Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cô Gái Trên Cây Sa Kê (Trương Tiểu Nhàn)

Ở châu Á và Châu Mỹ có một loại cây gỗ lớn tên là cây bánh mỳ.

Có người nói rằng hạnh phúc của mọi người phụ nữ chính là tìm thấy cái cây để gửi gắm được.

Cũng có người nói rằng vấn đề của mọi phụ nữ chính là lựa chọn giữa bánh mỳ và tình yêu.

Trình Vận, Chu Địch Chi, Thẩm Quang Huệ trong tiểu thuyết vẫn đang đi kiếm cây bánh mỳ thuộc về riêng mình.

Các cô gái quen nhau từ năm mười ba tuổi, tình bạn bắt đầu từ đội bóng chuyền. Họ cùng trải qua niềm vui của sự trưởng thành, bối rối của mối tình đầu, yêu và hận, nỗi nhớ cùng niềm đau. Tìm mua: Cô Gái Trên Cây Sa Kê TiKi Lazada Shopee

Chuyện phụ nữ làm giỏi nhất và cũng thất bại nhất chính là yêu đàn ông.

Chu Địch Chi nói, nếu cô ấy chết thì bài ca phúng điếu của cô ấy chính là chuyện một cô gái không ngừng gặp phải đàn ông xấu.

Thẩm Quang Huệ nói, lấy chồng ở Truân Môn rất không vẻ vang, chí ít cũng phải lấy chồng ở khu Bào Mã mới được.

Trình Vận nói, có thể khiến đối phương đau lòng, mới là tình yêu mãnh liệt giữa hai người.***

Bộ sách gồm có:

Quyển 1: Cô gái trên cây sa kê

Quyển 2: Cây sa kê ra đi

Quyển 3: Cây sa kê lưu lạc

***

Đặng Sơ Phát đáng thương nhìn cô nàng.

“Đặng Sơ Phát là đàn ông tốt.” Tôi chữa lại.

“Đúng vậy, ngoại trừ anh ấy.”

Đặng Sơ Phát cười khổ. Anh ấy giống như một người lái đò giàu tình cảm. Anh sinh ra và lớn lên trên hòn đảo nhỏ, suốt ngày làm bạn với biển. Đại khái anh ấy sẽ không hiểu tình cảm phức tạp của loài người.

Hai ngày sau khi rời đảo Nam Nha, Địch Chi đã làm một chuyện khiến tôi không ngờ.

“Tớ mới ăn cơm xong với Lâm Phương Văn.” Cô ấy báo cho tôi biết.

“Anh ấy vẫn khỏe chứ?”

“Vẫn như xưa. Sự thay đổi của đàn ông chưa bao giờ kịch liệt so với phụ nữ. Tớ nói với anh ấy, cậu đã chia tay với Từ Khởi Phi. Anh ấy vẫn còn yêu cậu.”

“Anh ấy sẽ không nói như vậy.”

“Là tớ nhìn ra.”

“Lâm Phương Văn không phải một người đàn ông có thể phó thác cả đời.” Tôi nói đều đều.

“Từ khi nào cậu trở nên yếu bóng vía như thế? Cái gì là suốt đời suốt kiếp? Nếu cậu chỉ muốn tìm một người để phó thác cả đời, thì sẽ chọn Từ Khởi Phi.”

Địch Chi nói đúng, nếu tôi muốn tìm một người để giao phó cả đời, thì tôi đã không bỏ Từ Khởi Phi. Vấn đề là tôi muốn ở bên Lâm Phương Văn suốt đời suốt kiếp, nhưng e rằng anh không làm được. Tôi không muốn lại dùng nỗi đau để đổi lấy niềm vui ngắn ngủi.

“Tớ đã đưa số điện thoại của cậu cho Lâm Phương Văn. Chắc hẳn anh ấy sẽ tìm cậu, khi đó cậu tự đi mà từ chối.”

Lâm Phương Văn không tìm tôi. Tôi quá hiểu anh, anh sẽ không cầu xin tôi. Anh đã phá lệ cầu xin tôi một lần, lần đó tôi đã cự tuyệt anh. Anh nhất định sẽ không cầu xin tôi lần nữa, mà tôi cũng không cầu xin anh.

