Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Sau Khi Phản Diện Mất Hết Tu Vi

Hề Tương Lan, là kẻ tinh quái nhà giàu có tiếng ở Thập Tam Châu, sống giàu sang phú quý, xoa hoa dâm dật, từng đắc tội với đại lão một lần, nhưng vì có gia tộc che chở nên vẫn ngang nhiên hoành hành bá đạo. Cho đến một ngày, toàn tộc Hề gia bị kẻ thù thảm sát. Hề Tương Lan là người sống sót duy nhất, trở thành một con ma bệnh đi ba bước hộc máu một lần. *** Hề Tương Lan rơi vào tình cảnh sa sút, kẻ thù không đội trời chung nháo nhào bỏ đá xuống giếng, tranh nhau trả thù.  —Nhờ vào miệng lưỡi bịa đặt trơn tru, giỏi giả điên giả ngu, Hề Tương Lan thành công che giấu thân phận, sống tạm bợ qua ngày. Mãi đến một ngày nọ, Hề Tương Lan đụng độ đại lão chẳng biết bản thân đắc tội khi nào đang kề kiếm trên cổ mình, y nhanh trí buông lời xằng bậy. “Thịnh Tiêu yêu ta chết đi sống lại! Hắn anh minh thần võ, tu vi đệ nhất Thập Tam Châu! Ngươi mà tổn thương ta, sẽ không có quả ngon để ăn đâu.” Thịnh Tiêu: “…” Thịnh Tiêu rút kiếm về, tỉnh bơ hỏi: “Thế à?” Chú ý: Thụ luôn miệng bịa đặt nói xằng nói bậy, mười câu hết chín câu là giả. Nhân vật chính: Hề Tương Lan (Hề Tuyệt), Thịnh Tiêu (Thịnh Vô Chước) | Vai phụ: | Cái khác: … Một câu giới thiệu ngắn gọn: Kẻ tinh quái nhà giàu rơi vào thảm cảnh nhà tan cửa nát. Lập ý: Có công mài sắt có ngày nên kim. Editor: Lần thứ hai mần truyện của tác giả :3 *** “Lừa gạt tình cảm của Thịnh tông chủ, có được xem là kết thù không?” Phía cực bắc của sông Ngọc Xuyên. Hè tới, đột nhiên trời cho đổ một trận tuyết lớn. Dòng nước Ngọc Xuyên chảy qua ‘khu vực Vô Ngân Thành’ đều bị đông thành một lớp băng mỏng, các tòa lầu trong thành nối liền san sát, mái hiên cong vuốt lấp ló trong tuyết trắng, trông chẳng khác gì những vết nứt hằn trên dòng sông Ngọc Xuyên bị đóng băng tựa như dải lụa trắng tinh khôi. Ngoài cổng thành, trời đã về khuya, người ra vào ngày càng thưa thớt. Mấy chục tu sĩ của Trừng Xá Viện kiểm soát người dân ra vào cổng thành suốt cả một ngày trời, mãi mới tới thời gian nghỉ ngơi, bất chấp cái lạnh trên nền tuyết mà tụm ba tụm bảy tán gẫu rôm rả. “Tuyết năm nay quá kỳ lạ, chắc chắn là tuyết tai, thật xúi quẩy. ” “Mặc kệ tai với chẳng họa, chúng ta chỉ cần mau chóng bắt được gã họ Hề kia, tự nhiên sẽ không cần phải ở đây chịu khổ nữa. ” “Hề Tương Lan thật mẹ nó đúng là mối họa lớn! Ta phun!” Mọi người tuôn ra những lời mắng chửi phong phú đủ kiểu. Thiếu niên bưng trà nóng ngồi bên cạnh, tò mò hỏi: “Sư phụ, không phải tu vi của Hề Tương Lan mất sạch rồi sao, lùng bắt một gã tàn phế đâu cần thiết phải khua chiêng đánh trống như vậy?” Sư phụ dựa lưng vào tường phì phèo điếu thuốc, liếc cậu ta nói: “…Có thể khiến Giải Trĩ Tông đi khắp cả Thập Tam Châu đều không tìm được dấu vết nào, há có thể là tàn phế?” Thiếu niên bối rối nói: “Hắn đã mất hết tu vi rồi mà?” “Năm đó Hề gia chấp chưởng Thập Tam Châu, gia nghiệp trù phú, có để lại cho hắn vài món pháp khí ẩn thân cũng