Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đò Dọc

Chuyện kể, sau chiến tranh với người Pháp, một gia đình có bốn cô con gái chưa chồng lại dắt dìu nhau từ Sài Gòn về Thủ Đức dựng nhà. Khi ấy, nơi này chưa hề có phố xá. Hương vị thành phố thoang thoảng trong thí nhớ các cô gái và ánh đèn từ thị xã Biên Hoà hắt lên. Làm sao “hội nhập” với người dân quê? Có lẽ, Bình Nguyên Lộc tìm cách cắt nghĩa điều đó với bao người. Tuy nhiên, một vấn đề mới lại nảy sinh, thật nan giải: các cô gái xinh đẹp kia đang ở độ tuổi lấy chồng, đợi vài năm nữa sẽ quá thì, còn hiện tại…. thật là phiền toái! Cuối cùng, các cô cũng đã có được tấm chồng xứng đôi vừa lứa, là người thành phố. Nhưng làng quê, với họ, lúc ấy không phải là nơi ao tù nước đọng, quá đỗi xa lạ. Người nhà quê vào thành phố, nhiều người đã viết, ngơ ngác và tội nghiệp lắm! *** Câu chuyện Ðò dọc xoay quanh một gia đình có bốn cô con gái, sống trong buổi giao thời của những năm 1950. Cuộc chiến đang diễn ra ác liệt, gia đình ông giáo Hải với các con gái là Hương, Hồng, Hoa, Quá phải rời khu về sống ở xóm me Tây gần thành Ô Ma - Sài Gòn. Ðến ngày Pháp chính thức rút khỏi Việt Nam, bốn cô con gái đã học được một ít chữ nghĩa thì cả nhà lại chuyển về một xóm quê khô cằn ở miền Ðông Nam bộ. Cuộc sống đơn điệu với "từng ấy gương mặt" có nguy cơ biến các cô tiểu thư xinh đẹp thành các cô gái già héo úa. Mỗi cô có một tâm tình riêng, người cha và người mẹ không dễ thấu hiểu và chia sẻ với họ. Ðò dọc tôn vinh giá trị gia đình như một nền tảng để con người có thể tựa vào trước bao biến thiên của xã hội hậu chiến *** Long về Sài Gòn chỉ ngắm đàn bà là đàn bà. Khi trước chàng ngắm họ để nghiên cứu cho khoa hội họa, ngắm để thỏa mãn sở thích ngắm vẽ đẹp bên nữ giới của một người con trai. Nhưng bây giờ chàng ngắm để so sánh. Có ai biết rằng Long khổ hay không? Chàng vẫn yêu Hồng như trước. Ý nghĩ không cưới Hồng sẽ làm cho chàng đau đớn mênh mông, ý nghĩ ấy vày vò Long mãi không thôi. Cưới Hồng là khỏi ân hận gì cả về vụ đó. Nhưng lại sẽ phải ân hận về vụ khác. Ân hận? Ừ, Long định viết bức thơ nữa, càng ngày càng lạt, càng thưa, rồi trốn luôn. Nhưng trốn người chớ nào có trốn được cái đau của người, nó sẽ đeo đuổi theo chàng, vày vò lương tâm chàng đến bạc đầu. Còn anh chàng Bằng nữa? Ăn làm sao nói làm sao với anh ta đây? Lụi đụi đã đến ngày cưới của Hoa và Quá. Ông bà Nam Thành thương lượng cho hai ngày cưới ấy cách xa nhau có năm hôm thôi. Mọi sắp đặt cho đám cưới trước sẽ dùng được cho đám cưới sau, đỡ tốn kém lại đỡ thì giờ. Long và mẹ đều có tiếp được hồng thiệp. Bức thơ riêng kèm theo đó nói rõ là chàng sẽ ngồi họ ở bàn đờn ông, còn bà Phủ thì được yêu cầu tăng danh dự cho lễ cưới bằng cách ngồi họ bên đàn bà. Hôm về Sài Gòn, họa sĩ cằn nhằn mẹ: - Sao má lên trên ấy mấy lần mà không cho con hay? - Mày hỏi lạ, tao là mẹ của