Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cuộc Sống Điền Viên Sau Khi Xuyên Qua

Review: Huyên Phi - fb/ReviewNgonTinh0105: Có lẽ các bạn đã không còn quá xa lạ với thể loại truyện điền văn đúng không? Còn đối với những ai chưa biết thì mình xin phép nói ngắn gọn, điền văn là những câu chuyện nhẹ nhàng, cốt truyện đơn giản, ít sóng gió, kể về cuộc sống thường ngày của nhân vật. Câu chuyện hôm nay mình muốn giới thiệu đến các bạn là một tác phẩm tiêu biểu của thể loại này: Cuộc sống điền viên sau khi xuyên qua. Đừng ngại nếu bạn ghét xuyên không, vì yếu tố này chỉ xuất hiện một phân lượng rất nhỏ ở đầu truyện, cũng không ảnh hưởng nhiều đến tính cách cũng như cuộc sống của các nhân vật. Đúng như cái tên “điền viên”, sau khi nữ chính Đường Hà xuyên qua, cuộc sống của nàng cứ bình lặng trôi qua, tuy có lúc sóng gió nhưng phần nhiều là hạnh phúc… Gia đình của Đường Hà đều là những người nông dân hiền lành chân chất, nhà cũng có chút của ăn của để, không đến mức đói kém. Công việc hằng ngày của nữ chính quanh quẩn dưới bếp nấu cơm, đi ra đồng cắt cỏ, dọn dẹp… Xoay quanh đó là cuộc sống của những người nông dân vất vả cày cấy quanh năm, chuyện mẹ chồng con dâu, chị dâu em chồng, rồi cả những người hàng xóm, những người bán hàng trên trấn… Tất cả đã tạo thành một thế giới chân thật mà vẫn đủ thú vị níu giữ chân người đọc. Chắc các bạn hẳn cũng tò mò nam chính trong truyện là ai. Đối với thể loại điền văn, thường thì đọc gần hết nửa cuốn nhân vật nam chính mới xuất hiện :v. Ở trong truyện này có lẽ bạn không phải chờ quá lâu như vậy, nhưng quá trình hai anh chị yêu đương và cưới được nhau cũng không ngắn cho lắm, phù hợp với các bạn thích nhâm nhi câu chuyện :v. Nam chính là Chu Nam Sinh, theo vai vế thì là anh họ xa tít tắp bắn đại bác không tới của nữ chính Đường Hà. Nhà ảnh cũng có điều kiện hơn nữ chính, và đi kèm với đó là nhiều rắc rối hơn. Nếu nửa đầu cuốn truyện kể về cuộc sống hạnh phúc và tình yêu của cặp đôi trẻ thì nửa sau khi hai người lấy nhau không được vui vẻ như trước. Gia đình Chu Nam Sinh có ba người con trai, Nam Sinh là người thứ hai, ít được quan tâm nhất. Đường Hà sau khi về làm dâu, vì vai vế nhà mẹ đẻ hơi kém nên bị mẹ chồng o ép, chị dâu lợi dụng. Đỉnh điểm mâu thuẫn trong gia đình là khi người em út trở về, quyết định tham gia vào việc kinh doanh của gia đình, bố mẹ lại nuông chiều anh ta, khiến lợi ích của Chu Nam Sinh bị xâm phạm. Hai vợ chồng Đường Hà và Chu Nam Sinh quyết định sẽ tự tìm cách làm ăn riêng, không phụ thuộc vào bất cứ ai nữa. Kết truyện mở ra khung cảnh khi hai người trung tuổi, nhà có của ăn của để, con cái cũng lớn lên hạnh phúc. Đó là viễn cảnh tươi đẹp nhưng cũng cất chưa không ít lo toan và vất vả của các nhân vật. Truyện nhẹ nhàng, có một vài đoạn H nho nhỏ, thích hợp đọc thư giãn và không cần suy nghĩ quá nhiều. Nam chính cực kì yêu chiều và sủng vợ, không hề có chuyện trai gái gió trăng bên ngoài. Nữ chính là người khá mạnh mẽ và độc lập, chính vì vậy đã dìu dắt được gia đình đi lên trong lúc khó khăn. Các nhân vật trong truyện tuy không phải lúc nào cũng hoàn hảo nhưng những suy nghĩ của họ thì lại khá chân thực. Cũng có vài phân đoạn rất cảm động như khi Chu Nam Sinh bị bắt vào ngục, Đường Hà bụng đang mang thai gắng gượng chờ chồng về, hay như