chẳng phải chuyện lạ gì. ” Sư phụ nói. Thiếu niên bưng trà nghe vậy run lên, suýt làm sánh nước trà ra ngoài: “Thế chẳng phải dù hắn hoành hành ngay trước mặt thì chúng ta cũng không phát hiện ra sao? Vậy biết tìm đến năm tháng nào?” “Ngươi chỉ biết suy nghĩ lung tung. ” Sư phụ vui vẻ nói: “Ngày mai Giải Trĩ Tông sẽ đến đây lục soát, chúng ta sẽ không có chuyện gì. ” Lúc này thiếu niên mới yên tâm. Trong khi mọi người đang nói chuyện, có một nam nhân mặc áo choàng đen rộng thùng thình cầm linh đèn xuyên qua màn tuyết đi về hướng này. Ánh sáng vàng ấm áp của linh đèn chiếu hắt lên hoa tuyết rơi, trông giống những con thiêu thân bị áo choàng đen càn quét tứ tán. Khí thế của người nọ vừa lạnh lẽo vừa u ám, giống y chang thần chết đêm hôm khuya khoắt đến bắt hồn. Mấy tu sĩ thấy vậy liền cảnh giác, giơ đao cản lại. “Đứng lại! Trừng Xá Viện chấp lệnh— Ngư phù hộ tịch của ngươi đâu?” Nam nhân đội mù trùm lụp xụp che khuất khuôn mặt không nói lời nào, chỉ dùng chuôi kiếm nhẹ nhàng vén vạt áo choàng lên, để lộ ra ám văn Thần thú của Giải Trĩ Tông được thêu bằng tơ vàng nơi ống tay áo. Mọi người giật mình kinh ngạc, rối rít lùi ra sau cung kính hành lễ. “Thì ra là Giải Trĩ Tông đại nhân. ” Giải Trĩ Tông, chấp chưởng hình phạt của Thập Tam Châu, còn là tù ngục bắt nhốt tội phạm tàn bạo độc ác, mấy chục năm qua, hễ tội phạm nào bước vào Giải Trĩ Tông thì hầu như không một ai có thể sống sót đi ra. —Vì thế còn được gọi với cái tên khác, ‘Quỷ Môn Quan’. Người của Trừng Xá Viện không ngờ Giải Trĩ Tông lại đến nhanh như vậy, ai nấy đều liếc mắt nhìn nhau. Tu sĩ đứng hút thuốc hồi nãy đi tới, cung kính nói: “Đại nhân đến đây là vì chuyện Hề Tương Lan? Viện trưởng của Trừng Xá Viện đợi đã lâu, trời tối khó nhìn đường, để ta dẫn ngài đi. ” Nam nhân vén mũ trùm lên, để lộ ra nửa khuôn mặt uy nghiêm và lạnh lùng. Môi của hắn không cử động nhưng lại phát ra âm thanh. “Không cần. ” Tu sĩ kia cứng đờ cả người, sau khi phản ứng lại thì lập tức đổ mồ hôi hột. “Thịnh, Thịnh, Thịnh, Thịnh tông chủ?!” Người của Giải Trĩ Tông tới thế mà lại là Thịnh Tiêu?! Toàn bộ Thập Tam Châu không ai là không biết danh hiệu Tông chủ Thịnh Tiêu của Giải Trĩ Tông— Hắn chấp chưởng hình phạt trừng xá của thế gian, phụng công thủ chính, sự tồn tại có thể sánh ngang với Thiên Đạo. (Phụng công thủ chính –奉公守正:thành ngữ, giữ vững chính đạo, không làm việc thiên về tư tình. ) Mọi người đều kinh hoảng. Tông chủ Thịnh Tiêu của Giải Trĩ Tông quá có sức uy hiếp, vốn không phải là người mà bọn họ có thể ngản cản, lúc này bọn họ không tra xét Ngư phù hộ tịch, lập tức cung kính mở cổng thành ra. Thân hình của Thịnh Tiêu tựa lưỡi kiếm phủ sương lạnh, áo choàng cuốn theo hoa tuyết tung bay, chậm rãi đi vào cổng thành. Mọi người run rẩy nhìn theo bóng lưng của hắn, mãi một lúc lâu sau mới thở hắt ra một hơi. Tất cả mọi người đều run sợ cúi đầu không dám nhìn thẳng vào Thịnh Tiêu, trái lại thiếu niên bưng trà hồi nãy như nghé con mới