mày mà đi phải xin phép mày nữa sao? - Không phải xin phép. Nhưng việc má đi có dính líu đến việc của con, con cần thảo luận trước với má. - Còn thảo luận, thảo liếc gì nữa, chừng nào con quyết định thì má cậy mai. Nhưng phải giữ liên lạc thân mật luôn từ giờ đến đó. - Rủi con không bao giờ nhất định cả thì có phải là hại hay không? - Hại chỗ nào? - Má lên làm thân, báo người ta hy vọng. Nếu về sau, việc không thành, họ sẽ thất vọng biết bao nhiêu. - Sao lại không thành được? - Được lắm, vì con chưa thích cưới vợ. - Mày nói giỡn sao chớ. Họ hy vọng không phải vì tao làm thân đâu, mà vì mày đã có tơ tình với con của người ta, như mày đã thú nhận. Bây giờ mày lại muốn thối thác thì người ta còn coi mình ra gì nữa. Long đuối lý, nín luôn mãi đến hôm nhận được thiệp mời mới nói với bà phủ: - Má đi, còn con xin kiếu. Con gởi quà cho má trao lại giùm hai cô ấy. Bà Phủ điếng người đi. Thì ra Long nó nói thật. Ngày vui của gia đình người ta, mà nó không buồn dự vào là nó đã quyết tâm không nghĩ đến hôn nhân rồi. Giây lâu bà hỏi con: - Nó có lỗi gì không? - Thưa không? - Nó không vừa mắt con à? Long làm thinh, bà phủ đoán hiểu phần nào, nên nổi tam bành lên: - Mày có phải là con trai mười chín đâu mà đi coi mắt vợ sơ hở được. Mày đã hối thúc tao lên để xem có đồng ý với mày hay không, thế nghĩa là mày đã thích nó rồi, sao lại còn tráo trở gì nữa? Lần thứ nhì Long lại đuối lý. Chàng rầu chín cả ruột gan vì nỗi lòng của chàng, càng bàn cãi, càng xét kỹ, càng rõ rệt ra. Nhưng ích kỷ ngăn cấm chàng chuộc lỗi bằng cách cưới Hồng. Cưới Hồng, chàng sẽ ân hận suốt đời. Vì vậy chàng cố lì làm thinh luôn. Bà phủ thở dài lo mua sắm tặng phẩm lễ vật để đi một mình. Mời các bạn đón đọc Đò Dọc của tác giả Bình Nguyên Lộc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cha và Con - Tony Parsons
Khi nào một người đàn ông trưởng thành?... Thế nào là một người phụ nữ trưởng thành? ...Vì một phút yếu lòng với đồng nghiệp,  Harry Silver đã tự đẩy mình vào thế khó khi chịu cảnh thất nghiệp, vợ bỏ đi và một mình nuôi con. Hoàn cảnh đã buộc  Harry trưởng thành trong vai trò của một người phụ nữ và rồi nhận ra rằng đáp án đó chưa đủ với một người đàn ông.   Bằng ngòi bút sắc sảo, hóm hỉnh và những kinh nghiệm từ chính cuộc đời mình,  Tony Parsons đã vẽ nên một bức tranh cười ra nước mắt nhưng thấm thía về cuộc đời một người cha chưa-trưởng-thành đơn thân. Cuộc sống chẳng bao giờ đơn giản -  ông còn dành cho độc giả những khoảng lặng để suy ngẫm, đồng cảm và thấu hiểu với một câu trả lời cuối cùng không đẹp lung linh cũng chẳng trọn vẹn.   “ Cốt truyện căng thẳng ly kỳ và một hệ thống nhân vật phong phú được đóng khung một cách không khoan nhượng…ông đã chạm đến cảm xúc của số đông thông qua những số ít điển hình và làm chúng ta rơi nước mắt.” Mời các bạn đón đọc Cha và Con của tác giả Tony Parsons.