khi gặp phải thất bại, hai vợ chồng cố động viên nhau làm lại từ đầu, dù cho có mệt mỏi khó khăn… Trích đoạn ngọt ngào: Trong lúc ít khách, Chu Nam Sinh sẽ ra ngoài mua đồ ăn vặt cho Đường Hà. Mỗi khi Đường Hà ăn vui vẻ, Chu Nam Sinh ở một bên đều cười híp mắt nhìn nàng, vuốt vuốt tóc nàng, xúc động nói: “Ta nuôi một con heo con.” Hắn vừa giễu cợt nàng, vừa vui mừng mua nhiều đồ ăn hơn cho nàng. “Sắp thành heo rồi,” đôi khi hắn cảm khái, “Không sao, càng mập càng giống heo.” Chính hắn cũng là một đầu heo, có khi nhìn bốn bề vắng lặng, hắn lấy tay đẩy hai lỗ mũi mình hướng lên trời, học tiếng kêu của heo, Đường Hà bị hắn chọc cười đến đau cả bụng. Chạng vạng bọn họ đóng cửa hàng về nhà, người đi đường ít dần, hắn sẽ nghiêng gò má sang bên thê tử, dùng ngón tay chỉ vào mặt mình, Đường Hà nhận được chỉ thị sẽ hôn nhẹ hắn. Đi vài bước, hắn lại nghiêng gò má, nàng lại hôn nhẹ hắn. “Chàng càng lúc càng lớn mật,” Đường Hà nói hắn, “Bạch nhật tuyên dâm.” “Ta không có biện pháp, ai bảo thê tử đáng yêu khả ái,” hắn cười hì hì nói, “Ta hận không thể biến nàng thành người tí hon, cho vào trong ngực chạy khắp nơi, một khắc cũng không rời.” Review Hà Mai - fb/hoinhieuchu: ----- Truyện mình làm là do đọc được đề cử của bạn tiểu Q, edit thử chương đầu thấy rất thích nên bắt tay vào làm luôn, mở đầu truyện là cảnh đồng quê, cuộc sống sinh hoạt hằng ngày ở nông thôn hiện ra rõ nét và chân thực vô cùng. Giới thiệu: “Cuộc sống ở nông thôn của Đường Hà sau khi xuyên qua. Chuyện nhà, nam cày ruộng, nữ dệt vải, trải qua cuộc sống bình thản, vui vẻ cùng ưu sầu.” Truyện viết về cuộc sống nông thôn trong xã hội cổ đại. Nữ chính Đường Hà, thất bại trong hôn nhân, bắt gặp chồng ngoại tình, trong lúc đau khổ bị xe đâm, xuyên về thân xác của một thiếu nữ cổ đại. Là con gái thứ hai của một gia đình có ba anh em, thưở bé nàng nhà quá nghèo, nàng suýt bị bán làm nha hoàn nên rất sợ, cả ngày chăm chỉ làm lụng, việc nặng nhọc gì của đàn ông cũng làm hết, từ làm ruộng cho đến lấy củi, cắt cỏ cho heo cho gà ăn, chỉ để chứng mình một điều “mình không vô dụng”. Đường Hà xuyên vào thân thể này khi thân thể gặp nạn trên núi, trùng hợp là thân thể này mới bị từ hôn, nên ai ai cũng hiểu lầm nàng nghỉ quẩn mà tự sát, bởi vậy cha mẹ và đại ca, đệ đệ trong nhà luôn cảm thấy có lỗi, càng yêu chiều nàng hơn. Nam chính Chu Nam Sinh được sinh ra trong một gia đình bất công, không phải con trưởng cũng không phải con út được cưng chiều, anh sống với ông cố nội từ nhỏ, tình cảm với cha mẹ đẻ rất nhạt nhòa. Ông cố nội nam chính là người đọc sách nên dạy anh rất nhiều thứ, cũng như bao chàng trai mới lớn khác, anh cũng mơ ước về người bạn đời “Tri kỷ”, “Hồng tụ thiêm hương”, và tất nhiên cũng không vừa mắt Châu Nương, người được mẹ mình mai mối gán ghép cho. Nam chính và nữ chính là anh em bà con xa với nhau, hai anh chị mới quen biết nhau cũng thờ ơ lắm nhé, sau anh biết mình sẽ cưới chị nên mới bắt đầu để ý, cảm thấy “nhan sắc” của chị khá vừa mắt, da ngăm đen nhưng duyên, chị lại hiểu lễ nghĩa, rất được lòng người lớn trong nhà. Anh nam chính theo ông nội đọc sách nên lãng mạn lắm, lang thang trên núi mấy ngày, bắt nhạn về làm sính lễ kết hôn nữa. Trích đoạn: Hôm nay hắn không giống ngày thường, mặc bộ đồ mới, trên mặt rạng rỡ. Nhìn thấy nàng, hắn cũng