Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Con Quái Vật Sau Những Nụ Hoa - Jason Dark

Jason Dark khởi đầu sự nghiệp viết văn của mình vào năm 1966 với một tiểu thuyết giả tưởng. Sau đó, ông tiếp tục viết một vài tiểu thuyết hình sự và Western, cho tới khi sáng tác ra nhân vật John Singlair, một chàng thám tử tại London, nhân viên của Scotland Yard. Đối tượng theo dõi, diệt trừ của John không phải là những tội phạm bình thường. Cùng các bạn bè, cây thánh giá thần và khẩu Beretta bắn đạn bạc, John Singlair là một chuyên gia đuổi ma diệt quỷ. Thành công của những chuyến phiêu lưu mà John thực hiện đã đẩy sáng kiến thành một loạt truyện với số lượng độc giả không ngừng tăng.  Jason Dark sử dụng tất cả mọi “ngóc ngách” của thế giới bí hiểm, từ những huyền thoại cổ đại bao trùm châu lục như quỷ Medusa, ma cà rồng, cương thi... những câu chuyện của đạo Thiên Chúa, đạo Phật, đạo Hồi, các nhóm đạo Á, Mỹ, Âu, những truyền thuyết của từng địa phương cụ thể, trộn lẫn với những lý thuyết khoa học viễn tưởng hết sức hiện đại như trường thời gian, các trường vật chất, dòng điện sinh học cực mạnh... Chất huyền thoại được tác giả dùng để “xử lý” những vấn đề thời sự nóng bỏng theo một nhân sinh quan dương bản: bảo vệ môi trường, giữ gìn nền tảng gia đình, giữ gìn lòng tin vào cái thiện...  Trong mỗi một tiểu thuyết, tác giả cho người anh hùng của mình ra trận tại một địạ điểm cụ thể tại các nước châu Âu và kể cả các địa điểm tại châu Phi, châu Mỹ. Những yếu tố đặc thù trong những huyền thoại của địa phương được sử dụng làm nền tảng cho một cuộc đụng đầu quyết liệt giữa cái tốt và cái xấu. Mạch chuyện nhanh gọn là sức thu hút chính. Những nét miêu tả tuy thoáng qua song sắc sảo về phong cảnh, tập tục của địa phương cũng tạo nên một khía cạnh hấp dẫn khác. Một điểm cần nhấn mạnh trong loạt truyện John Singlair là giới hạn tuân thủ Luật Bảo vệ Thanh Thiếu niên của nước Đức được tác giả Jason Dark luôn luôn giữ vững: rất hấp dẫn, song không quá đẫm máu, không quá căng thẳng, không quá nhiều xác chết. Cái tốt, cái dương bản luôn vượt lên, luôn chiến thắng bản thân mình, đạt tới những đỉnh cao mới. *** Một số tác phẩm đã được dịch ra tiếng Việt do NXB Thanh Niên phát hành trong Tủ sách Lâu đài xanh hầu hết nằm trong series Geisterjäger John Sinclair hơn 300 cuốn lận: - Hòn đảo bí hiểm (Geisterjäger John Sinclair #002 - Die Totenkopf-Insel) - Bàn tay gã đao phủ (Geisterjäger John Sinclair #248 - Gatanos Galgenhand) - Điệu nhảy thầy tu (Geisterjäger John Sinclair #270 - Geistertanz der Teufelsmönche) - Câu đố bí hiểm (Geisterjäger John Sinclair #640 - Das Blut-Rätsel) - Nhóm đạo Wyang (Geisterjäger John Sinclair #688: Der Kult) - Điệu Tango bí hiểm (Geisterjäger John Sinclair #718: Tango Fatal) - Con quái vật sau những nụ hoa (Geisterjäger John Sinclair #731 - Die Blüten-Bestie) - Lưỡi dao bị nguyền rủa (Geisterjäger John Sinclair #740: Todesgruß der Templer) - Bi kịch người sói (Geisterjäger John Sinclair #759 - Werwolf-Wahnsinn) - Thiên tài bí hiểm (Geisterjäger John Sinclair #791 - Diondra, einfach mörderisch) - Bức tường đá kinh hoàng (Geisterjäger John Sinclair #865 - Auf ewig verflucht) - Con quỷ đất (Geisterjäger John Sinclair #879 - Das Erdmonster) - Con gái quỷ Medusa (Geisterjäger John Sinclair #1778 - Das Wappen der Medusa) - Lạc vào cõi ma - Đội quân ánh sáng - Dàn máy tính quỷ ám Các bản dịch tiếng Việt thường ghi nhầm tên tác giả là Jarson Dark. *** Tiến sĩ Fairmont, tiến sĩ Fairmont! Cô ấy tỉnh lại rồi! Làm ơn đến cho, làm ơn đến ngay cho! - Cô y tá vừa la hét vừa nhảy bổ vào phòng. - Ai tỉnh dậy? - Dorothy Mainland, thưa bác sĩ. Lúc bấy giờ, cái đầu đang cúi xuống đống giấy tờ của vị bác sĩ mới ngẩng phắt dậy. Ông gạt cô y tá sang một bên rồi nhanh bước sang phòng bệnh. Dorothy Mainland đang ngồi trên giường. Hoàn toàn tỉnh táo! Cô đã nằm yên suốt hai mươi hai năm trời, vị bác sĩ thầm rên... Mười phút sau đó là mười phút hoảng hốt, hấp tấp. Tiến sĩ Fairmont, bác sĩ trưởng và đồng thời là chủ nhiệm khoa, ra lệnh cấm tất cả những người có mặt không được lộ bất kỳ một lời nào ra ngoài. Sự kiện y học kỳ lạ này phải được giữ kín trong những bức tường bệnh viện. Không được cung cấp bất cứ tin tức nào ra ngoài, không được lộ với cánh