Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cuộc Sống Điền Viên Sau Khi Xuyên Qua

Review: Huyên Phi - fb/ReviewNgonTinh0105: Có lẽ các bạn đã không còn quá xa lạ với thể loại truyện điền văn đúng không? Còn đối với những ai chưa biết thì mình xin phép nói ngắn gọn, điền văn là những câu chuyện nhẹ nhàng, cốt truyện đơn giản, ít sóng gió, kể về cuộc sống thường ngày của nhân vật. Câu chuyện hôm nay mình muốn giới thiệu đến các bạn là một tác phẩm tiêu biểu của thể loại này: Cuộc sống điền viên sau khi xuyên qua. Đừng ngại nếu bạn ghét xuyên không, vì yếu tố này chỉ xuất hiện một phân lượng rất nhỏ ở đầu truyện, cũng không ảnh hưởng nhiều đến tính cách cũng như cuộc sống của các nhân vật. Đúng như cái tên “điền viên”, sau khi nữ chính Đường Hà xuyên qua, cuộc sống của nàng cứ bình lặng trôi qua, tuy có lúc sóng gió nhưng phần nhiều là hạnh phúc… Gia đình của Đường Hà đều là những người nông dân hiền lành chân chất, nhà cũng có chút của ăn của để, không đến mức đói kém. Công việc hằng ngày của nữ chính quanh quẩn dưới bếp nấu cơm, đi ra đồng cắt cỏ, dọn dẹp… Xoay quanh đó là cuộc sống của những người nông dân vất vả cày cấy quanh năm, chuyện mẹ chồng con dâu, chị dâu em chồng, rồi cả những người hàng xóm, những người bán hàng trên trấn… Tất cả đã tạo thành một thế giới chân thật mà vẫn đủ thú vị níu giữ chân người đọc. Chắc các bạn hẳn cũng tò mò nam chính trong truyện là ai. Đối với thể loại điền văn, thường thì đọc gần hết nửa cuốn nhân vật nam chính mới xuất hiện :v. Ở trong truyện này có lẽ bạn không phải chờ quá lâu như vậy, nhưng quá trình hai anh chị yêu đương và cưới được nhau cũng không ngắn cho lắm, phù hợp với các bạn thích nhâm nhi câu chuyện :v. Nam chính là Chu Nam Sinh, theo vai vế thì là anh họ xa tít tắp bắn đại bác không tới của nữ chính Đường Hà. Nhà ảnh cũng có điều kiện hơn nữ chính, và đi kèm với đó là nhiều rắc rối hơn. Nếu nửa đầu cuốn truyện kể về cuộc sống hạnh phúc và tình yêu của cặp đôi trẻ thì nửa sau khi hai người lấy nhau không được vui vẻ như trước. Gia đình Chu Nam Sinh có ba người con trai, Nam Sinh là người thứ hai, ít được quan tâm nhất. Đường Hà sau khi về làm dâu, vì vai vế nhà mẹ đẻ hơi kém nên bị mẹ chồng o ép, chị dâu lợi dụng. Đỉnh điểm mâu thuẫn trong gia đình là khi người em út trở về, quyết định tham gia vào việc kinh doanh của gia đình, bố mẹ lại nuông chiều anh ta, khiến lợi ích của Chu Nam Sinh bị xâm phạm. Hai vợ chồng Đường Hà và Chu Nam Sinh quyết định sẽ tự tìm cách làm ăn riêng, không phụ thuộc vào bất cứ ai nữa. Kết truyện mở ra khung cảnh khi hai người trung tuổi, nhà có của ăn của để, con cái cũng lớn lên hạnh phúc. Đó là viễn cảnh tươi đẹp nhưng cũng cất chưa không ít lo toan và vất vả của các nhân vật. Truyện nhẹ nhàng, có một vài đoạn H nho nhỏ, thích hợp đọc thư giãn và không cần suy nghĩ quá nhiều. Nam chính cực kì yêu chiều và sủng vợ, không hề có chuyện trai gái gió trăng bên ngoài. Nữ chính là người khá mạnh mẽ và độc lập, chính