sửng sốt, nhưng ngay sau đó cười lên, cho nàng nhìn đôi nhạn trong lồng trúc, “Một nhạn công, một nhạn thư, lấy song nhạn đồng quy ý tứ.” “Tiểu Hà, song nhạn tặng cho muội.” Truyện hay ở chỗ nam chính và nữ chính thường xuyên gặp nhau trước khi kết hôn, a bị chị trêu đùa, quay như chong chóng, lại thường xuyên than thở “Rốt cuộc lúc nào nàng mới gả cho ta đây”, “Thật hi vọng thành thân nhanh một chút.” Truyện có H k? Có chứ, cũng đâu ra đấy lắm, nhưng chỉ có 1 lần thôi, còn lại toàn thịt vụn không à. Điểu ta không thích ở truyện này là tác giả hơi miên man trong vụ miêu tả suy nghĩ của nữ chính, nữ chính hay lo được lo mất, cái gì cũng phải chắc chắn mình nắm thế chủ động thì mới làm, nhiều lúc edit đến đoạn miêu tả nội tâm nhân vật nữ chính cũng bực mình lắm, nhưng mà thôi, mấy đoạn đấy không nhiều, nói chung ai thích kiểu điện văn làm ruộng thì cứ nhảy đi  Ngoài hai nhân vật chính ra thì còn kể đến dàn nhân vật xoay quanh cuộc sống thường ngày, mỗi người một tính cách tạo nên một bức tranh nông thôn hoàn chỉnh, đa màu sắc, tiểu Đào, con gái của anh cả, được Đường Hà chăm sóc từ nhỏ nên rất quấn nàng, cha mẹ đường Hà, bà Tam và những ân oán với mẹ đẻ, anh trai. Rồi cuộc sống của nam nữ chính sau khi thành thân, thiên vị của mẹ nam chính, uất ức của nữ chính, chị dâu cả khôn lỏi hay đùn đẩy việc… Chi tiết thế nào mời các nàng đọc truyện nhé. Nhân tiện giới thiệu cho các nàng vài bộ điền văn làm ruộng, chất lượng thì chưa kiểm chứng, chưa edit hoàn nhé: •    Chị nông hạnh phúc  Mê Lộ Đích Ban Ban (Quyển này edit hoàn rồi nhé, viết về nông thôn những năm 80, khá hay) •     Xuyên qua thành nông gia nữ  Hồng Bồ Vũ •     Cuộc sống bình thản vùng sông nước  Tạp Nhĩ Tư (68/129) •     Cuộc sống nông thôn nhàn rỗi  Kẹo Vitamin C •     Cuộc sống ở Bắc Tống  A Muội (Edit hoàn, chất lượng tốt) •     Cuộc sống náo nhiệt của nông phụ dị năng  Hoa Hòa Hoa Ảnh •     Lương điền thiên khoảnh  Tọa Chước Linh Linh Thủy •     Nông phụ  Thiên Sai Thập Nhị •     Điền Duyên  Hương Thôn Nguyên Dã •     Xấu nữ như cúc  Hương Thôn Nguyên Dã •     Khói bếp ven hồ  Mạc Nhạ Thị •     Hảo nữ 18  Hoa Lạc Trùng Lai •     Bần hàn tức phụ  Vọng Giang Ảnh •     Cuộc sống điền viên trên núi của nông phu  Quả Đống CC •     Điền viên cốc hương  Thẩm Duyệt •     Cuộc sống hạnh phúc của tiểu nương tử  Ngư Mông •     Cuộc sống mỹ vị của tiểu nương tử  Ngư Mông •     Sổ tay sinh tồn khi bị chồng ruồng bỏ  Đạm Vũ   Mời các bạn đón đọc Cuộc Sống Điền Viên Sau Khi Xuyên Qua của tác giả Chu Tứ Tứ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thanh Hoa Đế Quân
“Thế nhân đều biết đến sự tồn tại của Thần – Ma – Nhân tam giới, song lại không biết, trên đời này thực tế có giới thứ tư mang tên Vô Phương. Tuy vậy, nhiều năm trước đây, Vô Phương Thần Tộc đóng cửa Vô Phương Giới và toàn bộ thông đạo đến tam giới. Vô Phương trở thành nơi thần bí nhất trong bốn giới. Vô Phương Giới lấy nữ tử làm đầu, nhưng có điều, nếu thân phận cao quý một chút, nam tử cũng có thể dựa vào nỗ lực để giành lấy địa vị tương đồng.” (*) Thần quân Quân Tử Thiều cai quản Vô Phương Giới đã độc thân sáu vạn năm, giờ là lúc muốn kén “rể”. Nàng nhìn khắp tam giới, cuối cùng cũng nhắm trúng Thanh Hoa Đại đế ở Đông Cực, bèn lấy sính lễ đưa lên thiên giới, xin được cưới Thanh Hoa