báo chí dù chỉ một lời. Đám phóng viên nhất định sẽ coi vụ Dorothy Mainland thức dậy là một quả bom giật gân giúp họ kiếm cả núi tiền. Ngày trước, đám báo lá cải cũng đã viết không ít về vụ việc này. Cuối cùng, hai bác sĩ và ba y tá đứng lại quanh giường Dorothy. Mặc dù toàn người trong ngành, nhưng gương mặt của họ cũng chỉ thể hiện duy nhất một sự ngạc nhiên đến hoang mang. Họ nhìn qua chiếc giường, nhìn về phía cửa sổ, nhìn qua làn kính cửa sổ ra một trời khoảng trời mùa đông nhợt nhạt, đang hắt xuống nền phòng một dải sáng nhờ nhờ. Dorothy Mainland ngồi trên giường. Cứng nhắc, nhìn xung quanh hơi có vẻ ngạc nhiên. Làn da nhợt nhạt, đôi môi mỉm cười nhẹ nhẹ. Cô ta vẫn chưa nói lời nào. Cả bây giờ cô ta cũng im lặng, chỉ có ánh nhìn từ đôi mắt màu xanh là từ từ bao quát khung cảnh xung quanh. Chính cô ta đã tự tay dứt cơ thể mình ra khỏi những dây dẫn, những bộ máy y học đã mang lại cho cô ta sự sống trong suốt hai thập kỷ qua. Không một ai trong số những người có mặt dám nghĩ đến chuyện ép cô gắn những chiếc máy trở lại. Chậm rãi, thật chậm rãi, bàn tay trái của cô gái vuốt lên mái tóc. Tóc của cô có màu vàng nhạt và phủ xuống im lìm như một lớp vải mỏng trên đầu. Suốt hai mươi năm qua, mái tóc của Dorothy đã được các y tá đều đặn cắt ngắn, nhưng thiếu bàn tay chăm sóc của một chuyên gia làm đầu. Đuôi tóc Dorothy vì vậy không đều, nhiều chỗ trông lởm chởm. Bàn tay từ trên trán vuốt xuống, rồi vuốt dọc hại con mắt, như thể cô ta đang muốn vén một tấm màn vô hình trước mặt sang bên. Cuối cùng, bàn tay dừng lại trên bức chăn phủ giường. Mười con mắt đổ dồn lại. Khuôn mặt của các bác sĩ và y tá vẫn còn nhợt nhạt. Không một ai hiểu nổi sự tỉnh dậy đột ngột này. Dorothy Mainland đã bất tỉnh, mê man suốt hai mươi hai năm trời, để rồi hôm nay cô ta ngồi đây như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra. Yếu tố khiến họ ngạc nhiên hơn cả là người phụ nữ này không hề già đi trong suốt khoảng thời gian đó. Tuổi của Dorothy bây giờ là trên bốn mươi, nhưng gương mặt cô vẫn là gương mặt của cô gái hai mươi hai tuổi. Một hiện tượng huyền bí, một câu hỏi chưa có câu trả lời y học. Cho tới giờ, vẫn chưa ai nói lời nào. Người ta dành cho Dorothy Mainland lên tiếng. Đôi làn môi cô thật mỏng, hầu như chìm vào da mặt. Dorothy mở miệng, lên tiếng. Với giọng nói vô cảm, cô ngỏ ý: - Tôi khát... Không một ai chuyển động. Ai cũng gắng sức lắng tai nghe những âm thanh đó. - Tôi khát. - Dorothy nhắc lại và đập nhẹ bàn tay xuống mặt chăn. Tiến sĩ Fairmont phản ứng. - Hãy lấy ngay cho bệnh nhân một cốc nước, Kathy. - Kathy là cô y tá đã gọi ông lại đây. - Thưa vâng, bác sĩ. Lập tức, Kathy biến ra phía sau tấm bình phong. Rồi tiếng nước chảy vang lên, làm át đi tiếng thở của những người có mặt. Dorothy Mainland hít thật sâu nhiều lần, cứ như thể cô phải thở bù. - Tôi không hiểu nổi! - Một bác sĩ trẻ mới đến khoa được một năm bật kêu lên - Tôi không hiểu nổi! Đầu óc tôi không thể nào chấp nhận! Tiến sĩ Fairmont nhún vai. Ông cũng đâu có khác gì anh bạn trẻ. Ông cũng không tìm được lời giải thích. Việc này cần phải được trao đổi với giám đốc bệnh viện. Kathy quay trở lại. Đó là một cô y tá da màu. Làn da của cô nâu sẫm. Cô phục vụ ở khoa này đã trên mười năm nay. Khó có gì có thể khiến người đàn bà dày dặn kinh nghiệm này hoảng sợ. Vậy mà bây giờ cái cốc đang run rẩy trong hai bàn tay cô, khi Kathy ngập ngừng tiến từng bước chân vụng về lại gần giường và đưa cốc về phía Dorothy. Dorothy chìa tay về phía Kathy. - Cám ơn! - Cô ta nói, rồi cầm lấy cốc. Không một ai phải giúp cô. Với một cử động tự tin và chính xác, cô gái đưa chiếc cốc lên miệng và uống một ngụm nhỏ. Vừa uống, mắt cô vừa nhìn ngước qua miệng cốc. Rồi cô ta uống ngụm thứ hai, cốc cạn. Y tá Kathy đón lấy cốc từ tay cô ta. - Nước ngon lắm! - Dorothy mỉm cười. Tiến sĩ Fairmont gật đầu. - Thế thì rất hay, cô thấy ngon là rất hay, Dorothy. Vẫn còn loay hoay tìm cách xử lý sự kiện giật gân này, ông hỏi tiếp: - Cô có đói không, Dorothy? Cô gái cười. Mắt sáng lên. - Có, thưa bác sĩ, tôi thấy đói. - Tốt, tốt lắm. - Tiến sĩ Fairmont ngạc nhiên - Thế thì... hừm... cô muốn ăn gì nào? Dorothy cân nhắc. Cô ta đưa lưỡi liêm bờ môi như một con mèo sau khi ăn. - Thế thì, - Cô ta nói sau một hồi suy nghĩ - tôi muốn ăn cá và chip tôm. Ngày trước tôi rất thích món này. ... Mời các bạn đón đọc Con Quái Vật Sau Những Nụ Hoa của tác giả Jason Dark.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Người Chơi Hung Mãnh
