Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chồng Con (Trần Tiêu)

Cứ kể xã Bổng cũng vào bậc khá trong xóm.

Hắn có một cái nhà “trên” hướng Nam, một cái nhà “ngang” hướng Đông, sát đầu nhà ngang một chuồng lợn; bên kia, đối diện với nhà ngang, một cái bếp và một cái chuồng trâu nối liền nhau. Tất cả những nhà ấy vây bọc lấy ba phía cái sân đất nện vuông vắn, nhẵn nhụi như chiếc chiếu rộng. Còn một phía trước mặt là bức tường đất gồ ghề, trên cắm xương rồng mặt nguyệt. Cổng ra vào mở ngay ở đầu chuồng lợn. Ở khoảng đầu nhà trên và nhà bếp là một màu đất vuông để đống rạ.

Vì hết chỗ, và vì tiện lợi nữa, bốn năm cái nồi “chân” và một cái vại mẻ đựng nước tiểu đặt thành rẫy (dãy) dài từ cổng đến tận cái tường hoa thấp xây chung quanh dải đất ăn lấn vào sân. Phần nhiều nhà chật hẹp đều thế cả, nên kể ra, người vào đã quen với mùi nước tiểu và mùi phân lợn. Vả lại những thứ ấy rất cần cho lúa má nên ai cũng quý và không ai kêu ca. Chả thế mà có người quá hà tiện, lúc đi đường cố nhịn để về giải vào vại nhà.

Chính giữa quay mặt vào nhà trên, một “cầy hương” xây gạch, cao như cái cột vuông, chia làm hai tăng. Tầng trên, hình cái đấu có hậu bành, hàng chục bát hương nhỏ bày la liệt chung quanh một bát hương lớn: chân hương đỏ cắm tua tủa, đã gần bạc hết màu vì dầm mưa dãi nắng. Những bát hương nhỏ là những vị hợp với số thờ của mẹ và vợ chồng Bổng. Tầng dưới có cái miếu con, trong xây bệ thờ trên đặt chiếc bát hương sứ, trước bức tranh hổ vẽ màu sặc sỡ. Một cái mành mành hoa che cửa, giữa đôi câu đối viết ngay vào tường vôi.

Trước mặt cây hương, một cái bể con chỉ đựng nổi chừng mươi thùng nước, chia rẻo đất và tường hoa ra hai phần đều nhau. Tìm mua: Chồng Con TiKi Lazada Shopee

Trong rẻo đất, một hàng sáu cây cau cao vút và hai cây chanh cỗi ở hai đầu bể.

Cây cối và cây hương, Bổng không biết có tự đời nào, nhưng thời còn ẵm nách, hắn đã trông thấy rồi. Cây hương khi ấy, đối với hắn, cao quá đến nỗi hắn phải trèo lên thành bể, nghển mãi cổ mới nhìn thấy bát hương.

Biết bao kỷ niệm: Từ đời nào không biết cho đến đời hắn, rồi đến đời con, đời cháu, đời chắt hắn, tháng Giêng mỗi năm lại có một ngày lễ dâng sao thường gọi là lễ năm mới.

Ngày ấy cây hương biến thành một cái đàn, một nơi tụ họp của bà con hàng xóm. Mặt bể ghép cánh cửa thành một cái bệ trên để rượu, gà, xôi, oản, chuối và những cổ mũ lóng lánh những mặt gương, những trang kim, lòe loẹt những đầu rồng, đầu phượng xanh, tím, đỏ, vàng. Một vị hòa thượng, vẻ mặt từ bi, trong chiếc áo cà sa, màu nâu thẫm, cùng các vãi đến niệm Phật cầu nguyện cho nhà hắn làm ăn thịnh vượng quanh năm. Rồi những ngày rằm, mồng một, những ngày ốm đau hay hoạn nạn, những ngày làm ăn thua lỗ đều nhắc hắn cầu khấn đến cây hương.

Nhà trên của Bổng là một nếp nhà ba gian hai chái, bằng gỗ lợp ngói. Cái nhà ấy đến hắn là năm đời, nhưng so với những nhà mới dựng cũng không khác mấy. Có phần thấp hơn, nhiều cột và chạm trổ sơ sài hơn. Nếu không có màu mốc bạc và những vết tròn trắng như phân chim thì ít ai biết được nhà hắn đã có lâu đời.

Lịch sử nhà hắn, hắn thuộc rành rọt. Ai hỏi, hắn sẽ trả lời trôi chảy: “Thưa, cái nhà này làm từ đời cụ tuần (tuần tổng), cụ ngũ đại nhà tôi. Cụ giàu lắm; sân trước, sân sau, vườn, ao rộng rãi gấp ba gấp bốn bây giờ. Nhà này xưa kia lợp ngói cho mãi đến đời cụ tổng Cống là tam đại nhà tôi. Cụ này chơi bời hào phóng lừng lẫy một thời. Cụ chẳng để tâm gì đến việc cửa việc nhà. Vì thế, nhà dột nát, cụ cũng chẳng buồn chữa. Đến đời cụ Lý đẻ ra thầy tôi thì vườn, ao, và sân sau đã vào tay hàng xóm. Thầy tôi kể lại rằng cụ Lý tôi hà tiện lắm, không dám bỏ tiền ra lợp lại. Bao nhiêu ngói lành, cụ tôi cho lợp ra đằng mái trước, còn mái sau, cụ tôi lợp rạ. Thế mà lúc cụ Lý tôi mất, cụ cũng chẳng để lại cho thầy tôi được mấy tí, ngoài con trâu với vài mẫu ruộng”.

Đồ đạc, từ bàn thờ cho chí giường phản, đều cổ như cái nhà của hắn. Trong ấy có một cái hòm gian kê ngay trước mặt bàn thờ là đặc sắc hơn cả. Hắn coi như một gia bảo, ít người có: Hòm có tám chân và chắc chắn như tám cái cột, những khung, những ván dày dặn, ngoài mặt có những đồng trinh cổ to gần bằng đồng bạc đóng liền sít nhau như những tờ giấy tiền (giấy mã có in những đồng tiền) bận ở các hàng mã nhà quê. Cứ trông hình thù nó thì hai chục người vị tất đã khiêng nổi. Trong hòm đựng những gì, vợ chồng hắn giấu kín. Nhưng cả xóm, cả làng, ai cũng biết hắn có độ chục bát mẫu cổ của cụ Cống để lại, ba cái nam bạch định, một cái khay tre chạm khắc và một bộ đồ chè. Những thứ ấy đều cổ cả. Hắn chỉ đem ra bày trong những ngày Tết hay ngày kỵ. Cả đời, hắn chẳng dám sắm thêm thứ gì khác, nhưng hắn cũng chưa hề cầm cố, bán chác để đến nỗi mang tiếng mang tai.