vì vậy đã dìu dắt được gia đình đi lên trong lúc khó khăn. Các nhân vật trong truyện tuy không phải lúc nào cũng hoàn hảo nhưng những suy nghĩ của họ thì lại khá chân thực. Cũng có vài phân đoạn rất cảm động như khi Chu Nam Sinh bị bắt vào ngục, Đường Hà bụng đang mang thai gắng gượng chờ chồng về, hay như khi gặp phải thất bại, hai vợ chồng cố động viên nhau làm lại từ đầu, dù cho có mệt mỏi khó khăn… Trích đoạn ngọt ngào: Trong lúc ít khách, Chu Nam Sinh sẽ ra ngoài mua đồ ăn vặt cho Đường Hà. Mỗi khi Đường Hà ăn vui vẻ, Chu Nam Sinh ở một bên đều cười híp mắt nhìn nàng, vuốt vuốt tóc nàng, xúc động nói: “Ta nuôi một con heo con.” Hắn vừa giễu cợt nàng, vừa vui mừng mua nhiều đồ ăn hơn cho nàng. “Sắp thành heo rồi,” đôi khi hắn cảm khái, “Không sao, càng mập càng giống heo.” Chính hắn cũng là một đầu heo, có khi nhìn bốn bề vắng lặng, hắn lấy tay đẩy hai lỗ mũi mình hướng lên trời, học tiếng kêu của heo, Đường Hà bị hắn chọc cười đến đau cả bụng. Chạng vạng bọn họ đóng cửa hàng về nhà, người đi đường ít dần, hắn sẽ nghiêng gò má sang bên thê tử, dùng ngón tay chỉ vào mặt mình, Đường Hà nhận được chỉ thị sẽ hôn nhẹ hắn. Đi vài bước, hắn lại nghiêng gò má, nàng lại hôn nhẹ hắn. “Chàng càng lúc càng lớn mật,” Đường Hà nói hắn, “Bạch nhật tuyên dâm.” “Ta không có biện pháp, ai bảo thê tử đáng yêu khả ái,” hắn cười hì hì nói, “Ta hận không thể biến nàng thành người tí hon, cho vào trong ngực chạy khắp nơi, một khắc cũng không rời.” Review Hà Mai - fb/hoinhieuchu: ----- Truyện mình làm là do đọc được đề cử của bạn tiểu Q, edit thử chương đầu thấy rất thích nên bắt tay vào làm luôn, mở đầu truyện là cảnh đồng quê, cuộc sống sinh hoạt hằng ngày ở nông thôn hiện ra rõ nét và chân thực vô cùng. Giới thiệu: “Cuộc sống ở nông thôn của Đường Hà sau khi xuyên qua. Chuyện nhà, nam cày ruộng, nữ dệt vải, trải qua cuộc sống bình thản, vui vẻ cùng ưu sầu.” Truyện viết về cuộc sống nông thôn trong xã hội cổ đại. Nữ chính Đường Hà, thất bại trong hôn nhân, bắt gặp chồng ngoại tình, trong lúc đau khổ bị xe đâm, xuyên về thân xác của một thiếu nữ cổ đại. Là con gái thứ hai của một gia đình có ba anh em, thưở bé nàng nhà quá nghèo, nàng suýt bị bán làm nha hoàn nên rất sợ, cả ngày chăm chỉ làm lụng, việc nặng nhọc gì của đàn ông cũng làm hết, từ làm ruộng cho đến lấy củi, cắt cỏ cho heo cho gà ăn, chỉ để chứng mình một điều “mình không vô dụng”. Đường Hà xuyên vào thân thể này khi thân thể gặp nạn trên núi, trùng hợp là thân thể này mới bị từ hôn, nên ai ai cũng hiểu lầm nàng nghỉ quẩn mà tự sát, bởi vậy cha mẹ và đại ca, đệ đệ trong nhà luôn cảm thấy có lỗi, càng yêu chiều nàng hơn. Nam chính Chu Nam Sinh được sinh ra trong một gia đình bất công, không phải con trưởng cũng không phải con út được cưng chiều, anh sống với ông cố nội từ nhỏ, tình cảm với cha mẹ đẻ rất nhạt nhòa. Ông cố nội nam chính là người đọc sách nên dạy anh rất nhiều thứ, cũng như bao chàng trai mới lớn khác, anh cũng mơ ước về người bạn đời “Tri kỷ”, “Hồng