Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Phùng Thanh

Cái đêm định mệnh của Triệu Phùng Thanh và Giang Tấn có cả bi lẫn hỉ. Bi là cuộc đời trong trắng của cô cứ thế mà bị mất rồi. Hỉ là cô có thể kể cho mọi người về thời thanh xuân từng yêu một kẻ cặn bã. Đây là một câu chuyện của một cô gái lông bông và một anh chàng con nhà người ta. *** Review bởi: Las - fb/hoinhieuchu Đây là câu chuyện của một cô gái lông bông và một anh chàng con nhà người ta. - Những năm cấp 3 của bạn, có từng theo đuổi ai chưa? Phùng Thanh thì có rồi đấy. - Kết quả thế nào? Còn thế nào nữa, một là thành đôi, hai là kết thúc như một kỷ niệm oanh liệt thời cấp 3 thôi chứ gì! Còn Phùng Thanh thì sao nhỉ? Với Phùng Thanh, đó là cơn ác mộng ám ảnh cô suốt 12 năm trời. Cho đến khi gặp lại Giang Tấn. Phùng Thanh là một cô gái hư nửa mùa. Cô hút thuốc, cô bỏ học, cô đàn đúm với một đám học sinh hư hỏng. Nhưng đó là do cô đang đến thời kỳ phản nghịch thôi, Phùng Thanh vẫn biết tránh xa những thứ xấu xa. Thế mà cô lại chẳng biết tránh xa bạn học Giang Tấn. Tấn trong Vương Tiến Tấn - người xấu xa nhất trong những người xấu xa. Phùng Thanh cũng như bao đứa con gái tuổi mới lớn, mê cái đẹp. Mà quả thật cái đẹp của bạn học Giang cũng có thể mài ra kiếm tiền được đấy chứ. Thế là mấy năm cấp 3 của cô nàng Triệu chỉ để theo đuổi bạn Giang Tấn. Miệt mài, cần mẫn nhưng đổi lại chẳng được cái liếc mắt, thậm chí còn tự gây cho mình vết thương lòng mãi chẳng nguôi ngoai. Thích một người, khổ nhỉ? Nhưng nếu hỏi lại Triệu Phùng Thanh 32 tuổi, liệu bạn có theo đuổi Giang Tấn như năm 18 tuổi không? Chắc chắn cô nàng chẳng ngần ngại mà gật đầu một cái. Chẳng vì yêu, mà vì Giang Tấn là màu sắc rực rỡ nhất trong bức tranh thanh xuân của Phùng Thanh. Mà cũng không đúng lắm, là do cô nàng Phùng Thanh mê trai thì có! Thế nên khi gặp lại sau 12 năm xa cách, hai người lại ràng buộc nhau bởi 1 bản hợp đồng tình nhân. Trong nửa năm, không tình yêu, không lên giường, anh cho tôi 2 căn nhà, một trong thành phố, một bên bờ biển. Quyết định vậy đi! Bạn học Giang lúc này mừng hết lớn, nhưng lại phải giả bộ thanh cao, băng lãnh, ngạo kiều =))))) Đúng là yêu đương rất khổ. Giang Tấn phải giả vờ ghét người mình yêu sâu đậm, giả vờ "đóng phim vận động" để khiến cô ghen, giả vờ "không cứng được", chiều chuộng cô lên trời, không dám mua giày cho cô vì sợ cô đá, làm đến mức sẵn sàng biến bản thân mình nghèo rớt để thỏa mãn lòng bao nuôi hư vinh của cô. Ai nói chứ, Giang Tấn rất yêu Phùng Thanh. Chỉ là cậu không biết cách thể hiện nó. Giang Tấn có bệnh tâm lý, Phùng Thanh cũng có bệnh. Thế là vừa vặn một đôi. Điểm sáng của truyện chính là phơi bày trần trụi hiện trạng một số gia đình hiện nay. Sinh con ra nhưng không chăm sóc đầy đủ cho con về mặt tâm lý lẫn thể chất. Phùng Thanh may mắn vì có một gia đình luôn yêu thương cô nhưng Giang Tấn không được như vậy. Mẹ mất sớm, bố không thương. Cậu bị quăng cho một tiểu hầu. Cô ta đã dụ dỗ cậu tiếp xúc với những thứ dơ bẩn ngay từ rất nhỏ, khiến cho tâm lý của Giang Tấn mới vặn vẹo như vậy. Có lẽ Giang Tấn sẽ cứ mãi sống cuộc đời u ám, tối tăm như thế nếu không gặp Triệu Phùng Thanh. Cô là nốt nhạc trong trẻo nhất trong bản nhạc buồn bã của đời cậu, chỉ vì chưa thoát khỏi bóng tối nên cậu đã tổn thương cô trong giai đoạn đầu họ gặp nhau. Thế nên, bạn học Giang nguyện sẽ bù đắp cho cô hết phần đời còn lại. Gặp nhau lúc đầu đúng người sai thời điểm, vậy thì hãy gặp lại nhau khi chúng ta đều đã trưởng thành. Nhìn chung, mình rất thích tính cách của Phùng Thanh, cầm lên được bỏ xuống được, mạnh miệng nhưng lại dễ mềm lòng; bạn nam chủ thì lạnh như tảng băng di động, rất "có bệnh" ý =))) Dàn nhân vật phụ toàn là oanh yến của bạn học Giang, làm nền để nổi bật sự ma mãnh của con sói xám trong việc bắt con hồ ly ngốc về. Điều mình tiếc nhất là cặp phụ Lị Lị và Viên Táo, yêu nhau nhưng lại bỏ lỡ nhau. Editor biên tập rất ổn, chú thích rõ ràng. Đây là cuốn đầu tiên mình nhảy của Giá Oản Chúc, cảm thấy không tệ. Đánh giá: 4.5/5 ~~~ hoan nghênh nhảy hố!! *** Thuở thiếu niên, Triệu Phùng Thanh đem lòng yêu Giang Tấn.  Tấn – viên đá đẹp như ngọc, cái tên này thật sự rất phù hợp với ngoại hình tuấn tú của anh. Lạnh lùng mà trong trẻo, tao nhã và thanh cao, Giang Tấn thu hút Phùng Thanh ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ. Ngày đó, trong phòng giáo vụ, ánh nắng từ cửa sổ hắt vào sườn mặt anh, khiến những đường nét sắc sảo trên khuôn mặt ấy bỗng trở nên thật dịu dàng. Sau lần gặp gỡ ngắn ngủi hôm ấy, Phùng Thanh tìm cách dò hỏi bạn bè về thông tin của Giang Tấn, rồi không ngần ngại mà bắt đầu hành trình theo đuổi anh.  