sinh không sợ cọp, đánh liều ngẩng đầu lên nhìn. Cậu ta cứ thế nhìn đến khi bóng lưng của hắn mất hút sau màn đêm, trên mặt còn đọng lại sự ngơ ngác. Tông chủ Thịnh Tiêu của Giải Trĩ Tông… Thoáng nhìn giống như Tiên quân đứng trên đỉnh núi tuyết, tại sao trên vai lại thấp thoáng lộ ra móng vuốt của mèo? *** Trên đường dài phủ đầy tuyết trắng. Có lẽ đây là lần đầu tiên Thịnh Tiêu đặt chân đến thành trì hẻo lánh này, nhưng hắn lại quen thuộc băng qua từng con đường ngoằn nghoèo phức tạp, chẳng khác gì dân địa phương ở đây. Mỗi con đường ở ‘Khu vực Vô Ngân Thành’ đều dùng tiền để đặt tên, khi hắn đi tới con hẻm mang tên ‘Một Nại Hà’, chầm chậm đi vào. (没奈何-Một nại hà: không còn cách nào, mô tả tình huống khiến người khác không biết phải xoay sở thế nào, ví dụ như tình trạng rỗng túi hết tiền. ) Một con mèo mun chẳng biết xuất hiện khi nào, đứng trên vai hắn phun ra tiếng người. “Hề Tương Lan, ta chưa từng thấy ai ở Thập Tam Châu này có lá gan to bằng ngươi— Ngay cả Thịnh Tiêu mà ngươi còn dám giả mạo, không sợ bị phát hiện hả?” Ngọn đèn treo ở đầu hẻm có lẽ là sắp cạn dầu, ánh lửa lập lòe như sắp tắt đến nơi. Nhưng phần dầu sắp cạn nhanh chóng được tự động đổ đầy, ngọn lửa lập lòe bỗng chốc bùng lên sáng trở lại. Ánh đèn chiếu hắt vào con hẻm tối thui, áo choàng màu đen của nam nhân giống như thủy triều từ từ rút đi, để lộ ra một vóc dáng gầy yếu. Khuôn mặt lạnh lùng uy nghiêm khiến người sợ hãi mới nãy của ‘Thịnh Tiêu’ tựa như lớp họa bì được tháo xuống, hoàn toàn thay đổi diện mạo. —Bất ngờ thay, đó lại là người đang bị đuổi bắt khắp Thập Tam Châu, Hề Tương Lan. Trông y cứ như bị bệnh dai dẳng, hàng mi và lông mày vốn diễm lệ rạng rỡ nhưng vì bệnh tật mà thiếu bớt mấy phần sức sống, tóc dài đen như mực bù xù xõa xuống, còn dính lốm đốm vài hoa tuyết. Hề Tương Lan lười biếng nói: “Chứ ngươi nghĩ sáu năm qua ta làm sao trốn đông núp tây để sống sót? Lá gan mà không lớn, ta đã chết từ đời tám hoánh nào rồi. ” “Méo!” Mèo mun mắng: “Lần này ngươi ra khỏi thành làm gì? Người của Trừng Xá Viện đang truy lùng khắp nơi, ngươi không sợ hả?” “Đến những thành khác tìm một vị thuốc. ” Hề Tương Lan bình thản trả lời, thật giống như y trời sinh không biết sợ là gì, ung dung thong thả băng qua con đường tối đen. Tiệm bánh ở ngã rẽ tỏa ra mùi bánh thơm ngào ngạt. Ở đó có một thiếu nữ mặc áo trắng tầm mười một mười hai tuổi đang ngồi trước thềm cửa ngắm tuyết, ngón tay trắng nõn tinh tế nhấc lên muốn đón tuyết, thế nhưng hoa tuyết giống như gặp gió xoáy, cứ bay quanh quẩn trong lòng bàn tay của nàng mà không chịu đáp xuống. Một con quạ đen vỗ cánh bay tới đậu trên mái hiên, làm nước đóng thành mũi băng lung lay rớt xuống. Hề Tương Lan nhanh tay lẹ mắt hất bay những mũi băng nguy hiểm kia. Thiếu nữ hết hồn hô lên một tiếng, khi thấy người đến là Hề Tương Lan, nàng liền vui vẻ nói: “Lan ca đã về!”. Mời các bạn mượn đọc sách Sau Khi Phản Diện Mất Hết Tu Vi của tác giả Nhất Tùng Âm.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Là Yêu Hay là Hận - Linh Hy