Tác giả: Hắc Đăng Hạ Hỏa Truyện do team Thánh Thiên Tiên Vực phụ trách. Một siêu phẩm đang xâm chiếm mọi bảng xếp hạng của Qidian. #đấutrí #logic #trinhthám #kinhdị #khủngbốsốnglại #cổchânnhân #SIÊUPHẨM #hắcámvăn #nãosiêutokhổnglồ #VõngDu #VôHạnLưu — Đây là một chiều không gian siêu việt. Đây là nơi Chư Thiên Vạn Giới điên cuồng cạnh tranh. Sử thi, thần thoại ầm ầm sống dậy. Dị giới, ảo tưởng ly kỳ quanh co. Người Chơi Hung Mãnh! — Người Chơi Hung Mãnh thuộc thể loại hắc ám văn, võng du, kinh dị và trinh thám. Tác giả viết cực kì chắc tay, não siêu to khổng lồ, logic chặt chẽ, mưu trong mưu, kế trong kế, bố cục to lớn, thiết lập chu đáo, rất khó để đoán được những diễn biến tiếp theo. Những cảnh chiến đấu cực kì hoành tráng, khiến người đọc nghẹt thở vì độ hồi hộp cùng kịch tích. Nhân vật chính có IQ siêu cao, trước khi làm việc luôn tính trước tất cả, phân tích vấn đề từ nhiều khía cạnh. Lạnh lùng sát phạt, là một phản anh hùng hệ thiên tài đầu óc chính hiệu. Có thể nói Người Chơi Hung Mãnh là bộ truyện sánh ngang với những tượng đài trong thể loại kinh dị và hắc ám văn như Khủng Bố Sống Lại và Cổ Chân Nhân. Hãy đồng hành cùng nhân vật chính Lý Ngang trong những cuộc đấu trí nghẹt thở nhé!   Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)! Người đăng: hatran302
Quái Nhân Trộm Mộ (Người Tìm Xác)
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Quái Nhân Trộm Mộ (Người Tìm Xác) của tác giả Lạc Lâm Lang. Bộ truyện Người Tìm Xác là một siêu phẩm dành cho những tín đồ yêu thích truyện linh dị trinh thám không nên bỏ qua. Ngay khi vừa ra mắt, “Người tìm xác” đã xây dựng được một tệp fan của riêng mình trên các nền tảng MXH cùng với sự ủng hộ đông đảo độc giả, vậy bộ tiểu thuyết này có điều gì đặc biệt khiến “Người tìm xác” lại có sức hút lớn đến như vậy? Cùng tìm hiểu ngay sau đây.   Trương Tiến Bảo là một người bình thường cho đến khi khả năng kỳ lạ của anh bộc phát, khả năng kỳ lạ đấy là “Tìm xác”, khi ở gần xác chết, cơ thể anh ta sẽ có phản ứng mạnh như là đau đầu, choáng váng, đặc biệt là cảm nhận được ký ức của xác chết đó. Nhờ khả năng này mà anh tự mở ra cho mình cơ hội làm việc, tuy ban đầu có khó khăn vì chưa có ai tin mình, đến khi gặp được chú Lê - Người có tiếng trong vấn đề phong thủy. Biết được Trương Tiến Bảo có tố chất cộng với sự kì lạ của khả năng, nên Chú Lê đã đề nghị cho Tiến Bảo trở thành học trò của mình để truyền dạy nhưng cậu từ chối, chỉ đi theo chú Lê để phụ giúp công việc và kiếm tiền qua ngày. Từ đây những vụ án kinh hoàng cũng dần mở ra… *** #REVIEW: NGƯỜI TÌM XÁC  Tác giả: Lạc Lâm Lang Thể loại: Hiện đại, trinh thám, kinh dị, huyền nghi Tình trạng: Đang ra trên waka đến tập 20 Độ dài: > 1200 chương Review bởi: Thuy Hien Tran  ----- Đã có ai nghĩ đến linh hồn cũng có trọng lượng không? Năm 1907, một nhà khoa học phương Tây từng làm một thí nghiệm. Qua thí nghiệm đó, ông phát hiện trọng lượng của con người sau khi chết sẽ nhẹ đi 21 gram, đây chính là cái được gọi là "trọng lượng của linh hồn". Vậy trọng lượng của linh hồn có vai trò gì? Dựa vào thuyết này Lạc Lâm Lang đã sáng tạo ra một cách hiểu mới về thế giới bên kia, về linh hồn của người đã khuất:  Nhưng chú họ là thầy pháp đã từng nói với tôi rằng, sau khi chết, hồn phách sẽ rời khỏi thân thể, mà phần hồn phách này chỉ nặng có 4 chỉ. Theo quy đổi thông thường thì 1 chỉ tương đương với 5 gram. Vậy vấn đề chính là: Vì sao "trọng lượng linh hồn" của phương Đông lại kém phương Tây 1 gram? Phải mất nhiều năm sau tôi mới hiểu được lý do… Thực ra, 1 gram trọng lượng kia sẽ bám vào người hoặc vật mà hồn phách ấy quan tâm nhất khi còn sống. Và 1 gram tàn hồn này là nơi lưu trữ những ký ức quan trọng nhất của người đó, ví dụ như khoảnh khắc trước khi chết! Đây cũng chính là lý do giải thích cho việc vì sao có rất nhiều quỷ hồn lang thang nơi dương thế đã nhiều năm, nhưng vẫn không biết mình đã chết như thế nào. Thậm chí, còn quên đi người mình yêu và hận nhất khi còn sống… Nhân vật chính là Trương Tiến Bảo - người được định sẵn có số