Giang Tấn có học lực xuất sắc, là con cưng của các giáo viên trong trường. Anh được rất nhiều nữ sinh trong trường ngưỡng mộ nhưng bởi anh quá lạnh lùng, nên rất ít người có đủ can đảm để tiếp cận với anh. Trái ngược với Giang Tấn, Phùng Thanh dù mới chỉ là học sinh cấp ba nhưng đã nhuộm tóc lòe loẹt, tai trái đeo sáu chiếc khuyên tai, nghịch ngợm, phá phách, học hành kém cỏi, là cái gai trong mắt các thầy cô giáo. Phùng Thanh có khuôn mặt rất xinh, da trắng nõn, sống mũi thanh tú, môi đỏ mọng và đôi mắt hồ li hút hồn. Dù tuổi còn nhỏ, nhưng cô toát ra khí chất quyến rũ ít người có được, vì thế thu hút vô số nam sinh. Nhưng trong số những người đó, chẳng ai lọt vào mắt cô cả. Phùng Thanh không thích những cậu con trai mới lớn học đòi làm đại ca, cho dù cô biết rằng bản thân cũng chẳng hơn gì bọn họ. Phùng Thanh thích những chàng trai học giỏi và lễ phép, sạch sẽ, thanh cao, mà Giang Tấn vừa hay đáp ứng tất cả những điều kiện đó. Cả trường đều biết chuyện Phùng Thanh theo đuổi Giang Tấn.  Và cả chuyện Giang Tấn luôn ghét bỏ Phùng Thanh, không bao giờ liếc mắt nhìn cô, dù chỉ một lần. Nếu anh thử một lần nghiêm túc nhìn cô, anh sẽ thấy trong đôi mắt vốn luôn hờ hững của cô gái ấy chỉ chứa đựng bóng hình của riêng anh.  Nếu anh thử dừng chân cảm nhận một chút, anh sẽ biết rằng tình yêu của cô gái ấy dành cho anh có bao nhiêu nhiệt thành. Phùng Thanh là học sinh cá biệt, nhưng chưa từng dính đến chuyện yêu đương. Ngay cả nụ hôn đầu cô cũng muốn dành riêng cho Giang Tấn, vậy mà… Buổi sáng hôm đó, sau khi Phùng Thanh trao cho anh lần đầu tiên của mình, cô nhìn thấy vết máu đỏ in đậm trên ga trải trường, cảm thấy hóa ra lòng người cũng có thể nở hoa. Đó là minh chứng cho tình yêu của cô và anh, minh chứng cho sự chân thành của tình yêu thời niên thiếu.  Có điều, chỉ một lời nói của anh khi đó, đã đẩy cô từ thiên đường rơi xuống mười tám tầng địa ngục.  Anh nói: "Phẫu thuật màng trinh bây giờ cũng hiện đại nhỉ, giống y như thật." Một câu nói, trở thành một đòn trí mạng đánh thẳng vào trái tim cô, trái tim thành tâm mang đầy hy vọng, trái tim non nớt mới biết yêu lần đầu.  Hóa ra, trong mắt anh, cô chỉ là hạng người như vậy.  Hóa ra, thời gian qua là cô đang tự lừa mình dối người mà thôi. Hóa ra, trong câu chuyện tự kể của cô, anh là nam chính, nhưng trong câu chuyện của anh, cô chỉ là một kẻ qua đường xa lạ. Hóa ra, không phải cứ nếm trải đắng cay sẽ có thể nhận lại ngọt ngào. Câu chuyện tình yêu cô vì anh mà viết, bắt đầu bằng nhiệt huyết, kết thúc bằng tuyệt vọng và đau thương. Tình cảm đến từ một phía, gọi là tình yêu đơn phương. Mà đã là tình yêu đơn phương, thì vĩnh viễn không bao giờ có kết quả. Vậy nên, bây giờ cô phải dừng lại thôi.  Tự tay viết một dấu chấm tròn, kết thúc mối tình đầu trong chua xót.  Đau đớn, tổn thương, tan vỡ. Đó là cái giá phải trả cho một thời niên thiếu ngông cuồng. Có điều, cô sẽ không hối hận vì những việc cô đã làm, không hối hận vì mình đã từng yêu anh. Bởi vì có anh, thanh xuân của cô mới trở nên rực rỡ, cho dù đan xen trong bức tranh rực rỡ đó có cả những màu sắc xám xịt u buồn ****** Giang Tấn là một con người vô cùng mâu thuẫn. Từ bé không được quan tâm, lại phải trải qua những chuyện vô cùng kinh khủng, tâm lí của anh rất u ám và nặng nề. Trước khi lên cấp ba, Giang Tấn là một đứa trẻ ngang tàng và ngỗ ngược. Anh đối xử thô bạo với tất cả những người xung quanh, dùng bạo lực để giải quyết mọi vấn đề. Bởi vậy, nên không đứa trẻ nào dám tiếp xúc với anh, từ bé đến lớn anh cứ sống cô độc như thế, tự giam cầm bản thân trong thế giới tối tăm của riêng mình. Khi đó, anh đã bị cha đưa về sống cùng bà ngoại, theo học tại một trường trung học dành cho những đứa trẻ có vấn đề tâm lí. Ở đó, Giang Tấn được ở bên những người thật sự thấu hiểu và yêu thương anh, khiến anh thu lại vẻ bề ngoài gai góc, trở nên trầm lặng, an tĩnh, cho dù bão giông vẫn cuồn cuộn trong lòng. Khi lên cấp ba, anh khoác trên mình cái vỏ bọc của một học sinh giỏi giang, ngoan ngoãn, được thầy cô yêu quý và bạn bè ngưỡng mộ. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland) Không ai biết được rằng, ẩn sau vẻ ngoài đẹp đẽ ấy là một tâm hồn vô cùng u ám, giống như mặt trăng cô độc phát ra ánh sáng trong trẻo dịu dàng, nhưng đến gần mới thấy bề mặt của nó rất gồ ghề, không những thế còn chẳng hề phát ra chút ánh sáng nào cả. Con người Giang Tấn lí trí đến đáng sợ, mọi hành động của anh đều có tính toán, ngay cả việc kết giao bạn bè anh cũng chỉ chọn người có thể đem lại lợi ích cho anh. Anh vạch sẵn cho cuộc đời mình một kế hoạch hoàn chỉnh, mà trong kế hoạch đó, vĩnh viễn không tồn tại tình yêu.  