Kê ở hai gian bên đối nhau một cái giường và một chiếc khung cửi (đồ hồi môn của vợ). Giường quang dầu, có lan can, đã trải qua một thời gian dài, đã từng biết bao nhiêu sự buồn, vui, tủi, nhục của bao cuộc đời bằng phẳng, tối tăm, không thay đổi. Cái giường quý ấy truyền từ đời ông cẫm bà cẫm, ông kỹ bà kỹ cho đến đời vợ chồng hắn mới gẫy có một chân. Hắn đã thay vào một thanh gỗ mộc. Nhiều người chê và bảo sao không quang dầu cho đẹp. Hắn cười, hứa sẽ làm theo chiều ý khách, nhưng hắn vẫn để nguyên như cũ. Hắn nghĩ bụng: “Cái giường chứ cái gì mà phải vẽ ra quang dầu quang diếc cho thêm phiền”.

Hắn chỉ chăm nom, săn sóc riêng một cái bàn thờ. Ở đó mà khiếm khuyết thứ gì thì hắn băn khoăn, nghĩ ngợi cho tới khi bồi bổ xong mới yên tâm. Chả thế mà bộ thất sự lâu ngày tróc sơn, hắn thân hành cùng phó Vân lên tận tỉnh mua vàng son về tô lại. Việc trang hoàng bàn thờ là cái thú vào bậc nhất của hắn. Hắn sung sướng hay khổ sở cũng vì ở đó một vài phần.

Còn một vật nữa, hắn ham mê săn sóc đến luôn là cái diều, mười lăm thước - thước ta - phất cậy, gác trên xà nhà ngang suốt dọc gian giữa, một bộ sáo năm; một chiếc sáo cồng và một cuộn dây tre quấn vào cái vòng mây như chiếc vành bánh ô-tô.

Bắt đầu từ tháng Tư cho đến tháng Bảy, không mấy chiều có gió mà người ta không thấy hắn với một vài người anh em họ đem diều ra thả trên dọc đường cái quan. Thả xong mấy anh em dong về buộc gốc cây ngay đầu ngõ. Hắn ngồi ngây ra hằng giờ ở thềm nhà trên ngắm diều và nghe sáo, trong khi mẹ hắn cúi gập người làm đôi quét sân và vợ hắn hì hục thổi cơm, nấu nước, băm bèo, quấy cám cho lợn. Không ai trách được hắn. Hắn đã làm việc vất vả, nặng nhọc ở ngoài đồng từ tang tảng sáng cho đến xế chiều. Con trâu của hắn, đi làm về lúc nào cũng sạch sẽ bóng mượt. Lưỡi cày, răng bừa lau chùi không bao giờ để rỉ.

Vả lại, hắn lấy vợ đã bảy tám năm trời mà chưa có con. Vậy mà hắn không rượu chè, không cờ bạc, không mượn cớ lấy vợ lẽ thì hắn ham mê chơi diều là phải lắm. Vợ hắn cũng hiểu thế nên rất mực chiều chồng tuy không bao giờ để lộ ra nét mặt, sợ chồng biết mà kiêu hãnh chăng…