mệnh cô độc, ngày sau kiếm ăn nhờ người chết. Quả vậy, ngay từ năm lớp 10, Trương Tiến Bảo đột ngột phát hiện ra khả năng dị thường của mình. Cậu có thể cảm nhận được tàn hồn của người chết thông qua vật trung gian, hoặc chính tại nơi có xác của người chết. Cậu cảm nhận được ký ức khắc sâu khi còn sống của họ, những gì họ nhìn thấy trước khi chết. Một cậu bé học cấp 3 khi biết khả năng đặc biệt này của mình có hoảng sợ không? Bạn bè có xa lánh không? Câu trả lời là có, nhưng duyên trời run rủi cậu đã gặp được người chú của mình. Qua một lần tình cờ tìm được xác của người phụ nữ xấu số trong thôn, cuối cùng cậu đã hiểu được sứ mạng của mình. Cậu muốn đem khả năng của mình giúp đỡ cho mọi người. Đây cũng là 1 “nghề” chân chính đó chứ. Sau khi trưởng thành cơ may run rủi cậu đã gặp được chú Lê – Lê đại sư, Lê bán tiên, người có tiếng trong nghề thầy pháp, họ hợp tác với nhau, cùng nhau “kiếm tiền”. Xuyên suốt bộ truyện là hành trình đi tìm xác của Trương Tiến Bảo với các khổ chủ khác nhau. Khi thì tìm xác đôi tình nhân xấu số, nghĩ quẩn mà cùng nhau tự tử trong hồ thủy điện, khi thì tìm xác ông chồng quá cố của bà tỷ phú lòng dạ thâm độc, khi lại tìm xác đứa con mất tích trong 1 lần leo núi của đôi vợ chồng trung niên,… Có khi lại phải làm “công đức” cho chính phủ, cho các vị quan chức, tất nhiên là làm ngầm thôi, nào có vị quan nào công khai tin vào linh hồn, pháp sư này nọ chứ, vu cho mê tín là mất chức như chơi :)). Có những vụ là trọng án, nhưng có những vụ lại là yêu ma quấy phá, có khi ranh giới giữa sự sống và cái chết chỉ cách nhau 1 đường. Tất cả đều cuốn trong lời kể ở ngôi thứ 1 của Trương Tiến Bảo. Bạn biết đấy, tháng 7 này mà đọc thể loại truyện này thì tuyệt cú. Tin tôi đi bạn sẽ rùng mình trong đêm vì những chi tiết ám ảnh, nhưng yên tâm không đến nỗi sợ không dám ra khỏi giường. Ngoài những chi tiết kinh dị ra, truyện còn rất nhiều những tình tiết cảm động, ví dụ như: tình anh em, tình thương của cha mẹ Trương Tiến Bảo dành cho cậu (kể ra ở đây mất hay, mọi người tự khám phá ha), tình cảm giữa người với người,… Về tuyến nhân vật phụ: Thầy Lê – Lê đại sư ở đây hiện lên là người tinh quái, khá là tham tiền, nhưng cũng rất trọng nghĩa khí, đương nhiên không coi tiền là tất cả. Chú Lê rất biết cách nhìn người lấy tiền. Ví như người giàu có thì phải chặt đẹp, cái nghề này ấy mà, nhờ đến thầy là thù lao không rẻ đâu. Nhưng nếu gặp người nghèo, chú Lê sẽ chỉ lấy một ít tượng trưng, vì nếu không lấy tiền chủ nhà sẽ mất phúc. Mà thỉnh thoảng chú Lê sẽ giúp mấy người nghèo để tích chút âm đức cho bản thân. Đinh Nhất, học trò của chú Lê, chú Lê nhặt được và nhận về, tuy không học được cái nghề đuổi tà bắt ma của chú Lê, nhưng rất giỏi võ, là vệ sĩ của chú Lê và Trương Tiến Bảo. Đinh Nhất có cái mũi cực thính, Trương Tiến Bảo mà gặp gỡ con hồ ly đực – hồ ly tinh – Đinh Nhất ngửi thấy ngay, hôi rình thế kia mà. Thân thế của Đinh Nhất còn chưa được tiết lộ, nhưng hứa hẹn rất hấp dẫn. Không biết truyện có thuộc thể loại đam mỹ hay không, nhưng mà hint đam thì tung tóe, cài cắm trong các vụ án, các tình tiết. Về phần Đinh Nhất và Trương Tiến Bảo có hint gì không thì hiện tại đến tập 20 trên waka 2 người rất nghiêm túc, coi nhau như anh em bạn bè. Có điều khả năng có hint là rất cao. Về bản dịch trên waka khá ổn, mượt mà, nhược điểm là mất phí để đọc :)). Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ! *** Tóm tắt Người Tìm Xác là một cuốn tiểu thuyết trinh thám, kinh dị của tác giả Lạc Lâm Lang. Câu chuyện xoay quanh Trương Tiến Bảo, một chàng trai trẻ có khả năng đặc biệt là nhìn thấy ký ức của người chết thông qua tàn hồn của họ. Nhờ khả năng này, Trương Tiến Bảo đã giúp cảnh sát phá nhiều vụ án ly kỳ. Review Người Tìm Xác là một cuốn tiểu thuyết khá hấp dẫn với cốt truyện lôi cuốn, tình tiết bất ngờ và nhân vật được xây dựng thú vị. Tác giả đã thành công trong việc tạo ra một thế giới ma quái đầy bí ẩn và rùng rợn, nơi những hiện tượng siêu nhiên được giải thích một cách hợp lý. Nhân vật Trương Tiến Bảo là một nhân vật chính rất đáng yêu và đáng mến. Anh chàng này tuy có năng lực đặc biệt nhưng lại rất nhút nhát, sợ chết nhưng lại rất có lòng trắc ẩn. Trương Tiến Bảo cũng rất thông minh và nhanh trí, giúp anh vượt qua được nhiều