sẽ là vận mệnh. Anh nghĩ, mình chẳng có gì không thể buông tay, cha mẹ, cố hương, của cải, danh lợi, đều đặt xuống cả rồi, còn điều gì chưa thể bỏ được nữa? Có khả năng sẽ là yêu thôi.” “Cả đời em đã lập bao nhiêu kế hoạch, cũng chẳng sánh nổi anh nửa đường bất ngờ xuất hiện. Vệ Lai, anh tốt như vậy, em không tính ra được.” Bối cảnh truyện có phần nặng nề nhưng cách kể truyện lại dí dỏm và hài hước. Một trích đoạn dễ thương trong ngoại truyện: “Lần đầu tiên đến nhà trọ của Vệ Lai, Sầm Kim đứng ở cửa quan sát rất lâu, xong mới quay qua hỏi anh: “Trong này có người ở thật à?” Vệ Lai nói: “Sao lại hỏi thế? Nhà của đàn ông, hơi đơn giản tinh tươm chút thôi, vậy cũng bị kỳ thị nữa?” Sầm Kim ngó anh: “Nhà của đàn ông ấy, thực ra bừa bộn trong chừng mực cũng không sao, chẳng hạn như chưa gấp chăn, hoặc là thả lon bia rỗng trên sàn… Quá sạch hay quá bẩn đều dễ gây ra liên tưởng xấu.” Cô từng viết loạt bài liên quan tới các loại sát thủ biến thái, nhà của Vệ Lai này, thật không may là có phong cách y chang cả nhóm lớn trong đó. Chăn màn là lúc mới dậy rảnh quá tiện tay gấp thôi, giờ muốn bới lên cũng chẳng kịp. Vệ Lai sực nhớ ra: “Em đợi tí.” Anh với tay lên cao, kéo mở cánh cửa trần nhà kiêm thang xếp bằng hợp kim nhôm, bước vội lên gác. Lúc thò đầu xuống lại, tay anh huơ huơ một lon bia rỗng như đang khoe khoang: “Lần trước uống xong quên ném đi. Sàn gác trên này cũng đầy bụi đấy, có muốn lên xem không?” Rất tốt, rất phù hợp hình tượng đàn ông độc thân, vòng giao tiếp hơi hẹp, sinh hoạt cá nhân điều độ…” Bạn dịch truyện này phải nói hành văn vô cùng mượt và truyền tải xuất sắc được cái hài của các nhân vật.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Vĩ Ngư":Bán Yêu Tư ĐằngChâm NươngChuông Gió Quyển 4 - Hắc ĐiệpChuông Gió Quyển 5 - Vĩ NgưChuyện Tháng TưChuông Gió Quyển 1 - Thực CốtChuông Gió Quyển 2 - Căn TuChuông Gió Quyển 3 - Phi TiênĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chuyện Tháng Tư PDF của tác giả Vĩ Ngư nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Chuyện Thần Thoại (Minh Hiểu Khê)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chuyện Thần Thoại PDF của tác giả Minh Hiểu Khê nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.