Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Kiếm Tìm Thiên Sơn

Lúc Hoa Hướng Vãn đi về phía Đông đến Vân Lai, sư phụ nói với nàng, bởi vì công pháp hợp nhau, để nhanh chóng thăng cấp thì ắt phải lừa một Đạo quân của Thiên Kiếm Tông về Tây Cảnh. Nhưng cần phải ghi nhớ, chỉ có thể lừa một người luyện Đa Tình Kiếm, không được tìm người luyện Vấn Tâm Kiếm. Bởi vì những Đạo quân luyện Vấn Tâm Kiếm, tuy mạnh mẽ nhưng ngu ngốc, không hiểu chuyện tình yêu. Nhưng ngay từ cái nhìn đầu tiên sau khi đến được Vân Lai, người nàng nhìn thấy lại là Tạ Trường Tịch luyện Vấn Tâm Kiếm. Nàng giống như tự tìm đường chết, rõ ràng biết Tạ Trường Tịch không nhiễm bụi trần nhưng vẫn vào sinh ra tử vì chàng, không hối hận về những gì đã bỏ ra. Nhưng mãi đến khi hai người đã trở thành phu thê thật sự, nàng bị hủy hết gân mạch, máu tươi đầm đìa mà chàng cũng chỉ biết khàn giọng nói với nàng “Xin lỗi” thì nàng mới biết, Đạo quân Vấn Tâm Kiếm thật sự không hiểu tình yêu. Thế nên nàng giả chết ngay trước mặt chàng để thoát thân, hủy đi thân phận tên “Vãn Vãn”, một lần nữa quay về làm Thiếu chủ Hợp Hoan Cung vui sướng của nàng. Để lại Tạ Trường Tịch ở trong Tử Sinh Giới một mình canh giữ phần mộ lẻ loi, xa cách nhau hai trăm năm. Hai trăm năm sau, Ma Chủ Tây Cảnh bệnh tình nguy kịch, ba Cung xảy ra cung biến, để ổn định thế cục, nhanh chóng thăng cấp, Hoa Hướng Vãn bất đắc dĩ lại quay về Vân Lai, cầu thân với Thiên Kiếm Tông. Mọi người ai cũng nói Hoa Hướng Vãn rõ ràng biết đã rơi vào bước đường cùng mà còn ráng cố gắng cứu vãn, Thiên Kiếm Tông không thể nào để cho nàng dẫn một Đạo quân quá mạnh về Tây Cảnh, Kim Đan đã bị vỡ hết một nửa đó của nàng cũng không thể nào giúp nàng tăng quá nhiều tu vi. Kết quả đợi sau khi thành thân thì tất cả mọi người đều nhận được tin: Người có khả năng chiến đấu mạnh nhất Vân Lai – Tạ Trường Tịch đã xuất quan khỏi Tử Sinh Giới, phá tâm chuyển đạo, luyện Đa Tình Kiếm, gia nhập Hợp Hoan Cung! Tin tức vừa truyền ra thì mọi kẻ địch bao vây trước cửa Hợp Hoan Cung đều vội vã rút lui, các tình nhân cũ của Hoa Hướng Vãn cũng bỏ chạy khắp nơi, ngay cả chính bản thân Hoa Hướng Vãn cũng đã vác theo tọa kỵ bỏ chạy ngay trong đêm tân hôn. #Chồng trước đã đến tìm ta báo thù, ta phải chạy nhanh hơn. # #Mối tình đầu quay về, cực kỳ điên cuồng, cực kỳ anh tuấn, cực kỳ mạnh mẽ. # #Ta xách kiếm đi tìm khắp muôn sông nghìn núi thì mới biết được nàng là ý muốn ban đầu của mình.# *** Chàng từng vô số lần hỏi cuộc đời... Vì sao. Vì sao chọn thiện mà không phải là ác. Vì sao chọn muôn dân mà không phải là ta? Mọi người chỉ nói cho chàng phải làm vậy, chàng từng nghe vô số đạo lý, lại chưa từng cảm nhận rõ ràng như thế vào giờ khắc này... trong tiếng trẻ con khóc nỉ non, vào lúc thê tử lặng lẽ rơi lệ. Vì ta có tình cảm, bởi vậy mới có thương yêu. Được người yêu, sẽ đồng cảm cho người khác, sẽ không nhịn được nhớ tới con mèo dưới cây kia, nhớ tới người thương nhân nhớ thê tử ở trong miếu, dáng vẻ đôi phụ tử đi trên đường ruộng, chúng sinh nhân gian. Thế là lòng mới không đành lòng. Làm gì có đạo lý lớn lao gì, chuyện lựa chọn, đơn giản vì trong lòng có tình, lựa chọn yêu." Nhưng để chàng hiểu được thế gian này như thế, đó là suốt mấy trăm năm đời người dài đằng đẵng, để từ từ hiểu thế nào là thích, thế nào là yêu, hiểu những cảm xúc mà người con gái ấy đã đem tới cho chàng. Và hiểu hạnh phúc của chàng đang ở nơi đâu. … Câu chuyện này có rất nhiều thứ, thiện ác đan xen, vui buồn lẫn lộn, chẳng ai nói rõ được ai đúng ai sai. Tạ Trường Tịch nguyện dành tất cả sinh mạng của mình cho Hoa Hướng