thử thách khó khăn. Ngoài cốt truyện và nhân vật, Người Tìm Xác còn gây ấn tượng với lối viết hài hước và dí dỏm của tác giả. Những câu chuyện ma quái được kể lại một cách rất đáng yêu và thú vị, khiến người đọc không thể nhịn cười. Đánh giá chung Người Tìm Xác là một cuốn tiểu thuyết trinh thám, kinh dị rất đáng đọc. Cuốn sách sẽ mang đến cho bạn những giây phút giải trí thú vị và những trải nghiệm mới mẻ trong thế giới ma quái. Một số điểm cộng của cuốn sách: Cốt truyện lôi cuốn, tình tiết bất ngờ Thế giới ma quái được xây dựng chi tiết và hợp lý Nhân vật chính đáng yêu và đáng mến Lối viết hài hước và dí dỏm Một số điểm trừ của cuốn sách: Một số tình tiết chưa được giải thích rõ ràng Kết luận Người Tìm Xác là một cuốn tiểu thuyết đáng đọc cho những ai yêu thích thể loại trinh thám, kinh dị. Cuốn sách sẽ mang đến cho bạn những giây phút giải trí thú vị và những trải nghiệm mới mẻ trong thế giới ma quái. Một số nhận xét của người đọc về cuốn sách: "Cuốn sách rất hay, lôi cuốn và hấp dẫn. Mình rất thích nhân vật Trương Tiến Bảo, một chàng trai trẻ có khả năng đặc biệt nhưng lại rất nhút nhát, sợ chết nhưng lại rất có lòng trắc ẩn. Cuốn sách đã mang đến cho mình những giây phút giải trí thú vị." "Cuốn sách rất đáng đọc cho những ai yêu thích thể loại trinh thám, kinh dị. Cuốn sách có cốt truyện lôi cuốn, tình tiết bất ngờ và nhân vật được xây dựng thú vị." "Mình rất thích lối viết hài hước và dí dỏm của tác giả. Những câu chuyện ma quái được kể lại một cách rất đáng yêu và thú vị." Kết luận Nhìn chung, Người Tìm Xác là một cuốn tiểu thuyết rất đáng đọc cho những ai yêu thích thể loại trinh thám, kinh dị. Cuốn sách có cốt truyện lôi cuốn, tình tiết bất ngờ và nhân vật được xây dựng thú vị. Mời các bạn mượn đọc sách Quái Nhân Trộm Mộ (Người Tìm Xác) của tác giả Lạc Lâm Lang.
Viên Lão Quái Kỳ Án
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Viên Lão Quái Kỳ Án của tác giả Lạc Lâm Lang.   Cậu thám tử trẻ Viên Mục Dã từ nhỏ đã có thể nhìn thấy những thứ tà ma lệ quỷ mà mọi người hay nói tới, nên bị người thân cùng bạn bè coi là kẻ xui xẻo, cũng vì vậy mà cậu cảm thấy rất khổ sở. Năm Viên Mục Dã học lớp 11, trong một lần hoạt động ngoại khóa, cậu quen biết một vị giáo sư khoa thần kinh rất nổi tiếng trong và ngoài nước, bác sĩ Lâm Sâm. Thông qua thí nghiệm, vị bác sĩ này đã chứng minh sóng điện não của Viên Mục Dã khác với người bình thường, não bộ của cậu sinh ra một loại từ trường tư duy đặc biệt, nên cậu có thể đọc được những thông tin từ trường do "người chết" để lại, Viên Mục Dã vốn tưởng rằng mình có thể thay đổi vận mệnh, nhưng lại bởi vì nhiều nguyên nhân mà phải quay trở về cuộc sống như trước kia. Sau khi tham gia công tác, vì có năng lực đặc biệt nên cậu nhiều lần phá được kỳ án… Nhưng vì một lần sai lầm dẫn đến nhân chứng bị chết ngoài ý muốn, cậu bị buộc phải từ chức. Sau đó, Lâm Miểu - con trai của bác sĩ Lâm Sâm đã mất - tìm đến cậu, hy vọng cậu có thể gia nhập "đơn vị nghiên cứu khoa học" mà anh ta vừa mới thành lập, để Viên Mục Dã có thể sử dụng tài năng của mình. Một nhóm người trẻ tuổi sở hữu năng lực đặc biệt ẩn náu trong một một tòa nhà cũ kỹ được xây dựng từ những năm ba mươi, bọn họ cùng nhau phá giải từng vụ án ly kỳ, tìm ra những sự thật phía sau khiến người ta phải thổn thức… Viên Mục Dã đã cùng những người bạn đồng nghiệp của mình cùng nhau phá tan sương mù để nhìn thấy sự thật. Sau "Người tìm xác", mời các bạn đón đọc tác phẩm mới nhất của tác giả Lạc Lâm Lang: Viên lão quái kỳ án - Thú Lạ Team dịch. *** Tóm tắt Viên Lão Quái Kỳ Án là một cuốn tiểu thuyết trinh thám, kinh dị của tác giả Lạc Lâm Lang. Câu chuyện xoay quanh Viên Mục Dã, một chàng trai trẻ có khả năng đặc biệt là nhìn thấy từ trường tư duy của người chết. Nhờ khả năng này, Viên Mục Dã đã giúp cảnh sát phá nhiều vụ án ly kỳ. Review Viên Lão Quái Kỳ Án là một cuốn tiểu thuyết khá hấp dẫn với cốt truyện lôi cuốn, tình tiết bất ngờ và nhân vật được xây dựng thú vị. Tác giả đã thành công trong việc tạo ra một thế giới ma quái đầy bí ẩn và rùng rợn, nơi những hiện tượng siêu nhiên được giải thích một cách hợp lý. Nhân vật Viên Mục Dã là một nhân vật chính rất đáng yêu và đáng mến. Anh chàng này tuy có năng lực đặc biệt nhưng lại rất bình tĩnh