Eun-Kyo Bởi Vì Đau Nên Mới Là Yêu - Park Bum Shin
Dựng nên một câu chuyện yêu đương lạ lùng để khai phá vấn đề dục vọng trong mỗi con người, tác giả Park Bum Shin bày tỏ ông sáng tácEun-Kyo [Bởi vì đau nên mới là yêu] trong trạng thái không bình thường: "Tôi quá điên cuồng, cuốn tiểu thuyết này chỉ viết trong một tháng, như một trận cuồng phong... Dường như tôi ngồi một mình trong cái động đen tối nào đó của vũ trụ. Những lời lẽ trong nội tâm đẩy hành trình của tôi tiến đến phía trước một cách tàn bạo". Nội dung tác phẩm xoay quanh nhà thơ Lee Joek-yo, một người luôn theo chủ nghĩa "diệt dục", nên 70 tuổi ông vẫn chưa có một tình yêu đích thực. Khi được ngắm nhìn cô gái 17 tuổi Eun-Kyo trẻ trung, mong manh, hồn nhiên đang say ngủ trên chiếc ghế dựa dưới ánh nắng chói lòa xen lẫn vết lốm đốm của bóng râm tán lá tùng trước hiên, nhà thơ già thấy huyết quản trong mình bỗng chảy rần rật. Thứ tình cảm khác lạ ấy bùng cháy, thiêu đốt cơ thể và tâm hồn một người chưa từng nếm trải vị ngọt của tình yêu trai gái đích thực. Nhưng cô gái đã qua lại với Seo Ji-woo - cậu học trò của nhà thơ. *** Nút thắt của câu chuyện xảy ra khi nhà thơ phát hiện cậu học trò yêu quý đã trộm tác phẩm của mình đăng báo. Trước đó hai thầy trò gửi tác phẩm dự thi và đạt giải thưởng khá cao. Tác phẩm do nhà thơ sáng tác, còn danh nghĩa đạt giải đứng tên cậu học trò. Nhờ tác phẩm mà cậu học trò trở nên nổi tiếng, nhưng mối quan hệ hai thầy trò dần xấu đi. Giữa họ nảy sinh sự khinh thường và dè chừng nhau. Trong đêm sinh nhật lần thứ 70, nhà thơ phát hiện Seo Ji-woo đã ngủ với Eun-Kyo ngay tại nhà mình. Ông chỉ nghĩ cậu học trò đã hủy hoại một "đồng trinh", chứ đó không phải là tình yêu. Kế hoạch trả thù được vạch ra và cái chết của cậu học trò khép lại tấn bi kịch của mối tình tay ba ấy.  Lee Joek-yo bị dày vò bởi ông tưởng mình là người đã giết học trò. Nhà thơ sống những ngày còn lại của cuộc đời trong sự buông thả với men rượu. Cái chết đó hóa ra chỉ là sự ngẫu nhiên. Trước khi qua đời, Seo Ji-woo đã hiểu lý do mình bị đào thải triệt để khỏi trái tim và cuộc sống của thầy mình. Đó mới là lý do giết chết cậu. Xuyên suốt tác phẩm là khát khao trở lại tuổi thanh xuân của Lee Joek-yo. Nhà thơ già muốn được trở lại làm một người bình thường để được yêu đương cuồng nhiệt, chăn gối mặn nồng với người mình yêu. Câu chuyện kể dưới dạng "Bút ký của thi nhân", mỗi một chương truyện là một phần bút ký, khiến người đọc đồng cảm với nhân vật, như nhói lòng với nỗi đau, tâm sự của nhà thơ 70 tuổi. Các nhân vật trong sách là những nhà thơ, nên cả cuốn tiểu thuyết tràn ngập những thi tứ, các bài thơ, hoặc trích dẫn thơ của các thi hào nổi tiếng thế giới.  Tác giả Park Bum Shin là nhà văn nổi tiếng, cố vấn văn hóa phủ tổng thống, là chủ nhân nhiều giải thưởng văn học uy tín Hàn Quốc. Tác phẩm của ông mỗi lần xuất hiện đầu nhận được sự hưởng ứng từ độc giả, gây ra những tranh luận về giá trị. Bên cạnh Eun-kyo [Bởi vì đau nên mới là yêu], Park Bum Shin có một số tác phẩm nổi tiếng như Đống đổ nát của ngày hè, Giấc ngủ còn sâu hơn cái chết, Bông tuyết trên Kilimanjaro. Điểm đặc sắc trong tác phẩm của ông là phơi bày những mâu thuẫn xã hội trong tiến trình hiện đại hóa, khai thác những dục vọng trần trụi nhất nơi thẳm sâu con người.  Mời các bạn đón đọc Eun-Kyo Bởi Vì Đau Nên Mới Là Yêu của tác giả Park Bum Shin.