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chồng Con PDF của tác giả Trần Tiêu nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Hắc Ám Tây Du (Bi Ca Đường Tam Tạng)
《 Tây Du Ký 》 vẻn vẹn kể ra liên quan tới Tây Hành cố sự. Thế nhưng là sự tình thật chỉ có đơn giản như vậy sao Hiện tại, ta cho ngươi biết, Tây Du chỉ là vừa mới bắt đầu, cố sự cũng không có kết thúc. Đường Tam Tạng, Tôn Ngộ Không, Trư Ngộ Năng, Sa Ngộ Tịnh, Tiểu Bạch Long. Năm người này con đường, còn có biết tiếp tục đi tới đích. Coi ta quỳ gối phật tiền, hái qua Kim Cô sát na, ta rốt cục nhớ lại, ta đến cùng là ai. Tìm mua: Hắc Ám Tây Du TiKi Lazada Shopee Ta là ai Ta là Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không. Ta là Yêu tộc đại yêu Tôn Ngộ Không. Ta là, bách chiến bách thắng, Tôn Ngộ Không.*** Khi ta quỳ tại Phật trước, lấy đi kim cô sát na, ta rốt cục nhớ lại, ta rốt cuộc là ai."Hầu tử, ngươi thua, ta lại cho ngươi một lần cơ hội, thế nhưng ngươi vẫn như cũ phủ phục tại ta dưới chân. Năm đó đại náo thiên cung thời điểm ngươi nói ta lừa ngươi, cho lên ta chỉ đè ép ngươi 500 năm. Hiện tại, ngươi không phải là cùng lúc đầu một dạng? Quỳ tại ta dưới chân, như con chó một dạng. A, không, ngươi bây giờ căn bản không như năm đó, ngươi bây giờ liền kim cô bổng đều ném, ha ha ha." "Thì tính sao? Cây gậy không có, ta lão Tôn còn có nắm tay. Ngươi bất quá chính là một cái phân thân mà thôi, ta lão Tôn không sợ. Tính là hiện tại quỳ tại trước mặt ngươi có thể làm gì? Tính là ngươi đè thêm ta lão Tôn 500 năm thì thế nào? Đợi ta chém tam thi, khi đó, chính là ngươi Như Lai hôi phi yên diệt thời điểm. Như Lai, ngươi là giết không chết ta. Ta từ sinh ra lên cũng đã cùng thế giới hòa làm một thể. Trừ phi ngươi phá hủy toàn bộ. Không thì, ta sớm muộn sẽ một gậy đánh đổ ngươi." "Kim Thiền, này liền là ngươi đại đồ đệ Tôn Ngộ Không? Chính là một cái thạch hầu mà thôi, sao dám tại Đại Lôi Âm Tự bực này càn rỡ? Xem ra chuyến này tây hành, cũng không có cho ngươi học thông minh a." Không đợi Kim Thiền Tử nói cái gì, Như Lai tiếng động lớn tiếng phật hiệu lại nói: "Hầu tử a, kỳ thực hiện tại ngươi chỉ có hai con đường có thể đi. Hoặc là chịu ta sắc phong làm Tây Thiên Đấu Chiến Thắng Phật, hơn nữa ta sẽ trả lại ngươi như ý kim cô bổng. Hoặc là, chính là ngươi Hoa Quả Sơn 10 vạn hầu tử hầu tôn tới Tây Thiên. Ta nghĩ, ngươi biết nên làm như thế nào đi." Lửa giận ngập trời, trong nháy mắt liền dập tắt. Đúng vậy, hắn Tôn Ngộ Không không sợ trời không sợ đất, thế nhưng hắn còn có Hoa Quả Sơn, kia 10 vạn hầu tử hầu tôn mặc dù tại sinh tử mỏng câu tính danh thành bất tử bất diệt tồn tại, thế nhưng Như Lai nhưng có thể đi độ hóa bọn họ a. Khiến bọn họ trở thành kia đần độn không biết tự mình Phật môn khôi lỗi còn là làm được. Huống chi, bây giờ Hoa Quả Sơn đã không phải là năm đó Yêu tộc liên quân đại náo thiên cung thời điểm cường thế, những kia có chút bản lãnh Yêu Vương tử tử bị Bồ Tát Thần Tiên thu nhận, Hoa Quả Sơn đã là danh nghĩa. "Ai, A di đà phật." Một tiếng thở dài, tại Kim Thiền Tử trong miệng, dằng dặc quanh quẩn tại toàn bộ Linh Sơn. Mỗi khi Hồng Nhật mới sinh, tại Linh Sơn cao nhất kia ngọn núi đỉnh, luôn sẽ có một thân ảnh, nhìn đầy trời ráng màu lẳng lặng ngây người. Mỗi khi trăng tròn nhô lên cao, tại Linh Sơn cao nhất kia tòa tháp thượng, luôn sẽ có một cái bóng lưng, nhìn xúc tu có thể đụng Minh Nguyệt trầm mặc. Mỗi khi mưa gió gấp tới, tại Linh Sơn nhất tĩnh cái kia góc, luôn sẽ có một thân ảnh, nhìn giàn giụa mưa to nhắm mắt trầm tư. Mỗi khi chúng tăng xướng kinh, mỗi khi dân chúng cầu xin, mỗi khi Như Lai giảng pháp, tổng có một người, chân mày nhẹ cau. Còn có kia từ bị sắc phong sau liền cần cần khẩn khẩn kim thân la hán, tựa hồ tất cả mọi người quên lãng hắn. Phật, Phật, Phật, như thế nào Phật? Phật lại là gì? Là phổ độ thiên hạ chúng sinh sao? Là cứu khổ cứu nạn sao? Là muôn dân hạnh phúc sao? Còn là, vẻn vẹn vì bảo đảm Như Lai phật tổ Chí Tôn địa vị đâu? Không thì, vì sao những thứ kia yêu quái một khi tu luyện thành công, không phải là bị Bồ Tát La Hán thu làm tọa kỵ chính là bị các lộ Thần Tiên thu làm tọa kỵ đâu? Mà những thứ kia không phục, liền đều bị diệt đi! Diệt không xong cũng không nguyện trở thành tọa kỵ, tựa như Tôn Ngộ Không như vậy, thành Phật, làm sứ giả La Hán. Nói chung, thiên đình cũng tốt, Linh Sơn cũng được, bọn họ là không muốn cho phép những thứ kia không ở trong khống chế người tồn tại. Thế nhưng, lần này, bọn họ rốt cục sai rồi, ngươi áp ta 500 năm ta cũng không buồn bực, ví như không có này 500 năm cũng sẽ không khiến ta lão Tôn lột bỏ kia phần hấp tấp cùng tự đại. Lấy vì thiên hạ giữa không ai lại là ta lão Tôn đối thủ, Thiên Cung những thứ kia kinh sợ túi khiến ta càng phát không coi ai ra gì, không biết, cây cao hơn rừng phong tất phá. Như vậy ta, sớm muộn sẽ ăn một đại thiệt. Bất quá, này 500 năm qua, ta ngày nhớ đêm mong, là gì bị áp tại dưới chân núi chính là ta lão Tôn cũng không phải Như Lai, là gì Ngọc đế vẫn là Ngọc đế, ta lão Tôn cũng không phải Tề Thiên Đại Thánh. Nói cho cùng, Tề Thiên Đại Thánh, là một người thất bại, triệt đầu triệt đuôi người thất bại. Không những mình bị áp tại Ngũ Hành Sơn hạ, thậm chí ngay cả kia bầy khỉ hầu tôn đều có lẽ nhất. Cho lên 500 năm sau, ta học xong ẩn nhẫn, ta biết chỉ bằng vào ta một lực lượng của cá nhân, cái gì cũng không làm được. Thiên đình quá lớn. Linh Sơn cũng quá lớn, lớn đến có thể lật tay giữa liền hủy