Vãn như thế, có đáng không? Hoa Hướng Vãn lần nào cũng lừa Tạ Trường Tịch như thế, vô tình tổn thương trái tim chàng, nàng có đúng không? Ai mà biết được, có người nói Tạ Trường Tịch si tình đến điên rồi, có người nói Hoa Hướng Vãn không xứng đáng với tình yêu ấy. Nhưng chuyện tình yêu mà, người ngoài chỉ có thể bình luận chứ sao có thể thấu đáo câu chuyện của họ, sao có thể nào nói rằng đáng hay không? Tình yêu là chuyện của hai người, đắng cay ngọt bùi cũng chỉ họ mới biết, bản thân họ thấy đáng, vậy là đủ rồi. … Hoa Hướng Vãn và Tạ Trường Tịch có một khúc chuyện xưa. Từ ngày mà Hoa Hướng Vãn vẫn là thiếu chủ Hợp Hoan Cung danh tiếng lẫy lừng, tài năng vượt bậc, kiêu ngạo phóng khoáng. Nàng của ngày ấy luôn được mọi người ngưỡng mộ, lúc nào cũng là người đứng trên cao nhìn xuống. Nàng có thiên phú tu luyện, có tông môn hùng mạnh, có sư huynh sư tỷ bảo bọc chiều chuộng, nàng nào đã từng biết thế nào là cúi đầu, nhún nhường và ấm ức. Nhưng Hoa thiếu chủ ngạo nghễ ấy đã gặp được phải khắc tinh của đời mình, gặp được người khiến nàng trải qua đủ mọi vui buồn thấp thỏm, đi từ hi vọng tràn trề tới thất vọng buông bỏ. Người ấy là nam tử tuấn tú nhất trên đời, chàng thanh cao thuần khiết như tuyết trắng mây cao. Ngay từ ánh mắt đầu tiên khi họ gặp mặt, dường như tim nàng đã âm thầm loạn nhịp vì chàng ấy - người kế thừa của Vấn Tâm Kiếm - Thiên Kiếm Tông Tạ Trường Tịch. Khi Hoa Hướng Vãn từ Tây Cảnh tới Vân Lại làm nhiệm vụ tông môn giao cho, nàng từng nghe sư phụ nhắc rằng không nên liên quan tới người luyện Vấn Tâm Kiếm, bởi đó là những con người lãnh đạm nhất thế gian. Nhưng có lẽ vận mệnh đã an bài, để nàng lại vô tình bị rung động bởi chính người không nên rung động nhất. Tạ Trường Tịch khi ấy mới chỉ 17 tuổi, chàng vẫn còn là một đệ tử môn phái bình thường, cũng phải xuống núi chấp hành nhiệm vụ. Rồi chàng gặp gỡ Hoa Hướng Vãn, một nữ tử nhiệt tình như lửa, hoàn toàn trái ngược với chàng. Ban đầu, Hoa Hướng Vãn vốn chỉ định trêu chọc Tạ Trường Tịch một chút rồi tiện thể dựa vào chàng để lẻn vào Tử Sinh Giới. Ai ngờ trêu rồi lại trêu, chẳng biết từ bao giờ nàng đã lỡ thích người ta thật. Hoa Hướng Vãn nàng vốn là một người phóng khoáng dứt khoát, sau khi hiểu rõ cảm xúc của bản thân, nàng lập tức theo đuổi Tạ Trường Tịch. Một lần thích như vậy, là kéo dài suốt ba năm. Ba năm ấy, có rất nhiều vui buồn và những cảm xúc khác nhau, nhưng có lẽ, chúng đều lấy thấp thỏm lo được lo mất và thất vọng làm chủ đạo. Tạ Trường Tịch tu Vấn Tâm Kiếm, chàng tu luyện quá tốt, đến mức lạnh nhạt với tất cả mọi thứ, đứng trước Hoa Hướng Vãn rạng rỡ như thế, có lẽ chàng có hiểu một chút, về thích, về yêu, chàng cũng âm thầm mong về tương lai với nàng. Nhưng Tạ Trường Tịch không biết rằng, cảm xúc của chàng giấu quá kỹ, không để nàng nhìn thấy, cũng chẳng để nàng cảm nhận. Chàng không biết mình đã đem tới cho Hoa Hướng Vãn bao nhiêu lần mừng hụt rồi thất vọng. Cứ mơ hồ như thế, cho tới tận ngày Vãn Vãn của chàng gieo mình xuống biển tà ma, để lại một mình chàng cùng những khoảng hồi ức bên nàng. Tạ Trường Tịch rất chậm, đó là khi nói về cảm xúc, chàng có thể hiểu mọi việc trên đời, biết được đó là gì, là vui buồn hay hờn giận, nhưng chàng rất khó để lý giải tại sao lại thế. Với cảm xúc của người khác là vậy, với cảm xúc của bản thân cũng thế. Chàng dùng 200 năm để nhẩm lại từng khúc hồi ức của chàng và Vãn Vãn, chàng thả mình vào ảo cảnh, nhìn ngắm nó từng chút một, hết lần này tới lần khác, dần dần chàng mới biết, hóa ra chàng cũng yêu, chàng đã yêu người con gái ấy từ rất lâu rồi. Nhưng khi chàng