Tên eBook: Là Yêu Hay Là Hận (full prc, pdf, epub) Tác giả: Hạ Nhiễm Tuyết Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông Nguồn: kites.vn Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com   Giới thiệu: Năm 15 tuổi, Lâm Hàng Cảnh xa cha, đơn độc đi phương bắc đến nhà bạn của cha mình là Tiêu đại soái để ở nhờ, đây là lần đầu tiên cô gặp Tiêu Bắc Thần. Năm 19 tuổi, Tiêu Bắc Thần đâm chết mối tình đầu Mục Tử Chính của cô, thậm chí cưỡng ép cô một cách điên cuồng... Hai năm sau, khi cô và Tiêu Bắc Thần gặp nhau lần nữa, cô đã là vợ ân nhân của hắn. Còn hắn thà bội nghĩa cũng không từ thủ đoạn ép cô về bên mình. Sự dối trá của hắn, sự tàn nhẫn của hắn, sự điên cuồng của hắn, sự cố chấp của hắn...Vì cô mà hắn bày mưu hết lần này đến lần khác, cũng chỉ để giữ cô, nhưng lại không có được trái tim cô. Hắn dốc lòng vì cô, nhưng trong ánh mắt sáng ngời của cô, hắn yêu đến hèn mọn. Suy cho cùng vẫn là tình đậm sâu nhưng duyên phận mỏng. Sống chết, xa cách, loáng cái đã bảy năm. Tiêu gia giàu có ngày đó nay đã lụn bại, thành trì lớn như vậy nay chỉ còn hắn và cô, tình yêu sâu đậm mà tuyệt vọng này liệu có thể xóa mờ hận thù vô hạn?  Mời các bạn đón đọc Là Yêu Hay Là Hận của tác giả Linh Hy.
Vợ Cóc của Hoàng Tử Ếch - Hạ Nhiễm Tuyết
Tên eBooK: Vợ Cóc Của Hoàng Tử Ếch (full prc, pdf, epub) Tác giả: Hạ Nhiễm Tuyết Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học Phương Đông Dịch: Lilianna Nguồn: olasontrang.wordpress.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com   Giới thiệu:   Anh là con của thị trưởng, là người nổi tiếng nhất trong số những người đàn ông hoàng kim độc thân trong thành phố này . Có xe, có nhà, có sự nghiệp, còn có một vị hôn thê xinh đẹp, từ khi sinh ra, cuộc đời anh liền thuận buồm xuôi gió . Mà cô, chỉ là một người lượm ve chai, lại tàn tật một chân, thuộc tầng lớp lao động thấp kém, thậm chí có đôi khi còn không đủ tiền ăn cơm. Anh sống thoải mái, sung sướng, giàu có .Cuộc sống của cô lại khó khăn, hèn mọn, thấp kém. Bản thân anh và cô vốn dĩ là một khoảng cách rất xa, hoàn toàn khác biệt. Cô là cóc, anh là thiên nga, anh là hoa tươi trong khi cô là phân trâu, hai người họ vốn là hai đường thẳng song song có lẽ chẳng bao giờ gặp nhau. Nhưng sự đời không thể ngờ, anh sau một hồi nữa sống nữa chết lại trở thành một đứa bé sơ sinh được cô nhặt về. Anh bất đắc dĩ, chán ghét, cực chán ghét, không lúc nào anh không nghĩ thoát khỏi cô. Nhưng cũng chính cô lại đặt hết thảy yêu thương đứa trẻ mang trong mình linh hồn một người đàn ông này. Cô không nỡ ăn, không nỡ mặc đem tất cả tiền dành dụm của mình nuôi đứa bé. Anh cho rằng, anh sẽ chán ghét cô cả đời nhưng sau lại phát hiện anh thế nhưng lại có một chút thích cô, thậm chí ngày càng nhiều hơn, cuối cùng là rất rất nhiều. Cho đến khi anh quyết định sẽ làm cô trở thành nàng ếch. Khi anh trở lại là chính mình thì…… cô lại chết…..
