Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Có Duyên Mới Gặp Có Nợ Mới Yêu (Phạm Anh Thư)

"Có duyên mới gặp, có nợ mới yêu" là tập tản văn mới của tác giả Phạm Anh Thư. Cuốn sách viết về những tâm trạng, cảm xúc của một người loay hoay với nỗi buồn hiện tại.

Có duyên mới gặp, có nợ mới yêu là một thế giới nhỏ bé. Ở đó ta bắt gặp đầy đủ tâm trạng, cảm xúc, những kí ức cũ của mình, thậm trí bắt gặp chính mình đang vụng về, loay hoay với những nỗi buồn ở hiện tại.

Đó là cái cảm giác chênh vênh khi đi ngang con đường cũ, có ai đó hỏi “Đã bình yên chưa?”. Hay một buổi chiều đầy nắng, vô tình nghe thấy một bài hát cũ, lòng chợt thấy trôi ngược về miền nhớ thật xa… Đó là những vết xước nhỏ mà bất cứ ai đi qua yêu thương đều để lại trên mình. Dường như trong sâu thẳm mỗi người đều có những vết xước riêng, ngắn dài, nông sâu và ở những vị trí, thời điểm khác nhau… đều mãi chẳng lành.

Bìa cuốn Có duyên mới gặp, có nợ mới yêu.

Bìa cuốn Có duyên mới gặp, có nợ mới yêu. Tìm mua: Có Duyên Mới Gặp Có Nợ Mới Yêu TiKi Lazada Shopee

"Số phận sắp xếp cho mỗi người một mảnh ghép khác nhau. Mảnh ghép dở dang của người này lại là mảnh ghép cuối cùng của người kia và ngược lại. Đó chính là duyên nợ, là cái thứ khiến hơn bảy tỉ người ngoài kia gắn kết lại với nhau” - trích đoạn sách.

Tản văn của Phạm Anh Thư là những nỗi buồn rất nhẹ, không vùi dập, không cào xé, chỉ nhắc nhớ người ta về những người thương người xa trong đời, nhưng sâu thẳm lại là lời an ủi của tác giả cho tất cả những tâm hồn đang tổn thương trong tình yêu.

Không phải ai bước vào cuộc đời bạn cũng là để mang đến những điều tốt đẹp. Ai đó xuất hiện là để ta nhớ, ai đó xuất hiện là để ta xa. Có duyên mới gặp, có nợ mới yêu. Nếu một ngày nào đó thức dậy, bạn thấy người mình yêu không còn yêu mình, hoặc phát hiện ra người ta chưa từng yêu mình thì cũng đừng khép mình trong những khổ đau, dằn vặt, chất vấn bản thân.

"Đừng xem "Có duyên mới gặp, có nợ mới yêu" là một cuốn sách viết những điều hoa mỹ. Tôi muốn bạn hiểu, từ tận đáy lòng tôi. Tôi muốn được chia sẻ với mọi người những gì tôi nghĩ, và mong mọi người sẽ hiểu các bạn không cô đơn. Ở đâu đó vẫn sẽ có người hiểu cảm giác của bạn, giống như bạn nhắm mắt lại, hét lên trong đầu óc, và tôi hoặc rất có thể sẽ là nhiều người khác nữa trả lời lại bạn” - Phạm Anh Thư.

***

Tôi rất không thích việc đề tặng sách, vì cảm thấy ủy mị và thể hiện quá nhiều cảm xúc. Bản thân tôi vốn là đứa khô khan, tỏ ra khô khan, thân quen với sự khô khan. Nhưng cuốn sách này, tôi muốn dành tặng cho Bách Đăng - người đã nói với tôi rằng: “Có duyên mới gặp, có nợ mới yêu”.

Đã có một thời gian dài, lòng tôi là một đầm lầy, từng chút nuốt chửng những suy nghĩ tích cực mà tôi luôn phải giành giật để giữ lại sau quá nhiều mất mát. Thậm chí, tôi còn không thể vùng vẫy. Mỗi ngày, khi thức dậy, mở mắt ra, tôi có thể cảm nhận mình vừa lăn thêm một vòng nữa để cuốn chặt hơn trong chiếc kén của riêng mình. Tôi không thể cảm nhận được gì, người khác cũng không thể cảm nhận được tôi.

Vì trái đất nghiêng nên tôi buộc phải chênh vênh? Và vì nó quay mãi nên đi thế nào cũng không thấy điều mình tìm kiếm?