tụ thiêm hương”, và tất nhiên cũng không vừa mắt Châu Nương, người được mẹ mình mai mối gán ghép cho. Nam chính và nữ chính là anh em bà con xa với nhau, hai anh chị mới quen biết nhau cũng thờ ơ lắm nhé, sau anh biết mình sẽ cưới chị nên mới bắt đầu để ý, cảm thấy “nhan sắc” của chị khá vừa mắt, da ngăm đen nhưng duyên, chị lại hiểu lễ nghĩa, rất được lòng người lớn trong nhà. Anh nam chính theo ông nội đọc sách nên lãng mạn lắm, lang thang trên núi mấy ngày, bắt nhạn về làm sính lễ kết hôn nữa. Trích đoạn: Hôm nay hắn không giống ngày thường, mặc bộ đồ mới, trên mặt rạng rỡ. Nhìn thấy nàng, hắn cũng sửng sốt, nhưng ngay sau đó cười lên, cho nàng nhìn đôi nhạn trong lồng trúc, “Một nhạn công, một nhạn thư, lấy song nhạn đồng quy ý tứ.” “Tiểu Hà, song nhạn tặng cho muội.” Truyện hay ở chỗ nam chính và nữ chính thường xuyên gặp nhau trước khi kết hôn, a bị chị trêu đùa, quay như chong chóng, lại thường xuyên than thở “Rốt cuộc lúc nào nàng mới gả cho ta đây”, “Thật hi vọng thành thân nhanh một chút.” Truyện có H k? Có chứ, cũng đâu ra đấy lắm, nhưng chỉ có 1 lần thôi, còn lại toàn thịt vụn không à. Điểu ta không thích ở truyện này là tác giả hơi miên man trong vụ miêu tả suy nghĩ của nữ chính, nữ chính hay lo được lo mất, cái gì cũng phải chắc chắn mình nắm thế chủ động thì mới làm, nhiều lúc edit đến đoạn miêu tả nội tâm nhân vật nữ chính cũng bực mình lắm, nhưng mà thôi, mấy đoạn đấy không nhiều, nói chung ai thích kiểu điện văn làm ruộng thì cứ nhảy đi  Ngoài hai nhân vật chính ra thì còn kể đến dàn nhân vật xoay quanh cuộc sống thường ngày, mỗi người một tính cách tạo nên một bức tranh nông thôn hoàn chỉnh, đa màu sắc, tiểu Đào, con gái của anh cả, được Đường Hà chăm sóc từ nhỏ nên rất quấn nàng, cha mẹ đường Hà, bà Tam và những ân oán với mẹ đẻ, anh trai. Rồi cuộc sống của nam nữ chính sau khi thành thân, thiên vị của mẹ nam chính, uất ức của nữ chính, chị dâu cả khôn lỏi hay đùn đẩy việc… Chi tiết thế nào mời các nàng đọc truyện nhé. Nhân tiện giới thiệu cho các nàng vài bộ điền văn làm ruộng, chất lượng thì chưa kiểm chứng, chưa edit hoàn nhé: •    Chị nông hạnh phúc  Mê Lộ Đích Ban Ban (Quyển này edit hoàn rồi nhé, viết về nông thôn những năm 80, khá hay) •     Xuyên qua thành nông gia nữ  Hồng Bồ Vũ •     Cuộc sống bình thản vùng sông nước  Tạp Nhĩ Tư (68/129) •     Cuộc sống nông thôn nhàn rỗi  Kẹo Vitamin C •     Cuộc sống ở Bắc Tống  A Muội (Edit hoàn, chất lượng tốt) •     Cuộc sống náo nhiệt của nông phụ dị năng  Hoa Hòa Hoa Ảnh •     Lương điền thiên khoảnh  Tọa Chước Linh Linh Thủy •     Nông phụ  Thiên Sai Thập Nhị •     Điền Duyên  Hương Thôn Nguyên Dã •     Xấu nữ như cúc  Hương Thôn Nguyên Dã •     Khói bếp ven hồ  Mạc Nhạ Thị •     Hảo nữ 18  Hoa Lạc Trùng Lai •     Bần hàn tức phụ  Vọng Giang Ảnh •     Cuộc sống điền viên trên núi của nông phu  Quả Đống CC •     Điền viên cốc hương  Thẩm Duyệt •     Cuộc sống hạnh phúc của tiểu nương tử  Ngư Mông •     Cuộc sống mỹ vị của tiểu nương tử  Ngư Mông •     Sổ tay sinh tồn khi bị chồng ruồng bỏ  Đạm Vũ   Mời các bạn đón đọc Cuộc Sống Điền Viên Sau Khi Xuyên Qua của tác giả Chu Tứ Tứ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bắt Nạt Tướng Quân Đến Phát Khóc
