Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Động Lực 3.0

Động Lực 3.0

Daniel H.Pink đã trình bày những sự thật gây choáng váng trong cuốn sách mới của mình. Bí quyết để trở nên thành công và được mọi người yêu mến trong thế giới ngày nay là động lực phấn đấu của chúng ta, nhu cầu muốn học hỏi và sáng tạo ra những thứ mới, và nỗ lực chứng tỏ bản thân mình cũng như vì một thế giới tốt đẹp hơn.

Dựa trên những nghiên cứu về động lực thúc đẩy con người được thực hiện trong bốn thập kỷ qua, Pink đã vạch trần những sai lầm giữa lý thuyết so với thực tế – cũng như tác động của chúng tới cuộc sống của chúng ta. Ông đã chứng minh rằng mặc dù đã làm mưa làm gió suốt thế kỷ XX, phương pháp cũ rích Củ cà rốt và cây gậy hoàn toàn là một cung cách sai lầm để thúc đẩy mọi người vượt qua những thử thách trong thời đại ngày nay. Trong “Động lực 3.0”, ông nêu ra 3 yếu tố tạo ra động lực thực sự:

Tự chủ – khao khát được làm chủ cuộc sống của chính mình

Thành thạo – niềm thôi thúc không ngừng hoàn thiện và bổ sung kiến thức về các vấn đề bất kỳ.

Lý tưởng – khao khát được cống hiến không vì bản thân mình

Cùng với 3 yếu tố này, tác giả còn đưa ra những phương pháp tiếp cận mới để thúc đẩy cũng như giới thiệu chúng ta với các nhà khoa học và doanh nhân đang theo đuổi những hoài bão lớn lao.

***

Những trò đánh đố rắc rối của Harry Harlow và Edward Deci

Giữa thế kỷ trước, hai nhà khoa học trẻ đã thực hiện những thí nghiệm lẽ ra đã thay đổi cả thế giới − nhưng điều đó lại không xảy ra.

Harry F. Harlow là một giáo sư chuyên ngành tâm lý học tại Đại học Wisconsin. Vào những năm 1920, ông đã thành lập một trong những phòng thí nghiệm đầu tiên trên thế giới nhằm nghiên cứu hành vi của loài linh trưởng. Một ngày năm 1949, Harlow cùng hai đồng nghiệp đã tập hợp tám con khỉ nâu để phục vụ một thí nghiệm về học tập kéo dài hai tuần. Các nhà nghiên cứu đặt ra một trò chơi cơ học như trong hình dưới đây. Để chơi trò này, người chơi cần phải trải qua ba bước: rút cây đinh dọc ra, tháo móc và nhấc chiếc nắp có bản lề lên. Với tôi và bạn: điều này dễ như ăn kẹo, nhưng với một con khỉ nặng 6 kg ở phòng thí nghiệm: khoai đây.

Các nhà khoa học đặt những món đồ chơi nói trên vào chuồng của lũ khỉ và quan sát xem chúng phản ứng ra sao − và cũng để chuẩn bị cho chúng trước khi tham gia các bài kiểm tra năng lực giải quyết vấn đề vào cuối tuần thứ hai. Song gần như ngay lập tức, một điều lạ lùng đã xảy ra. Dù không hề bị kích động bởi bất cứ yếu tố ngoại cảnh nào cũng như chẳng phải chờ các nhà khoa học thúc bách, lũ khỉ bắt đầu chơi trò chơi với tất cả sự chuyên chú, quyết tâm và biểu hiện gì đó gần như là niềm thích thú. Và chẳng bao lâu sau, chúng đã dần phát hiện ra cách thức vận hành của cỗ máy đơn giản này. Khi Harlow “sát hạch” lũ khỉ đến ngày thứ 13 và 14, các anh em họ nhà linh trưởng đã tỏ ra khá thuần thục. Chúng xử lý trò đánh đố này cực kỳ thường xuyên và nhanh nhẹn: 2/3 trong tổng số lần chúng tìm ra lời giải chỉ sau chưa đầy sáu mươi giây.