hiểu được thì nàng đã chẳng còn ở đây, chỉ còn chàng ôm tâm ma ở trong Tử Sinh Giới, điên cuồng chém g iết tà ma, rồi lại đắm chìm vào ảnh cảnh để nhìn thấy nàng. Cho tới ngày nọ của 200 năm sau, khi chàng nhận ra Vãn Vãn của chàng vẫn còn sống, nhưng nàng đã thay đổi rồi. Nàng sống không hề tốt, nhưng chưa từng tới tìm chàng. Người từng nói sẽ yêu chàng trọn đời trọn kiếp lúc này lại nói nàng đã buông bỏ rồi. Khoảnh khắc ấy, tất cả mọi cảm xúc, chấp niệm đều bùng nổ. Tạ Trường Tịch phá tâm chuyển đạo, vì Hoa Hướng Vãn mà thay đổi đạo tâm. Giờ đây, đạo của chàng là nàng, chàng nguyện làm mọi thứ vì nàng, để có thể sánh bước bên nàng. … Gặp lại sau 200 năm xa cách, con người vẫn thế mà dường như đã có rất nhiều thứ thay đổi. Giống như Hoa Hướng Vãn vậy. Lúc này, nàng không còn là Thiếu cũng chủ vô tư lạc quan như xưa nữa, nàng đã trở thành Cung chủ của một Hợp Hoan Cung suy tàn, bản thân cũng bị phế hết gân mạch, Kim đan vỡ nửa, trở thành một nửa phế nhân. Nàng giờ đây không chỉ biết khom lưng nhún nhường, còn là người giỏi bày mưu tính kế, suy đoán lòng người hơn bao giờ hết. Tất cả những kẻ từng thông đồng hại đồng môn đệ tử Hợp Hoan Cung, nàng đều sẽ khiến bọn chúng phải trả giá hết. Nàng nhẫn nhịn suốt bao nhiêu năm, mài giũa bản thân trở nên trầm ổn trưởng thành, nàng mưu tính hơn người, khiến tất cả mọi người đều bị lừa vào kế hoạch của nàng. Mục đích của nàng chỉ có một, đó là bắt kẻ có tội phải trả giá, hồi sinh các huynh đệ Hợp Hoan Cung. Nàng làm rất nhiều thứ, đánh đổi tất cả, thậm chí dùng mạng nàng trải đường cho kế hoạch ấy. Mọi thứ đều thuận lợi, chỉ có một biến số duy nhất, là Tạ Trường Tịch, là tình yêu tới muộn của chàng. Nàng đã thử gạt chàng ra rất nhiều lần, nhưng con người ấy quá cố chấp, cố chấp đến mức khiến nàng đau lòng. Họ đồng hành bên nhau từ Vân Lại về Tây Cảnh, trải qua muôn vàn sóng gió. Càng như vậy, Hoa Hướng Vãn càng nhận ra một Tạ Trường Tịch hoàn toàn khác biệt. Chàng không còn vô dục vô cầu nữa, chàng cũng có chấp niệm, có khát khao, chàng như vị tiên tử bị nhiễm khói bụi phàm trần. Vị trí của chàng và nàng sau 200 năm dường như đã đổi cho nhau. Người theo đuổi là chàng, người trốn chạy là nàng. Thật ra, tất cả mọi thứ nàng làm, chàng biết hết, nhưng chàng dung túng nàng. Bởi vì Hoa Hướng Vãn là tất cả ý nghĩa sống của Tạ Trường Tịch. Chàng sẽ bảo vệ nàng, dọn sạch mọi chông gai vì nàng. Trước đây, vào khoảnh khắc nàng cần chàng nhất, chàng chưa từng có mặt, vậy lúc này, hãy để chàng dùng quãng đời còn lại để yêu thương và bảo vệ lấy nàng. … “Kiếm Tìm Thiên Sơn” là một câu chuyện khá có chiều sâu, tình tiết truyện được xây dựng tỉ mỉ và đan cài lồng ghép các tình huống rất hợp lí. Mặc Thư Bạch đã tạo nên một Hoa Hướng Vãn và Tạ Trường Tịch rất riêng, mỗi người trong họ đều trải qua rất nhiều những khó khăn và trải nghiệm của riêng mình để trưởng thành, tìm kiếm còn đường tu đạo của mình. Tạ Trường Tịch vốn vô tâm vô tính, chàng không hiểu được những cảm xúc của thế gian, nhưng chàng lại được dạy phải bảo vệ thế gian này. Chàng luôn bước đi trong mờ mịt, cho tới khi Hoa Hướng Vãn xuất hiện. Chính nàng đã làm cho chàng biết, vì lòng có tình nên mới yêu thế gian, vì có yêu mới hiểu được vui buồn hờn giận. Nàng chính là thế giới của chàng, một thế giới đã dạy chàng biết yêu thương và bảo vệ. Hoa Hướng Vãn cũng là một người rất đặc biệt. Nàng trời sinh tài năng hơn người, vạch xuất phát vốn đã hơn xa người khác. Nàng chỉ từng gặp một sóng gió duy nhất, cũng là lớn nhất, một sóng gió đã vật ngã nàng rồi thay đổi nàng. Đó là khi nàng phải chứng