làm thần hậu. Vâng, bạn không đọc nhầm đâu, nữ chính của chúng ta lấy lễ vật định rước thần hậu Thanh Hoa về Vô Phương Giới. Nhưng thần hậu này dường như hơi “khó nhai”, cứng mềm gì đều không ăn. Ngày đầu tiên, sờ tay chàng một cái, chàng lạnh lùng ném Quân Tử Thiều xuống vách núi. Sau này Quân Tử Thiều chạy luôn xuống địa phủ làm phán quan, hằng ngày lên thiên giới báo cáo công việc để được ngắm thần hậu tương lai. Nhưng mặc cho nàng sàm sỡ hay tán tỉnh chàng, kết quả chỉ có một - Quân Tử Thiều bị đánh roi rồi ném khỏi Thái Hoà cung của Thanh Hoa đế quân. Cứ tưởng câu chuyện cọc đi tìm trâu này cứ tiếp diễn mãi như vậy mà không có kết quả, thì sau một lần hai người giúp một người trần thoát khỏi thiên mệnh bi thảm, mọi thứ đã thay đổi. Thanh Hoa đối xử tốt với nàng hơn, còn nói muốn lấy nàng. Quân Tử Thiều vui sướng chuẩn bị một đám cưới thật hoành tráng. Nhưng đến lúc hai người cùng bước vào Vô Phương Giới, nàng lại buông tay. Đường thông giữa hai thế giới đóng lại, Quân Tử Thiều đã chuẩn bị cùng tất cả đám thần tiên trên thiên giới cùng táng thân. Đây là một câu chuyện xưa rất dài, cũng rất đau khổ. Ngàn năm vạn năm trước, có một cô gái nhỏ được hứa hôn cho Thanh Hoa đế quân. Nhưng chẳng kịp đợi đến lúc nàng trưởng thành, cha của nàng bị buộc tội phản bội thiên giới, chịu cực hình, hai mẹ con bị đày đến Vô Phương Giới. Cô gái nhỏ đến phút cuối vẫn cầu xin Thanh Hoa giúp đỡ, nhưng chàng chưa bao giờ quay đầu lại. Chuyện cũ như một thước phim đã mòn vẹt, chiếu đi chiếu lại đến mức tim đau nhỏ máu. Cô gái nhỏ năm xưa quay lại thiên giới, trở thành một thần quân xinh đẹp tài giỏi, nhưng lòng vẫn chất chứa hận thù. Cô gái đó chính là Quân Tử Thiều. Vậy thì, Thanh Hoa tình nguyện gánh chịu tất cả những hận thù ấy, chỉ mong nàng một đời bình yên. Cuối cùng, nàng ôm trái tim vỡ nát quay về Vô Phương, hắn ở lại thiên giới, chắp vá nốt những mảnh hồn của cha nàng đưa đi đầu thai. Sau tất cả, nàng vẫn yêu hắn như thế, vì hắn mà buông tha những chuyện năm xưa. Và hắn cũng yêu nàng đến thế, dù cho nàng từng kiếm chém hắn đến máu thịt tan nát, dù cho nàng bước đi vĩnh viễn không trở lại. Và cuối cùng, khi yêu thương đủ nhiều cảm động trời đất, họ sẽ có một cái kết hạnh phúc bên nhau. “Nếu đã yêu đến vậy, hà cớ gì để cho nàng đi?” “Nếu nàng thống khổ như thế, vì sao phải khiến nàng ở lại. Là ta có lỗi với nàng, nàng hận ta, lại yêu ta, thấy ta chỉ thêm đau lòng. Nếu ta đã yêu nàng như vậy, thì sao có thể đứng nhìn nàng đau lòng.” (*) Diệp Tiếu là một trong số tác giả huyền huyễn tôi khá yêu thích. Truyện của Diệp Tiếu vừa hài hước, lại có những tình tiết đau lòng đến tê tái. Và đặc biệt, tác giả này có sở thích ngược các nhân vật nữ. Quân Tử Thiều còn may mắn hơn chán các bạn đồng lứa của mình bởi nàng chỉ bị nam chính đánh vài cái, ném khỏi núi vài lần. Truyện này tổng quan thì thiên về ngược nam hơn một chút. Và vì là đoản văn nên có một số chi tiết không rõ ràng cũng hơi vội vàng (thật sự nếu viết thành truyện dài cũng được vì cái cốt khá là hay). Kết truyện thì… đừng để review lừa tình, hai người cuối cùng cũng sống hạnh phúc bên nhau. :v Quân Tử Thiều quay lại thiên giới, Thanh Hoa đế quân cũng “sống lại”, hai người buông bỏ hết chuyện cũ. Truyện ngắn và khá dễ đọc, nên hi vọng các bạn sẽ thích nó. (*) Trích