diệt ta. Ngay sau đó ta theo Đường Tăng tây hành lấy kinh nghiệm, ngay sau đó ta giả bộ Pháp lực giảm nhiều, ngay sau đó ta cẩn trọng nhất tâm tây đi. Cách xa vạn dặm, bất quá là một cái té ngã chuyện tình, tính là đi tới đi, cũng bất quá mấy chục năm mà thôi, chỉ cần khiến ta đi ra, những này đều không coi vào đâu. Ta nói, ta không buồn Như Lai áp ta, ta buồn bực chính là, Như Lai lại đang Ngũ Hành Sơn thượng len lén châm ba ngàn Phật Đà, một ngày một đêm niệm kinh, mưu toan độ hóa ta, khiến ta quy y. Quy y? Ta phi. Kỳ thực hiện tại tinh tế hồi tưởng lại, trận này vụng về trò khôi hài, ngay từ đầu liền khắp nơi đều là kẽ hở, chỉ bất quá ta lão Tôn cuối cùng là hậu thế quá ngắn, chính là mấy trăm năm, bất luận tâm cơ còn là mưu kế, đều xa xa không bằng, cho nên mới rơi vào như vậy thê thảm tình trạng. Từ Như Lai cùng ta đánh cuộc thi đấu, trận này âm mưu liền bắt đầu rồi. Đều nói người xuất gia không đánh lời nói dối, nói cách khác người xuất gia không muốn gạt người, thế nhưng thân là Phật chi thủy tổ Như Lai, là làm sao làm? Đầu tiên là cùng ta đánh đố, nói ta như phi không ra hắn lòng bàn tay, chính là ta thua, ta đã đi xuống giới tiếp tục là Yêu, tu luyện lại mấy trăm năm trở lại thảo luận. Thế nhưng kết quả đâu? Ta thừa nhận là ta thua, thế nhưng tại ta chịu thua một khắc kia, Như Lai không làm phân trần liền đưa tay đè xuống, đây là khiến ta hạ giới là Yêu? Đây là khiến ta tiếp tục tu luyện? Kia trở lại nói một chút trận này đánh cuộc đi, phi không ra lòng bàn tay? Nếu là ta lão Tôn dùng hết tất cả khí lực bay đi lại vẫn đang tại hắn lòng bàn tay, kia ta tâm phục khẩu phục không làm hắn nghĩ, thế nhưng Như Lai làm sao làm? Nắm bàn tay biến hóa là chống đỡ thiên thần trụ, lừa gạt ta cho rằng bay đến chân trời lại không thể đi, mới xoay người lại. Lẽ nào đây không phải là lừa gạt sao? Bất quá mà thôi, Tây Thiên này bộ sắc mặt, ta sớm đã biết, Như Lai như vậy, kia đại từ đại bi Quan Thế Âm Bồ Tát, cũng là như vậy! Về sau, không ai lại biết Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không. Có, chỉ là nam mô Đấu Chiến Thắng Phật. Phảng phất, năm đó kia đỗ Thiên Địa thác thiên cự viên, liền này tiêu tán ở tại giữa thiên địa. Năm đó kia thống lĩnh Tam Giới nghìn vạn Yêu tộc đại quân Tề Thiên Đại Thánh, hôm nay thành Như Lai ngồi xuống Phật Đà. Mà oai phong một cỏi Yêu tộc bảy Thánh, hôm nay cũng đi tứ tán, không biết mấy người sống sót. Năm đó len lén đánh xuyên qua Thiên Giới Ngân Hà khiến chiến bại Yêu tộc liên quân chạy trốn Thiên Bồng Nguyên Soái, hôm nay thành một đầu vụng về Trư Yêu, tuy rằng bị Như Lai sắc phong làm Hoan Hỉ Phật. Năm đó là Tề Thiên Đại Thánh mở ra Lăng Tiêu Bảo Điện đại môn Quyển Liêm Đại Tướng, bị Vương mẫu đánh hạ thế gian, mà lại cả đời chỉ có thể làm yêu quái, mà mượn cớ là đánh nát lưu ly chén. Tuy rằng, bị Như Lai phong làm nam mô kim thân la hán, thế nhưng vẫn như cũ không cách nào tách ra Sa Tăng một thân Yêu khí. Tựa hồ, toàn bộ cứ như vậy kết thúc, thế gian lại không gọi là yêu ma. Thế nhưng, ai cũng không biết, con khỉ kia, đã là trảm rớt một thi. Cách Đại Đạo, lại gần một bước. Như Lai gạt ta, dùng Ngũ Hành Sơn áp ta 500 năm. Quan Thế Âm gạt ta, lừa gạt ta mang theo kim cô, hành hạ đến ta lão Tôn sống không bằng chết. Bất quá, ta đều nhịn. Rất nhiều người cũng không biết đi, kia kim cô, nhưng cũng không có đơn giản như vậy a, Quan Thế Âm a Quan Thế Âm, năm đó ngươi còn là từ tuyến đường an toàn người thời điểm, thủ đoạn cũng không có như vậy tàn nhẫn a. Chúng ta hãy nói một chút này kim cô đi. Mọi người đều biết chính là chỉ cần ta sư phụ nhất niệm Khẩn Cô Chú ta liền đau đầu, thế nhưng ai biết ta là gì đau đầu? Bởi vì sư phụ mỗi lần đọc Khẩn Cô Chú thời điểm, kim cô đều sẽ phân hoá ra một luồng Như Lai thần niệm tới thực ta lão Tôn Linh Hải, nỗ lực thôn phệ ta Linh uẩn. Bằng không chính là kim cô, có thể nào làm sao có ta Kim Cương Bất Hoại thân thể?Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Bi Ca Đường Tam Tạng":Hắc Ám Tây DuHắc Ám Tây Du - Phần 2Hắc Ám Tây Du - Phần 3Hắc Ám Tây Du - Phần 4Hắc Ám Tây Du - Phần 5Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hắc Ám Tây Du PDF của tác giả Bi Ca Đường Tam Tạng nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hắc Ám Tây Du (Bi Ca Đường Tam Tạng)
《 Tây Du Ký 》 vẻn vẹn kể ra liên quan tới Tây Hành cố sự. Thế nhưng là sự tình thật chỉ có đơn giản như vậy sao Hiện tại, ta cho ngươi biết, Tây Du chỉ là vừa mới bắt đầu, cố sự cũng không có kết thúc. Đường Tam Tạng, Tôn Ngộ Không, Trư Ngộ Năng, Sa Ngộ Tịnh, Tiểu Bạch Long. Năm người này con đường, còn có biết tiếp tục đi tới đích. Coi ta quỳ gối phật tiền, hái qua Kim Cô sát na, ta rốt cục nhớ lại, ta đến cùng là ai. Tìm mua: Hắc Ám Tây Du TiKi Lazada Shopee Ta là ai Ta là Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không. Ta là Yêu tộc đại yêu Tôn Ngộ Không. Ta là, bách chiến bách thắng, Tôn Ngộ Không.