kiến tông môn của mình bị kẻ gian tính kế, lần lượt bỏ mạng. Nàng trưởng thành hơn từ máu tanh giông bão, nàng bỏ lại tất cả mọi thứ, chỉ có duy nhất mục tiêu báo thù và hồi sinh tông môn. Nàng chẳng còn sợ gì hết, đến cái mạng nàng cũng đem ra tính kế nốt. Nhưng Tạ Trường Tịch lại tới, chàng khiến nàng muốn sống, muốn ở bên chàng. Nàng đã đẩy chàng ra rất nhiều lần, nhưng mỗi lần như vậy, nàng lại biết thêm về tình yêu của chàng, về những hy sinh mà chàng làm vì nàng. Cuối cùng, nàng chỉ đành chấp nhận số mệnh, nam tử này, nàng hết cách với chàng rồi. Hành trình của hai người là một câu chuyện dài, chẳng thể dùng đôi câu ba lời để nói được, không chỉ hai nhân vật chính, các nhân vật phụ cũng được xây dựng rất chỉn chu và có câu chuyện của riêng mình. Vì vậy, nếu các bạn có hứng thú, hãy tới và tự mình trải nghiệm câu chuyện này nhé. ____ “…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Quả Non Diệt Cẩu Huyết *Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết *** Năm thứ ba Thượng Thanh lịch Tu Chân, kết giới Tử Sinh Giới bị thủng, Tà Ma Vực Linh xuất thế, Kiếm Chủ Vấn Tâm Kiếm đời thứ mười bốn Tạ Vân Đình ngã xuống vì phong ấn Vực Linh, đệ tử đầu tiên Tạ Trường Tịch kế thừa Vấn Tâm Kiếm, lập lời thề giết sạch Tà Ma, một mình đi vào Tử Sinh Giới, dùng sức một người quét sạch một giới, đã hai trăm năm vẫn chưa ra ngoài. Cùng năm đó, biên giới Tây Cảnh bị phá vỡ, mười vạn Ma thú xông vào Tây Cảnh, bao vây tấn công Hợp Hoan Cung, Thiếu chủ Hoa Hướng Vãn dẫn theo đệ tử cố gắng giữ cổng Cung một tháng, đến khi Kim Đan vỡ nát, kiếm gãy cờ đứt thì mới đợi được quân cứu viện. Những đệ tử tài giỏi của Hợp Hoan Cung gần như bị tiêu diệt gần hết trong cuộc chiến này, tông môn mạnh nhất hàng ngàn năm của Tây Cảnh đến giờ phút này đã hoàn toàn suy yếu không gượng dậy nổi. *** *** Hai trăm năm sau... “Tạ Trường Tịch.” Trong ảo cảnh, thiếu nữ ngồi cách đó không xa, đang ngẩng đầu nhìn lên những ngôi sao trên khắp bầu trời, ánh sao phản chiếu bên trong đôi mắt nàng, trong ánh mắt ấy mang theo vẻ ngập tràn sức sống hoàn toàn khác với cuộc đời của chàng. Dòng nước lăn tăn chảy dưới chân nàng, phát ra âm thanh róc rách, nàng quay đầu lại, trong đôi mắt phản chiếu bóng hình năm mười chín tuổi của chàng. “Huynh từng nhìn thấy Huyễn Mộng Điệp chưa?” Nàng hỏi. Chàng nhìn nàng chằm chằm, vẻ mặt bình tĩnh: “Chưa từng.” “Thế ta tặng huynh một con.” Thiếu nữ nói xong, cổ tay uốn lượn, bươm bướm màu xanh mang theo ánh huỳnh quang biến ra từ lòng bàn tay nàng, tung tăng bay lượn. Chàng vẫn không hề rời mắt mà nhìn chăm chú khuôn mặt của thiếu nữ, bươm bướm rơi trên mu bàn tay thiếu nữ, cơ thể thiếu nữ khẽ nghiêng về phía trước hướng về phía chàng, đưa tay đến trước mặt chàng: “Nhìn này, chạm thử đi.” Chàng nhìn qua chỗ bươm bướm, giọng nói của thiếu nữ rất khẽ: “Chạm thử đi, huynh sẽ có thể gặp được người huynh muốn gặp nhất.” “Ta... muốn gặp nhất...” Mời các bạn mượn đọc sách Kiếm Tìm Thiên Sơn của tác giả Mặc Thư Bạch.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Khủng Bố Cố Sự CHN - Mãi Thố Quân