đoạn từ bản edit _______________ Review by Huyên Chiêu Nghi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Thời điểm Tất Phương mang theo công văn chuyên vụ tiến vào Lăng Tiêu Điện, chúng tiên môn vừa thương nghị vấn đề lũ lụt xong. Sau một hồi hăng chí tranh luận, chúng tiên cảm thấy có chút mệt mỏi, thế là dưới sự ân chuẩn của Thiên Đế, sai tiên thị(1) bày biện bàn ghế, một đám thần tiên bầu bạn cùng Thiên Đế uống trà uống trà, dưỡng thần dưỡng thần, chuẩn bị lát nữa lại tiếp tục vì vấn đề ban nãy mà tái chiến một phen. Tất Phương đến quả thật đúng lúc, sau khi đi vào, khỏi phải chờ đợi chúng tiên nói dứt lời, Thiên Đế liền trực tiếp giơ tay bắt chuyện: “Có công văn gì sao?” Kỳ thực những công văn thông thường từ lâu đã không cần do Tất Phương đích thân trình lên, Tất Phương tự mình lên điện, nhất định là văn kiện quan trọng khẩn cấp. Nghe Thiên Đế hỏi, Tất Phương tiến về phía trước một bước, chậm rãi mở miệng nói: “Vừa rồi có công văn từ Vô Phương Giới chuyển đến.” Lời này vừa thốt ra, trà không ai uống, dưỡng thần cũng không ai dưỡng, chúng tiên trên Lăng Tiêu Điện đều sáng rực con mắt, chuyển tầm nhìn về phía cuộn giấy lớn duy nhất trong tay Tất Phương. Thế nhân đều biết đến sự tồn tại của Thần – Ma – Nhân tam giới, song lại không biết, trên đời này thực tế có giới thứ tư mang tên Vô Phương. Năm đó Phụ Thần sáng thế, Vô Phương chính là tác phẩm đầu tiên, chẳng qua kỹ thuật không thành thục, về sau bị Phụ Thần vứt bỏ, vốn tưởng rằng vùng đất này không còn khả năng tiếp tục sinh sôi nảy nở thêm bất kỳ sinh mệnh nào nữa, nhưng không nghĩ tới, Vô Phương Giới cuối cùng vẫn cho ra đời Vô Phương Thần Tộc. Bọn họ dùng một loại tinh thần kiên trì cứng cỏi, cải tạo Vô Phương thành chốn phồn hoa không hề thua kém ba giới khác. Tuy vậy, nhiều năm trước đây, Vô Phương Thần Tộc lại đóng cửa Vô Phương và toàn bộ thông đạo đến tam giới, từ đó cùng tam giới đoạn tuyệt, độc chiếm một phương. Vô Phương Tộc không ra, những giới khác cũng không tìm được lối vào, thế là Vô Phương Giới liền trở thành nơi thần bí nhất trong bốn giới. Vạn năm trước, một vị Tinh quân đi nhầm vào Vô Phương rồi quay về, viết nên “Vô Phương Du Ký” bán chạy nhất tam giới, góp phần đẩy cảm giác thần bí của Vô Phương lên đỉnh điểm. “Vô Phương Du Ký” kể rằng, Vô Phương Giới lấy nữ tử làm đầu, nhưng có điều, nếu thân phận cao quý một chút, nam tử cũng có thể dựa vào nỗ lực để giành lấy địa vị tương đồng. Chuyện này đối với tam giới luôn lấy nam tử làm đầu mà nói, là một sự kiện mới lạ, vả lại sự kiện này thuộc về Vô Phương Giới, nên càng dị thường hơn. Mời các bạn đón đọc Thanh Hoa Đế Quân của tác giả Diệp Tiếu.
Anh Có Quyền Giữ Im Lặng
Warning: Vì nội dung bài review có một vài từ ngữ có thể vi phạm tiêu chuẩn cộng đồng của FB nên Ad đã có chỉnh sửa lại đôi chút cho phù hợp. Rất mong mn thông cảm cho sự bất tiện này khi đọc ạ ****** Nhiều năm về trước, Sầm Ngưng - em gái của Sầm Qua từng bị ung thư máu. Khi đó, sự sống của cô bé mong manh như ngọn đèn trước gió, chỉ có phương pháp ghép tuỷ mới có thể cứu sống cô. Thế nhưng cả Sầm Qua và ông bà Sầm đều không có tuỷ tương thích với cô bé, may mắn thay, có một cô gái đã tình nguyện hiến tuỷ cho Sầm Ngưng. Bởi vì luật pháp quy định rằng trong vòng hai năm đầu tiên sau ca ghép tuỷ thì người