Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nở Rộ - Sói Xám Mọc Cánh

Đối với Lương Phi Phàm, không có điều gì anh không làm được, không có thứ gì anh không thể nắm trong lòng bàn tay. Nếu nói mỗi người đều có gót chân Asin thì Cố Yên cô chính là điểm yếu duy nhất của anh. Họ bên nhau bảy năm, cũng là bảy năm anh thấp thỏm lo âu. Người con gái đang ở bên anh nhưng linh hồn lại mãi mắc kẹt ở miền kí ức xa xôi nào đó, dù anh có cố gắng cách mấy cũng không thể hoàn toàn có được cô, chỉ có thể cố chấp không buông. Cố Yên thừa nhận không có một ai yêu chiều cô hơn Lương Phi Phàm. Mọi thứ cô muốn anh đều có thể cho: tiền bạc, địa vị, tình yêu, an toàn… chỉ trừ sự tin tưởng. Cô hiểu nỗi lo lắng của anh, cũng hiểu khúc mắc giữa họ, nhưng khi niềm tin quá mong manh dễ vỡ thì dường như mỗi bước đi của họ đều phải thận trọng và dè chừng. Cho đến khi người đàn ông trong quá khứ ấy xuất hiện, phá vỡ sự bình yên giả tạo giữa hai người. Đóa hoa tình yêu của họ đã đến lúc lụi tàn… hay đã đợi được đến ngày nở rộ? *** “Cậu chủ đã về!” Mấy người giúp việc của nhà họ Lương đều dừng tay, vui vẻ chào. Lão quản gia vội vàng chạy từ trong nhà ra đón: “Cậu chủ về sớm vậy?” Lương Phi Phàm gật đầu, sắc mặt còn chút mệt mỏi: “Yên tiểu thư đâu?” “Dạ, tiểu thư đang ngủ trên lầu. Có cần đi mời tiểu thư xuống không, thưa cậu chủ?” Lương Phi Phàm gạt tay: “Không cần đâu! Để tôi lên đấy.” Tính gắt ngủ của cô chủ lúc mới tỉnh dậy thì thật không ai chịu nổi. Lương Phi Phàm cười rồi đi thẳng lên lầu. Được một đoạn, anh ta dừng lại, nói với quản gia: “Lấy cái hộp trong va li màu đen mang lại đây cho tôi!” Lão quản gia vội mở chiếc va li màu đen ra, lấy chiếc hộp làm bằng ngọc mà chỉ nhìn thôi cũng biết giá của nó không phải thấp, rồi cẩn thận đưa tận tay cậu chủ, miệng cười tủm tỉm, hỏi: “Cậu chủ lại mang món quà quý giá gì về làm vui lòng cô chủ thế?” Lương Phi Phàm một tay cầm lấy chiếc hộp, tay kia vỗ vai quản gia, cười nói: “Mặt trăng trên trời.” Trong phòng, Cố Yên đang ngon giấc. Đang là cuối hè, trong phòng không bật điều hòa, không khí có phần ngột ngạt. Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, cô gái thấy người mình lấm tấm mồ hôi, dường như mùa hè oi ả ấy lại hiện về trong giấc mơ. Trong mơ, cô đứng ở sảnh lớn của tập đoàn Vi Bác, cảnh lần đầu tiên gặp người cha thân sinh, chiếc nơ màu trắng cài trên mái tóc dài đến ngang lưng, lặng lẽ đứng ở đó. Cô gái nhỏ bé so với căn phòng rộng lớn lại càng trở nên yếu đuối. Cố Bác Vân nhìn chăm chăm vào cô gái nhỏ bé đứng trước mặt, tình cha con xa cách đã mười sáu năm bỗng ùa về, nghẹn ngào không nói thành lời, một người vốn lạnh lùng như ông cũng cảm thấy bối rối, rất lâu sau mới vẫy tay ra hiệu: “Diệc Thành, sắp xếp phòng cho Cố Yên.” ... Mời các bạn đón đọc Nở Rộ của tác giả Sói Xám Mọc Cánh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Quy Tắc Nữ Quan - Phồn Hoa Ca Tẫn