Biên tập đánh giá: Trong phòng giám định pháp y đèn treo chập chờn, dưới giường mình đột nhiên xuất hiện bàn tay, đêm khuya trong trường học lơ lửng bóng đen bất định, trong cửa hàng tượng sáp của khu giải trí tử vong. Tượng sáp cùng nhân cách trong bệnh viện tâm thần có thể phân tách thành hơn 150 kẻ điên chờ cấu thành yếu tố khủng bố cơ bản nhất của truyện này. Trong bài đông đảo nhân vật chính mang theo quỷ sự quỷ quái đầy sục sôi, nhìn như rời rạc. Kỳ thật lại có trăm nghìn mối dây liên kết, khiến người ta vĩnh viễn nghĩ không ra được quỷ kế tiếp theo sẽ từ phương nào xuất hiện. . . . . . . Đề tài truyện này mới mẻ sáng tạo một phong cách độc đáo, phong cách hắc ám, dựa vào hình thức "Thể liêu trai" tập hợp những linh dị quỷ quái lại với nhau. Nhân vật chính của truyện đa dạng, hình tượng nhân vật sống động rõ nét, đề tài cố sự vô cùng bao quát, nội dung cực kỳ phong phú. Từ xác khô thần bí đến giáo sư mất tích, rồi đến tài xế lái xe hộ gặp quỷ, các kiểu quỷ quái đồng loạt xuất trận. Tác giả hành văn súc tích, thường có chút hài hước ngầm, trong khủng bố còn mang chút nhẹ nhỏm. *** Văn án:  Trời dần tối, chúng ta cũng bắt đầu kể chút truyện ma nặng gu thôi. Chúng ta đều là nô lệ của dục vọng. Truyền thuyết liêu trai chí dị, tổng hợp quỷ quái yêu ma. Mỗi một chương là một câu chuyện nhỏ, có vài chương nặng gu. Vậy mau tắt đèn, chúng ta bắt đầu kể câu chuyện của ngày hôm nay . . . . . . 1. Khủng bố có thể không tính là gì, nhưng nặng gu thì phải có, xin tự mang cột thu lôi. 2. Các kiểu quỷ quái đều cường thế gắn vào, phong cách hắc ám, hoa thức đa dạng. 3. Nguyên bản chính là văn dung tục khoác lớp da khủng bố. *** Hoàng Phủ Thần làm thế nào cũng không tin được, mình vậy mà có thể theo Hoàng Phủ Lê cùng xuống khỏi du thuyền. Cảm giác áp bách của chủ nhân dành cho từng quỷ hồn ngày trước đột nhiên biến mất, khiến Hoàng Phủ Thần cảm thấy vừa lo lắng lại vừa hưng phấn —— chủ nhân rốt cuộc đã làm gì? Sau khi chơi vũ hội hóa trang xong thì mất tích, mà bầy quỷ cũng vì không còn hạn chế tất cả theo hai người họ xuống thuyền, phân tán đến khắp nơi trên toàn quốc. Lúc này ánh trăng nhỏ bé chiếu rọi trên mặt biển, mặt biển xanh biếc sóng lăn tăn, phía sau ánh đèn trong thành phố như những đốm sao long lanh, gió hiu hiu thổi, cảnh sắc thật sự cực kỳ xinh đẹp. Hoàng Phủ Thần cảm giác mình dường như đã không còn tâm tình để thưởng thức cảnh sắc bình hòa này, mãi đến sau khi một đôi tay mạnh mẽ ôm hông mình, mà bên tai cũng truyền đến hơi nóng mà quỷ hồn chưa hề cảm nhận được, người sau lưng cũng như lúc còn nhỏ làm nũng nói: "Anh, anh nhìn cái gì vậy?" Hoàng Phủ Thần muốn lấy tay y xuống không ngờ tên nhóc phía sau như một miếng thuốc cao da chó, hung hăng dính trên người mình không chịu xuống, bĩu môi lắc lư: "Em đói." Nói rồi, y nghịch ngợm cắn vành tai Hoàng Phủ Thần: "Anh, em ăn sạch anh cũng được." "Cút, người lớn như vậy còn không đàng hoàng." Hoàng Phủ Thần dùng chân khẽ đạp y, có chút mờ mịt nhìn du thuyền chậm rãi giấu trong làn hơi nước dần dần biến mất —— Mình cứ thế đỉnh đỉnh đạc đạc xuống thuyền, chẳng lẽ chủ nhân đã buông tha cho mình, cho nên mình được tự do? "Chúng ta đi nhanh thôi." Hoàng Phủ Lê nhìn cũng không thèm nhìn, đã kéo anh đi. Cứ thế nơm nớp lo sợ trốn trong thành phố S chừng mấy ngày, cũng không thấy chủ nhân sang bắt anh, hai người tinh thần đại chấn, liền cùng nhau ngồi xe hơi về lại khu giải trí 3D, dưới suy luận nhiều lần của Hoàng Phủ Lê, họ tìm thấy "Khế Ước Linh Hồn" cất giấu trong phòng làm việc của Hoàng Phủ Thần. Hoàng Phủ Thần không nói hai lời liền đốt sạch những kế ước này không còn một mảnh, trong nháy mắt trong khu giải trí 3D bạo phát tiếng gào thảm thiết thê lương, một cụm sương đen lớn từ trong khu giải trí 3D bay vụt lên trời, gào thét, kinh sợ rít gào, hướng bốn phương tám hướng tiêu tán. "Tự do, rốt cuộc đã tự do rồi." Hoàng Phủ Thần mê man nhìn chiếc nhẫn đã bị hủy hoại trong tay, ngay sau đó, anh nhìn thấy trợ lý đã lâu không xuất hiện —— Mặc Gia Kỳ. ... Mời các bạn đón đọc Khủng Bố Cố Sự CHN của tác giả Mãi Thố Quân.