*** Khi ta quỳ tại Phật trước, lấy đi kim cô sát na, ta rốt cục nhớ lại, ta rốt cuộc là ai."Hầu tử, ngươi thua, ta lại cho ngươi một lần cơ hội, thế nhưng ngươi vẫn như cũ phủ phục tại ta dưới chân. Năm đó đại náo thiên cung thời điểm ngươi nói ta lừa ngươi, cho lên ta chỉ đè ép ngươi 500 năm. Hiện tại, ngươi không phải là cùng lúc đầu một dạng? Quỳ tại ta dưới chân, như con chó một dạng. A, không, ngươi bây giờ căn bản không như năm đó, ngươi bây giờ liền kim cô bổng đều ném, ha ha ha." "Thì tính sao? Cây gậy không có, ta lão Tôn còn có nắm tay. Ngươi bất quá chính là một cái phân thân mà thôi, ta lão Tôn không sợ. Tính là hiện tại quỳ tại trước mặt ngươi có thể làm gì? Tính là ngươi đè thêm ta lão Tôn 500 năm thì thế nào? Đợi ta chém tam thi, khi đó, chính là ngươi Như Lai hôi phi yên diệt thời điểm. Như Lai, ngươi là giết không chết ta. Ta từ sinh ra lên cũng đã cùng thế giới hòa làm một thể. Trừ phi ngươi phá hủy toàn bộ. Không thì, ta sớm muộn sẽ một gậy đánh đổ ngươi." "Kim Thiền, này liền là ngươi đại đồ đệ Tôn Ngộ Không? Chính là một cái thạch hầu mà thôi, sao dám tại Đại Lôi Âm Tự bực này càn rỡ? Xem ra chuyến này tây hành, cũng không có cho ngươi học thông minh a." Không đợi Kim Thiền Tử nói cái gì, Như Lai tiếng động lớn tiếng phật hiệu lại nói: "Hầu tử a, kỳ thực hiện tại ngươi chỉ có hai con đường có thể đi. Hoặc là chịu ta sắc phong làm Tây Thiên Đấu Chiến Thắng Phật, hơn nữa ta sẽ trả lại ngươi như ý kim cô bổng. Hoặc là, chính là ngươi Hoa Quả Sơn 10 vạn hầu tử hầu tôn tới Tây Thiên. Ta nghĩ, ngươi biết nên làm như thế nào đi." Lửa giận ngập trời, trong nháy mắt liền dập tắt. Đúng vậy, hắn Tôn Ngộ Không không sợ trời không sợ đất, thế nhưng hắn còn có Hoa Quả Sơn, kia 10 vạn hầu tử hầu tôn mặc dù tại sinh tử mỏng câu tính danh thành bất tử bất diệt tồn tại, thế nhưng Như Lai nhưng có thể đi độ hóa bọn họ a. Khiến bọn họ trở thành kia đần độn không biết tự mình Phật môn khôi lỗi còn là làm được. Huống chi, bây giờ Hoa Quả Sơn đã không phải là năm đó Yêu tộc liên quân đại náo thiên cung thời điểm cường thế, những kia có chút bản lãnh Yêu Vương tử tử bị Bồ Tát Thần Tiên thu nhận, Hoa Quả Sơn đã là danh nghĩa. "Ai, A di đà phật." Một tiếng thở dài, tại Kim Thiền Tử trong miệng, dằng dặc quanh quẩn tại toàn bộ Linh Sơn. Mỗi khi Hồng Nhật mới sinh, tại Linh Sơn cao nhất kia ngọn núi đỉnh, luôn sẽ có một thân ảnh, nhìn đầy trời ráng màu lẳng lặng ngây người. Mỗi khi trăng tròn nhô lên cao, tại Linh Sơn cao nhất kia tòa tháp thượng, luôn sẽ có một cái bóng lưng, nhìn xúc tu có thể đụng Minh Nguyệt trầm mặc. Mỗi khi mưa gió gấp tới, tại Linh Sơn nhất tĩnh cái kia góc, luôn sẽ có một thân ảnh, nhìn giàn giụa mưa to nhắm mắt trầm tư. Mỗi khi chúng tăng xướng kinh, mỗi khi dân chúng cầu xin, mỗi khi Như Lai giảng pháp, tổng có một người, chân mày nhẹ cau. Còn có kia từ bị sắc phong sau liền cần cần khẩn khẩn kim thân la hán, tựa hồ tất cả mọi người quên lãng hắn. Phật, Phật, Phật, như thế nào Phật? Phật lại là gì? Là phổ độ thiên hạ chúng sinh sao? Là cứu khổ cứu nạn sao? Là muôn dân hạnh phúc sao? Còn là, vẻn vẹn vì bảo đảm Như Lai phật tổ Chí Tôn địa vị đâu? Không thì, vì sao những thứ kia yêu quái một khi tu luyện thành công, không phải là bị Bồ Tát La Hán thu làm tọa kỵ chính là bị các lộ Thần Tiên thu làm tọa kỵ đâu? Mà những thứ kia không phục, liền đều bị diệt đi! Diệt không xong cũng không nguyện trở thành tọa kỵ, tựa như Tôn Ngộ Không như vậy, thành Phật, làm sứ giả La Hán. Nói chung, thiên đình cũng tốt, Linh Sơn cũng được, bọn họ là không muốn cho phép những thứ kia không ở trong khống chế người tồn tại. Thế nhưng, lần này, bọn họ rốt cục sai rồi, ngươi áp ta 500 năm ta cũng không buồn bực, ví như không có này 500 năm cũng sẽ không khiến ta lão Tôn lột bỏ kia phần hấp tấp cùng tự đại. Lấy vì thiên hạ giữa không ai lại là ta lão Tôn đối thủ, Thiên Cung những thứ kia kinh sợ túi khiến ta càng phát không coi ai ra gì, không biết, cây cao hơn rừng phong tất phá. Như vậy ta, sớm muộn sẽ ăn một đại thiệt. Bất quá, này 500 năm qua, ta ngày nhớ đêm mong, là gì bị áp tại dưới chân núi chính là ta lão Tôn cũng không phải Như Lai, là gì Ngọc đế vẫn là Ngọc đế, ta lão Tôn cũng không phải Tề Thiên Đại Thánh. Nói cho cùng, Tề Thiên Đại Thánh, là một người thất bại, triệt đầu triệt đuôi người thất bại. Không những mình bị áp tại Ngũ Hành Sơn hạ, thậm chí ngay cả kia bầy khỉ hầu tôn đều có lẽ nhất. Cho lên 500 năm sau, ta học xong ẩn nhẫn, ta biết chỉ bằng vào ta một lực lượng của cá nhân, cái gì cũng không làm được. Thiên đình quá lớn. Linh Sơn cũng quá lớn, lớn đến có thể lật tay giữa liền hủy diệt ta. Ngay sau đó ta theo Đường Tăng tây hành lấy kinh nghiệm, ngay sau đó ta giả bộ Pháp lực giảm nhiều, ngay sau đó ta cẩn trọng nhất tâm tây đi. Cách xa vạn dặm, bất quá là một cái té ngã chuyện tình, tính là đi tới đi, cũng bất quá mấy chục năm mà thôi, chỉ cần khiến ta đi ra, những này đều không coi vào đâu. Ta nói, ta không buồn Như Lai áp ta, ta buồn bực chính là, Như Lai lại đang Ngũ Hành Sơn thượng len lén châm ba ngàn Phật Đà, một ngày một đêm niệm kinh, mưu toan độ hóa ta, khiến ta quy y. Quy y? Ta phi. Kỳ thực hiện tại tinh tế hồi tưởng lại, trận này vụng về trò khôi hài, ngay từ đầu liền khắp nơi đều là kẽ hở, chỉ bất quá ta lão Tôn cuối cùng là hậu thế quá ngắn, chính là mấy trăm năm, bất luận tâm cơ còn là mưu kế, đều xa xa không bằng, cho nên mới rơi vào như vậy thê thảm tình trạng. Từ Như Lai cùng ta đánh cuộc thi đấu, trận này âm mưu liền bắt đầu rồi. Đều nói người xuất gia không đánh lời nói dối, nói cách khác người xuất gia không muốn gạt người, thế nhưng thân là Phật chi thủy tổ Như Lai, là làm sao làm? Đầu tiên là cùng ta đánh đố, nói ta như phi không ra hắn lòng bàn tay, chính là ta thua, ta đã đi xuống giới tiếp tục là Yêu, tu luyện lại mấy trăm năm trở lại thảo luận. Thế nhưng kết quả đâu? Ta thừa nhận là ta thua, thế nhưng tại ta chịu thua một khắc kia, Như Lai không làm phân trần