Văn án:   "Nam chủ: Chúa công đối với ta ân trọng như núi, bất luận là muốn tim ta hay muốn mạng ta hay muốn bất kỳ bộ phận nào của ta, ta cũng thấy chết không sờn. Nhưng thật ra trong lòng ta là thích nữ nhân.   Chúa công: Vừa khéo, ta chính là nữ nhân.   Mỗi ngày, trong cung đều thế này:   Cung nữ: Ai dô, thật không thể khoanh tay ngồi nhìn mà, Tướng quân lại bị bệ hạ trêu cho khóc rồi, thật sự quá đáng thương." (*)   Xuyên không không khó, khó là ở chỗ xuyên phải nhân vật sắp chết. Nữ chính Trình Thiên Diệp của chúng ta hôm nay trúng số độc đắc khi vừa xuyên qua đã thấy dải lụa vắt ngang cổ mình.   "Người khác xuyên không, nàng cũng xuyên không.   Người khác xuyên thành công chúa, vừa tỉnh lại có bảy tám nha hoàn vây quanh, hầu hạ ăn ngon uống kỹ.   Nàng cũng xuyên không thành công chúa, vừa tỉnh lại cũng bảy tám nha hoàn vây quanh, hầu nàng treo cổ." (*)   Hóa ra số Trình Thiên Diệp lại đen đủi như vậy, lúc nàng vừa tỉnh lại cũng là khi ca ca song sinh cũng là quân chủ Tấn quốc bị người độc chết.   Quân nổi loạn đang uy hiếp bên ngoài, giờ chỉ còn một con đường chết dành cho nàng. Đương lúc căng thẳng thì cái khó ló cái khôn, Trình Thiên Diệp quyết định bỏ đi thân phận công chúa, đóng giả thành Tấn Việt hầu Trình Thiên Vũ.   Kể từ ngày đó thần dân Tấn quốc thấy quân chủ của mình từ một người đam mê tửu sắc, thích ăn chơi đàm đúm lại trở thành một thiếu niên thích ru rú trong nhà. Mấy quốc gia tụ họp cùng đi chinh phạt, vậy mà quân chủ Tấn quốc thì xin ở lại... giữ thành, trở thành trò cười cho thiên hạ.   Cuộc sống giả nam khó khăn đủ đường, Trình Thiên Diệp chỉ như con rối răm rắp làm theo lời khuyên của những vị đại thần "tâm phúc" của ca ca. Nàng biết họ khinh thường mình không có năng lực lãnh đạo, nhưng là một người hiện đại xuyên qua, tư tưởng của nàng khác xa những người cổ đại này.   Trong xui lại có may, vì là con đẻ của tác giả nên làm gì có chuyện nữ chính cứ phải sống khổ sở như thế cả đời. Trình Thiên Diệp bỗng phát hiện ra xuyên không mang đến cho nàng một món quà đặc biệt, đó là khả năng nhìn người đoán suy nghĩ: Ai trung thành, ai yêu thích, ai căm ghét, ai phản bội... nàng đều có thể biết được thông qua vòng sáng năng lượng trên người đó.   Bấy giờ Trình Thiên Diệp mới hiểu ra một điều, trốn tránh không phải là cách giải quyết. Nàng cũng có khát vọng lớn lao, đó là thống nhất thiên hạ, gây dựng đế chế cho riêng mình.   Kể từ ngày hôm đó, mọi người thấy vị Tấn Việt hầu nhát gan ngại khổ dường như trở thành con người khác: thông minh, sắc bén, liệu việc như thần. Bằng năng lực đặc biệt của mình, Trình Thiên Diệp bắt đầu gây dựng đội tâm phúc. Và sự chú ý của nàng đã ngay lập tức va phải ánh mắt của nam chính - Mặc Kiều Sinh.   