Mùa hè trôi qua, mùa thu lại đến. Tôi nhận được điện thoại của Lâm Phương Văn, anh đến chậm tròn một mùa.

“Em có rảnh không?” Giọng của anh có gì đó không ổn.

“Có. Anh đang ở đâu?”

“Anh ở gần đây, anh tới tìm em được không?”

“Được.”

Tôi chạy đi tắm, trong thời gian ngắn nhất làm mình tỏa sáng nhất có thể.

Lâm Phương Văn đến.

Chúng tôi không nói những câu từ khách sáo, giống như hai người bạn đã lâu không gặp.

“Chỗ này cũng được.” Anh mở miệng nói.

“Chỉ có hơn ba mươi ba mét vuông.”

“Có ban công à.” Anh ra ban công.

Tôi không nói cho anh biết, tôi vì cái ban công kia mới mua căn phòng này. Tôi vẫn luôn nhớ cái ban công ở nhà anh.

“Anh vẫn còn ở Tiêm Sa Chủy chứ?” Tôi hỏi về anh.

“Ừ, anh không muốn rời xa cái ban công kia.” Anh nói.

“Ngày đó em ở trên ban công rải chín trăm tám mươi sáu chiếc máy bay khắp không trung, khung cảnh thế nào?” Anh bất ngờ hỏi tôi vấn đề này.

“Khung cảnh rất đồ sộ.” Tôi cười nói, “Vậy khi anh về nhà, phải nhặt từng chiếc máy bay trên đường, khung cảnh thế nào?”

“Khung cảnh rất bi tráng. Toàn bộ Tiêm Sa Chủy đều là máy bay.” Anh cũng cười nói.

Tôi cười khanh khách: “Em không tin, anh nói xạo.”

“Mẹ anh qua đời rồi.” Anh nói.

Tôi ngạc nhiên: “Sao lại thế?”

“Bị bệnh ung thư. Đã mất vào một tiếng trước, ở bệnh viện gần đây.” Anh nhìn ra ngoài cửa sổ, chẳng nói gì thêm.

Tôi không biết an ủi anh thế nào.

Đôi vai anh bỗng nhiên co giật, kích động khóc thét lên. Tôi chưa từng thấy anh khóc, tôi lúng túng không biết phải làm sao.

“Đừng vậy mà.” Tôi an ủi anh.

Anh ôm tôi, khóc nức nở trên vai tôi. Tôi ôm chặt anh, muốn dùng hơi ấm vỗ về anh.

“Anh rất yêu bà.” Anh nói trong nước mắt.

“Em biết.”

“Anh thật không ngờ bà sẽ chết đột ngột như thế. Anh đã cho rằng anh và bà còn thời gian.”

“Chúng ta thường cho rằng còn thời gian.”

Anh siết tay ôm tôi thật chặt, nước mắt thấm ướt lưng áo của tôi. Người đàn ông yếu đuối giống một đứa trẻ đáng thương.

Tối hôm đó, Lâm Phương Văn qua đêm ở nhà tôi. Anh ngủ ở phòng khách, tôi ngủ trong phòng. Sáng hôm sau, anh nói tạm biệt với tôi.

“Chuyện tang lễ có cần em giúp không?”

Anh lắc đầu.

“Trước khi chia tay em, anh và Nhạc Cơ chưa từng lên giường.” Anh nói.

Tôi không bày tỏ điều gì.

Tôi đứng trên ban công nhìn theo bóng lưng anh. Ngày hôm đó, tôi quyết định chia tay là do tôi quá kích động sao? Nhưng sau đó anh đã lên giường với Nhạc Cơ, đó là sự thật.

Mấy ngày sau, tôi gọi điện cho anh, tôi hỏi anh tang lễ cử hành ở đâu. Ai dè anh nói tang lễ đã cử hành xong rồi. Tôi không biết vì lẽ gì anh không cho tôi tham dự, hay là anh vẫn không định cầu xin tôi.