Tôi từng nghĩ đến trường hợp tồi tệ nhất, chính là mình sẽ phải bỏ viết. Một tác giả mà lòng trống rỗng thì chẳng thể mang đến cho độc giả điều gì từ những dòng văn của mình. Linh hồn tôi đi lạc đâu đó trong một cõi trắng đến hoang vu. Nhìn quanh chỉ thấy những con người vô tình lướt qua, đến gương mặt cũng không kịp ghi nhớ.

Một buổi tối mùa đông, tôi chênh vênh vì rượu và bia trộn lẫn, khói thuốc đắng nghét nhưng là điều duy nhất chân thật. Sự bế tắc ùa về và nhấn chìm tâm hồn tôi trong cái tĩnh lặng đến nghẹt thở. Tôi gục đầu, lần đầu tiên trong suốt mười năm qua, tôi gục đầu xuống, khóc nức nở. Tôi nghe tiếng khóc của chính mình và tiếng Đăng trộn lẫn trong đó.

Người ta có thể ướp cuộc đời mình trong vị mặn của nước mắt, vị đắng của hối tiếc, vị chát của tuyệt vọng. Người ta có thể yêu lấy chính nỗi buồn của mình vì quá cô đơn. Nhưng đến một ngày, khi người ấy nắm lấy tay ta và nói: “Anh ở đây!” thì tất cả những nhọc nhằn đã qua đều bỗng chốc nhẹ và xốp như mây chiều lãng đãng, và gió chầm chậm thổi tất cả u uất đi xa.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Có Duyên Mới Gặp Có Nợ Mới Yêu PDF của tác giả Phạm Anh Thư nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Hà Nội Băm Sáu Phố Phường
Hà Nội Băm Sáu Phố Phường Hà Nội Băm Sáu Phố Phường – Thạch Lam Có những cuốn sách không chỉ để đọc, mà còn để nâng niu và trân trọng, Hà Nội Băm Sáu Phố Phường là một trong những cuốn sách như thế. Đặt trong bối cảnh đương thời thì Hà Nội Băm Sáu Phố Phường là một tác phẩm rất có ý nghĩa. Nó trân trọng vẻ đẹp của đất nước nói chung và Hà Nội nói riêng. Cuốn sách mỏng, xinh xắn với chỉ 70 trang nhưng cho đến nay, khi người ta nói đến Hà Nội và những tác phẩm thể hiện được tinh hoa, vẻ đẹp của Hà Nội thì người ta vẫn nhắc đến Hà Nội băm sáu phố phường. Gatsby Vĩ Đại Thép Đã Tôi Thế Đấy Nửa Kia Của Hitler Sau khi Thạch Lam mất đến nay đã nửa thế kỷ, đã có rất nhiều sách viết về Hà Nội nhưng với sự tinh tế của mình, Hà Nội băm sáu phố phường vẫn có vị trí rất đặc biệt trong số các tác phẩm viết về Hà Nội, khiến cho người đọc không thể quên được. Nếu Thạnh Lam vẫn còn sống giờ ông chỉ mong mình được ngủ một giấc thật sâu để không thấy một Hà Nội bây giờ. Vẫn đẹp nhưng đau xót bởi ô nhiễm và khói bụi độc nhất nhì thế giới, với nỗi đau ấy, người với hồn phách bay bổng như ông sao chịu thấu nổi. Như Thạch Lam viết, Hà Nội đẹp bởi con người nơi đây đẹp với cốt cách lạ lùng. Biết bao nghệ thuật trong một bức tranh nhỏ nhưng tinh tế. Và đến được với nghệ thuật ấy không phải chỉ có tài, mà còn phải có lòng yêu, yêu thành thực, yêu trong thâm tâm, yêu những cái bé bỏng của những đời bé bỏng, nghĩa là yêu Hà Nội, vì những cái bé bỏng ấy tức là tất cả Hà Nội.
Tôt-Tô-Chan Cô Bé Bên Cửa Sổ