Nhưng khi Phùng Thanh xuất hiện trong cuộc sống của anh, thì mọi chuyện hoàn toàn đảo lộn. Nhìn vào Phùng Thanh, Giang Tấn thấy được chính bản thân mình của ngày trước. Ngang ngạnh, phách lối, bất cần, cô gái đó trái ngược với gu thẩm mĩ của anh. Thế nhưng, mỗi lần nhìn thấy cô, trong lòng anh luôn có một cảm xúc không thể giải mã. Anh cảm thấy ghét bỏ nhưng lại không thể rời mắt khỏi cô. Anh muốn đẩy cô ra xa nhưng khi xa rồi lại cảm thấy lo lắng. Anh muốn bảo vệ cho cô nhưng lại sợ cô mang ơn mình, muốn "lấy thân báo đáp". Trước mặt cô, anh không thèm liếc mắt nhìn cô một cái, nhưng lại âm thầm chụp ảnh cô, rồi kẹp tấm ảnh ấy vào một cuốn sách, giữ bên mình suốt mười mấy năm trời. Giang Tấn kẹp tấm ảnh của Phùng Thanh vào trang 222 trong cuốn "The Birth of Tragedy" của Nietzsche, trong trang sách đó có một câu được anh tô rất đậm "rõ ràng là mâu thuẫn". Rõ ràng là mâu thuẫn. Bởi vì tình cảm anh dành cho cô bị giằng xé bởi quá nhiều mâu thuẫn, vừa ghét bỏ vừa yêu thương. Nên buổi sáng hôm đó, anh đã vô tình nói ra một câu nói phá hủy tôn nghiêm của cô, cắt đứt sợi dây kết nối giữa hai người. Lần tiếp theo anh và cô gặp lại, đã là chuyện của mười hai năm sau đó. Bây giờ, Giang Tấn không còn là cậu thiếu niên trong trẻo thuần khiết trong lòng Phùng Thanh, mà cô cũng không còn là thiếu nữ nghịch ngợm có nụ cười rạng rỡ, vô lo vô nghĩ như những năm tháng học trò. Phùng Thanh của bây giờ, bên ngoài luôn tỏ ra phóng khoáng, thản nhiên, nhưng nụ cười của cô vô cùng gượng gạo. Bởi vì trong lòng cô có một chướng ngại tâm lí, mà chướng ngại đó, là do Giang Tấn gây nên. Còn Giang Tấn của bây giờ, đã dám đối diện với bản thân, đối diện với trái tim của mình. Anh yêu Phùng Thanh, anh muốn ở bên cô ấy.  Trên người Phùng Thanh có đầy gai nhọn, nhưng thật ra cô lại có phần ngốc nghếch. Những điểm giao thoa trong cuộc sống của anh và cô rất ít, khi cô nói chuyện với anh, đề tài chỉ xoay quanh những vấn đề đơn giản trong cuộc sống. Cùng cô nói chuyện phiếm, cô chỉ có thể hiểu được ý nghĩa trên mặt chữ mà thôi.  Thế nhưng, ở bên cô, anh thấy hạnh phúc. Có cô bên cạnh, trái tim anh rất đỗi yên bình. “Triệu Phùng Thanh, anh rất thích ở cạnh em. Thích đến mức cả đời này chỉ muốn ở bên em.” Giang Tấn biết rằng bản thân đã phạm phải sai lầm nghiêm trọng trong quá khứ. Vậy anh sẽ dùng cả đời này để bù đắp cho cô. Anh muốn dùng tất cả ấm áp của bản thân, sưởi ấm cho người anh yêu nhất. Anh ân cần hỏi: "Có đau không em?"  Anh dịu dàng ôm cô, thì thầm bên tai, nhỏ giọng dỗ dành. Anh nói rằng, trước kia là do anh không tốt. Anh nói rằng, sau này anh sẽ tốt với cô. Phùng Thanh từng gặp một cặp vợ chồng, là Hứa Huệ Chanh và Chung Định. Nếu sự lạnh lùng của Giang Tấn giống như tuyết bay ngập trời, thì Chung Định lại mang theo cái lạnh của âm tào địa phủ, tỏa ra luồng khí lạnh tối tăm khiến người ta không khỏi sợ hãi. Nhưng khi Chung Định nhìn Hứa Huệ Chanh, tất cả u ám trong mắt anh ta đều hóa thành cơn gió tháng ba dịu nhẹ, tràn đầy sủng ái, nâng niu. * Phùng Thanh từng vô cùng ngưỡng mộ Hứa Huệ Chanh, nhưng cuối cùng cô cũng thấy được điều đó trong mắt Giang Tấn. Anh luôn dành cho người ta cái nhìn thờ ơ, hờ hững, nhưng khi nhìn cô thì ý cười đong đầy trong ánh mắt, sáng rực như sao trời.  "Cô vươn tay che đi đôi mắt hắn. Một giây sau thì lại thả ra. Triệu Phùng Thanh nở nụ cười tươi sáng rực. Cô đã từng hâm mộ người con gái của Chung Định thế nào cơ chứ. Mà nay, cô đã nhìn thấy điều đó trong mắt Giang Tấn rồi. Triệu Phùng Thanh vươn tay vòng qua cổ hắn: " Em thích anh nhìn em thế này." "Ừm, vậy anh sẽ luôn nhìn em thế này." Hắn vuốt nhẹ tóc cô." ****** Đọc những chương đầu của "Phùng Thanh", chắc chắn ai cũng như mình, vô cùng ghét nam chính Giang Tấn. Sau đó, khi biết rõ hơn về hoàn cảnh của anh, mình lại thấy rất đau lòng. Giang Tấn từng là một đứa trẻ đáng thương. Để có thể sống một cuộc sống bình thường như bao người khác, anh đã phải kìm nén và gắng gượng rất nhiều. Giang Tấn sinh ra và lớn lên mà không có được sự quan tâm của cha mẹ. Mẹ mất sớm, cha lại sa đọa, vô trách nhiệm với con cái, anh phải sống với một người bảo mẫu. Mà con người đó, lại mang trong mình những suy nghĩ kinh tởm đến đáng sợ.  Cô ta tiêm nhiễm vào đầu một đứa trẻ non nớt như anh những thứ văn hóa phẩm đồi trụy. Không chỉ có thể, cô ta dụ dỗ và lạm dụng một đứa trẻ mới dậy thì là anh làm chuyện người lớn, khiến anh tự cảm thấy ghê tởm bản thân mình, từ đó trong đầu hình thành nên tâm lí vặn vẹo và u ám.  Đôi ba dòng chữ không thể nói hết lên sự ác độc và dơ bẩn của một số loại người cùng những hệ lụy đi kèm phía sau khi một đứa trẻ ngây thơ phải trải qua những cơn ác mộng kinh hoàng như thế, nhưng dựa vào một dẫn chứng trong thực tế rằng có rất nhiều tên tội phạm hung ác từng là nạn nhân của vấn đề lạm dụng tình dục, có lẽ chúng ta cũng đã hiểu được phần nào những di chứng đáng sợ mà những kẻ bất nhân đáng kinh tởm đó để lại cho xã hội hiện nay. Mỗi đứa trẻ là một thiên thần nhỏ mà Thượng Đế ban tặng cho thế gian, những đứa trẻ đó khi lớn lên sẽ tiếp tục mang đôi cánh thiên thần hay trở thành tay sai của quỷ dữ, sẽ phụ thuộc vào rất nhiều vào sự nuôi dưỡng, dạy bảo của những người lớn xung quanh. Bởi vì kịp thời quay đầu lại, nên Giang Tấn may mắn không trở thành ác quỷ nhưng đau lòng thay, anh đã vĩnh viễn mất đi đôi cánh thiên thần. Nhưng thật may là Giang Tấn đã có bên mình một thiên thần của riêng anh. Cô sẽ giúp anh chiếu sáng những góc tối trong lòng, xóa mờ đi những vết nhơ trong quá khứ, cùng anh vẽ nên bức tranh tương lai tươi đẹp ngập tràn hạnh phúc, yêu thương. Anh và cô sẽ cũng nhau nuôi dạy và bảo vệ cho đứa con của hai người thật tốt, để đứa trẻ đó không còn phải