Chà, chuyện này quả có hơi kỳ quặc thật. Chưa từng có ai dạy bọn khỉ phải rút đinh, đẩy chốt và mở nắp như thế nào. Chưa từng có ai thưởng cho chúng thức ăn, tình cảm, hay thậm chí chỉ là vài tiếng vỗ tay khích lệ khi chúng thành công. Và thực tế đó trái ngược hoàn toàn với những quan niệm vẫn được chấp nhận rộng rãi về cách thức hành xử của các loài linh trưởng − bao gồm cả nhóm động vật có bộ não lớn hơn, ít lông lá hơn mà chúng ta vẫn gọi là người.

Thời ấy, các nhà khoa học đã biết rằng có hai động lực chính thúc đẩy hành vi. Thứ nhất là động lực sinh học. Con người và các loại động vật khác ăn để khỏa lấp cơn đói, uống để chấm dứt cơn khát và giao cấu để thỏa mãn nhu cầu sinh dục của mình. Song điều đó không xảy ra ở đây. “Việc giải đố không mang lại thức ăn, nước uống, hay lạc thú tính dục”, Harlow nhận xét.

Song động lực còn lại cũng không thể giải thích được hành vi khác thường của lũ khỉ. Nếu như các động lực sinh học có nguồn gốc tự thân thì động lực thứ hai này lại xuất phát từ bên ngoài − những phần thưởng và hình phạt mà môi trường xung quanh mang tới để đổi lại việc hành xử theo những cách nhất định. Điều này hoàn toàn đúng với con người, chúng ta luôn phản ứng vô cùng tinh nhạy trước những yếu tố ngoại cảnh kiểu này. Nếu anh hứa tăng lương, chúng tôi sẽ làm việc chăm chỉ hơn. Nếu anh vẽ ra viễn cảnh được nhận điểm 10 cho bài kiểm tra, chúng tôi sẽ học chăm chỉ hơn. Nếu anh dọa sẽ phạt chúng tôi vì đi muộn hoặc vì điền không đúng mẫu đơn, chúng tôi sẽ đến đúng giờ và đánh dấu không sót một ô nào. Nhưng nó cũng chẳng phải nguyên nhân dẫn tới những hành động của lũ khỉ. Như Harlow đã viết (thiết tưởng bạn còn có thể nghe thấy cả tiếng ông vò đầu bứt tai nữa): “Hành vi thu được từ cuộc điều tra này đã đặt ra những câu hỏi lý thú đối với học thuyết động lực, vì quá trình học tập đã đạt được và sự thực thi đã được duy trì mà không phải viện tới những nhân tố kích thích ngoại cảnh.”

Vậy nó còn có thể là cái gì đây?

Để trả lời câu hỏi này, Harlow đưa ra một giả thuyết mới – yếu tố được gọi là một động lực thứ ba: “Bản thân việc thực thi nhiệm vụ đã cung cấp một phần thưởng tự thân. Lũ khỉ chơi trò chơi chỉ đơn giản là vì chúng cảm thấy vui sướng khi làm việc đó. Chúng thích thế. Niềm vui mà nhiệm vụ này mang lại chính là phần thưởng vậy.”

Nếu quan điểm trên là xác đáng, thì những chuyện xảy ra tiếp theo chỉ khơi sâu thêm những điểm còn gây hoang mang và tranh cãi. Có lẽ động lực mới được khám phá này – Harlow gọi nó là “động cơ nội tại” – thực sự tồn tại. Nếu lũ khỉ được thưởng – bằng nho khô! – khi giải xong trò đố, ắt hẳn chúng sẽ còn làm tốt hơn nữa. Tuy nhiên, khi Harlow thử cách tiếp cận này, lũ khỉ lại mắc lỗi nhiều hơn và giải được trò đố kém thường xuyên hơn. “Sự xuất hiện của thức ăn trong thí nghiệm hiện tại”, Harlow viết, “hóa ra lại làm gián đoạn quá trình thực hiện, một hiện tượng chưa từng được báo cáo trong bất kỳ tài liệu nào.”