Tôt-Tô-Chan Cô Bé Bên Cửa Sổ Tôt-Tô-Chan Cô Bé Bên Cửa Sổ – Tetsuko Kuroyanagi Tôt-Tô-Chan Cô Bé Bên Cửa Sổ là một tập hợp nhiều những câu chuyện nho nhỏ, be bé nhưng vô cùng đáng yêu và đáng để suy ngẫm. Truyện không có giá trị nghệ thuật gì nhiều ngoài việc đã “kể” rất nhẹ nhàng và gần gũi với tâm hồn trẻ nhỏ. Có điều chắc chắn, ai-đã-từng-là-trẻ-con đều sẽ tìm thấy mình trong những câu chuyện ấy. Vừa vào lớp một được vài ngày, Totto-chan đã bị đuổi học!!! Không còn cách nào khác, mẹ đành đưa Totto-chan đến một ngôi trường mới, trường Tomoe. Đấy là một ngôi trường kỳ lạ, lớp học thì ở trong toa xe điện cũ, học sinh thì được thoả thích thay đổi chỗ ngồi mỗi ngày, muốn học môn nào trước cũng được, chẳng những thế, khi đã học hết bài, các bạn còn được cô giáo cho đi dạo. Chuyện Con Mèo Dạy Hải Âu Bay Đồi gió hú Cuốn theo chiều gió Đặc biệt hơn ở đó còn có một thầy hiệu trưởng có thể chăm chú lắng nghe Totto-chan kể chuyện suốt bốn tiếng đồng hồ! Chính nhờ ngôi trường đó, một Totto-chan hiếu động, cá biệt đã thu nhận được những điều vô cùng quý giá để lớn lên thành một con người hoàn thiện, mạnh mẽ. Totto-chan Cô bé bên cửa sổ, là cuốn sách gối đầu giường của nhiều thế hệ trẻ em trên toàn thế giới suốt ba mươi năm nay. Sau khi xuất bản lần đầu vào năm 1981, cuốn sách đã gây được tiếng vang lớn không chỉ ở Nhật Bản mà còn trên toàn thế giới. Cuốn sách đã được dịch ra 33 thứ tiếng khác nhau, như Anh, Pháp, Đức, Hàn Quốc, Trung Quốc…Khi bản tiếng Anh của Totto-chan được xuất bản tại Mỹ, tờ New York Times đã đăng liền hai bài giới thiệu trọn trang, một “vinh dự” hầu như không tác phẩm nào có được. Review tác phẩm Totto Chan Bên Cửa Sổ Cảm ơn Totto-chan đã xoa dịu trái tim mình ngay lúc mình cảm thấy bí bách. Cái sự nghịch ngợm, hiếu động, hồn nhiên, suy nghĩ và hành động ngây ngô của bé mình đều yêu tất. Yêu hơn cả là trái tim nhân hậu đơn thuần của em khi em cố giúp cậu bé yếu ớt trèo lên cây cùng ngắm cảnh với em, yêu cái lúc mà em mừng rỡ khi biết mọi người vẫn khoẻ mạnh. Mình vô cùng ngưỡng mộ cách dạy trẻ của thầy hiệu trưởng Kabayashi và trường Tomoe nữa nhưng đáng tiếc là chiến tranh đã hủy hoại ngôi trường đặc biệt ấy. Đọc Totto-chan mình thấy như tâm hồn được thanh lọc vậy, từng trang sách đều rất đáng yêu. Nhìn lại các em nhỏ 5 6 tuổi phải đi bán vé số và bị chăn dắt làm mình đau lòng quá. Lẽ ra các em cũng phải được học tập vui chơi và hồn nhiên, trong sáng như Totto-chan vậy! (Ẩn danh) Tuổi thơ của Totto-chan thật diệu kì, làm mình đọc sách mà thèm quá chừng. Một quyển sách với toàn những mẩu kí ức vụn vặt, tuy nhiên lại chứa đựng rất nhiều sự ngây thơ đáng yêu của trẻ con và tử tế của người lớn. Đọc sách để hiểu một chút tử tế bao dung có thể làm cho cuộc đời tươi đẹp hơn thế nào. (Phương Thảo) Cuốn này nhẹ nhàng dễ thương lắm mọi người, phù hợp với mọi lứa tuổi. Toto Chan tinh nghịch cùng những người bạn dễ thương. Lớp học làm bằng những toa tàu, thầy hiệu trưởng tâm lý áp dụng cách giáo dục mới khiến cho giờ học đều trở nên vui tươi. (Như Quỳnh)
Ngày Xưa Có Một Chuyện Tình