liền đưa tay đè xuống, đây là khiến ta hạ giới là Yêu? Đây là khiến ta tiếp tục tu luyện? Kia trở lại nói một chút trận này đánh cuộc đi, phi không ra lòng bàn tay? Nếu là ta lão Tôn dùng hết tất cả khí lực bay đi lại vẫn đang tại hắn lòng bàn tay, kia ta tâm phục khẩu phục không làm hắn nghĩ, thế nhưng Như Lai làm sao làm? Nắm bàn tay biến hóa là chống đỡ thiên thần trụ, lừa gạt ta cho rằng bay đến chân trời lại không thể đi, mới xoay người lại. Lẽ nào đây không phải là lừa gạt sao? Bất quá mà thôi, Tây Thiên này bộ sắc mặt, ta sớm đã biết, Như Lai như vậy, kia đại từ đại bi Quan Thế Âm Bồ Tát, cũng là như vậy! Về sau, không ai lại biết Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không. Có, chỉ là nam mô Đấu Chiến Thắng Phật. Phảng phất, năm đó kia đỗ Thiên Địa thác thiên cự viên, liền này tiêu tán ở tại giữa thiên địa. Năm đó kia thống lĩnh Tam Giới nghìn vạn Yêu tộc đại quân Tề Thiên Đại Thánh, hôm nay thành Như Lai ngồi xuống Phật Đà. Mà oai phong một cỏi Yêu tộc bảy Thánh, hôm nay cũng đi tứ tán, không biết mấy người sống sót. Năm đó len lén đánh xuyên qua Thiên Giới Ngân Hà khiến chiến bại Yêu tộc liên quân chạy trốn Thiên Bồng Nguyên Soái, hôm nay thành một đầu vụng về Trư Yêu, tuy rằng bị Như Lai sắc phong làm Hoan Hỉ Phật. Năm đó là Tề Thiên Đại Thánh mở ra Lăng Tiêu Bảo Điện đại môn Quyển Liêm Đại Tướng, bị Vương mẫu đánh hạ thế gian, mà lại cả đời chỉ có thể làm yêu quái, mà mượn cớ là đánh nát lưu ly chén. Tuy rằng, bị Như Lai phong làm nam mô kim thân la hán, thế nhưng vẫn như cũ không cách nào tách ra Sa Tăng một thân Yêu khí. Tựa hồ, toàn bộ cứ như vậy kết thúc, thế gian lại không gọi là yêu ma. Thế nhưng, ai cũng không biết, con khỉ kia, đã là trảm rớt một thi. Cách Đại Đạo, lại gần một bước. Như Lai gạt ta, dùng Ngũ Hành Sơn áp ta 500 năm. Quan Thế Âm gạt ta, lừa gạt ta mang theo kim cô, hành hạ đến ta lão Tôn sống không bằng chết. Bất quá, ta đều nhịn. Rất nhiều người cũng không biết đi, kia kim cô, nhưng cũng không có đơn giản như vậy a, Quan Thế Âm a Quan Thế Âm, năm đó ngươi còn là từ tuyến đường an toàn người thời điểm, thủ đoạn cũng không có như vậy tàn nhẫn a. Chúng ta hãy nói một chút này kim cô đi. Mọi người đều biết chính là chỉ cần ta sư phụ nhất niệm Khẩn Cô Chú ta liền đau đầu, thế nhưng ai biết ta là gì đau đầu? Bởi vì sư phụ mỗi lần đọc Khẩn Cô Chú thời điểm, kim cô đều sẽ phân hoá ra một luồng Như Lai thần niệm tới thực ta lão Tôn Linh Hải, nỗ lực thôn phệ ta Linh uẩn. Bằng không chính là kim cô, có thể nào làm sao có ta Kim Cương Bất Hoại thân thể?Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Bi Ca Đường Tam Tạng":Hắc Ám Tây DuHắc Ám Tây Du - Phần 2Hắc Ám Tây Du - Phần 3Hắc Ám Tây Du - Phần 4Hắc Ám Tây Du - Phần 5Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hắc Ám Tây Du PDF của tác giả Bi Ca Đường Tam Tạng nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Bất Diệt Thần Vương - Phần 4 (Quan Kỳ)
Bất Diệt Thần Vương là 1 bộ truyện hài, bạn nhớ những pha hố người mặt dày vô sỉ của thần cấp đại ma đầu hay nhất niệm vĩnh hằng thì hãy đọc bộ này. Địa Cầu Nhân Vương có thể mang theo tổ truyền tiên kiếm xuyên qua Thần Châu Tinh. May mắn được Đại Nhật Bất Diệt Thần Công, một kiếm nơi tay, chém hết thiên hạ tà ma, thần uy vô hạn, nổ tung thế gian bất bình, áp chính đạo, tru ma đạo, thành Bất Diệt Thần Vương.*** Chu Tiên Trấn! Trong một đại sảnh cực kỳ rộng rãi. Giờ phút này, chưởng quỹ các cửa hàng lớn và tử đệ các gia tộc tu tiên của Chu Tiên Trấn đang ngồi kín bốn phía đại sảnh, tất cả mọi người lẳng lặng nhìn về phía một đài cao ở hướng chính bắc, một nam tử áo trắng tuấn lãng thẳng thắn nói. - Ta nói nhiều như vậy, chư vị đã hiểu đại khái chưa? Tìm mua: Bất Diệt Thần Vương - Phần 4 TiKi Lazada Shopee Bạch y nam tử nhìn mọi người trong đại sảnh, cười nói. - Vương gia chủ, lời ngươi nói chúng ta đều hiểu, chỉ là chúng ta còn hơi bận tâm! Ngươi có tiền như vậy còn cần tiền của chúng ta làm gì? Một nam tử ngồi ở phía dưới lo lắng nói. - Tiền? Ai sẽ ngại nhiều? Có càng nhiều tiền, ta có thể làm chuyện càng lớn hơn. Có nhiều tiền hơn ta có thể mời Đan Sư lợi hại hơn luyện ra đan dược càng tốt hơn để bán, có thể mời Luyện Khí Sư lợi hại hơn rèn đúc ra pháp bảo tốt hơn để bán, các ngươi thấy Vương Khả ta từng làm vụ mua bán lỗ vốn nào chưa? Bạch y nam tử Vương Khả cười nói. - Không có, không có, từ khi Vương gia chủ đến Chu Tiên Trấn, tiền của Chu Tiên Trấn không ngừng chảy vào Vương gia, sao Vương gia chủ có thể mua bán lỗ vốn? Đám người cười nói. - Vậy chư vị còn lo lắng cái gì? Lo lắng Vương Khả ta lừa gạt tiền của mọi người? Vương Khả cười nói. - Sao có thể như vậy? Nói thế nào thì Vương gia ngươi cũng là một trong tứ đại gia tộc tu tiên của Chu Tiên Trấn, gia tài vô số, phần lớn cửa hàng của Chu Tiên Trấn đều có vốn của Vương gia các ngươi, sao có thể quan tâm chút tiền ấy của chúng ta? Nam tử trước đó cười nói. Bầu không khí trong đại sảnh cũng hòa hoãn hơn không ít. - Bây giờ Thập Vạn Đại Sơn càng ngày càng hung hiểm, muốn tìm linh dược, linh thạch càng ngày càng gian nan, chư vị nói Vương Khả ta biết cách làm giàu, muốn tìm ta tư vấn, ta mới nhớ tới mình cũng là người Chu Tiên Trấn, mở ra đại hội này, chỉ cho mọi người một con đường sáng, như thế nào? Chư vị còn có gì muốn hỏi không? Vương Khả cau mày nói. - Vương gia chủ, ngươi nói là thật? Chỉ cần chúng ta mua “sản phẩm tài chính” gì kia của ngươi, mỗi năm đều có hai thành lợi