và điềm đạm. Viên Mục Dã cũng rất thông minh và nhanh trí, giúp anh vượt qua được nhiều thử thách khó khăn. Ngoài cốt truyện và nhân vật, Viên Lão Quái Kỳ Án còn gây ấn tượng với lối viết hài hước và dí dỏm của tác giả. Những câu chuyện ma quái được kể lại một cách rất đáng yêu và thú vị, khiến người đọc không thể nhịn cười. Đánh giá chung Viên Lão Quái Kỳ Án là một cuốn tiểu thuyết trinh thám, kinh dị rất đáng đọc. Cuốn sách sẽ mang đến cho bạn những giây phút giải trí thú vị và những trải nghiệm mới mẻ trong thế giới ma quái. Một số điểm cộng của cuốn sách: Cốt truyện lôi cuốn, tình tiết bất ngờ Thế giới ma quái được xây dựng chi tiết và hợp lý Nhân vật chính đáng yêu và đáng mến Lối viết hài hước và dí dỏm Một số điểm trừ của cuốn sách: Một số tình tiết chưa được giải thích rõ ràng Kết luận Viên Lão Quái Kỳ Án là một cuốn tiểu thuyết đáng đọc cho những ai yêu thích thể loại trinh thám, kinh dị. Cuốn sách sẽ mang đến cho bạn những giây phút giải trí thú vị và những trải nghiệm mới mẻ trong thế giới ma quái. Mời các bạn mượn đọc sách Viên Lão Quái Kỳ Án của tác giả Lạc Lâm Lang. Dưới đây là một số nhận xét của người đọc về cuốn sách: "Cuốn sách rất hay, lôi cuốn và hấp dẫn. Mình rất thích nhân vật Viên Mục Dã, một chàng trai trẻ có khả năng đặc biệt nhưng lại rất bình tĩnh và điềm đạm. Cuốn sách đã mang đến cho mình những giây phút giải trí thú vị." "Cuốn sách rất đáng đọc cho những ai yêu thích thể loại trinh thám, kinh dị. Cuốn sách có cốt truyện lôi cuốn, tình tiết bất ngờ và nhân vật được xây dựng thú vị." "Mình rất thích lối viết hài hước và dí dỏm của tác giả. Những câu chuyện ma quái được kể lại một cách rất đáng yêu và thú vị." Hy vọng những thông tin trên sẽ giúp bạn có thêm thông tin về cuốn sách Viên Lão Quái Kỳ Án của tác giả Lạc Lâm Lang. Mời các bạn mượn đọc sách Viên Lão Quái Kỳ Án của tác giả Lạc Lâm Lang.
Kết Hôn Âm Dương
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Kết Hôn Âm Dương của tác giả 0 Giờ Sáng. Kết Hôn Âm Dương được tác giả 0 Giờ Sáng thể hiện với nội dung cốt truyện mới lạ, lời văn ma mị nhưng vẫn có sự mềm mại. Đặc biệt bộ truyện dưới sự truyền tải khéo léo của tác giả về một hủ tục ghê rợn của người Trung Quốc, chính những điều này đã làm nên thành công của bộ truyện.   Review truyện Kết hôn âm dương của 0 giờ sáng: Đánh giá Nội dung: Kết hôn âm dương xoay quanh câu chuyện cuộc đời của cô gái tên là La Hi - có học thức và một cuộc sống yên bình rạng rỡ. Cô quen với Từ Dương, ngày tết cùng anh về quê anh chơi cũng là ra mắt gia đình bạn trai. Vừa gặp lần đầu mà mẹ Từ Dương tặng cô hai chiếc phong bao lì xì, một bao màu đỏ bé và một bao màu đen to. Bi kịch sảy đến từ lúc cô bị thúc dục mở bao lì xì ra, sau đó là một loạt biểu cảm khó hiểu của ba mẹ Từ Dương, cùng với đó là những hành động cùng câu hát giao của người chị gái không được bình thường của anh như muốn ngầm báo với La Hi điều gì đó. Đến lúc cô nhận ra thì quá muộn, khi cô lên tiếng muốn hủy hôn thì bị bắt nhốt dưới tầng hầm cùng với 12 chiếc quan tài và 13 bài vị của những người vợ trước của Từ Dương, chiếc bài vị thứ 13 kia chính là tên của cô. Để bảo toàn tính mạng, cô quyết định trở thành vật hiến tế cho Âm lão gia và để cho anh ta chiếm đoạt cơ thể mình. Biết được những điều giữa cô và Âm lão gia, Từ Dương vẫn muốn lấy cô nhưng khi biết đã bị người khác cưỡng bức thì hắn tra tấn cô, mẹ hắn cũng tức giận muốn giết chết cô nhưng vì được Âm lão gia can thiệp bảo vệ nên bảo toàn được tính mạng. Nhưng cuối cùng thì La Hy vẫn bị mẹ Từ Dương đẩy xuống núi âm hồn, bị Hắc Bạch Vô Thường đưa về địa phủ, ở đây vô tình gặp lại Âm lão gia được anh ta đưa về nhà chăm sóc dưỡng thương. Từ sau khi bị Ác Linh chém đôi, Từ Dương luôn bám theo định giết hại cô nhưng bị Âm lão gia bắt lấy và giao cho La Hy nhưng cô sơ ý để hắn chạy thoát. Hắn giết người vô cớ, chính vì điều này cô phải đi tìm nửa thân còn lại của hắn và rồi phải quay lại từ gia, đối mặt với 12 oan hồn vợ trước của Từ Dương và bị mẹ hắn tấn công, may thay vẫn được Âm lão gia, cha mẹ gọi hồn về cùng với oan hồn của một người vợ trước của Từ Dương cứu. Lúc này cô đang mang thai con của Âm lão gia, quyết biến đứa con trong bụng mình thành quỷ nên cô đã ăn rất nhiều thịt ma và chọc giận