khổ sở kìm nén, bất lực giãy giụa trong đêm đen chỉ mong tìm được chút ánh sáng le lói như anh đã từng. ****** “Ngày mai em lại có thể ngủ nướng rồi. Bão cấp độ mười bốn đấy, dân chúng cũng ít ra ngoài.” “Vậy ngày mai Cục Dân Chính không có nhiều người đâu.” Suy nghĩ của Giang Tấn có vẻ khác hẳn người thường, “Ngày thường anh bận, không có thời gian đi lấy giấy chứng nhận, không bằng chúng ta quyết định ngày mai đi. Có bão Đài Loan vào, đúng lúc anh xin nghỉ không cần đi làm.” Cô liếc xéo hắn, “Mưa bão cấp mười bốn mà anh định đi đăng k‎ý kết hôn à?” “Đúng” Hắn gật đầu, “Để chứng minh tình yêu chúng ta kiên cố không gì phá vỡ nổi.” ____ Chú thích: "...": Trích từ truyện *: Chung Định và Hứa Huệ Chanh là nhân vật chính trong truyện "Bạn Chanh" của Giá Oản Chúc, đây cũng là một tác phẩm rất đáng đọc. Review by #Thiên Dung Hoa - lustaveland Mời các bạn đón đọc Phùng Thanh của tác giả Giá Oản Chúc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước
Ai ai cũng cho rằng cô chính là người hại chết em gái mình để cướp chồng bởi em gái cô vừa chỉ qua đời ba tháng, cô đã khăng khăng đòi cưới em rể - Sở Luật của Sở thị. Ngay cả chính người mẹ ruột cũng từ cô, rằng nàng không có đứa con độc ác như cô! Tại lễ tân hôn, người chồng thốt lên: cô làm tôi ghê tởm, đừng hôn tôi! Đèn flash chớp nhoáy liên tục ghi lại đầy đủ cảnh cô xấu hổ. Đêm động phòng anh nhục nhã cô, Hạ Nhược Tâm, cô không phải là vì bò lên giường của tôi sao? Tôi sẽ làm cho cô sống không bằng chết. Sau đó, cô thật sự sống không bằng chết, anh vì buôn bán, đưa cô đến trước mặt một người đàn ông khác, anh vì cho người phụ nữ mình yêu thích danh phận, đưa cô đến trước mặt một đống đàn ông. Cái người phụ nữ cực kỳ giống em gái cô gối trên cánh tay anh, nhả khí như lan, “Luật, anh sẽ cưới em sao?” Anh xoay người, cười tàn nhẫn, “Được, anh ly hôn, cưới ưm,” Anh tái hôn, động phòng hoa chúc, còn cô ở một kho hàng lạnh băng, sinh một đứa con gái. *** Một năm kia, dưới một gốc cây đại thụ, bé trai nói, trưởng thành, anh sẽ trở về tìm em, cưới em làm cô vợ nhỏ. Anh nhớ kỹ hứa hẹn, tìm lầm rồi, cưới đúng rồi, hận sai rồi. *** Review henies.com: Mình thật sự không hợp với những tiểu thuyết ngôn tình thể loại ngược cẩu huyết này mọi người ạ. Đọc tới chương 16 là mình stop vì đoạn 3 chữ x của nam nữ chính. Tác giả xây dựng hình tượng nam chính như ngựa đực và không đáng mặt đàn ông 1 tí nào cả. Đọc truyện tới chương này mình tức và ghét nam chính quá nên stop để viết review Truyện sơ lượt viết về một cô gái tên Hạ Nhược Tâm phải ở với cha dượng có một con gái tên Hạ Dĩ Hiên. Nữ chính mẹ ruột không yêu, bị em kế ghen ghét cướp mất vòng đeo cổ mà nam chính tặng lúc nhỏ. Vì thế cẩu huyết xảy ra khi lớn lên nam chính nhận nhầm em gái cô là cô bé lúc nhỏ. Không may em gái cô bị tai nạn qua đời nên nam chính nghĩ cô là người gây ra và quyết định lấy cô để trả thù. Nhưng điều làm mình ghét nam chính là tác giả lại viết nam chính như kẻ biến thái cuồng tình dục. Nếu ghét nữ chính có thể làm nhiều cách để hại cô hoặc trả thù nhưng nam chính lại hành xử như kẻ vũ phu. Đây là lý do mình stop và không đề cử cho các bạn có cùng gu với mình. Truyện khá hot trên một số trang đọc truyện và phần lớn dành cho các bé tuổi teen cấp 2,3 nên nếu các bạn muốn cảm nhận thử có thể lướt vài chương xem có cảm nhận giống mình không. Nếu bạn muốn mình review truyện nào thì để lại comment cho mình, mình sẽ cố gắng đọc và viết review trong vòng 2 ngày trở lại. Cảm ơn các bạn đã đọc review của mình nhé. *** Trong biệt thự tư nhân cực kỳ hào hoa, lúc này, đang cử hành một bữa tiệc sinh nhật, là vì con gái thứ hai nhà Hạ gia Hạ Dĩ Hiên, Hạ Dĩ Hiên mặc váy công chúa xinh đẹp, khuôn mặt đáng yêu thỉnh thoảng cười, thật như là một tiểu công chúa xinh đẹp, hưởng hết tất cả chúc phúc của mọi người ở đây. Mà cách đó không xa, lại là có một cô bé đứng xa xa nhìn bọn họ, người mẹ dịu dàng xinh đẹp, người ba trầm ổn thành thục, còn có con gái tuổi nhỏ đáng yêu, thật là một bức tranh gia đình, một nhà ba người ấm áp. Cô mấp máy môi nhỏ của mình, tay nhỏ nắm thật chặt: "Mẹ, mẹ đã quên sao? Hôm nay cũng là sinh nhật Tâm Tâm: " Cô hít mũi của mình, đi ra ngoài, chỉ là, lại không nhịn được duỗi tay nhỏ ra lau nước mắt trên mặt. Cô đã cực kỳ lâu, chưa từng có sinh nhật rồi. Cô đứng ở bên ngoài, trong ngực ôm một bé con cũ, đây là ba đưa cho cô, chẳng qua, không phải ba kia. Cô đã không nhớ rõ dáng vẻ ba kia, quá lâu, cô có thể nhớ cũng chỉ là một người ba đạp trai rất thích cười. Chỉ là ba không cần cô nữa, bọn họ nói ba chết rồi, sẽ không trở lại nữa, sau đó, cô lại có một người ba mới, còn có một em gái mới. Mà mẹ chỉ thích em gái, cũng không hề yêu cô nữa. "Ai bảo em ở chỗ này?" Một tiếng không cao không thấp vang lên, cô quay đầu, càng thêm ôm chặt bé con cũ trong ngực, mà từ chỗ tối đi ra một đứa bé trai lớn hơn cô không có được bao nhiêu. Mời các bạn đón đọc Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước của tác giả Hạ Nhiễm Tuyết.
Qủy Vương Độc Sủng Sát Phi
Kiếp trước, nàng là trưởng nữ của gia tộc Thương gia - Lam Lăng Nguyệt, vào thời điểm đêm tân hôn, nàng chết không nhắm mắt, rơi vào cảnh vạn kiếp không thể quay đầu. Kiếp này, nàng là thiên tài ngành y của Trung Quốc, lại may mắn thoát hồn, nhìn thấy dáng vẻ tiền kiếp của mình. Di nương, thứ muội, những kẻ này muốn hãm hại nàng sao? Vậy đừng trách lão nương độc ác. Nàng là kẻ có thù tất báo, lúc tâm tình tốt nàng có thể cứu ngươi một mạng, lúc tâm tình không tốt có thể lấy ngươi một mạng, giang hồ gọi là nàng "Qủy la sát" Lúc động kinh, nàng tặng cho thứ muội lễ vật thật lớn, lấy đi tương lai của nàng ta. Lúc buồn chán, nàng thế mà đem cổ trùng ép cho thân thể di nương đến khô kiệt.  Nhưng rồi nàng cũng gặp được người khiến nàng rung động. Được rồi chỉ cần hắn đối xử tốt với ta, ta sẽ nguyện ý theo hắn. Đoạn cầu hôn Trong rừng đào, tay ôm bế một con báo mắt đỏ, đôi môi khẽ cong lên, đôi mắt suy tư nghĩ:"chẳng lẽ một vương gia lại đuổi đến tận nơi này, thật sự vừa ý bản tiểu thư?" Hắn nhìn nàng chăm chú rồi nói:"Ta muốn làm giao dịch với nàng" "Xin rửa tai lắng nghe" nàng chưa từng sợ hãi điều gì huống chi là giao dịch của hắn. "Lấy ta, nàng sẽ có cả thiên hạ" giọng nói bá đạo nhưng lại mang theo ngữ khí dịu dàng. "Tại sao ngài muốn lấy ta" "Bản vương đang thiếu một nàng phi, mà nàng thì hoàn toàn phù hợp" "Đúng lúc ta cũng thiếu một cái lô làm ấm giường, ngươi cũng rất thích hợp" "..." *** Trong căn phòng cổ xưa tỏa ra từng đợt khói hương, mùi hương dễ ngửi khiến cho tinh thần đang căng thẳng của Lam Nhan hơi buông lỏng, nàng nhớ là mình đang chữa bệnh cho bệnh nhân, rồi nàng bị điện giật, cái cảm giác dòng điện chạy khắp cơ thể, bây giờ nhớ lại nàng liền rùng mình. Nhưng nơi này rốt cuộc là nơi nào? Trong căn phòng này bố trí thanh lịch, lại còn có gương đồng nữa sao? Quần áo đều là quần áo ngày xưa giống y như trong ti vi chiếu hả? Chẳng lẽ mình đang đóng phim sao? Thế nhưng bốn phía cũng không có camera, sau tấm bình phong này, trừ nàng ra, đến một bóng người cũng không có. Lam Nhan là người có năng lực thích ứng rất nhanh, nàng vỗ ngực an ủi mình, nhưng tay của nàng vừa phát hiện một nơi bất thường... Cái gì, ngực bằng phẳng hả? Đây không phải là ngực của nàng, rõ ràng nàng là ba đào hung dũng(*)mà. (*)Ba đào hung dũng: chỉ cảnh hùng tráng, mạo hiểm. (Ý tỷ ấy là tỷ khoe của mình bự đó, haha) . Lam Nhan vội vàng cúi đầu nhìn, nàng càng hoảng sợ hơn. Sao lại là tay nhỏ mũm mĩm? Hơn nữa, nhìn bàn tay, rõ ràng là bàn tay của một đứa bé mà. Nàng vén tay áo lên nhìn, cánh tay vừa ngắn vừa mập giống như củ sen ghép lại, khung xương cũng chưa phát triển hoàn toàn, Lam Nhan không thể không tin sự thật, đó là: Thực sự là nàng đã xuyên không, hơn nữa còn là xuyên vào trong cơ thể của một đứa bé. Được rồi, tiểu thuyết xuyên không nàng đã đọc qua nhiều rồi, hiếm khi được trải nghiệm thử một lần. Lúc nói lời này, Lam Nhan gần như nghiến răng nghiến lợi, hận bản thân không thể ngồi xổm trên mặt đất vẽ vòng tròn, nguyền rủa chuyện quái quỷ này. ”Nữ nhi, nữ nhi đáng thương của ta...” Phía trước tấm bình phong mơ hồ thấy thân hình của một vị phu nhân đang lo lắng, Lam Nhan cảnh giác nằm xuống, giả bộ như vừa mới tỉnh lại, nàng híp mắt, thấy người vừa nói hồi nãy đã đi tới đầu giường, quần áo của vị phu nhân này không đẹp đẽ quý giá lắm, trên dung nhan tuyệt mỹ hiện lên vẻ bi thương. Chẳng lẽ đây chính là nương(*) của thân thể này sao? Lam Nhan đảo tròn mắt, không biết nên mở miệng nói gì. (*)Nương: nghĩa là mẹ. ”Nguyệt nhi, cuối cùng con cũng đã tỉnh, thật là suýt hù chết nương...” Vị phu nhân này ôm tay của nàng vào trong lòng, vỗ lưng, an ủi nàng. “Tỉnh là tốt, tỉnh là tốt rồi...” Lam Nhan đang muốn đáp lại lời an ủi của bà ấy, nhưng trong khoảng thời gian ngắn, nàng không biết nên nói gì, dù sao thì chủ nhân của thân thể này cũng đã qua đời: “Người cũng đã mất rồi, xin hãy nén đau thương đi.” ”Nguyệt nhi, con bị làm sao vậy? Hãy nén đau thương là sao? Con đừng hù dọa nương mà... Đại phu, mau mời đại phu...” Nhìn nữ nhi tám tuổi của mình sau khi bị rơi xuống nước thì có biểu hiện khác thường, Thu Nhược Thủy càng đau khổ hơn, bà vội vàng lớn tiếng gọi người đi tìm đại phu. ”Tôi làm sao...?” Có thể nói đây là lần đầu tiên Lam Nhan luống cuống, thực sự đều do xuyên không hại, vừa mới sống lại đã mở miệng nói câu này, cũng khó trách vị phu nhân xinh đẹp này cho rằng nàng bị trúng tà. ”Nguyệt nhi, tại sao trán của con lại nóng như thế này, hèn chi con nói mê sảng, đại phu, tại sao đại phu còn chưa tới -” Thu Nhược Thủy vuốt trán của Lam Nhan, vẻ mặt tràn đầy đau lòng, bà nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nữ nhi mình đang đỏ bừng, chắc chắn là đang hoảng sợ, nước mắt bà chảy xuống không ngừng. Lam Nhan nhìn vị phu nhân xinh đẹp đang khóc ở trước mặt, nàng bất giác muốn vươn tay ra lau nước mắt cho bà ấy, nhưng thân thể này quá yếu ớt, hơn nữa, thân thể này còn đang sốt cao, nàng vừa mới bước lên trước, đã mất thăng bằng. ... Chỉ nghe một tiếng rầm, Lam Nhan ngã xuống, đầu của nàng đập xuống đất, ngất xỉu một lần nữa. Lam Nhan rơi vào một không gian mơ hồ, không gian ở nơi này liên tục chuyển động, bốn phía tối như mực, nhiều chuyện xảy ra cùng một lúc như vậy thật sự khiến cho nàng khó tiêu hóa hết. ”Hu hu hu hu....” Lam Nhan càng bước về phía trước thì càng nghe thấy tiếng khóc như có như không, có chút sởn tóc gáy, tại vì thường ngày, những bức ảnh về ma quỷ nàng đã thấy nhiều, nàng cắn răng, lấy hết can đảm đi về phía trước. Lúc đến gần tiếng khóc, Lam Nhan lấy hết can đảm hỏi: “Ai đang khóc, đừng có núp ở trong bóng tối rồi giả thần giả quỷ.” ”Rốt cuộc thì ngươi cũng đã tới.” Giọng nói yếu đuối phát ra từ một người mặc hỉ phục(*) màu đỏ, trên người của nữ nhân này phát ra ánh sáng màu trắng, soi sáng nàng ta và Lam Nhan. (*)Hỉ phục: đồ cưới của Trung Quốc thời xưa. Lam Nhan trợn tròn mắt, cô gái mặc hỉ phục này và nàng giống nhau như đúc, chỉ trang điểm khác nhau, đôi mắt của nàng ta hồng hồng, trên gương mặt tái nhợt tràn đầy sát khí. ”Cô là ai? Tại sao lại nói là rốt cuộc tôi đã tới? Cô đã đợi tôi từ lâu rồi sao?” Trong đôi mắt của Lam Nhan tràn đầy nghi ngờ, trên người của nữ nhân đối diện tản ra khí lạnh, khiến cho nàng rùng mình. ”Đúng vậy, ta vẫn đang đợi ngươi, ta tên là Lam Lăng Nguyệt, sau khi ta chết, ta đã đến nơi này, trong lòng ta tràn đầy oán hận, nhưng lại không thể báo thù, ngươi có biết cảm giác này khổ đến cỡ nào không? Mãi đến khi, có một đạo sĩ đi tới nơi này, hắn nói ta biết là ta đã chết, trăng máu xuất hiện, sát khí mãnh liệt, nhưng chân thân của ta đã bị hủy, không có cách nào sống lại, số mệnh đã sắp đặt, một ngàn năm sau, người đời sau của Lam gia sẽ tới đây giải quyết chuyện yêu hận tình thù của đời này. Mời các bạn đón đọc Qủy Vương Độc Sủng Sát Phi của tác giả Phi Nghiên.