Mùa thu đi qua. Từ lần đó, tôi không gặp lại Lâm Phương Văn.

Vào một ngày, tôi nhận được điện thoại của Tống Tiểu Miên:

“Cuối tuần này, tớ tổ chức tiệc đầy tháng cho con gái, cậu có rảnh không?”

“Cậu sinh cháu rồi sao?” Tôi kinh ngạc.

“Đến cuối tuần này là đầy tháng rồi. Tớ biết cậu bận nên lúc vào bệnh viện sinh tớ không báo cho cậu biết.”

“Tớ nhất định sẽ đến.”

“Từ Khởi Phi cũng tới, cậu không ngại chứ?”

“Đương nhiên không ngại. Anh ấy thế nào?”

“Vẫn như xưa thôi.”

Tôi, Địch Chi và Quang Huệ cùng đến dự tiệc đầy tháng con gái của tiểu Miên. Tiểu Miên mập hơn nhiều, đã không thể làm người ta liên tưởng đến cô gái nhỏ nhắn đáng yêu, duyên dáng trong đội bóng chuyền năm xưa nữa. Không ngờ Diệp Thanh Hà và Lưu Hân Bình đã lâu không gặp, hôm đó cũng đều trở về. Thanh Hà định cư ở Italy. Nghề nghiệp của cô ấy tương đối ít phổ biến, là chuyên gia tu bổ danh họa. Năm ngoái, cô ấy đã lấy một họa sĩ. Chỉ có kiểu phụ nữ chưa bao giờ vì cuộc sống mà phải âu sầu như Thanh Hà, mới có tư cách yêu nghệ sĩ. Còn Hân Bình thì kết hôn với một chuyên gia não ở Anh, cũng bám rễ ở đấy luôn, năm ngoái cô ấy còn sinh một bé gái.

“Thời gian trôi qua nhanh quá. Bộ dạng của chúng ta bây giờ không thể đánh bóng chuyền nữa rồi.” Hân Bình than thở, “Tớ thật thèm được như các cậu, vẫn tự do tự tại.”

Tôi, Địch Chi và Quang Huệ có nỗi niềm riêng tự mình biết.

“Nhạc Cơ đến rồi!” Thanh Hà nói: “Bạn ấy càng ngày càng đẹp.”

“Bạn trai chạy chiếc Ferrari thể thao của cậu đâu?” Địch Chi chế nhạo cô ta.

“Cậu nói tới người nào?” Nhạc Cơ đắc ý dạt dào hỏi ngược lại Địch Chi.

“Cái người đuổi cậu xuống xe đó. Cậu có nhiều bạn trai đuổi cậu xuống xe sao?” Địch Chi cười đểu hỏi cô ta.

Sắc mặt Nhạc Cơ nhất thời sa sầm. Hẳn là cô ta đã biết tối hôm đó là ai đã từ trên ban công đổ champagne mắc tiền lên người cô ta rồi.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Trương Tiểu Nhàn":Cây Sa Kê Lưu LạcCây Sa Kê Ra ĐiCô Gái Trên Cây Sa KêKiếp Này Em Từng Có AnhTìm Thấy Nhau Trong Nỗi Cô Đơn