Đến đoạn này thì thật sự là kỳ quặc. Điều đó cũng giống như việc ta thả quả cầu thép xuống một mặt phẳng nghiêng để đo vận tốc của nó – chỉ để thấy quả cầu rơi vào khoảng không. Nó cho thấy hiểu biết của chúng ta về những lực hấp dẫn tác động lên hành vi của mình vẫn chưa đầy đủ − rằng những gì mà chúng ta vẫn cho là các quy luật bất biến thực chất còn vô vàn lỗ hổng. Harlow đặc biệt nhấn mạnh “sức mạnh và sự bền bỉ” của động lực đã thúc đẩy lũ khỉ hoàn thành trò chơi. Sau đó ông nhận xét:

“Dường như động lực này… cũng cơ bản và mạnh mẽ như tất cả các động lực [khác]. Hơn nữa, chúng ta có lý do để tin rằng [nó] có thể giúp kích thích hoạt động học tập hiệu quả không kém.”

Tuy nhiên, vào thời điểm đó, hai động lực phổ biến nói trên giữ một vị trí cực kỳ vững chắc trong tư duy khoa học. Vì vậy, Harlow đã chủ động gióng lên hồi chuông nhắc nhở. Ông thúc giục các nhà khoa học “từ bỏ những địa hạt lý thuyết lỗi thời của mình” và tìm kiếm những nguyên nhân chính xác hơn, mới mẻ hơn dẫn đến hành vi của con người. Ông cảnh báo rằng cách biện giải của chúng ta về lý do tại sao chúng ta lại làm những việc mà mình vẫn làm còn chưa hoàn chỉnh. Ông cho rằng để hiểu đúng bản chất con người, chúng ta cần phải tính tới động lực thứ ba này nữa.

Nhưng rồi ông lại mang vứt xó ý tưởng mới này.

Thay vì đấu tranh với cơ sở kiến thức sẵn có và thiết lập một cái nhìn toàn diện hơn về động lực, Harlow lại bỏ mặc vấn đề nghiên cứu còn gây nhiều tranh cãi này, và về sau, ông đã trở nên nổi tiếng với những nghiên cứu về bản chất khoa học của tình cảm yêu mến. Khám phá của ông về động lực thứ ba nói trên thi thoảng lại được nhắc tới trong các tài liệu chuyên ngành tâm lý. Song về cơ bản, nó vẫn đứng ngoài lề cả ngành khoa học hành vi lẫn kho tàng kiến thức của chúng ta về con người. Hai thập kỷ trôi qua, rồi cuối cùng một nhà khoa học khác cũng xuất hiện để tiếp tục lần theo đầu mối mà Harlow đã bỏ lại trên chiếc bàn phòng thí nghiệm Wisconsin ngày nào giữa biết bao nghi hoặc và tò mò.

Mùa hè năm 1969, Edward Deci, sinh viên tốt nghiệp ngành tâm lý học của Đại học Carnegie Mellon, đang tìm kiếm một đề tài cho luận văn của mình. Deci đã nhận được bằng MBA của trường Wharton, và giờ đây, anh lại bị hấp dẫn bởi vấn đề động lực song anh ngờ rằng giới học giả và doanh nhân đã hiểu sai nó. Vậy là, anh “mượn tạm” một trang trong cuốn sổ tay của Harlow và bắt tay vào nghiên cứu đề tài này với sự giúp sức của một trò chơi đánh đố khác.

Deci chọn trò xếp hình Soma, một sản phẩm thời bấy giờ đang rất thịnh của hãng Parker Brothers. Nhờ có YouTube, trò chơi này đã thu hút một lượng người hâm mộ tương đối đông đảo. Như các bạn có thể thấy dưới đây, bộ xếp hình bao gồm bảy mảnh ghép nhựa − sáu mảnh cấu thành từ bốn khối lập phương có kích thước 2 cm, và một mảnh cấu thành từ ba khối lập phương có kích thước 2 cm. Người chơi có thể ghép bảy mảnh theo vài triệu cách khác nhau − để tạo thành từ những hình khối trừu tượng cho đến các vật thể dễ nhận biết.