nhận tuỷ và người hiến tuỷ sẽ không được biết danh tính của đối phương, thế nên mãi về sau Sầm Qua và gia đình anh mới biết được tên của cô gái lương thiện đó. Cô ấy là Triệu Tô Dạng, sinh viên ngành Ngoại Ngữ của đại học Lăng Nam. Khi Sầm Qua nghe tin Triệu Tô Dạng là nghi phạm của một vụ giết người bằng thuốc độc, anh đã ngay lập tức ngỏ lời muốn hợp tác phá án cùng người đồng nghiệp đang phụ trách vụ án này. Thấy vậy, mọi người xung quang đều cảm thấy rất bất ngờ. Sầm Qua trước giờ chỉ đảm nhận những vụ trọng án, tại sao bây giờ lại muốn nhúng tay vào một vụ án phổ thông như thế này? Thật ra, lần này Sầm Qua muốn đến đại học Lăng Nam một chuyến để có cơ hội trực tiếp nói lời cảm ơn với Triệu Tô Dạng. Cho dù cô có là hung thủ giết người đi chăng nữa, anh vẫn muốn chân thành cảm ơn cô và trao đến tận tay cô chiếc khăn len mà Sầm Ngưng đã tự tay đan tặng ân nhân cứu mạng của mình. Triệu Tô Dạng là một cô gái rất trầm lặng. Suốt bốn năm đại học, cô không thường xuyên tiếp xúc với các bạn học, quan hệ với bạn cùng phòng cũng rất tệ, thế nên khi bạn cùng phòng của cô trúng độc mà chết ngay trên giường ngủ của kí túc xá, cô trở thành nghi phạm hàng đầu. Quả thực, giữa cô và người bị hại có rất nhiều mâu thuẫn. Bởi vì cô ta thường hay đặt điều nói xấu cô, không chỉ vậy còn có thói quen trộm vặt. Trong một lần Tô Dạng vô tình nhìn thấy cô ta đánh tráo lọ phấn nền đắt tiền của cô, hai người đã xảy ra xô xát. Mọi người xung quanh không rõ thực hư sự việc, chỉ nhìn thấy Tô Dạng cho cô ta một cái tát và nghe những lời bịa đặt của cô ta nên luôn cho rằng Tô Dạng là người xấu. Tô Dạng cũng không muốn nhiều lời, thường mặc kệ những lời đàm tiếu, tự tách mình ra khỏi thế giới xung quanh. Triệu Tô Dạng tuy luôn trầm mặc nhưng không hề nhu nhược, nhút nhát lại mà ngược lại còn vô cùng cá tính. Trước đây có một lần hai nữ sinh bất hảo đã chặn đường gây sự với Tô Dạng, cho cô một bạt tai, cô liền không do dự mà đưa chân đạp thẳng vào bụng nữ sinh nọ khiến cô ta đau đến phát khóc. Mình rất thích tính cách của Tô Dạng, nếu ai đó thật lòng yêu thương cô, cô sẽ chân thành mà đáp lại tình cảm ấy, nhưng nếu ai đó cố tình gây tổn thương cho cô, thì đừng mong có thể nhởn nhơ, yên ổn. Đang yên đang lành bỗng nhiên trở thành nghi phạm giết người, Triệu Tô Dạng cảm thấy vô cùng phiền phức. Lúc thẩm vấn, cô ra sức biện luận cho bản thân, chỉ mong thoát khỏi “mớ bòng bong” này càng nhanh càng tốt. Thế nên, cô đã vô tình để lộ tầm hiểu biết sâu rộng về lĩnh vực điều tra phá án, khiến Sầm Qua cảm thấy cô gái này thực sự rất thông minh. Sau khi vụ án được phá, Tô Dạng bỗng nhiên muốn tham dự kì thì tuyển cán bộ điều tra. Nguyên nhân vì sao, thì chỉ có mình cô biết. Thật ra, Tô Dạng đã trót phải lòng Sầm Qua rồi. Thế nên, cô muốn được trở thành đồng nghiệp của anh để có thể được gần anh hơn một chút. Nếu nói rằng Tô Dạng muốn làm cảnh sát hình sự chỉ vì Sầm Qua cũng không hoàn toàn đúng, nhưng nếu không có Sầm Qua, có lẽ cô sẽ đi con đường nhàn hạ mà bố đã trải sẵn cho cô, chứ không chọn một công việc vất vả và đầy hiểm nguy như thế này. Tô Dạng thành công vượt qua kì thi tuyển và thật may mắn vì cô được phân về đúng cục điều tra Châu Lập nơi Sầm Qua đang công tác. Đây là một sự “trùng hợp” được sắp đặt từ trước, Sầm Qua là người biết rõ nhất điều này. Thật ra, không chỉ có một mình Tô Dạng thầm yêu Sầm Qua, mà anh cũng có tình cảm với cô gái đáng yêu ấy. Từ những lần gặp mặt đầu tiên, anh đã cảm thấy cô rất xinh đẹp, rất tự tin, rất có khí chất. Tình cảm của anh dành cho cô từ sự biết ơn dần trở thành tình yêu nam nữ, khiến anh không kìm được khao khát muốn giữ cô cho riêng mình, thi thoảng còn nảy ra những suy nghĩ xấu xa  “Có lần tôi phát hiện có một con nhện đang bò trên vách ngăn, tay trái và tay phải của nó không to bằng nhau, tôi suy luận được con nhện này thuận tay trái!" Dứt lời, cô giơ nắm đấm bên trái lên. “Làm sao phân biệt được tay với chân của nhện?” Sẩm Qua hỏi đầy hứng thú. Cô đáp đầy tự tin: “Hai chi trước là tay, sáu chi sau là chân, giống như con cua ấy.” Sầm Qua nhìn cô vừa bó tay vừa cạn lời. Cô cứ tiếp tục đáng yêu đến kì cục thế này, anh không kìm lòng được muốn áp cô vào tường mà hôn cuối cùng làm cô sợ chết khiếp thì sao?” Nhưng mà sau đó, Sầm Qua không thể kiềm lòng được nữa. Cho cô sợ chết khiếp cũng được, anh nhất định phải có được cô! Ấy thế mà Tô Dạng không những không hoảng sợ, mà còn sung sướng vô cùng. Không chỉ vậy còn mặt dày đòi hỏi nhiều hơn, nói rằng một nụ hôn chẳng bõ! Haizz, đáng yêu chết mất thôi! Đội trưởng Sầm thường ngày lạnh lùng điềm tĩnh, khi yêu vào bỗng hóa lưu manh, trong đầu chỉ nghĩ toàn những chuyện đen tối. “Với anh lúc này thì “một nơi rất hay” chính là nhà em hoặc là… nhà anh.” “Không, là một người trưởng thành, chúng ta không thể suốt ngày u mê trong mấy chuyện lung tung đó được.” Khi thật lòng yêu thương một người, chúng ta luôn muốn dành cho người ấy những gì tốt nhất, chỉ sợ người ấy không hiểu được tâm ý của bản thân, không biết rằng ta đã yêu người nhiều như thế. “Nếu em kiếm được nhiều tiền hơn, mấy mẫu phấn nền siêu đắt đó cũng sẽ trở thành tất yếu.” “Đi.” Sầm Qua nắm lấy khuỷu tay cô. “Đi đâu cơ?” “Thỉnh thoảng mua loại đắt một lần.” Triệu Tô Dạng sợ hết cả hồn: “Em em em không có nhiều tiền thế đâu!” Sầm Qua dừng bước, quay lại, “Anh có.” Được anh chiều cô vừa mừng vừa lo, từ từ ngồi xuống. Thế là ánh mắt anh lại càng cao vời hơn. “Em đang làm gì vậy?” “Làm một việc mà không phải ai cũng có cơ hội làm.” “Gì cơ?” “Ôm cột đình.” Triệu Tô Dạng giả bộ òa khóc, ôm chầm lấy một cái chân của anh.” Chuyện tình yêu của Sầm Qua và Tô Dạng rất êm đềm, nhưng cuộc đời Sầm Qua lại không được bình yên như thế. Vài năm trước, có một biến cố rất lớn đã xảy đến với gia đình anh. Sầm Ngưng - cô em gái mà anh hết mực yêu thương đã bị b.ắt cóc và s.át hại một cách dã man. Đó là một vụ trọng án, hung thủ có tâm lí vặn vẹo, giết hại hàng loạt những cô gái trẻ và Sầm Ngưng là một trong những nạn nhân của hắn. Nhưng khi đó, Sầm Qua là một thành viên quan trọng của cục phòng chống ma túy, thế nên mẹ anh luôn cho rằng cái chết của Sầm Ngưng là do kẻ thù của anh gây ra. Cú sốc quá lớn đã khiến bà Sầm bị tổn thương tâm lí nặng nề, sau đó bệnh tình của bà không những không thuyên giảm mà càng ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn. Vì là người nhà của nạn nhân, nên Sầm Qua không được phép tham gia phá vụ án đó. Lúc ấy anh đã từ chức ở cục phòng chống ma túy, đến cục điều tra Châu Lập làm một cán bộ điều tra bình thường và bí mật tìm hiểu về cái chết của Sầm Ngưng. Thế nhưng mọi việc