Quy tắc nữ quan là một truyện hay nhưng không xuất sắc, cổ đại cung đấu, hoàng đế nam chính không ngựa đực, nói chung từ khi quan hệ với nữ chình thì giữ thân luôn. Về cốt truyện thì khá đặc sắc nhưng chưa đột phá, phong độ viết đều, trừ một vài đoạn mình cảm thấy gượng mà thừa, ngoài ra đều ổn. Truyện kết HE hơi nhạt, nếu nữ chính chết luôn ở kiếp trước thì có thể coi là GE, dù sao họ cũng yêu nhau hơn nửa đời người rồi. Mình không thích hai người lại gặp nhau trong kiếp sau, cảm thấy tác giả nên tránh chuyện xuyên qua xuyên lại, trọng sinh tới lui, muốn HE thì dứt khoát để hoàng hậu và hoàng đế sống già với nhau đi!!! Hơi bức xúc tí nhưng mà không sao, nhìn chung truyện này khá hay, có thể khiến độc giả bám theo từng tình tiết. Ngược nam, sủng nữ, sủng nhiều hơn ngược. Cái đoạn mình không thích nhất là ở gần cuối, rõ ràng hai người đều hiểu nhau rồi, vượt qua mọi trở ngại để yêu nhau rồi, đùng một cái nam chính vì nghi ngờ vớ vẩn mà khiến quan hệ của họ nguội lạnh, tự nhiên ngược nhau thêm mấy năm vô ích trong khi thời gian lại chẳng còn nhiều. Không biết tác giả làm sao nữa, hay cảm thấy truyện cần đau đớn một tí mà lòi ra cái đoạn cảm xúc vớ vẩn này??? Tóm lại mình cảm thấy lãng phí giấy mực, loãng cao trào! *** Quy tắc nữ quan kể về mối tình giữa Chiêu Hòa đế thời Đại Chu và nữ quan Khương Nhiêu. Khương Nhiêu vốn là đại tiểu thư Khương phủ nổi tiếng về lụa một trăm năm sau. Cô xuyên qua lịch sử vào thời đầu họ Vệ khai quốc, mang theo mối hận ý lang quân phản bội và bệnh tật quấn thân ở kiếp trước. Khương Nhiêu biến thành Huệ phi của Vệ Tề. Huệ phi mới tấn phong mấy ngày, từ nữ quan lo chuyện may vá trong cung trở thành phi tần. Vệ Tề tuổi già bệnh nặng, sắp chết tới nơi. Nói cách khác cô được phong phi chỉ để chôn theo vua thôi. Tất nhiên Khương Nhiêu không cam nhịu số phận, cuộc đời thứ hai của cô vừa bắt đầu. Dựa vào kiến thức đọc được trong sách sử, cô biết rằng hoàng đế tiếp theo là Vệ Cẩn, cũng là Cảnh An Vương hiện tại. Khương Nhiêu dựa vào sự thông minh có hạn của mình, muốn tìm một đường lui, về phe Cảnh An Vương trong khi thân xác cô mang ngày trước là người của Lăng Bình Vương. Lịch sử quả không thay đổi, Vệ Cẩn vẫn lên ngôi nhưng sự thật phía sau không như sách viết, hắn đã sửa lại chiếu truyền ngôi, cướp lấy hoàng vị vốn thuộc về Vệ Ly. Vệ Cẩn lên ngôi, lấy hiệu Chiêu Hòa, trả tự do cho những phi tần tuẫn táng theo vua, đặc biệt giữ lại Khương Nhiêu. Nam chính là một người đủ độc, coi trọng sự nghiệp, không biết hoa bướm lãng mạn gì, hắn đối với hoàng