Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đạo Đức Kinh - Nguyễn Kim Muôn (NXB Bảo Tồn 1933)

Có một vật hỗn độn mà thành trước cả trời đất. Nó yên lặng, vô hình, đứng một mình mà không thay đổi vĩnh cửu, vân hành khắp vũ trụ không ngừng, có thể coi nó là mẹ của vạn vật trong thiên hạ. Ta không biết tên nó là gì, tạm đặt tên cho nó là Đạo. Đạo mà diễn tả được thì đó không còn là đạo bất biến nữa, tên mà gọi ra được thì đó không còn là tên bất biến nữa. (Ta gọi tiếng “trâu” để chỉ con trâu là do quy ước từ xưa đến nay, tiếng “trâu” không phải là tên bất biến. Nếu từ xưa ta quy ước gọi tiếng “bò” để chỉ con trâu thì ta sẽ gọi con trâu là “bò”. Đạo thì không như vậy. Đạo bất biến nên ta không thể diễn tả rõ ràng được, chỉ có thể dùng trực giác để hiểu). Đạo trời không tranh mà khéo thắng, không nói mà khéo đáp, không gọi mà vạn vật tự chuyển động, bình thản vô tâm mà khéo sắp đặt mọi việc. Đạo trời không thiên vị ai, luôn giúp đỡ cho người lương thiện. Lưới trời lồng lộng, tuy thưa nhưng khó lọt (Thiên võng khôi khôi, sơ nhi bất thất).Đạo Đức KinhNXB Bảo Tồn 1933Nguyễn Kim Muôn78 TrangFile PDF-SCAN

Nguồn: dantocking.com

Đọc Sách

Thích Giáo Chánh Tông PDF (NXB Lê Vĩnh Trường 1931) - Thanh Trước Tự
Đức Như Lai xuất thế là vì một việc nhơn duyên lớn của chúng sanh, là đường sanh tử, nên mới thị hiện, đặng dạy bảo chúng sanh, khiến cho đặng tỉnh ngộ, thấu tột chổ tri kiến như Phật, vì Phật đã tĩnh ngộ rồi, chúng sanh vẫn còn mê, nên Phật phải thị hiện, đặng mở bày giáo pháp, khiến chúng sanh cho đặng hoàn toàn giải thoát, củng như kêu bọn ngủ mê thức dậy.Thích Giáo Chánh TôngNXB Lê Vĩnh Trường 1931Thanh Trước Tự68 TrangFile PDF-SCAN
Tịnh Độ Khuyến Tu PDF
Có người hỏi Khổng Tử: “Người dời nhà mà quên vợ. Điều đó có chăng?”. Khổng Tử bảo: “Lại có kẻ hơn thế nữa, như Vua Kiệt Vua Trụ thì còn quên cả bản thân mình”. Nếu dùng đạo nhãn mà quán xét thì mọi người thời nay đều quên mất thân mình. Tại sao? Từ sáng sớm mở mắt ra, bước xuống giường, cho đến tối lên giường ngủ thì đều là trần lao, chưa từng tạm thời tỉnh xét thân mình. Đó đều là quên mất mình vậy! Vả lại, con người đối với thân mình, nếu ở trong một ngày mà nói thì không gì quan trọng hơn là sự đói khát. Ai nấy cần phải lo ăn uống đầy đủ. Nếu ở trong một năm mà nói thì không gì quan trọng hơn sự lạnh nóng, ai nấy đều cần có y phục đầy đủ. Nếu lấy trọn đời mà nói thì không gì quan trọng hơn là sự sanh tử. Thế mà lại không dự bị, tại sao quá ngu mê như thế?Tịnh Độ Khuyến TuNXB Tiếng Dân 1930Trang Quảng Hưng76 TrangFile PDF-SCAN
Truyện Thánh Martin De Porres
Tấm Lòng Vàng là Tập Tiểu-sử trong đó tác giả đã dùng ngòi bút quen thuộc phác lại đại cương cuộc đời đầy xả kỷ, hy sinh, bác ái của một người “da đen” mà ngày 6.6-1962 vừa qua, Đức Thánh Cha Gioan XXIII đã long trọng suy tôn lên Đài vinh quang các Thánh trước mặt 39 Hồng Y, rất đông Giám mục, linh mục, tu sĩ nam nữ và hơn 70.000 giáo dân hành hương bời tứ phương tuôn đến Kính Thánh bất diệt trong dịp này…..
Tịnh Độ Vô Vi - Nguyễn Kim Muôn PDF
Cái Tuyệt đối thể hiện qua hình thức phi cá thể là ‘Vô vi’ hay ‘Niết bàn’, và trong hình thức một cá nhân cụ thể, là đức ‘Phật’ hay ‘Như lai’. Các kinh đã nói về tính siêu nghiệm của Niết bàn bằng ngôn ngữ được cảm nhận sâu sắc của thi ca. Khối lượng văn tịch đồ sộ A-tỳ-đàm nhắm phân tích về hữu vi. Các phát biểu về Vô vi khá hiếm thấy và chủ yếu nằm trong ba đề tài chính. Thứ nhất là các chủ đề đã được thảo luận chi tiết trong phần I, nơi Niết bàn được định nghĩa trong tương quan với ba đặc tính của mọi pháp hữu vi. Chủ đề thứ hai và thứ ba đề cập sự liên hệ của Niết bàn với nhân quả và hiện hữu, mà ở đây cần nói thêm vài điều. Chỉ có ở Đại thừa, sự quan tâm rõ ràng chuyển hướng về Vô vi là cái hầu như đã trở thành đề tài bàn luận duy nhất, tính siêu nghiệm của nó được bảo vệ để tránh mọi hiểu lầm không những bởi sự phủ định chất chồng lên phủ định, mà còn bởi các nỗ lực không ngừng để minh xác ý nghĩa của những quan điểm phủ định được sử dụng.Tịnh Độ Vô ViNXB Đức Lưu Phương 1928Nguyễn Kim Muôn44 TrangFile PDF-SCAN