Mặc Kiều Sinh vốn là nô lệ của Uy Bắc Hầu. Ở thời đại này, nô lệ bị đối xử như thứ công cụ không cảm xúc, chỉ dùng để mua vui cho đám vương tôn quý tộc. Quan hệ nam - nam cũng rất thịnh hành, nên chỉ cần tên nô lệ nào có chút nhan sắc là sẽ bị các vị quý tộc có sở thích biến thái để ý. Vị Uy Bắc Hầu này cũng không ngoại lệ, vừa già lại vừa dâm, thích nhất là "xử" đám nô lệ.   Mặc Kiều Sinh từ nhỏ đã lớn lên trong bầu không khí kinh tởm của trại nô lệ, thấy ca ca vì bảo vệ mình mà bị đám nam nhân "hành hạ", thấy mẫu thân vì kiếm chút đồ ăn mà để mặc chúng đè ra "làm việc". Chàng thanh niên Mặc Kiều Sinh từ đó sinh ra ác cảm tột cùng với mối quan hệ nam - nam.   Sống được đến tuổi thành niên mà vẫn còn "trong trắng" như Mặc Kiều Sinh quả là kỳ tích, nhưng ai bảo chàng là nam chính cơ chứ. Quay lại câu chuyện của chúng ta thì trong một buổi tiệc, đám nô lệ được gọi lên hầu hạ các vị quý tộc và run rủi sao Mặc Kiều Sinh rơi trúng vào tay quân chủ Tấn quốc Trình Thiên Diệp.   Thấy chàng trai nô lệ chịu đói đến mờ mắt mà vẫn cố chịu đựng, mẫu tính của Trình Thiên Diệp nổi lên, liền nhấc tay giúp đỡ một chút. Chẳng ngờ cứu người một lần lại trở thành nhân duyên trời định.   Chính nhờ cái lần tình cờ giúp đỡ ấy mà trong mắt Mặc Kiều Sinh, Trình Thiên Diệp đã trở thành vị thánh sống. Trình Thiên Diệp khác tất cả những vị quân chủ kia, nàng vừa tốt bụng lại thiện lương, đối xử với đám nô lệ hết sức có "tình người".   Nhưng Mặc Kiều Sinh không biết là trong lúc ấy Trình Thiên Diệp cũng đã nhắm chàng rồi. Bởi có khả năng nhìn thấu ý nghĩ của người khác nên Mặc Kiều Sinh trong mắt nữ chính chẳng khác nào viên kim cương sáng chói lóa. Nàng đã quyết tâm bằng giá nào cũng phải chiếm được chàng làm của riêng.   Câu chuyện của nam nữ chính sau đây còn rất dài, trải qua biết bao khó khăn, Mặc Kiều Sinh mới được về bên người Trình Thiên Diệp. Chàng trở thành một vị tướng quân tài giỏi, nhưng đứng trước quân chủ của mình, lại trở nên ngớ ngẩn vô cùng.   Chỉ có duy nhất một thứ mà chàng rất muốn nhưng không tài nào cho quân chủ của mình được - đó là trinh tiết. Chàng thà chết cũng không thể chấp nhận quan hệ với một nam nhân.   Vừa hay, Trình Thiên Diệp lại là nữ nhân. Sau khi trêu chọc tướng quân của mình chán chê đến phát khóc thì nàng mới mở lòng từ bi, nói sự thật này cho chàng biết. Mặc Kiều Sinh lúc đó chỉ thiếu nước quỳ rạp xuống mà lạy nàng :V   Câu chuyện này qua lời kể xàm ba láp của tớ thì có vẻ nhí nhố nhưng thực ra tác giả viết khá chắc tay. Nữ chính thì cực kỳ cường, mặc dù được tác giả tặng cho bàn tay vàng biết đọc suy nghĩ nhưng nàng đã sử dụng hết sức hợp lí chứ không đùng một cái trở nên vô địch trong một đêm.   Nam chính thì tuy là tướng quân thét ra lửa trên chiến trường nhưng đứng trước nữ chính lại như con cún vẫy đuôi, bảo đi đằng đông thì nhất định không qua đằng tây.   Cặp đôi nam nữ chính cứ khi nào ở gần nhau lại như một màn tấu hài. Nữ chính thì thích trêu chọc, nam chính lại ngại ngùng né tránh. Kết quả là lần nào nữ chính cũng dùng bàn tay của mình bắt nạt ai đó đến mức khóc lóc ỉ ôi xin tha. Còn "bắt nạt" như thế nào thì mời các bạn tự bổ não nha.   