Hủ nữ Gaga - Mèo Lười Ngủ Ngày
Đông về, người ta cần lắm một vòng tay để sưởi ấm trái tim, tâm hồn và lấp đầy những khoảng trống. Có thể bạn không phải là nàng công chúa xinh đẹp nhưng trong mắt hoàng tử của mình bạn mãi là cô bé lọ lem- người sẽ nắm tay chàng đi đến cuối con đường hạnh phúc. Nếu bạn không tin , hãy thử trải nghiệm câu chuyện tình yêu của Bạch Ngưng và Nhậm Hàn trong cuốn sách "Hủ nữ Ga Ga", bạn sẽ thấy rằng ai rồi cũng sẽ tìm được hoàng tử cho riêng mình. Nhậm Hàn trong mắt của Bạch Ngưng có vô vàn bộ mặt : Nhậm tinh ranh , Nhậm ma vương, Nhậm đại công tử...là Á quân trong cuộc thi "Vô địch xấu xa" . Bạch Ngưng - trong mắt Nhậm Hàn lại là một thỏ trắng nhỏ, dung mạo thì ba phần thanh tú bảy phần đáng yêu.... Anh lấy việc bắt nạt cô làm niềm vui trong cuộc sống vốn cứng nhắc, tẻ nhạt của mình . Nhưng có ai ngờ... Anh tiếp cận cô với ý đồ kiểm tra năng lực để cân nhắc thăng chức cho cô , nhưng liệu trong quá trình thực hiện âm mưu ấy trái tim có chịu nghe theo sự điều khiển lạnh lùng của lí trí hay nó sẽ tự đập theo nhịp điệu muôn thưở của loài người. Anh không phải là chưa từng yêu , mà thậm chí còn được phong danh hiệu là đào hoa công tử cộng thêm xuất thân từ một danh gia vọng tộc, tưởng như anh sẽ không bao giờ liếc mắt nhìn đến một đóa hoa bên lề như cô. Anh chưa từng cho ai được chạm tới con người thực sự của mình, anh dùng sự lí trí và lạnh lùng để che giấu cảm giác thiếu an toàn của bản thân mình . Chỉ đến khi cô xuất hiện , bằng một cách vô tình đã mở cửa trái tim anh , khiến cho anh hiểu được thế nào là yêu thương thực sự, tâm hồn anh mới có thể trở nên yên bình. Cô là con gái nhà giàu mới nổi , cha cô bằng sự trung thực trong suốt cả đời mà vươn lên từ một người bốc vác thành một ông chủ lớn như ngày nay. Cô tưởng như có thể chạm tay đến hạnh phúc , nhưng tất cả chỉ là một giấc mộng, nhanh đến nhanh tan khi vị hôn phu bỏ trốn cùng bạn thân ngay trước ngày cưới. Một xã hội thượng lưu khắc nghiệt đã cho rằng cô là một vị hôn thê tuyệt tình đến nỗi không màng đến sự sống chết của chồng chưa cưới để tận hưởng cuộc sống tự do bên ngoài. Vì sự phản bội của những con người mà cô tin tưởng nhất, cô trở thành nỗi khinh bỉ trong mắt các gia đình danh giá. Nhưng ai có thể nhìn thấy nỗi đau và những giọt nước mắt đã chảy trong đêm, ai có thể cảm thấy trái tim đã vỡ vụn thành ngàn mảnh mà không một ai biết kia của cô. Cô đã cười, đã sống một cách mạnh mẽ để che giấu tất cả , khổ sở của cô không cần ai biết và cô cũng không cần đến sự thương hại của ai . Rồi anh đến, dù không nói một lời cảm thông hay an ủi nhưng anh hiểu hết sự ủy khuất mà cô đã chịu đựng , anh vẫn tin vào trực giác của tình yêu; dù cả thế giới có quay lưng lại với cô thì anh vẫn sẽ ở đó. Thậm chí dù bầu trời có sập xuống , anh sẽ nguyện trở thành bầu trời mới cho cô. Tình yêu có thể hủy hoại nhưng cũng chỉ có tình yêu mới có khả năng hàn gắn những vết thương của trái tim. Liệu tình yêu của chàng đại công tử Nhậm Hàn có thể hàn gắn những mảnh vỡ của trái tim Bạch Ngưng ??? Văn phong tươi trẻ, tình tiết láu lỉnh, Hủ nữ Gaga chắc chắn sẽ thỏa mãn thú đọc sách nhanh mà sâu sắc của bạn đọc, nhất là giới trẻ. Mèo lười ngủ ngày là bút danh của tác giả thế hệ 8x. Sở thích, kinh nghiệm, gu thẩm mỹ, quan niệm sống... của một người trẻ được tác giả thể hiện sinh động , dí dỏm trong Hủ nữ Gaga, cũng như trong một tác phẩm khác đã được dịch ra tiếng việt và rất được bạn đọc trẻ yêu thích - Boss đen tối, đừng chạy. Lấy bút danh Mèo lười ngủ ngày, nhưng trong tác phẩm, người viết không hề lười khi thành thật bày tỏ cái nhìn nghiêm túc về những vấn đề nghiêm túc trong đời sống nói chung và cuộc sống của người trẻ nói riêng. Đó là tấm lòng thành thực, để yêu, để lập nghiệp. Đây cũng là thông điệp của Hủ nữ Gaga. *** Trong phòng họp của tạp chí Thực Thượng, 4F khu C cao ốc quốc tế Lập Đỉnh, một nhóm người ngồi xung quanh chiếc bàn làm việc dài màu đen. Giữa bàn là một chậu Lan Quân Tử giá không hề rẻ với hương thơm quý tộc u uất, quạt điều hòa phát ra những tiếng vo vo. Ở một đầu của chiếc bàn dài, sếp tổng đang ngồi ngay ngắn, chiếc laptop Apple thân yêu ngay trước mặt. Cuộc họp chọn đề tài mỗi tháng một lần của tạp chí đang diễn ra theo đúng trình tự. Lão Đại thuộc phòng Biên tập đang