Ngày Xưa Có Một Chuyện Tình Đúng như tên gọi, đây là cuốn sách về tình yêu, được viết theo một phong cách hoàn toàn khác lạ với nhà văn Nguyễn Nhật Ánh từ trước đến nay. Ngày xưa có một chuyện tình là một câu chuyện cảm động khi người ta yêu nhau, nỗi khát khao một hạnh phúc êm đềm ấm áp đến thế; hay đơn giản chỉ là chuyện ba người – anh, em, và người ấy…? Ngày Xưa Có Một Chuyện Tình – Nguyễn Nhật Ánh Khi mở sách ra, độc giả sẽ được chứng kiến làn gió tình yêu chảy qua như rải nắng trên khuôn mặt mùa đông của cô gái; nụ hôn đầu tiên ngọt mật, cái ôm đầu tiên, những giọt nước mắt và cái ôm xiết cuối cùng của tấm tình người yêu người… Và người đọc sẽ tìm thấy câu trả lời, cho riêng mình. Đọc thêm: Quán Gò Đi Lên Mắt Biếc Hạ Đỏ Suốt một thời gian dài, tôi trượt trên tình yêu như trượt trên vỏ chuối, ngây ngất, mê man, chỉ khi nào té ngã thì đà trượt đó mới dừng lại. Có cái gì đó làm tôi lạc lối. Nó khiến tôi tin rằng đạo đức là cái con người vẽ ra chứ không phải là cái vẽ ra con người. Nó khiến tôi sẵn sàng nổi loạn, chẳng buồn bận tâm cuộc đời mình rồi sẽ trôi dạt về đâu, những thứ gì sẽ đổ lên cuộc đời mình. Và tôi, thoạt đầu là tin một cách ngây thơ, về sau thì cố tin đó là tình yêu để biện hộ cho hành động của mình. Nhưng yêu kiểu như tôi yêu Phúc thì càng yêu tôi càng hiểu về tình yêu ít hơn… Có cái gì đó mù lòa, say đắm, điên rồ, ảo giác, đẫm mê hương trong cuộc tình này.
Quán Gò Đi Lên
Quán Gò Đi Lên Những câu chuyện của Nguyễn Nhật Ánh lúc nào cũng xuất hiện thấp thoáng bóng dáng của ngôi làng Đo Đo quen thuộc (từng xuất hiện ở truyện Mắt Biếc). Chắc hẳn các bạn độc giả trung thành của chú cũng dễ dàng nhận ra điều này. Quán Gò Đi Lên là câu chuyện nhẹ nhàng, với tuýp nhân vật quen thuộc, anh chàng thư sinh Lâm rồi cô chị cô em Cúc, Cải, cô Thanh. Những người dân lao động bình dị đến từ nhiều miền khác nhau cùng tụ họp ở Sài Gòn hoa lệ để mưu sinh. Quàn Gò Đi Lên – Nguyễn Nhật Ánh Nguyễn Nhật Ánh rất khéo léo trong việc lồng ghép những hình ảnh hài hước, câu chữ hóm hỉnh trong câu chuyện của nào là ông Tiger rồi bà Fanta. Bên cạnh đó, bộ truyện ngắn được tái bản lần này rất chất lượng, giấy xốp giày hơn, bìa gập chống quăn mép, bìa truyện cũng được vẽ lai toàn bộ tạo sự mới mẻ. Tuyển tập Nguyễn Nhật Ánh Tuyển tập Truyện Ngắn Nguyễn Công Hoan Nam Cao Tuyển Tập Chuyện diễn ra ở quán Đo Đo, quán ăn do tác giả sáng lập để nhớ quê nhà, nơi có chợ Đo Đo – chỗ Quán Gò đi lên ấy. Bởi thế, trong câu truyện tràn ngập những nỗi nhớ, nhớ món ăn, nhớ giọng nói, nhớ thói quen, nhớ kỉ niệm… Dẫu là câu chuyện ngập tràn nỗi nhớ, vẫn nghe trong đó những tiếng cười rất vui. Tuổi thơ không mấy dữ dội của tôi đã được lấp đầy bởi những câu chuyện của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Cảm giác cười thật sảng khoái, đọc xong muốn đọc lại lần nữa thì bạn biết nó hay đến như thế nào. Câu chuyện về cuộc sống của những người con xa xứ qua cách kể của nhà văn thật vui, hài hước nhưng đầy sâu sắc, thấm đẫm tình người. Mời các bạn đón đọc Quán Gò Đi Lên. Đừng quên chia sẻ sách cho bạn bè và đăng ký email nhận sách hay hàng tuần.