Nguồn: sachhaymienphi.com

Đọc Sách

Khám Phá Sức Mạnh Bản Thân
Khám Phá Sức Mạnh Bản ThânHÃY SỐNG NHƯ ƯỚC MƠ“Ai cũng có một cuộc sống, nhưng chỉ có một số người mới có một cuộc sống đích thực.”– KHUYẾT DANHSức mạnh bản thân bắt nguồn từ sự tự khẳng định và hiểu mình kết hợp với ý chí và sức mạnh tinh thần. Khi chúng ta có được cái nhìn tích cực về bản thân và biết tự đánh giá những khả năng, điểm mạnh, điểm yếu, điều mình thật sự muốn và điều mình có thể làm được thì đó là lúc chúng ta mới thoát khỏi những khuôn khổ và lối mòn tư duy và bắt đầu khám phá nguồn sức mạnh tiềm ẩn vốn có của chính mình.Ngay từ thiếu thời, chúng ta đã sẵn có một sức mạnh tiềm ẩn lớn lao và không bị giới hạn; nhưng thời gian trôi qua, chúng ta lại lãng quên và những điều khác đã khiến chúng ta không quan tâm đến việc tìm lại vốn quý đã từng hiện hữu đó. Đôi lúc con người không được dạy để hướng đến sự tự lập và phát triển lòng tự trọng, sự sáng tạo, ngay chính những người thầy dạy chúng ta cũng chưa bao giờ được giáo dục cách thức như vậy.Điều đó tạo nên đến khi lớn lên việc tự hạn chế bản thân đã trở thành một bản chất không thể sửa đổi. Như vậy, từ sự hạn chế này lại tiếp tục phát sinh ra những khiếm khuyết khác, từ thế hệ này qua lớp người khác. Một bà mẹ có tuổi thơ bị cấm đoán những xúc cảm riêng thì sẽ cảm thấy bất an khi đứa con mình đang phát triển cảm xúc nội tâm, tính tự lập và dường như muốn thoát ra khỏi sự bảo bọc của mẹ. Một bậc vĩ nhân đã từng nói: “Đừng coi thường cảm xúc của người khác, vì đấy chính là thiên tài của họ đó”. Người mẹ lo sợ không kiểm soát được con mình hoặc nó sẽ không còn yêu thương, gần gũi và nương tựa vào mình nữa. Họ không những không vui khi con mình ngày một trưởng thành hơn mà còn tìm cách ngăn trở khả năng sáng tạo, những tính cách, cảm xúc và tư chất độc lập. Chính điều đó đã kìm hãm sự phát triển tự nhiên sức mạnh bản thân và sự tự tin của những đứa trẻ và biến chúng thành một con người khác với bản chất vốn có của chúng.Khi lớn lên chúng sẽ trở thành những con người khuôn khổ thiếu tự tin, không dám đưa ra ý kiến, khám phá hay quan điểm của riêng mình chỉ vì sợ không giống với những người khác. Kết quả cuối cùng là chúng không thể thoát ra khỏi những định kiến, vỏ bọc để đạt được thành công và mãi chôn chân trong sự tù túng “an toàn”.Cuốn sách nổi tiếng thế giới “Personal Power – Khám phá sức mạnh bản thân” của tác giả Gillian Stokes là một cuốn sách đặc biệt với những trải nghiệm và ý tưởng thực tế đã làm thay đổi cuộc đời của nhiều con người, sẽ khơi dậy những sức mạnh tiềm ẩn trong bạn.Sức mạnh đó sẽ tác động không chỉ đến suy nghĩ, cách nhìn cuộc sống, sự thành công và hạnh phúc của riêng bạn mà còn ảnh hưởng rất nhiều đến những người xung quanh.Hãy phát huy sức mạnh bản thân, hãy dũng cảm sống cuộc đời đích thực của chính mình. Hãy trở thành con người mà bạn luôn từng mong đợi. Hãy vươn đến những khát vọng mà bạn hằng mơ ước. Dù có thể là hơi trễ, nhưng “Thà trễ còn hơn không bao giờ”!Sức mạnh tinh thần sẽ quyết định đích đến của bạn.Chúc các bạn thành công.– FIRST NEWS
Thói Quen Thứ 8 – Từ Hiệu Quả Đến Vĩ Đại