Âm lão gia để anh ta rời bỏ cô. Tiếp diễn bộ truyện vẫn là cuộc hành trình dài mà La Hy cùng người con của mình sẽ phải đối mặt, sự xuất hiện của Âm lão gia đối với La Hy trong những lần cô đứng trước cửa tử có phải là anh ta cũng đã có tình cảm sâu nặng với cô hay không? Có thể đánh giá đây là bộ truyện khá hay, bị cuốn ngay từ nội dung mở đầu. Phản ánh mặt trái của những hủ tục ghê rợn, ngay từ mở đầu câu chuyện tác giả đã cho độc giả cảm nhận được sự u ám đến nổi da gà qua những biểu hiện và hành động của ba mẹ, chị gái của Từ Dương. Cùng với đó độc giả có thể cảm nhận được tình cảm của Âm lão gia giành cho La Hy mặc dù mối quan hệ của hai người không được thể hiện rõ ràng nhưng Âm lão gia luôn giành cho cô tình cảm yêu thương, cưng chiều hết mực đối với La Hy. Bộ truyện sẽ phù hợp với những bạn thích các thể loại kiểu trinh thám, kinh dị, truyện ma vì truyện có nhiều yếu tố kinh dị và u ám nếu không chịu được nhiệt thì sẽ hơi ghê đấy nha! *** Ngày Tết, tôi theo Từ Dương về nhà anh. Lần đầu gặp mặt, bố mẹ anh đã cho tôi hai phong bao lì xì, một lớn một nhỏ, một đen một đỏ. Lúc đó tôi rất ngạc nhiên, tại sao hai người cùng lúc cho lì xì, lại khác xa nhau đến thế? Nhưng mẹ của Từ Dương nói đó là tập tục của vùng này, nên tôi cũng không tiện hỏi thêm gì nữa. Cũng nghĩ việc chỉ có thế, nhưng không ngờ là mẹ của Từ Dương bảo tôi mở phong bao lì xì trước mặt mọi người, tôi lúc đó hơi không vui lắm, làm gì có cái lý nào vừa nhận được lì xì đã mở ngay trước mặt người cho thế này? Ngay cả trẻ con đến Tết cũng biết phải đợi người lớn đi khỏi rồi mới len lén mở lì xì ra xem. Nhưng mẹ của Từ Dương lại nói: Mở phong bao lì xì này ra, sau này dù có làm người hay làm ma thì vẫn là người của nhà họ Từ. Tôi đưa ánh mắt cầu cứu về phía Từ Dương, Từ Dương lại chỉ đứng một bên cười, gật gật đầu với tôi, để tôi làm theo lời của mẹ anh. Tôi không còn cách nào khác, chỉ đành mở bao lì xì nhỏ màu đỏ ngay trước mặt người lớn. Phong bao lì xì nhỏ màu đỏ là của mẹ Từ Dương lì xì cho tôi. Từ ngoài sờ thì thấy, bên trong là một tờ giấy mỏng tang, mở ra thì tôi cũng không bất ngờ lắm, đó là một tờ 100 tệ. Tôi cũng không chê quà gặp mặt hơi mỏng, bởi vì nó là của mẹ Từ Dương cho tôi, bao lì xì của bố Từ Dương là “phong bao màu đen” thì lại quá long trọng – dày như viên gạch vậy đó! Cũng không biết bên trong đựng bao nhiêu tiền, có khi phải đến ba bốn vạn tệ. Nhưng đúng lúc tôi định mở phong bao “màu đen”, thì một bóng người bất ngờ chạy ra, nhào vào lòng mẹ Từ Dương, nũng nịu kêu bụng đói muốn ăn cơm. Đây là chị của Từ Dương, cũng là chị chồng tương lai của tôi. Chị ấy có hơi đáng thương, nghe nói hồi nhỏ bị ốm sốt một trận, sốt cao làm ảnh hưởng đến não, từ đó trí não chỉ như trẻ lên năm mà thôi, điên điên khùng khùng, cả ngày không biết làm gì. Sắc mặt mẹ của Từ Dương bỗng biến đổi. Tôi có cảm giác, bà ấy không chịu đựng được đứa con gái ngây ngô của mình, đẩy cô ấy đến mấy lần, còn một mực giục tôi mở phong bao lì xì của bố Từ Dương ra xem, càng giục càng gấp, gấp như muốn nhanh chóng đi đầu thai đến nơi. Tôi hơi không vui, cảm thấy bà ấy đối xử với con gái có chút bạc bẽo, đúng lúc tôi muốn bà ấy chăm sóc chị chồng tương lai của tôi một chút đã thì mẹ Từ Dương đã không chịu đựng được, liền đẩy mạnh một cái, không ngờ đẩy cô ấy vào người của bố Từ Dương. Thùng!!! Khi bố Từ Dương ngã xuống đất, một âm thanh nặng nề phát ra. Từ Dương và mẹ anh liền biến sắc. Tôi đang muốn chạy lại đỡ, họ bèn đột nhiên chạy đến nhấc bố Từ Dương lên trước, cũng chẳng biết họ có phải cố ý hay không, khi đỡ ông ấy lên còn để lưng ông ấy đối mặt với tôi. Dù có như thế đi chăng nữa, tuy tôi cũng đang hốt hoảng, nhưng vẫn nhận ra sắc mặt của bố Từ Dương từ đầu đến giờ đều không hề biến đổi. Thường thì người già xương cốt rệu rã, có ngã một cái thì cũng không phải vừa, nhưng bố Từ Dương lại không hề kêu lấy một tiếng! “Dương à, con đưa bố con về phòng đi, mẹ đi làm cơm cho chị con ăn.” Mẹ Từ Dương vội vã chỉ đạo, cũng không quan tâm đến việc giục tôi mở phong bao lì xì nữa, liền đi ngay vào bếp. Tôi vốn dĩ muốn cùng Từ Dương đưa bố anh vào phòng nhưng sắc mặt anh có vẻ là lạ, cứ tránh cánh tay của tôi, cũng không cho tôi động vào người ông, còn nói một mình anh ấy có thể chăm sóc