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cô Gái Trên Cây Sa Kê PDF của tác giả Trương Tiểu Nhàn nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Lời Nguyền U Ẩn (Tĩnh Thủy)
Trời đang vào hè, tối đến không khí nóng bức ngột ngạt đến tức thở, người lớn trẻ nhỏ ở vùng quê thường thì cứ vào buổi tối là đều kéo nhau ra sân trải chiếu ngồi nghe đài hóng mát, phe phẩy chiếc quạt nan... Gia đình ông Thái cũng vậy, ăn cơm tối xong, ông Thái mang ấm trà với cái ghế tựa ra giữa sân ngồi hóng gió cho mát. Ông Thái châm điếu thuốc lá, rít một hơi dài, uống ngụm nước chè rồi nằm ngửa trên chiếc ghế tựa ngắm nhìn bầu trời đêm, qua làn khói thuốc mờ mờ, ông lim dim chìm vào kí ức, hồi tưởng về những ngày tươi đẹp tuổi trẻ... Con Sóc dọn dẹp rửa bát xong, liền mang cái chiếu ra trải giữa sân, bật cái đài lên nghe cùng bố, tay thì gọt hoa quả. Ông Thái nằm trên ghế tựa, ngoái xuống nhìn đứa con gái yêu... Trong đêm tối chỉ sáng nhập nhòe cái bóng đèn vàng mắc trong nhà hắt ra, ông thấy sao con Sóc đẹp quá, đẹp giống y như mẹ nó ngày xưa...Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Tĩnh Thủy":Độc Giang Cửu HuyềnLời Nguyền U ẨnMột Thời Vang BóngNghi Lễ Tế ThầnNgười Thầy Núi CốcThánh Địa TaraThiên Gia Môn - Kỳ Nữ Xứ Thanh HoaThiên Linh Cổ ThuậtĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lời Nguyền U Ẩn PDF của tác giả Tĩnh Thủy nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Lỗ Ban Sát Thước (Lâm Gia Thái Bảo)
Mời quý thính giả cùng đón nghe truyện ma tâm linh dài kỳ Lỗ Ban Sát Thước của tác giả Lâm Gia Thái Bảo. Qua phần kể chuyện MC Nguyễn Huy mời quý vị chúng ta cùng đón ngheĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lỗ Ban Sát Thước PDF của tác giả Lâm Gia Thái Bảo nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Huyết Ngải Rắn Báo Thù (Trần Đan Linh)
Huyết Ngải Rắn Báo Thù là một câu chuyện ma kinh dị của tác giả Trần Linh, được người đọc Nguyễn Huy truyền đạt qua đoạn audio Mp3. Câu chuyện xoay quanh một con rắn độc có tên là Huyết Ngải, từng bị giết bởi một nhóm người vì lý do bất chính. Sau khi chết, linh hồn của Huyết Ngải không thể siêu thoát mà vẫn còn đọng lại trên thế giới này với mục đích báo thù cho chính mình. Những người đã giết chết Huyết Ngải bị truy đuổi và ám ảnh bởi linh hồn của con rắn. Họ phải đối mặt với những hiện tượng kì lạ, những ám ảnh đáng sợ để trả giá cho tội ác mình đã phạm. Truyện ma Huyết Ngải Rắn Báo Thù sẽ khiến cho người nghe cảm thấy sợ hãi với những tình tiết kinh dị và huyền bí. Hãy cùng nghe và cảm nhận câu chuyện này để hiểu rõ hơn về sức mạnh của linh hồn và sự trả thù không thể tránh khỏi.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Trần Đan Linh":Đạo Sĩ Nhân GianHình Hài Lang SóiHuyết Ngải Rắn Báo ThùGiao Thương Cõi ÂmĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Huyết Ngải Rắn Báo Thù PDF của tác giả Trần Đan Linh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hình Hài Lang Sói (Trần Đan Linh)