Hứa Với Em Mười Năm Tình Thâm
Cảm giác yêu đơn phương một người mười năm sẽ như thế nào? Việc này rất đơn giản, đó chính là giữ mối hận với người đó là được rồi. Mười năm sau, Cố Hướng Tinh gặp lại mối tình đầu của cô, ở trên giường trong khách sạn. Đêm hôm đó, cô mang thai đứa con của anh. "Vệ Đình Quân, nếu anh còn muốn đứa bé này, thì thả tôi đi." Người đàn ông nghe vậy cười lạnh, ép người nhào lên: "Tôi không cần đứa bé này, tôi chỉ cần em."  *** Đêm khuya, khách sạn Thánh Địa. Trong phòng tổng thống choáng váng ấm áp, mơ hồ, còn truyền ra vài tiếng ưm ưm run rẩy. "Ai vậy..." Lúc này, hai tay Cố Hướng Tinh bị trói, tầm mắt phía trước càng bị bịt mắt che lại, cho dù như thế, cỗ vẫn phân biệt được rõ ràng... Trong phòng có người. Ánh mắt ép người chiếu rọi trên dưới thân thể cô, lộ ra cảm giác tồn tại rõ rệt, khiến cô không có cách nào bỏ qua được. "Rốt cuộc là ai?" Cố Hướng Tinh lại run run phát ra tiếng, khuôn mặt trắng nõn mà tinh xảo lộ ra nhiều phần sợ hãi. Chẳng qua là cô nhận được điện thoại của Hướng Tuyết, đến khách sạn đưa quần áo cho cô ta, kết quả vừa vào phòng, đã nghe thấy được mùi hương lạ lùng gay mũi, lúc tỉnh lại, hai mắt hai tay đều bị trói chặt, mà toàn thân cô càng không có một chút sức lực nào. Đang lúc cô suy nghĩ mãi không ra, bỗng nhiên chỗ giường bên cạnh cô lõm xuống một khoảng lớn, Cố Hướng Tinh giật mình, vô thức muốn né tránh, mắt cá chân lại bị một bàn tay to dày thình lình bắt giữ! "Buông tôi ra…buông tôi ra!" Cố Hướng Tinh giãy dụa muốn rút chân ra khỏi tay đối phương, cũng là phí công. Mắt cá chân trơn bóng như ngọc bị nắm ở trong lòng bàn tay, tinh tế vuốt ve, Vệ Đình Quân nhìn gương mặt tái nhợt bên dưới cái bịt mắt của cô, khóe môi mỏng lạnh lẽo từ từ cong lên thành một nét cười lạnh. "Cô sợ tôi?" Giọng nam khàn khàn mà lạnh lẽo truyền đến, khiến Cố Hướng Tinh giật mình, lại không hiểu sao cảm thấy giọng nói của người đàn ông có chút quen tai. Không đợi cô nghĩ kỹ lại, đã cảm thấy người đàn ông chợt tới gần, hơi thở ấm áp phun ở bên tai cô, ngứa, có xôn xao thấu xương. Anh nói: "Chỉ có người từng làm việc trái với lương tâm, mới sợ hãi." Khi nói chuyện, dieendaanleequuydoon – V.O, anh vươn tay, ung dung tháo bịt mắt của cô xuống, kèm với tiếng nói thanh lãnh mà âm mị: "Mà cô, quả thật nên sợ tôi." Chợt hiểu ra. Khiến Cố Hướng Tinh nhất thời không có cách nào thích ứng, cho đến một giây sau, lúc cô nhìn thấy rõ vẻ ngoài của người đàn ông, đôi mắt xinh đẹp nháy mắt tràn ngập hoảng sợ. Mặt mày sắc bén, ngũ quan anh tuấn, góc cạnh như dao khắc, cùng với ánh mắt âm u càng ngày càng lạnh này. Là anh ta. Đối với phản ứng của cô, Vệ Đình Quân rất vừa lòng. "Xem ra cô còn nhớ tôi...vậy rất tốt." Khóe miệng cười lạnh càng sâu, một giây sau, đáy mắt hung ác nham hiểm như băng, áo trong trên người Cố Hướng Tinh đáp lại bằng tiếng xé rách! Cả người cô run lên, thân hình hoàn mỹ của người đàn ông đè chặt cô. Hai tay bị trói, dứt khoát bị ép lên đỉnh đầu, ý thức được ý đồ của đối phương, nhất thời Cố Hướng Tinh kinh hoàng giãy dụa. Đừng... Sao anh ta có thể làm vậy với cô? "Vệ Đình Quân, anh không thể..." "Tôi không thể cái gì?" Vệ Đình Quân đặt một bàn tay rất chặt ở chỗ eo cô, giờ phút này cả người cô không có sức lực, giãy dụa như vậy ở trong mắt y hoàn toàn chính là vô ích. Mà lúc này, đáy mắt y chỉ có tràn đầy thù hận với cô. "Bắt đầu từ ngày cô phản bội tôi, cô nên biết, không có gì là tôi không thể làm." Giọng nam lạnh lùng nghiêm nghị, từng chữ thù hận âm trầm, Cố Hướng Tinh thấy một tầng trói buộc cuối cùng dưới người mình biến thành vải vụn dưới bàn tay của Vệ Đình Quân, còn chưa kịp nói ra câu giải thích, dưới thân đã là một trận đau đớn. "Vệ Đình Quân... A!" Đau... thật sự đau đến tê liệt, trước mắt Cố Hướng Tinh biến thành màu đen, nhìn đáy mắt người đàn ông trước mặt lạnh như băng hàn, trong lòng Cố Hướng Tinh phát run. Nháy mắt, lệ ẩm đôi mắt. Vệ Đình Quân... Vì sao lại đối xử với tôi như vậy? Tôi đã từng, thích anh như thế. Mời các bạn đón đọc Hứa Với Em Mười Năm Tình Thâm của tác giả Tây Tây Tiểu Lâu.