say sưa giải thích dưới máy chiếu. Dưới ánh đèn mập mờ, mọi người tập trung lắng nghe, hoặc suy tính, hoặc gật đầu, chỉ có tôi đang đứng đơ người gần sếp tổng, mồ hôi túa ra đầy lưng. Lão Đại hạ giọng nói gì tôi cũng không để ý, tâm hồn tôi sớm đã lơ lửng ngoài cửa sổ rồi, bởi vì tôi đã phạm phải một sai lầm lớn nhất trong đời là quên sao chép những tư liệu cá nhân trong USB để tài liệu của cuộc họp! Trong phòng họp rộng lớn, ngoại trừ giọng nam thấp có chút hấp dẫn của Lão Đại ra, chỉ còn lại hơi thở gấp gáp, căng thẳng của tôi. Lúc đó, các cặp mắt vô cùng nghiêm túc đang nhìn vào màn hình máy chiếu. Mồ hôi lạnh từ đỉnh đầu tôi chầm chậm nhỏ xuống, từng giọt, từng giọt. Trên màn hình, một file hiển thị rất rõ ràng. File ẩn có tên “GV”(1), càng đáng sợ hơn là, con chuột của sếp đang tiến gần đến file “GV” thân yêu của tôi. Sếp tổng lơ đễnh hỏi: “Tài liệu cuộc họp nằm trong file này phải không?”. Phòng họp yên lặng như tờ. Nửa giây sau, hồn phách tôi quay về đúng vào phút giây quan trọng nhất, cũng chẳng để ý xem chế độ của công ty là gì, cũng chẳng quan tâm hình tượng thục nữ là gì, mở rộng cổ họng, tôi gắng sức hét lên: “Đừng mà!”. Sau tiếng hét thảm thiết của tôi, không khí trong phòng họp vốn yên tĩnh như gặp bom nguyên tử công phá, hết thảy mọi người kinh ngạc quay đầu nhìn tôi. Cùng lúc đó, tay của sếp tổng hơi run... “Tạch... tạch” một cái, file mở ra. Cơ thể đã đưa ra quyết định trước não bộ, trước khi lãnh đạo và đồng nghiệp nhìn thấy màn hình có gì, tôi đã xông đến, hất mạnh chiếc laptop Apple - “bà xã nhỏ” thân yêu - vừa mới mua tháng trước của sếp tổng xuống đất. Bụp! Chiếc Apple lập tức tắt ngúm. Máy chiếu kết nối sớm đã không biết bay đi hướng nào rồi. Phòng họp lặng thinh. Dường như cả thể giới đều ngủ rồi. ... Mời các bạn đón đọc Hủ nữ Gaga của tác giả Mèo Lười Ngủ Ngày.
Bạn Gái Cũ - Người Phá Hỏng Thế Giới - Muội Muội Thích Ăn Thịt
Có một tổ chức gọi là.. "Tổng bộ Người phá hỏng thế giới", và Tô Vãn là một người thuộc nơi đó. Cô dùng thân phận "Bạn gái cũ pháo hôi" của nam chính để xuyên qua các thời không khác nhau, mục tiêu duy nhất chính là phá hỏng quan hệ của các cặp đôi nam nữ chính của thế giới đó. Đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma, Tô Vãn trên hành trình xuyên nhanh lại gặp được kẻ chấp nhất với mình, đuổi theo cô từ hết thế giới này sang thế giới khác, đến chết cũng không từ bỏ. Tuyên ngôn của Tô Vãn: Trên đời không có cặp đôi nào không hủy được, chỉ có tình cũ không nỗ lực mà thôi... *** Mở mắt ra, Tô Vãn không lập tức đứng dậy, ngược lại dùng đôi tay giao nhau xoa xoa nhẹ bả vai mình theo bản năng. Rất đau. Bộ dạng phát cuồng của Tô Duệ lúc cô rời đi vẫn còn rõ ràng trước mắt, Tô Vãn rất rõ ràng, nếu khối thân thể đó không biến mất, chỉ sợ cũng sẽ bị Tô Duệ làm cho xương cốt nát vụn. Ngay cả đến lúc này, khi đã trở về với thân thể của mình, trong linh hồn cô vẫn còn tàn lưu một khắc cảm giác đau đớn kia. Tô Vãn đứng dậy, âm thầm gạt bỏ sự đau đớn trong ý thức, đồng thời cũng tự nhắc nhở mình như mọi lần rằng cô đã đi qua thế giới kia rồi, những người ở đó không còn quan hệ gì với cô nữa. Mấy năm nay, đi qua các thế giới, trái tim cô đã chết lặng, không chịu nổi nữa. Tô Vãn là người tỉnh táo hơn bất cứ ai. Cô biết mình sẽ không ở lại bất kỳ thế giới nào dài lâu, vì thế cũng không hề nảy sinh bất kỳ thứ tình cảm nào với người ở thế giới đó. Bao gồm tình thân, tình bạn, tình yêu, những thứ đó với cô đều là những thứ xa xỉ nhất. Trở lại nơi thuộc về mình, Tô Vãn tắm rửa thoải mái, thay quần áo, sau đó lăn lên giường lớn ngủ một giấc. Kỳ thật, thời gian của bọn họ ở các thế giới và thời gian ở thời không mất mát không tương đồng nhau, cô ngây người ở triều Đại Hạ mấy tháng, nhưng trên thực tế ở thời không mất mát mới chỉ qua đi một ngày… Nghỉ ngơi đủ rồi, Tô Vãn nhìn điểm tích lũy hiển thị trên máy truyền tin ở cổ tay mình, mười hai vạn ba nghìn bốn trăm điểm. Điểm tích lũy là mục tiêu dừng chân ở mỗi thế giới, xếp hạng ở các bộ môn đều dựa theo điểm tích lũy của các nhiệm vụ giả mà xác định, hơn nữa, điểm tích lũy này còn là tiền thông hành ở thời không mất mát, dùng nó có thể mua những thứ mà mình yêu thích. ... Mời các bạn đón đọc Bạn Gái Cũ - Người Phá Hỏng Thế Giới của tác giả Muội Muội Thích Ăn Thịt.