Chuyện Despereaux - Kate DiCamillo
Ngày xửa ngày xưa, trong những bức tường của một lâu đài nọ có một chú chuột tên là Despereaux hay Nỗi thất vọng đã ra đời. Chú nhỏ bé một cách buồn cười trong khi tai thì to đến kỳ dị, và ngay từ lúc mới sinh ra, hai mắt chú mở thao láo thay vì nhắm chặt run rẩy như họ nhà chuột vốn thế. Càng lớn, Despereaux càng có nhiều nét khác biệt với anh chị em, thay vì mải mê kiếm vụn bánh, Despereaux bé nhỏ lại đam mê âm nhạc và thơ ca, thay vì lẩn lút vội vàng, Despereaux mơ mộng lại thích thơ thẩn dưới những ô kính màu để tắm mình trong ánh sáng, và thay vì an phận làm một chàng chuột nhắt bình thường, Despereaux đa tình lại đem lòng yêu một nàng- công- chúa-người tên là Hạt Đậu. Tình yêu mãnh liệt ấy được khơi gợi bằng những trang truyện cổ tích, dẫn dắt bằng âm nhạc, bắt đầu bằng cái chạm nhẹ dịu dàng và trải qua một hành trình đầy thử thách, một hành trình cần tới lòng dũng cảm vô song của một chàng hiệp sỹ thực thụ và món súp chứ danh của bếp trưởng lâu đài để cứu thoát công chúa thoát khỏi bóng tối tù ngục. Lối kể chuyện duyên dáng, những chi tiết hài hước và ý tứ sâu sắc được đan dệt khéo léo đã tạo nên một trong những câu chuyện hấp dẫn nhất của người kể chuyện Kate DiCamillo. Chuyện Despereaux trước hết là một lễ hội hóa trang đầy màu sắc với những nhân vật lạ lùng như hiệp sỹ chuột tí hon, nàng công chúa hiện thân của ánh sáng, nhà vua mít ướt, Mig heo nái với cái tai kỳ dị, con chuột cống Chiaroscuro có tấm vải đỏ và cái thìa súp bằng vàng nghễu nghện trên đầu. Trong lễ hội hóa trang ấy, các nhân vật được chia làm hai tuyến với cuộc phân tranh không ngừng nghỉ giữa ánh sáng và bóng tối, giữa cái thiện và cái ác. Một chút hoài niệm về những câu truyện cổ của anh em nhà Grimms, thoáng liên tưởng tới Nhắt Steward, cách kể chuyện đối thoại cùng độc giả, thật nhiều những chi tiết buồn cười và không thiếu những đoạn “triết luận kiểu Kate” như thế này “Có những trái tim, thưa độc giả, không bao giờ lành lại được một khi chúng đã vỡ. Hoặc nếu có lành, chúng lại tự gắn theo một cách cong queo lệch lạc, như thể được khâu lại bởi một thợ thủ công vụng về vậy. Đó cũng chính là số phận của Chiaroscuro. Trái tim của nó đã tan vỡ. Nhặt chiếc thìa và đội lên đầu mình, nói về chuyện trả thù, những điều đó giúp nó gắn trái tim mình lại. Nhưng, than ôi, nó lại bị gắn nhầm.”… *** Một sự thể hiện tuyệt đỉnh” - The New York Times “Thú vị, đầy khích lệ và trên hết, vô cùng buồn cười.” - School Library Journal “Tác giả Because of Winn-Dixie và The Tiger Rising trong cuốn truyện này đã làm một cuộc chuyển biến - bà thể hiện sự linh hoạt đồng thời một lần nữa chứng minh thiên tài trong việc khai thác những chủ đề phổ biến của tuổi thơ.” - Publishers Weekly   Mời các bạn đón đọc  Chuyện Despereaux của tác giả  Kate DiCamillo.