tức? Một nam tử áo xám mong đợi nói. - Đương nhiên, Vương gia ta ở Chu Tiên Trấn cũng không phải một năm hai năm, sản nghiệp to lớn, giấy trắng mực đen ký kết đàng hoàng, còn có thể giả được sao? Vương Khả nghiêm mặt nói. - Không không, chúng ta đương nhiên tin tưởng Vương gia chủ, chỉ là, chỉ là cái này trước kia chưa từng có, chúng ta nhất thời có chút… có chút hưng phấn! Nam tử áo xám kia cười nói. - Phải, Vương gia chủ hứa hẹn, chúng ta tự nhiên tin tưởng! Mặc dù chúng ta cũng tu tiên, nhưng không so được đệ tử của các đại tiên môn, bọn họ có vô số tài nguyên, linh khí, chúng ta tu tiên tài nguyên đều phải dựa vào tự mình đi tranh thủ, linh dược trong Thập Vạn Đại Sơn không ít, nhưng đều có yêu thú thủ hộ, muốn nhổ răng cọp, sẽ bốc lên nguy hiểm tánh mạng, Thập Vạn Đại Sơn hỗn loạn, thường thường lại có sự tình giết người cướp của phát sinh, tranh đoạt chút điểm tài nguyên, thường thường sinh tử đối mặt, hơi không cẩn thận sẽ thân tử đạo tiêu. Chúng ta tu hành, quá khó khăn! Lại một người áo đỏ khổ sở nói. - Đúng vậy, Vương gia chủ là đại thiện nhân, để cho chúng ta ngồi ở trong nhà, cũng có thể tiền đẻ ra tiền? - Vương gia chủ nói rồi, ngươi không để ý tới tiền, tiền sẽ không để ý tới ngươi, ngươi hàng ngày bưng bít lấy túi tiền, chỉ sẽ càng ngày càng ít, vẫn là Vương gia chủ chỉ cho chúng ta một con đường quản lý tài sản! - Không sai, Vương gia chủ, sản phẩm tài chính gì kia của ngươi, ta mua! - Ta cũng mua! - Một năm hai thành lợi tức? Ta bế quan một lần cũng một năm, chẳng phải là bế quan một lần, linh thạch của ta sẽ tăng hai thành? Đám người trong đại sảnh, tựa hồ có một số người đang không ngừng tô đậm lấy bầu không khí, để người nghe dần dần trở nên nhiệt huyết sôi trào. - Nên nói, ta đã nói, muốn mua, đi sảnh ngoài của Vương gia ta, ký tên mua sắm! Nhóm sản phẩm tài chính đầu tiên, số lượng có hạn! Chư vị, cứ tùy tiện! Vương Khả vừa cười vừa nói. - Sảnh ngoài? Ở đâu, giao tiền ở đâu? Ta ra 50 cân linh thạch! Nam tử áo xám lúc trước lập tức chạy ra đại sảnh. - Trương chưởng quỹ, ngươi chờ ta một chút, chừa chút cho ta, sản phẩm tài chính số lượng có hạn, đừng có mua hết! Lại một nam tử mặc áo hồng chạy ra ngoài. - Chờ chút, chờ chút, chừa cho ta một chút! - Ta muốn mua hết! Mới vừa rồi đại sảnh còn hết sức huyên náo, trong nháy mắt đi không còn một mống, cả đám người chen lấn đi mua sắm sản phẩm tài chính do Vương gia phát hành. Đại sảnh chỉ còn lại Vương Khả khá hài lòng, còn có một đám đệ tử Vương gia. - Nhìn thấy không? Sản phẩm tài chính, chính là bán như vậy, trừ Chu Tiên Trấn, tiên trấn khác các ngươi dựa theo làm là được! Vương Khả bưng lên một chén trà, vừa uống vừa nói. - Gia chủ, đám người này thật nguyện ý dùng số lớn linh thạch, đi mua một trang giấy kia? Tiền này kiếm lời cũng quá dễ dàng rồi? Gia chủ, vì sao trước kia chúng ta không làm? Một cấp dưới vẻ mặt kinh ngạc hỏi. Vương Khả háy hắn một cái: - Ngươi biết cái gì, Vương gia ta không đặt chân vững vàng ở Chu Tiên Trấn, kinh doanh không đủ tín dự, ai sẽ tin tưởng sản phẩm tài chính này? - Ách? - Còn nữa, trước đó ta dặn dò các ngươi như thế nào? Làm “cò mồi” cũng không biết? Vừa rồi nếu không phải ta khống chế tốt, lần huy động vốn này sẽ bị các ngươi làm hỏng! Vương Khả trầm giọng nói. - Thuộc hạ thất trách! Đám thuộc hạ cúi đầu nhận sai. - Được rồi, cái sản phẩm tài chính này, ta cũng mới làm lần thứ nhất, có thể như vậy đã không tệ! Đúng rồi, bảo ngươi sàng chọn người, sàng lọc như thế nào rồi? Vương Khả nhìn về phía đám thủ hạ hỏi. - Gia chủ yên tâm, hôm nay mời tới phần lớn đều là hạng người làm giàu bất nghĩa, những người thuần thiện kia, ta không để bọn hắn tham gia, cũng sẽ cố ý làm khó dễ, không cho phép bọn họ mua! Thuộc hạ cung kính nói. - Rất tốt! Vương Khả ta, chỉ lấy tiền tài của người bất nghĩa! Vương Khả nhấp một ngụm trà, hài lòng nói.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Quan Kỳ":Bất Diệt Thần VươngBất Diệt Thần Vương - Phần 2Bất Diệt Thần Vương - Phần 3Bất Diệt Thần Vương - Phần 4Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bất Diệt Thần Vương - Phần 4 PDF của tác giả Quan Kỳ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Bất Diệt Thần Vương - Phần 3 (Quan Kỳ)
Bất Diệt Thần Vương là 1 bộ truyện hài, bạn nhớ những pha hố người mặt dày vô sỉ của thần cấp đại ma đầu hay nhất niệm vĩnh hằng thì hãy đọc bộ này. Địa Cầu Nhân Vương có thể mang theo tổ truyền tiên kiếm xuyên qua Thần Châu Tinh. May mắn được Đại Nhật Bất Diệt Thần Công, một kiếm nơi tay, chém hết thiên hạ tà ma, thần uy vô hạn, nổ tung thế gian bất bình, áp chính đạo, tru ma đạo, thành Bất Diệt Thần Vương.*** Chu Tiên Trấn! Trong một đại sảnh cực kỳ rộng rãi. Giờ phút này, chưởng quỹ các cửa hàng lớn và tử đệ các gia tộc tu tiên của Chu Tiên Trấn đang ngồi kín bốn phía đại sảnh, tất cả mọi người lẳng lặng nhìn về phía một đài cao ở hướng chính bắc, một nam tử áo trắng tuấn lãng thẳng thắn nói. - Ta nói nhiều như vậy, chư vị đã hiểu đại khái chưa? Tìm mua: Bất Diệt Thần Vương - Phần 3 TiKi Lazada Shopee Bạch y nam tử nhìn mọi người trong đại sảnh, cười nói. - Vương gia chủ, lời ngươi nói chúng ta đều hiểu, chỉ là chúng ta còn hơi bận tâm! Ngươi có tiền như vậy còn cần tiền của chúng ta làm gì? Một nam tử ngồi ở phía dưới lo lắng nói. - Tiền? Ai sẽ ngại nhiều? Có càng nhiều tiền, ta có thể làm chuyện càng lớn hơn. Có nhiều tiền hơn ta có thể mời Đan Sư lợi hại hơn luyện ra đan dược càng tốt hơn để