được bố, sau đó thì đỡ bố anh và mau chóng đi mất. Len lén nhìn bóng hai người họ rời đi, mà trong lòng tôi cảm thấy buồn buồn. Lần về cùng Từ Dương này, tôi cũng đã chắc chắn sẽ lấy anh, hơn nữa cũng muốn bên anh trọn đời, nhưng Từ Dương đến bố anh còn không để tôi chạm tới, lúc anh gạt tay tôi coi tôi cứ như người ngoài vậy. Bây giờ thì không còn ai, bên cạnh cũng chỉ còn có bà chị điên điên khùng khùng, tôi định bụng mở phong bao lì xì ra xem rốt cục bố Từ Dương cho mình bao nhiều tiền, nếu nhiều quá thì tôi sẽ trả lại. Bố Từ Dương nhìn gầy gò như khúc củi, sắc mặt như người bệnh, còn cho tôi quà ra mắt nhiều như thế này, vậy không bằng dùng số tiền này để bố Từ Dương đi chữa bệnh. Nhưng khi tôi bắt đầu mở phong bao, chị chồng tương lai bỗng nhiên nắm chặt lấy tay tôi! Cô ấy dùng hết sức nắm chặt tay tôi, làm cho tôi đau thấu cả xương! “Nếu muốn sống mà rời khỏi đây thì đừng mở cái phong bao này ra!” Chị chồng tương lai cứ như biến thành một người khác, ánh mắt sắc lẹm, âm thanh ghìm xuống khe khẽ, đâu phải điệu bộ của người điên như lúc nãy? Cô ấy giả vờ điên! Mà câu nói này có nghĩa là gì? Tôi vừa muốn hỏi thêm chút gì nữa, Từ Dương liền đi ra. Sắc mặt chị chồng tương lai đột nhiên biến đổi, lại bày ra một điệu cười điên dại, cướp lấy phong bao lì xì đen trên tay tôi, vừa hét vừa chạy xa: “Sinh ra là người, chết thành ma, nhận phong bao giấy trắng nhà tao, ăn cơm nhà tao, ngủ trên nắp quan tài nhà tao, là người hay ma đều không thể thoát! Sinh ra là người, chết là ma…” Nghe thấy bài đồng dao như vậy, tôi ngạc nhiên hết sức, trước đó chị ấy rõ ràng là người bình thường, hay trong câu hát đồng dao đó có nhắc nhở tôi gì đó? Vừa nghĩ vậy, đột nhiên kết nối với những cảm giác trước đó mà tôi cảm thấy, nhà Từ Dương có thể không đơn giản như tôi nghĩ! Từ Dương nhanh chóng tiến lại gần tôi, sắc mặt nghiêm trọng làm tôi thấy sợ: “Sao em lại đưa phong bao đó cho chị ấy?” Lúc này trong lòng tôi đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng ngoài mặt lại giả vờ như không có chuyện gì: “Là chị ấy cướp trong tay em, làm sao em biết chị ấy sẽ cướp đi chứ!” “Để anh đi lấy phong bao lì xì về.” Từ Dương nhấc chân định chạy luôn theo. Tôi ngay lập tức kéo tay anh: “Không sao đâu, đều là người nhà cả, tiền trong tay ai cũng giống nhau cả thôi mà?” Từ Dương nói: “Chị anh là người điên, làm sao đưa tiền cho người điên được? Không được, để anh chạy theo lấy lại!” Tôi liền kéo anh: “Dương, lời chị anh vừa nói là như thế nào?” Mặt Từ Dương biến sắc, hơi né tránh ánh mắt của tôi, anh nói: “Làm gì có ý gì, em đừng nghĩ linh tinh, cũng không biết kẻ thất đức nào dạy chị ấy nói những lời xằng bậy đó, từ nhỏ tới lớn đã nói đi nói lại câu ấy, có lúc lên cơn, một ngày nói đến vài ba chục bận.” Nói xong, anh hất mạnh tay của tôi ra, chạy theo hướng chị chồng tương lai. Lúc tôi gặp lại chị chồng cũng là thời gian ăn tối. Trông chị ấy không được ổn cho lắm, mặt mũi thâm sì sưng húp, nhìn là biết vừa bị đánh, chị ấy chỉ nhìn tôi lấy một cái rồi cúi đầu ăn cơm, sau đó không ngẩng đầu lên nữa. Từ Dương thì lại mang phong bao lì xì về, đặt ngay ngắn trước mặt tôi, trước mặt bố mẹ anh, giục tôi mau chóng mở ra. Tôi lại bị vào thế không có đường lùi. Thật không biết vì sao, họ lại cứ bắt tôi phải mở phong bao lì xì trước mặt họ. Tôi nhìn trộm chị chồng một cái, muốn tìm chút thông tin gì đó từ chỗ chị ấy, nhưng chị ấy chỉ cúi đầu vừa và cơm vào mồm, còn vừa cười ngu ngốc, tiếng cười đó cũng giống như một tiếng trước đây lúc Từ Dương bảo tôi mở phong bao lì xì như lời mẹ anh nói. Này cô, tôi đã sắp xếp hết cho cô rồi! Tôi cúi thấp đầu nhìn chăm chăm vào phong bao màu đen, nghĩ xem mình có nên lấy mạng ra để thử, mở cái phong bao xem bên trong rốt cục là thứ gì? Mà lúc đó, tôi phát hiện ra, phong bao màu đen này dường như khác so với cái phong bao trước. Cái phong bao màu đen trước không hề có hoa văn gì. Mà chiếc phong bao lần này lại có một vài hoa văn, mà màu sắc của hoa văn với màu của phong bao tương đối giống nhau, nếu không chú ý sẽ không thể phát hiện ra. Hóa ra là đã bị đổi rồi. Chị chồng vẫn cứ cười một cách quái dị. Tôi hơi yên tâm nên mở phong bao ngay trước mắt cả nhà Từ Dương. Mời các bạn mượn đọc sách Kết Hôn Âm Dương của tác giả 0 Giờ Sáng.