vẫn chìm trong màn sương dày đặc, cho dù Sầm Qua nỗ lực đến mấy, anh cũng chỉ có thể thấy được bề nổi của vụ việc mà thôi. Cho đến khi Triệu Tô Dạng bước đến bên anh, thì mọi chuyện bắt đầu có chuyển biến rõ rệt. Vì Triệu Tô Dạng không phải thân nhân của Sầm Ngưng, nên cô đã được gia nhập tổ chuyên án, điều tra vụ án đặc biệt nghiêm trọng này. Triệu Tô Dạng đã dùng tất cả khả năng của mình và tình yêu đối với Sầm Qua để nỗ lực điều tra vụ án ấy, cô muốn đòi lại công bằng cho cô bé Sầm Ngưng xấu số và gỡ bỏ những khúc mắc trong lòng người đàn ông cô yêu nhất trên đời. Đến cuối cùng, hung thủ là một kẻ không ai ngờ tới, là kẻ vô cùng thân thiết với gia đình Sầm Qua. Khúc mắc trong lòng anh đã được tháo gỡ, còn vết thương trong tim, cô sẽ giúp anh chữa lành. Có lần Tô Dạng từng nghĩ, nếu như cô không trở thành n.ghi phạm của vụ án mạng ấy, có lẽ cũng không có cơ hội được gặp Sầm Qua. Nhưng thật ra duyên phận vốn là thứ được an bài từ trước, chỉ cần có duyên, chắc chắn sẽ tìm thấy nhau trong ngàn vạn người. Cầu chúc cho mỗi chúng ta, đều có thể gặp được người ấy, để rồi được yêu thương, được che chở, được vỗ về, được cảm thông, được bình yên và hạnh phúc! ____ " ": Trích từ truyện Review by #Thiên Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Chín giờ sáng, điện thoại vang lên những tiếng chuông có quy luật. Triệu Tô Dạng vươn tay đóng đồng hồ báo thức, nhanh nhẹn rời giường rửa mặt. Bảo vệ luận văn tốt nghiệp đã được định vào ngày mai, hôm nay có lẽ cô phải ở trong thư viện cả ngày. Bài luận văn tốt nghiệp của cô tên là "Phân tích cách dùng của mạo từ trước danh từ", 70% là cô gom góp từ trên mạng, tốn không ít sức lực để sửa sang cho nó thay đổi hoàn toàn, hệ thống kiểm tra chắc chắn sẽ không tra ra, nhưng cô sợ cửa ải biện hộ này vì nghe nói có một vài giáo sư phụ trách lần bảo vệ này rất gian xảo. Nửa giờ sau, Triệu Tô Dạng cất túi bánh bao mua tối qua rồi chuẩn bị ra khỏi cửa, phát hiện dép lê của học bá cùng phòng Hướng Mạn còn ở bên cạnh thang giường, màn giường được kéo chặt, không biết có phải cô ta còn đang ngủ nướng không, ha ha, đây không giống với phong cách mất ăn mất ngủ của cô ta. Nhưng mà, bởi vì quan hệ hai người không được tốt lắm, Triệu Tô Dạng cũng không để ý nhiều, dựa theo kế hoạch mà đi thư viện ngâm ở đó vài giờ mới trở về. Dưới lầu ký túc xá, nàng nhìn thấy ít nhất hai trăm người vây xem, còn có rất nhiều người từ bốn phương tám hướng tụ tập tới, vây cửa ký túc xá chật như nêm, nếu như không phải có hai chiếc xe của cục điều tra dừng ở cách đó không xa thì còn tưởng rằng ở trong có ngôi sao nào mở cuộc gặp gỡ người hâm mộ. Vài bạn học cùng lớp tinh mắt phát hiện Triệu Tô Dạng ở phía sau, có người nhìn hả hê, có người lộ vẻ vui mừng, tất cả đều nháy mắt với nhau. "Tô Dạng! Xem kìa, Tô Dạng ở đằng kia..." "Mau nói với chuyên viên điều tra một câu, tìm được Tô Dạng rồi!" "Là cô ta làm sao?" "Rất có khả năng, nếu không tắt điện thoại, bây giờ lại lén lén lút lút nhìn lén phía sau đám người chứ." "Tôi nói này, mấy cô gái các cậu có thôi đi không? Nói hươu nói vượn cái gì thế?" "Giả bộ tình thánh cái gì chứ? Cậu theo đuổi Tô Dạng hai năm, bây giờ nói chuyện giúp cô ta thì có thể đuổi được tới tay chắc?" Mời các bạn đón đọc Anh Có Quyền Giữ Im Lặng của tác giả Đào Đào Nhất Luân.