bán, có thể mời Luyện Khí Sư lợi hại hơn rèn đúc ra pháp bảo tốt hơn để bán, các ngươi thấy Vương Khả ta từng làm vụ mua bán lỗ vốn nào chưa? Bạch y nam tử Vương Khả cười nói. - Không có, không có, từ khi Vương gia chủ đến Chu Tiên Trấn, tiền của Chu Tiên Trấn không ngừng chảy vào Vương gia, sao Vương gia chủ có thể mua bán lỗ vốn? Đám người cười nói. - Vậy chư vị còn lo lắng cái gì? Lo lắng Vương Khả ta lừa gạt tiền của mọi người? Vương Khả cười nói. - Sao có thể như vậy? Nói thế nào thì Vương gia ngươi cũng là một trong tứ đại gia tộc tu tiên của Chu Tiên Trấn, gia tài vô số, phần lớn cửa hàng của Chu Tiên Trấn đều có vốn của Vương gia các ngươi, sao có thể quan tâm chút tiền ấy của chúng ta? Nam tử trước đó cười nói. Bầu không khí trong đại sảnh cũng hòa hoãn hơn không ít. - Bây giờ Thập Vạn Đại Sơn càng ngày càng hung hiểm, muốn tìm linh dược, linh thạch càng ngày càng gian nan, chư vị nói Vương Khả ta biết cách làm giàu, muốn tìm ta tư vấn, ta mới nhớ tới mình cũng là người Chu Tiên Trấn, mở ra đại hội này, chỉ cho mọi người một con đường sáng, như thế nào? Chư vị còn có gì muốn hỏi không? Vương Khả cau mày nói. - Vương gia chủ, ngươi nói là thật? Chỉ cần chúng ta mua “sản phẩm tài chính” gì kia của ngươi, mỗi năm đều có hai thành lợi tức? Một nam tử áo xám mong đợi nói. - Đương nhiên, Vương gia ta ở Chu Tiên Trấn cũng không phải một năm hai năm, sản nghiệp to lớn, giấy trắng mực đen ký kết đàng hoàng, còn có thể giả được sao? Vương Khả nghiêm mặt nói. - Không không, chúng ta đương nhiên tin tưởng Vương gia chủ, chỉ là, chỉ là cái này trước kia chưa từng có, chúng ta nhất thời có chút… có chút hưng phấn! Nam tử áo xám kia cười nói. - Phải, Vương gia chủ hứa hẹn, chúng ta tự nhiên tin tưởng! Mặc dù chúng ta cũng tu tiên, nhưng không so được đệ tử của các đại tiên môn, bọn họ có vô số tài nguyên, linh khí, chúng ta tu tiên tài nguyên đều phải dựa vào tự mình đi tranh thủ, linh dược trong Thập Vạn Đại Sơn không ít, nhưng đều có yêu thú thủ hộ, muốn nhổ răng cọp, sẽ bốc lên nguy hiểm tánh mạng, Thập Vạn Đại Sơn hỗn loạn, thường thường lại có sự tình giết người cướp của phát sinh, tranh đoạt chút điểm tài nguyên, thường thường sinh tử đối mặt, hơi không cẩn thận sẽ thân tử đạo tiêu. Chúng ta tu hành, quá khó khăn! Lại một người áo đỏ khổ sở nói. - Đúng vậy, Vương gia chủ là đại thiện nhân, để cho chúng ta ngồi ở trong nhà, cũng có thể tiền đẻ ra tiền? - Vương gia chủ nói rồi, ngươi không để ý tới tiền, tiền sẽ không để ý tới ngươi, ngươi hàng ngày bưng bít lấy túi tiền, chỉ sẽ càng ngày càng ít, vẫn là Vương gia chủ chỉ cho chúng ta một con đường quản lý tài sản! - Không sai, Vương gia chủ, sản phẩm tài chính gì kia của ngươi, ta mua! - Ta cũng mua! - Một năm hai thành lợi tức? Ta bế quan một lần cũng một năm, chẳng phải là bế quan một lần, linh thạch của ta sẽ tăng hai thành? Đám người trong đại sảnh, tựa hồ có một số người đang không ngừng tô đậm lấy bầu không khí, để người nghe dần dần trở nên nhiệt huyết sôi trào. - Nên nói, ta đã nói, muốn mua, đi sảnh ngoài của Vương gia ta, ký tên mua sắm! Nhóm sản phẩm tài chính đầu tiên, số lượng có hạn! Chư vị, cứ tùy tiện! Vương Khả vừa cười vừa nói. - Sảnh ngoài? Ở đâu, giao tiền ở đâu? Ta ra 50 cân linh thạch! Nam tử áo xám lúc trước lập tức chạy ra đại sảnh. - Trương chưởng quỹ, ngươi chờ ta một chút, chừa chút cho ta, sản phẩm tài chính số lượng có hạn, đừng có mua hết! Lại một nam tử mặc áo hồng chạy ra ngoài. - Chờ chút, chờ chút, chừa cho ta một chút! - Ta muốn mua hết! Mới vừa rồi đại sảnh còn hết sức huyên náo, trong nháy mắt đi không còn một mống, cả đám người chen lấn đi mua sắm sản phẩm tài chính do Vương gia phát hành. Đại sảnh chỉ còn lại Vương Khả khá hài lòng, còn có một đám đệ tử Vương gia. - Nhìn thấy không? Sản phẩm tài chính, chính là bán như vậy, trừ Chu Tiên Trấn, tiên trấn khác các ngươi dựa theo làm là được! Vương Khả bưng lên một chén trà, vừa uống vừa nói. - Gia chủ, đám người này thật nguyện ý dùng số lớn linh thạch, đi mua một trang giấy kia? Tiền này kiếm lời cũng quá dễ dàng rồi? Gia chủ, vì sao trước kia chúng ta không làm? Một cấp dưới vẻ mặt kinh ngạc hỏi. Vương Khả háy hắn một cái: - Ngươi biết cái gì, Vương gia ta không đặt chân vững vàng ở Chu Tiên Trấn, kinh doanh không đủ tín dự, ai sẽ tin tưởng sản phẩm tài chính này? - Ách? - Còn nữa, trước đó ta dặn dò các ngươi như thế nào? Làm “cò mồi” cũng không biết? Vừa rồi nếu không phải ta khống chế tốt, lần huy động vốn này sẽ bị các ngươi làm hỏng! Vương Khả trầm giọng nói. - Thuộc hạ thất trách! Đám thuộc hạ cúi đầu nhận sai. - Được rồi, cái sản phẩm tài chính này, ta cũng mới làm lần thứ nhất, có thể như vậy đã không tệ! Đúng rồi, bảo ngươi sàng chọn người, sàng lọc như thế nào rồi? Vương Khả nhìn về phía đám thủ hạ hỏi. - Gia chủ yên tâm, hôm nay mời tới phần lớn đều là hạng người làm giàu bất nghĩa, những người thuần thiện kia, ta không để bọn hắn tham gia, cũng sẽ cố ý làm khó dễ, không cho phép bọn họ mua! Thuộc hạ cung kính nói. - Rất tốt! Vương Khả ta, chỉ lấy tiền tài của người bất nghĩa! Vương Khả nhấp một ngụm trà, hài lòng nói.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Quan Kỳ":Bất Diệt Thần VươngBất Diệt Thần Vương - Phần 2Bất Diệt Thần Vương - Phần 3Bất Diệt Thần Vương - Phần 4Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bất Diệt Thần Vương - Phần 3 PDF của tác giả Quan Kỳ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.