hậu và các phi đều nhìn vào lợi ích họ mang tới. Vệ Cẩn là một đế vương bạc tình đúng nghĩa. Sử cũ chép lại, giai thoại về Chiêu Ý hoàng hậu là người phụ nữ duy nhất được Chiêu Hòa đế yêu thương trân trọng cho tới hết đời, sống chung giường chết chung lăng. Khương Nhiêu dựa vào những gì mình biết để tìm địa vị và bình an giữa chốn thị phi. Tính cách Khương Nhiêu khá giống Phi Tâm trong [Mê tâm ký], một cô gái thực tế, biết mình biết ta, luôn thiếu cảm giác an toàn, luôn tin tưởng địa vị và quyền lực hơn là tình yêu viễn vong từ hoàng đế. Nếu Phi Tâm làm cho Vân Hi tức sùi bọt mép, lao đao vì nàng thì Khương Nhiêu cũng cho Vệ Cẩn ăn khổ hết đời. Trở thành nữ quan, Khương Nhiêu hầu hạ bên vua, gần gũi hơn Hoàng hậu. Nàng không có danh phận nhưng sống trong cung mà không thua kém ai, sự dung túng bảo vệ của Vệ Cẩn là một sự mặc định: Khương Nhiêu là nữ nhân của hoàng đế, không ai được đụng vào! Cô sống nhiều năm làm nữ quan, trải qua âm mưu thủ đoạn, biết vờ vịt lấy lòng vua nhưng lại không xem hoàng cung là nhà, luôn có ý muốn tự do, không nghĩ tới tình yêu trai gái. Vệ Cẩn tôn trọng Khương Nhiêu, ghen tuông với hoa đào của cô, hết anh này tới chàng khác, Khương Nhiêu là một cô gái đặc biệt. Phải đến khi ghen lồng lộn không thể nhịn nổi nữa hắn mới chạm vào cô, rồi sau đó không đụng đến nữ nhân nào khác. Cung đấu trong truyện không kịch tính lắm nhưng vừa đủ, nữ phụ cũng không nhiều, Chiêu Hòa đế có rất ít phi tần. Cả câu chuyện không có nhiều điểm nhấn nhưng diễn biến trôi chảy. Thân phận của Khương Nhiêu là nút thắt lớn, nó khiến Vệ Cẩn cắn răng ban hôn cho người khác trong khi cô đã mang thai ba tháng. Người hắn yêu nhất vậy mà chưa từng có danh phận đàng hoàng. Cả câu chuyện là tình yêu rào trước đoán sau của nam chính, luôn ôm nổi bâng khuâng liệu Khương Nhiêu có yêu mình. Khá thích lý do vì sao Vệ Cẩn không phong phi mà để nàng làm nữ quan. Đơn giản là nữ quan sẽ ở trong cung của hắn, gặp nhau hàng ngày, muốn gần gủi thì cứ gần gũi, không phải thông qua bài thiếp, lựa chọn như món hàng. Nữ quan ngày ngày bên cạnh, lo chuyện quần áo ăn ngủ, giống người vợ đảm đang dịu dàng. Tóm lại, truyện khá hay, tuy không có dư âm lớn nhưng mà hấp dẫn trong lúc đọc. Với tình hình khang hiếm truyện hay, bộ này có thể coi là "đặc biệt". Mời các bạn đón đọc Quy Tắc Nữ Quan của tác giả Phồn Hoa Ca Tẫn.
Người Tới Không Tốt - Kim Bính
Mang những trải nghiệm thú vị,  Người Tới Không Tốt là tựa truyện ngôn tình của tác giả  Kim Bính hứa hẹn sẽ khiến nhiều bạn đọc cảm thấy thích thú. Thực hư mọi chuyện như thế nào? Những bí ẩn gì khiến  Phương Dĩ trở nên nổi giận? Mối hận này giải quyết ra sao? Mời các bạn đón đọc  Người Tới Không Tốt của tác giả  Kim Bính.