Truyện lấy bối cảnh thế giới gần giống như thời xuân thu chiến quốc, chiến tranh liên miên. Trong đó nữ chính Trình Thiên Diệp đã dùng khả năng đặc biệt của mình để gây dựng quân đội, đi choảng nhau với các quốc gia khác và giành được thắng lợi, bá chủ một phương trời.   Cho tới đoạn kết thì thân phận của nàng cũng không bị lộ, nhưng vì muốn sống cuộc đời bình thường với Mặc Kiều Sinh nên nàng đã giả bệnh qua đời.   Ngoài hai nhân vật chính ra thì truyện còn có một dàn nam phụ cực đỉnh. Các vị tướng quân hay những người nô lệ đều có cá tính riêng, có những câu chuyện riêng khiến độc giả phải xúc động vì họ.   "Bắt nạt tướng quân đến phát khóc" là một cuốn truyện hay xuất sắc trong thời kì truyện cổ đại khá ít dạo gần đây. Vậy nên, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ và nếu yêu thích bài rv thì thả hoa cho tớ nhé. ______   (*) Trích từ bản edit   Review by #Huyên Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Trình Thiên Diệp phát hiện mình xuyên không rồi. Nhưng hiện tại nàng không rảnh để kinh ngạc về chuyện này. Bởi vì cổ nàng đang bị một dải lụa màu trắng siết chặt, nàng cảm thấy máu sắp dồn hết lên não, đầu lưỡi không thể khống chế mà thè từ trong miệng ra, mũi hít không thông, tim vì thiếu dưỡng mà điên cuồng đập loạn. Thân thể nàng đang bị dải lụa trắng ba thước kia treo trên xà ngang, tục gọi là treo cổ. Giờ khắc này dưới chân nàng, mấy nữ nhân mặc phục sức cổ đại, bao quanh nàng khóc rống nước mắt đầm đìa, nhưng không có một ai đến cứu nàng cả. Nàng đau đớn muốn chết, liều mạng đạp chân. Thật may là chất lượng dải lụa trắng này không tốt, trong lúc nàng giãy giụa đã bị đứt toạc ra rồi. Trình Thiên Diệp ngã lăn quay xuống đất, che cổ, liều mạng hít thở, kịch liệt ho khan. Một phụ nhân trung niên mặc cẩm trường bào thêu hoa văn long phượng, bỗng nhào đến chỗ nàng, ôm nàng kêu gào: "Con ta, con ta." Cổ họng Trình Thiên Diệp đau rát, nói không ra lời. Trong lòng mắng: "Con gì mà con, nếu bà là mẹ ruột của tôi sao có thể trơ mắt nhìn tôi treo cổ chứ." Giờ phút này trong đầu nàng thoáng qua vô số hình ảnh, cảnh tượng, thanh âm, tựa như của một con người xa lạ, cô đọng lại, rồi nhét hết vào đầu nàng, dùng tốc độ tia chớp, dồn vào một lần. Thần kỳ chính là nàng có thể hiểu được. Vị phu nhân này thật sự là mẹ ruột của nàng, ôi mẹ ơi, người trước mắt này là mẹ ruột của nàng sao. Người khác xuyên không, nàng cũng xuyên không. Người khác xuyên thành công chúa, vừa tỉnh lại có bảy tám nha hoàn vây quanh, hầu hạ ăn ngon uống kỹ. Nàng cũng xuyên không thành công chúa, vừa tỉnh lại cũng bảy tám nha hoàn vây quanh, hầu nàng treo cổ. Lục lọi trí nhớ loạn như ma trong đầu, Trình Thiên Diệp biết đại khái mình đã đến một thời đại luôn chiến loạn không ngừng, chư hầu phân tán. Mời các bạn đón đọc Bắt Nạt Tướng Quân Đến Phát Khóc của tác giả Cung Tâm Văn.