Xin Chào, Ngày Xưa Ấy - Bát Nguyệt Trường An
Có lẽ Mary Sue(*) là một loại bệnh. Mà chúng ta đều là người bệnh. Bệnh nhẹ thì không ảnh hưởng tới cuộc sống bình thường. Bệnh nặng có thể vang danh Cửu Châu —— hức, chẳng hạn như Phù Dung tỷ tỷ ấy. Mắc bệnh cũng đừng hoang mang, nó chỉ là lời tuyên bố rằng giai đoạn trưởng thành đã bắt đầu. Điều đáng sợ chính là lúc khỏi hẳn. Nó cho thấy, trái tim thiếu nữ của bạn đã lớn rồi. Tuổi già sắp đến, đành nén bi thương thay đổi theo. Câu chuyện này dành tặng cho rạp hát nhỏ trong đầu tôi suốt 21 năm qua. Những anh chàng đẹp trai đã lướt qua tôi. Đừng hâm mộ cô ấy quá, cô ấy chỉ có trong truyện thôi. Đây là câu chuyện kể về một cô gái nhỏ thích sắm vai nhân vật vừa anh dũng lại vừa dịu dàng. Cô bé là nữ hiệp, tổng đà chủ, Athena, Usagi Tsukino, Simic, She-ra, Bạch nương tử… Cô tưởng rằng tất cả mọi người đều yêu cô, thế giới đang chờ cô cứu vớt. Lại không biết rằng, chẳng ai có thể cứu vớt thế giới, điều cô có thể làm, chỉ là lớn lên. Sau đó chìm vào biển cả người lớn không thể cứu vãn. (*) Mary Sue là kiểu nữ chính hoàn hảo thái quá mà người viết sáng tạo nên từ mơ ước của chính mình trong truyện hư cấu và thường bị người đọc căm ghét. *** Chấn Hoa cao trung hệ liệt gồm có: Xin chào, ngày xưa ấy Thầm yêu: Quất Sinh Hoài Nam Điều tuyệt vời nhất của thanh xuân Dưới vòm kí ức *** Dư Chu Chu không biết những ánh mắt đồng loạt hướng về phía mình và sự im lặng kỳ lạ này rốt cuộc có ý nghĩa gì. Ngay lúc cô còn chưa kịp ý thức thì đã thốt ra câu đó rồi, không ngờ lại khiến mấy người này có biểu cảm phức tạp như vậy. Dư Chu Chu vẫn nhớ lúc cô chị họ nhỏ của mình hoảng hốt ôm cái kéo vào lòng, cho dù tình cảm giữa cô và Dư Đình Đình vẫn rất bình thường, cộng thêm lần trước Dư Đình Đình coi thường người yêu nhỏ của cô khiến quan hệ giữa hai người càng thêm căng thẳng. Nhưng mà, giờ phút này, cô cực kỳ bất bình thay Dư Đình Đình. Dư Chu Chu giỏi đoán lòng người là vì sức tưởng tượng luôn dồi dào của cô. Suy bụng ta ra bụng người. Nếu bây giờ là Minami giơ cao món quà mà mình tặng cho Kazuya thì sao? Cô sẽ nổi giận ngay lập tức. Dư Chu Chu bước ra khỏi cửa nhà vệ sinh, đứng bên ngoài đám người. Thế giới được bao phủ bởi tuyết yên lặng đến kỳ lạ, ngay cả tiếng cười đùa ầm ĩ của đám nhóc chơi ném tuyết dường như cũng bị ngăn ở ngoài bởi một cái lồng thủy tinh. Lúc lên lớp tám, khi làm bài tập lý, Dư Chu Chu đọc được một đề mục mới biết được, những lỗ hổng trong tuyết mới rơi có tác dụng hấp thụ âm thanh. Khoảnh khắc đó, cô nhìn chằm chằm vào ngòi bút bi, cái ngày tuyết rơi hồi lớp năm như tái hiện lại trước mắt. Một cô gái rụt rè đánh vỡ sự im lặng: “Lẽ nào… hộp quà này… là của bạn?” Dư Chu Chu đã nghĩ ra một đống lý do để thoái thác, kết quả là, câu hỏi này khiến cô hoàn toàn muốn ngất. Của tôi? ... Mời các bạn đón đọc Xin Chào, Ngày Xưa Ấy của tác giả Bát Nguyệt Trường An.