Mua Vợ (Bắt Lấy Tình Yêu_ Cô Dâu Đắt Giá Của Tổng Tài)
Đối với những người từng bị tổn thương về tình cảm rất dễ bị ám ảnh khó mà mở lòng được với ai. Cũng như Nam Cung Phong đã từng bị tổn thương tâm lý nghiêm trọng, sự phản bội của vợ trước đối với hắn khiến tình cảm chết lặng, đối với phụ nữ chỉ có căm phẫn không có mến mộ. Âu Dương Vân nho nhã thông minh, vì không muốn giẫm vào vết xe đổ của vợ trước của hắn, cuộc sống sau khi cưới rất thận trọng. Đối mặt với sự thờ ơ của hắn, cô cũng không lùi bước buông tha, tin tưởng vững chắc yêu là cách hóa giải hận thù tốt nhất. Lớp áo khoác lạnh lùng cuối cùng cũng bị cô đẩy ra, hắn lại tàn nhẫn phát hiện mình chẳng qua chỉ là công cụ báo thù của cô. Yêu đã bay theo gió, tình đã bị chôn vùi, là ai nói bên tai, trái tim có thể lấy về được... *** “Tôi có lòng tin tôi sẽ trở thành người vợ cuối cùng của anh”. Cô dõng dạc tuyên bố với anh trong buổi xem mắt do mẹ anh tổ chức. "Được thôi, nể tình lòng can đảm và sự hiểu biết của cô, tôi cho cô một cơ hội. Nhưng cô hãy nhớ lấy, thực ra chọn ai với tôi cũng không có gì đáng nói, bởi vì tôi không có ý nghĩ muốn yêu một người phụ nữ nào cả." Đó là những lời cay đắng anh đáp trả cô. Một cuộc hôn nhân ép buộc vì mục đích thương nghiệp dẫn đến một mối lương duyên hay nghiệt duyên? Tất cả sẽ có trong 255 chương của truyện ngôn tình Mua vợ (Bắt Lấy Tình Yêu: Cô Dâu Đắt Giá Của Tổng Tài) trên Vietwrite. Hãy ghé ngay Vietwriter.vn để cùng thưởng thức những tác phẩm ngôn tình mới nhất và hot nhất nhé. Nam chính của truyện mua vợ là Nam Cung Phong – con trai cả nhà Nam Cung, một gia đình quyền thế và giàu có bậc nhất trong thành phố B. Thế nhưng sự phản bội của người vợ trước với anh khiến tình cảm của anh chết lặng. Ngoài ra, sự kiện đó cũng tạo lên tổn thương tâm lý vô cùng nghiêm trọng với anh. Kể từ đó, anh đóng chặt trái tim mình, không thể mở lòng với bất kỳ cô gái nào. Anh ghê tởm và căm hận tất cả những người phụ nữ. Cũng vì thế mà mọi người không lấy làm lạ khi đây đã là lần thứ sáu anh ly hôn vợ. Các gia đình trong thành phố đều đồn đại về sự đáng sợ của anh. Mẹ anh – bà Nam Cung đã sốt ruột đến mức lên chùa thắp hương, bốc quẻ cầu xin thần linh hóa giải kiếp nạn này, làm sao ngăn chặn những bi kịch tương tự không xảy đến với anh. Theo lời của vị cao tăng “Chỉ có người mang họ kép kết hôn cùng người mang họ kép mới có thể ngăn được bi kịch tái diễn hết lần này đến lần khác”. Sau nhiều lần suy nghĩ, bà đi đến quyết định sẽ tổ chức buổi xem mắt cho con trai mình với hi vọng tìm được người đi cùng con mình đến trọn đời. Về nữ chính – Âu Dương Vân. Người ta biết đến cô là con gái cả của gia đình Âu Dương. Ai ai cũng nghĩ cô sẽ được cha yêu thương được mẹ chiều chuộng. Tuy nhiên, với gia đình Âu Dương này thì hoàn toàn không phải vậy. Cũng dễ hiểu thôi khi Âu Dương Vân không phải là con gái ruột của Nguyễn Kim Tuệ vợ của cha cô Âu Dương Trường Phong. Hay nói cách khác, cô là đứa con ngoài giá thú do Âu Dương Trường Phong ngoại tình với mẹ cô mà có cô. Cuộc sống cơ cực từ bé đã tác động không nhỏ đến tính cách của cô. Cô là kiểu con gái không thích khoe khoang, không thích tranh giành, không rỗng tuếch cũng không xốc nổi. “Dù cho sinh mệnh đi đến hồi suy kiệt, cô cũng muốn già đi trong sự thanh cao.” Truyện mua vợ - tác giả Trần Yến Nhi được bắt đầu với câu chuyện nhà Nam Cung tổ chức xem mắt để tìm kiếm cô gái mang họ kép như lời cao tăng nói giúp hóa giải vận mệnh của con trai mình. Ở bên kia, công ty nhà Âu Dương gặp khó khăn về tài chính khiến Âu Dương Trường Phong nghĩ ra cách muốn con gái nhà mình làm dâu nhà Nam Cung để đổi lại tiền cứu công ty. Bà Âu Dương thì không muốn con gái ruột mình là Âu Dương Kiều phải gả cho nhà Âu Dương vì những lời đồn không hay về Nam Cung Phong. Vì vậy, bà đưa ra lời đè nghị với Âu Dương Vân. Về Âu Dương Vân cô đã đơn giản chấp nhận lời đề nghị của cha mình đến tham gia buổi xem mắt. Tại đây, cô cũng là người duy nhất dám đưa ra những lời thách thức khiến Nam Cung Phong lựa chọn cô. Kể từ đó, cô trở thành con dâu nhà Nam Cung. Tuy nhiên, dù hai người đã trở thành vợ chồng, Nam Cung Phong vẫn như cũ lạnh nhạt, thờ ơ với cô. Anh là kẻ thận trọng, cũng sợ bị tổn thương. Anh đã từng chịu tổn thương, chịu sự phản bội một lần nên bây giờ anh muốn đóng chặt trái tim mình, tạo thành những chiếc gai nhím bảo vệ mình tránh khỏi vòng xoáy tình cảm. Còn cô, cô chưa từng bỏ cuộc. Cô luôn có một lòng tin vững chắc rằng tình yêu của mình sẽ là cách hữu hiệu để hóa giải hận thù trong anh. Từng ngày, sự quan tâm, sự gần gũi của cô cũng dần được anh đáp lại. Lớp vỏ bọc lạnh lùng của anh ngày một ngày bị cô đẩy ra. Tuy nhiên, cũng vào thời điểm đó, anh tàn nhẫn biết được sự thật về việc cô kết hôn với mình qua lời kể của ả em gái cô là Âu Dương Kiều. Anh nghĩ rằng cô đến với anh chỉ với mục đích báo thù nhà Âu Dương. Mọi sự hiểu lầm khiến anh thất vọng tột cùng. Anh và cô ngày càng xa nhau. Anh thu mình lại dưới lớp vỏ bọc