Thói Quen Thứ 8 – Từ Hiệu Quả Đến Vĩ ĐạiThế giới đã biến đổi sâu sắc kể từ khi cuốn 7 Thói quen để Thành đạt (The 7 Habits of Highly Effective People) được xuất bản lần đầu tiên năm 1989. Tuy nhiên, yêu cầu của kỷ nguyên mới, Kỷ Nguyên Lao động Tri thức, đòi hỏi chúng ta phải vượt qua sự Hiệu quả để vươn đến sự Vĩ đại. Đó cũng chính là sự thành công mỹ mãn của tổ chức dựa trên sự đóng góp thỏa đáng của từng cá nhân. Và, Thói quen Thứ 8 đã ra đời…Tìm ra tiếng nói của bản thân và truyền cảm hứng cho người khác để họ tìm ra tiếng nói của họ chính là tư tưởng chủ đạo của Thói quen thứ 8. Nó bao gồm một hệ thống các ý tưởng có sức tác động mạnh mẽ nhằm tạo động lực và gặt hái thành công cho nhân viên, nhà quản lý và tổ chức. Thói quen thứ 8 trang bị cho bạn một nếp nghĩ và các kỹ năng cần thiết để không ngừng khơi dậy những tiềm năng vô tận đang ngủ yên trong đội ngũ nhân viên của bạn. Để làm được điều này, bạn phải biết cách lắng nghe người khác, bạn phải lôi cuốn họ cùng tham gia và không ngừng khẳng định sức mạnh của họ bằng lời nói và hành động của chính mình.Ngày nay, trở thành một tổ chức thành công hay một người thành đạt không còn là một lựa chọn đơn thuần mà là một mục tiêu bắt buộc đối với tất cả mọi người. Nhưng để tồn tại, phát triển, đổi mới, vượt trội và dẫn đầu, chúng ta không thể làm việc một mình. Chúng ta cần sự cộng hưởng và đóng góp của rất nhiều người, chúng ta cần có nếp nghĩ mới, kỹ năng mới, công cụ mới… Nói theo Stephan Covey, chúng ta cần một thói quen mới: Thói quen Thứ 8. Tác giả Stephen Covey chia sẻ sau khi viết cuốn sách mới THE 8th HABIT – Thói quen thứ 8: “Đây không phải là một thói quen bị chúng tôi bỏ quên khi viết cuốn 7 Thói quen. Thói quen Thứ 8 nói về việc nhận biết và khai thác sức mạnh ở khía cạnh thứ ba của 7 Thói quen để đáp ứng đòi hỏi của thời đại lao động tri thức.”Trên hành trình cuộc sống của mỗi người, chúng ta có thể chọn một trong hai con đường: Một con đường dễ dàng nhưng dẫn đến kết cục tầm thường; và một con đường khác gập ghềnh, khúc khuỷu nhưng đưa tới đỉnh vinh quang. Thói quen thứ 8 chỉ lối cho chúng ta cùng đi đến vinh quang qua bí quyết của nó, đó là: Tìm ra “Tiếng Nói” của bản thân và truyền cảm hứng giúp người khác tìm ra “Tiếng Nói” của họ. Đó là tiếng nói của tinh thần nhân văn – chứa đầy niềm tin, trí tuệ và những tiềm năng vô tận để phụng sự cho mục đích cao cả: Vươn đến sự Vĩ đại.Phiên bản Thói Quen Thứ 8 tái bản lần này được đổi khổ lớn, thiết kế mới, giá mới so với phiên bản trước.Nhận xét về cuốn sách:“Tác phẩm của Covey đã tác động đến hàng chục triệu người trên khắp thế giới. Trong quyển sách này, ông đã thực hiện một bước nhảy vĩ đại trong tư duy để giới thiệu với chúng ta những ý tưởng và ứng dụng có ảnh hưởng sâu sắc đến cuộc sống chúng ta. Thói Quen Thứ 8 là một quyển sách tuyệt vời, một thành tựu lớn về tinh thần, và theo tôi, là cuốn sách hay nhất mà Covey đã từng viết.”– WARREN BENNIS, Giáo sư ngành Quản trị học, tác giả quyển Becoming a Leader.“Tôi thường sử dụng 7 Thói Quen làm nguyên tắc soi đường trong hoạt động điều hành doanh nghiệp của mình. Rồi tôi đọc tiếp quyển Thói Quen Thứ 8 và hoàn toàn bị chinh phục, thấy mình được truyền thêm sức mạnh… Một kiệt tác của Stephen Covey! ” – HORST SCHULZE Cựu Chủ tịch kiêm Giám đốc điều hành Chuỗi Khách sạn Ritz-Carlton.“Stephen Covey từ lâu đã là một người dẫn dắt vững vàng cho những ai muốn hoàn thiện bản thân. Thói Quen Thứ 8: Từ Hiệu quả đến Vĩ đại hướng dẫn chúng ta cách vươn đến đỉnh cao của thành công và sự hoàn thiện.”– STEVE FORBES, Chủ tịch, CEO, Tổng biên tập Tạp chí Forbes.