Lãnh Cung Thái Tử Phi - Mị Tử Diên
Tên eBook: Lãnh cung thái tử phi (full prc, pdf, epub) Tác giả: Mị Tử Diên Thể loại: Cổ đại, HE, Ngược, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Editor: Tinh Dạ Tử Yên, Âu Dương Nhược Thần   Beta: Lãnh Vân Nguyệt   Nguồn: tuyetlinhthiendiem.wordpress.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Văn án:   Bởi vì một nguyên nhân đặc biệt, nàng được gả đến biệt quốc xa xôi, trở thành thái tử phi.   Gả cho Thái tử, trong khi hắn đã có người trong tâm từ lâu.   Đêm tân hôn, hắn nói hắn không muốn viên phòng   Nàng cắt vỡ cổ tay mình, lấy máu giả làm lạc hồng .   Hắn nói, nếu đã làm cần phải làm sao cho không có một kẽ hở.   Vì vậy nàng dùng chủy thủ hủy đi thủ cung sa trên tay.   Hắn vì muốn làm nàng khổ sở, tân hôn ngày thứ hai, cưới vô số tiểu thiếp cùng sủng cơ, ôm trong lòng nói nàng ta là nữ nhân hắn yêu nhất.   Nàng chấp nhận sự lạnh bạc cùng trào phúng, địa vị thái tử phi hữu danh vô thực.   Hoàng hậu biết được người hắn yêu nhất, ép buộc hắn cùng nàng viên phòng .   Từ đêm đó, hận thù với nàng lại càng khắc sâu.   Nàng lợi dụng bản thân mình tài hoa tốt đẹp giúp đỡ hắn giữ vững địa vị, nhưng đổi lại hắn càng thêm căm ghét.   Nàng mang thai.   Hắn vì không muốn người hắn yêu bị ủy khuất, cho nàng một chén thuốc sẩy thai.   Nàng không chút do dự cầm bát dược uống hết.   Nàng tận tâm hết sức, không thẹn trời đất, nhưng chỉ đổi lại là bị hắn tống lãnh cung.   Mời các bạn đón đọc Lãnh Cung Thái Tử Phi của tác giả Mị Tử Diên.
Thế Giới Nhỏ - Phiêu A Hề
Tên eBook: Thế giới nhỏ (full prc, pdf, epub)  Tác giả: Phiêu A Hề  Thể loại: Hiện đại, Hài hước, HE, Ngôn tình, Văn học phương Đông Người dịch: Lê Linh Bìa: p3104, tmn Nguồn: lelinh2909.wordpress.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook -  www.dtv-ebook.com Bìa eBook Thế Giới Nhỏ Giới thiệu: “Chúng tôi, chỉ là một phần nhỏ của thế giới, nhưng là toàn bộ thế giới của nhau.”  -  Những ghi chép về cuộc sống thường ngày, lưu giữ làm kỷ niệm. Lời dịch giả:  Một câu chuyện về gia đình tác giả, không có tuấn nam mỹ nữ, nam chính hoàn mỹ xuất sắc hay nữ chính xinh đẹp tuyệt vời gì cả, đây chỉ là những mẩu ghi chép vụn vặt về cuộc sống gia đình, rất chân thực. Một thế giới nhỏ của riêng họ, nhưng đem lại niềm vui cho tất cả mọi người. Nói chung hài hước vui vẻ là chính, ai cũng có thể đọc được Đề cử của các tác giả:     Tôi luôn cho rằng, một cuốn tiểu thuyết hay là có thể sử dụng ngôn ngữ tươi đẹp ghi lại những câu chuyện xưa tuyệt vời. Trong sách của Phiêu A Hề, mỗi câu chuyện đều cảm động đi vào lòng người, khiến người ta cảm thấy ngọt ngào hạnh phúc. Nói đến ngôn ngữ, Phiêu A Hề có phong cách của riêng mình, trong sáng mà điêu luyện, có sức sống mãnh liệt, đậm là đậm, nhạt là nhạt, trong đậm có nhạt, rất hài hòa. Đường Thất Công Tử Dưới ngòi bút của  Phiêu A Hề chưa từng có một con người quá hoàn mỹ. Nhưng những nhân vật không hoàn mỹấy, lại khiến chúng ta cảm nhận được họ không chỉ sống trong sách vở, mà còn là những con người chân thực. Diệp Huyên Mời các bạn đón đọc Thế giới nhỏ của tác giả Phiêu A Hề.