Chuyện Con Ốc Sên Muốn Biết Tại Sao Nó Chậm Chạp - Luis Sepúlveda
Tác giả của “Chuyện con mèo dạy hải âu bay" trở lại với độc giả Việt Nam bằng tác phẩm mới nhất về chú ốc sên có tên "Dũng Khí". Ngày xửa ngày xưa, mà thực ra là vào một thời điểm nào đó, tại một nơi nào đó trên Trái đất được gọi là Quê hương Bồ Công Anh, có một bầy ốc sên. Chúng vốn vẫn sống một cuộc đời chậm chạp, lặng lẽ, và chỉ gọi nhau đơn giản là “sên”, cho tới khi một con trong số chúng nghĩ rằng thật bất công khi không có một cái tên riêng và nhất là nó muốn biết được lý do tại sao loài sên lại chậm chạp đến thế. Bỏ ngoài tai mọi lời chế giễu của những đồng loại đã quá quen với cuộc sống chậm chạp và lặng lẽ vốn có, kẻ “nổi loạn” quyết chí rời xa gia trang ô rô, lên đường kiếm tìm cho mình một cái tên riêng cùng lời giải đáp cho thắc mắc bấy lâu. Trên hành trình ấy, nó gặp một bác rùa già, người đã đặt cho nó cái tên “Dũng Khí” và chỉ cho nó thấy tận mắt một hiểm họa lớn đối với mọi loài sinh vật của đồng cỏ: con người! Chú ốc sên nhỏ quyết định quay về báo tin cho đồng loại, cùng với đó là cả nhà kiến, bọ hung, và chuột chũi… mà nó gặp trên đường.  Mượn câu chuyện về loài vật, cuốn sách mới của Luis Sepulveda với tựa đề Chuyện con ốc sên muốn biết tại sao nó chậm chạp dành cho mọi lứa tuổi. Mỗi người đọc ở mỗi thời điểm sẽ có góc nhìn khác nhau về câu chuyện chú sên “Dũng Khí”. Với giọng kể trong sáng, nhẹ nhàng, Luis Sepúlveda mở ra trước mắt chúng ta một thế giới thiên nhiên gần gũi, sinh động, ẩn chứa một câu chuyện ngụ ngôn mang triết lý sâu xa về cuộc sống, về bản chất mỗi loài, lòng dũng cảm, khát vọng và nhu cầu khẳng định cái tôi.  Ý tưởng cuốn sách ra đời từ gợi ý rất nhỏ trong cuộc sống của tác giả khi cậu cháu trai hỏi: “Ông ơi, vì sao con ốc sên lại chậm chạp như vậy?” Và thế là hành trình giản dị nhưng ý nghĩa của chú ốc sên “Dũng Khí” bắt đầu… Mời các bạn đón đọc Chuyện Con Ốc Sên Muốn Biết Tại Sao Nó Chậm Chạp của tác giả Luis Sepúlveda.