Việc Hôm Nay Chớ Để Ngày Mai
Việc Hôm Nay Chớ Để Ngày MaiTại sao có người luôn đứng đầu danh sách hoàn thành xuất sắc công việc?Họ giải quyết xong xuôi hàng đống giấy tờ, hoàn thành đúng thời hạn các dự án được giao, đến đúng hẹn các buổi gặp mặt, thậm chí chu toàn cả công việc nhà… và lúc nào tinh thần cũng rất thoải mái…Là do họ chăm chỉ? Thực ra chăm chỉ chiếm một phần nhỏ. Tất nhiên, chăm chỉ là một yếu tố cần, và chúng ta đều biết rằng có rất nhiều người gây dựng thành công và hạnh phúc bằng những cách thức thiết lập và điều hành cuộc sống của mình thật hiệu quả.Trong cuốn sách này, tác giả nổi tiếng Richard Templar đưa ra những quy tắc thực tiễn và dễ áp dụng, lồng ghép với các tình huống cụ thể cả trong công việc lẫn đời sống cá nhân. Đọc cuốn sách, bạn sẽ biết cách hoàn thành hết được những công việc của mình mà không tốn nhiều công sức.“Trong cuộc sống có những người làm việc toàn thời gian trong khi vẫn chăm sóc tốt gia đình, bố mẹ, làm từ thiện và giữ nhà cửa tươm tất. Một số người thậm chí có vẻ như không mất quá nhiều công sức. Mọi việc thật dễ dàng và trôi chảy.Những người này nắm được bí quyết mà chúng ta không biết. Họ biết phương pháp giải quyết một khối lượng lớn công việc mà không sợ hãi, cách duy trì sự phấn chấn trong khi làm việc cũng như làm sao thức dậy vào buổi sáng hôm sau và tiếp tục làm mà không cảm thấy căng thẳng, chán nản hay đau khổ. Và tôi nhận ra rằng đó là do họ có rất nhiều chiến lược và thực sự không phải quá vất vả. Điều này nghe có vẻ thật đơn giản, phải không nào?” – Trích “Việc hôm nay cứ để ngày mai.”Những ý tưởng súc tích và độc lập này cũng sẽ giúp bạn đọc và hiểu cuốn sách mà không cần phải nỗ lực hết sức!Chúng tôi chân thành giới thiệu cuốn sách đến độc giả!TÁC GIẢ :Richard Templar là bút danh của tác giả người Anh, nổi tiếng trên toàn thế giới với bộ sách Quy tắc (The Rules). Ông là người quan sát rất sắc sảo hành vi con người và nhận ra sự khác biệt giữa những người dễ dàng đạt được thành công với những người chật vật đi đến mục đích. Hơn một triệu người trên khắp thế giới đã tìm được nhiều bài học hữu ích từ các cuốn sách của ông.
Sẵn Sàng Cho Mọi Việc
Sẵn Sàng Cho Mọi ViệcBạn không cần làm việc chăm chỉ hơn. Thậm chí bạn có thể không cần thực hiện đúng theo trình tự từng bước như hướng dẫn trong cuốn bestseller Hoàn thành mọi việc: Không hề khó của tôi. Tuy nhiên, bất kỳ lúc nào, bạn cũng phải:– Kiểm soát tốt hơn phần công việc chưa hoàn thiện, sáng tạo và có khả năng bao quát tốt hơn– Tập trung vào điều mà bạn quan tâm– Sáng tạo cấu trúc mới cho công việc linh hoạt và thoải mái hơn– Hoặc đơn giản là chuẩn bị để tiến lên những bước tiếp theoNếu bạn là người thiết tha mong muốn tạo dựng một cuộc sống tốt đẹp hơn, một công việc hấp dẫn hơn thì cuốn sách này chắc chắn dành riêng cho bạn.