như cũ. Dù cô từng bước, từng bước không bỏ cuộc. Bước cùng Âu Dương Vân luôn có sự động viên của gia đình anh và bạn bè. Vì vậy, cô luôn kiên trì tin rằng, chỉ cần cô cố gắng, chỉ cần tình yêu của cô sẽ giúp anh tin tưởng vào kết quả của cả hai. Truyện được tác giả Trần Yến Nhi đẩy lên cao trào khi Âu Dương Vân bị bắt cóc, kẻ gây ra vụ bắt cóc không ai khác là mẹ con Nguyễn Kim Tuệ. Cũng từ vụ bắt cóc này, anh và cô hiểu nhau nhiều hơn. Từ đây, anh cũng biết sự thật về quá khứ đau thương của cô. Biết được những khổ cực, khó khăn và đau lòng hơn vì những gì cô đã trải qua. Một lần nữa, anh lại mở lòng mình với cô. Truyện mua vợ tổng giám đốc sủng vợ là câu chuyện ngôn tình xen kẽ những tình huống ngọt ngào với những âm mưu yêu, ghét, hận thù của gia tộc. Tình yêu của cô gái Âu Dương Vân và anh chàng Nam Cung Phong phải trải qua vô vàn những trắc trở, hiểu lầm từ sự xuất hiện của cô vợ cũ Đường Huyên rồi đến chàng trai ngốc mà mười năm trước cô từng hứa hôn. Tất cả kết hợp lại đã tạo lên một truyện ngôn tình hay, sâu sắc, lắng đọng và nên đọc nhất trong top các truyện ngôn tình được đề cử năm nay. Cùng ghé qua Vietwriter để thưởng thức đầy đủ và miễn phí các chương truyện của Mua vợ (Bắt Lấy Tình Yêu: Cô Dâu Đắt Giá Của Tổng Tài) nhé các nàng. *** Có một kiểu con gái thế này, không khoe khoang, không thích tranh giành, không rỗng tuếch, cũng không xốc nổi, cho dù sinh mệnh đi đến hồi suy kiệt, cũng muốn từ từ già đi trong sự thanh cao. Cô chính là con gái lớn của nhà Âu Dương, Âu Dương Vân. Bất luận là trong thời kì phong kiến xưa cũ hay trong thời thái bình như hiện tại, con trai trưởng và con gái lớn trong nhà luôn được cưng chiều yêu thương. Nhưng nhà Âu Dương là một ngoại lệ, chỉ bởi vì con gái lớn của nhà họ là con riêng, nói một cách khó nghe hơn, là đứa con mà năm đó Âu Dương Trường Phong phản bội vợ dan díu cùng một vũ nữ sinh ra. Từ ngày hôm qua, cả thành phố B đã sôi lên sùng sục và truyền tai nhau một tin tức bùng nổ, gia đình Nam Cung siêu giàu của thành phố này lại ly hôn cô con dâu thứ sáu rồi. Vì thế bà Nam Cung lên chùa thắp hương, bốc quẻ, cầu xin thần linh hóa giải kiếp nạn này, làm sao mới có thể ngăn chặn những bi kịch tương tự xảy ra lần nữa. Trọng điểm nằm ở chỗ này đây, cao tăng bốc quẻ cho bà Nam Cung đã phán rằng: Chỉ có người mang họ kép kết hôn cùng người mang họ kép mới có thể ngăn được bi kịch tái diễn hết lần này đến lần khác. Thành phố B không phải thành phố nhỏ tầm thường. Nơi đây kinh tế phát triển, nhân khẩu đa dạng, những người mang họ kép tất nhiên không đến mức chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Bà Nam Cung nghe cao tăng phán vậy mà rầu rĩ, bao nhiêu gia đình mang họ kép như thế, rốt cuộc con gái cưng nhà nào mới là người phù hợp làm con dâu nhà Nam Cung đây? Sau một hồi đắn đo, bà quyết định tổ chức một buổi xem mắt, nói cho dân dã hơn là để con trai bà tự chọn đối tượng ưng ý, tất nhiên bà sẽ không để con gái nhà người khác gả đến đây không công, nếu như xem mắt thành công thì tiền sính lễ là sáu mươi tỷ đồng. Không phải ai cũng có cơ hội tham gia tuyển chọn, điều kiện bắt buộc phải có họ kép. Thông tin này vừa lan truyền, cả thành phố đã xôn xao nhốn nháo. Thời đại này chỉ cần có tiền là hô được mưa gọi được gió, sai được thần bảo được quỷ, cho dù đối phương là một tên ác quỷ đã ly hôn tận sáu lần, nhưng chỉ với sáu mươi tỷ đồng ấy cũng đủ để con gái tìm đến cửa như sóng sau xô sóng trước. Cánh cửa lớn màu vàng kim cũng không thể ngăn được tiếng cãi nhau từ bên trong vọng ra —— "Ông điên rồi phải không? Ông bảo A Kiều của chúng ta đi đến đó? Lẽ nào ông không biết Nam Cung Phong kia là tên ác quỷ lạnh lùng vô tình lại còn trái tính trái nết? Ông làm thế khác gì đẩy con gái mình vào chỗ chết?" Người vừa lên tiếng là vợ cả của Âu Dương Trường Phong - Nguyễn Kim Tuệ, trong phạm vi cả trăm dặm xung quanh, không ai không biết bà ta là một người nóng tính. "Bà tưởng tôi muốn lắm chắc? Thực sự vì công ty rất cần tiền để quay vòng vốn, cái tên Nam Cung Phong kia kết hôn có bao giờ được lâu, có khi một tháng, không thì ba tháng đã ly hôn rồi, A Kiều của chúng ta chỉ cần nhẫn nhịn một chút là có thể lấy được sáu mươi tỷ ngon như không, tội gì không thử?" "Ông nói đơn giản nhỉ, nhẫn nhịn một chút, ly hôn rồi còn ai muốn lấy A Kiều của chúng ta nữa? Cho dù muốn giải quyết vấn đề của công ty cũng chẳng cần đến A Kiều giải quyết thay ông..." "Thế thì ai giải quyết thay tôi được? Người ta chỉ đích danh yêu cầu người mang họ kép." "Ông bị đần à? Không phải vẫn còn một cô con gái đấy ư? Thứ nhiệm vụ ‘vẻ vang’ ấy cứ dành cho Âu Dương Vân là được rồi." Cô gái điềm tĩnh với gương mặt thanh tú thoát tục đứng ở góc tường, khóe môi khẽ nhếch thành một nụ cười châm chọc. Người trước giờ chưa từng thừa nhận cô, vào thời khắc này, cuối cùng cũng thừa nhận cô là con gái nhà Âu Dương rồi. Mời các bạn đón đọc Mua Vợ (Bắt Lấy Tình Yêu_ Cô Dâu Đắt Giá Của Tổng Tài) của tác giả Trích Tinh Lãm Nguyệt.