Tháng 8 mùa Thu tiết trời thật lạ, những cơn mưa ngâu lất phất bay, những cơn gió se lạnh thổi qua nhẹ nhàng làm cho những cánh hoa nhỏ xinh trong vườn khẽ rung rinh lay động. Mùi hương hoa phảng phất quanh đây đưa lại thật dễ chịu. Bà Ngọc từ trong nhà bước ra, thấy trong chậu có mấy cành hoa bị gãy bà nâng niu trên tay chẹp lưỡi tỏ vẻ luyến tiếc, quay qua nói với người làm: “ Các cậu khiêng bàn ghế cẩn thận. Đây là vườn hoa do chính tay con gái tôi chăm sóc, chỉ cần gãy vài nhánh như vậy thôi cũng làm con bé xót.” Mấy người đang sắp bàn ghế nhìn bà Ngọc gật đầu, họ lại lom khom làm tiếp công việc của mình. Thi thoảng, giọng của người quản lý vang lên nhắc nhở: “ Các anh cẩn thận một chút, đừng làm hư hỏng vườn hoa của gia chủ..” Bà Ngọc ngắm nhìn quang cảnh lễ cưới của con gái mình một vòng, gật gù hài lòng. Hôm nay là đám cưới của Xuân An, cô con gái út của bà Ngọc, người mà bà xem trọng và yêu thương hơn cả chính bản thân mình. Tìm mua: Hình Hài Lang Sói TiKi Lazada Shopee Nhà bà thiếu gì tiền, một đại gia buôn bán bất động sản có tiếng ở mảnh đất sài thành như bà thì việc tổ chức một đám cưới trong mơ, đẹp như trong truyện cổ tích cho cô con gái rượu của mình thì cũng chẳng có gì làm lạ. Chợt bên kia có tiếng ly chén bể choang choảng khiến bà Ngọc chú ý. Bà nheo mắt liếc qua bên đó,thấy một con mèo đen nhà ai chạy nhảy bị vướng vào một chiếc khăn trải bàn làm cho ly chén rơi xuống đất vỡ toang. Bình nước ép trái cây cũng vì thế mà đổ lên chiếc khăn trải bàn, loang nổ một màu đỏ như máu. Bà cau mày, không hài lòng. Chỉ tay định nói điều gì đó nhưng lại thôi. Tiếng ông Sơn chồng bà từ phía sau lưng gọi, bà quay lại, nhìn chồng mỉm cười. - Vô nhà đi em, chuẩn bị đón khách tới. Bà bước đi mà đầu vẫn ngoảnh lại nhìn tấm khăn trải bản nhuộm đỏ bởi bình nước trái cây, tự dưng thấy lòng rối bời, ông Sơn thấy vợ mải nhìn sau lưng tặc lưỡi trấn an: “ Thôi, không sao, buổi lễ chưa diễn ra cứ để cho mấy đứa nó dọn. Đừng rầy la tụi nó trong ngày vu quy của con gái, mất vui.” Bà Ngọc nở cười gượng gạo gật đầu lẽo đẽo đi theo chồng, chỉ là bà muốn đám cưới diễn ra thật long trọng, thật hoàn hảo, mà không được xảy ra bất cứ sai sót gì. Đó là điều hiển nhiên và cũng là tâm lý chung của các bà mẹ trong ngày vu quy của con gái. —- Xuân An ngồi trước gương, trông cô thật lộng lẫy trong chiếc váy cô dâu màu trắng thật đẹp. Người thợ trang điểm cài bông hoa cuối cùng lên mái tóc cho cô, mỉm cười hỏi. - Cô chủ thấy thế nào? Có cần tôi chỉnh sửa lại gì không? Xuân An tuy là một tiểu thư con nhà giàu nhưng cô sống rất giản dị và hoà đồng cùng mọi người, thấy ai cũng thấm mệt khi mà phải dậy sớm đến đây trang điểm cho cô từ hơn 3h sáng đến giờ nên cô không làm khó họ. Xuân An nghiêng bên nọ, quay bên kia, nở một nụ cười thật tươi nói: “ Chị Phương, như vậy là đẹp lắm rồi ạ. Em rất ưng tay nghề Makeup của chị. Nó nhẹ nhàng không quá đậm nhưng không làm cho người ta quê mùa. Rất hợp gu của em, em cám ơn chị.” “ Chỉ cần cô chủ thấy ưng mắt thì tôi cũng vui. Làm nghề như chúng tôi hạnh phúc nhất vẫn là nhìn thấy khách của mình rạng rỡ trong ngày cưới.” Cô Xuân An đẹp lắm, đẹp nhất trong những cô dâu tôi trang điểm. Thu dọn đồ nghề xong Phương xin phép xuống dưới nhà kiếm cái gì ăn lót dạ. Cô vẫn phải ở lại cho đến khi hôn lễ kết thúc. Bà Ngọc bỏ tiền thuê trọn gói mời tiệm cô đến đây trang điểm cho con gái mình và mọi người, số tiền bà ấy bỏ ra thuê cũng không phải là ít. Nhưng tiền bạc không là mối bận tâm với bà, miễn sao con gái bà thật xinh đẹp trong ngày trọng đại của đời mình,thì bà mới mãn nguyện.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Trần Đan Linh":Đạo Sĩ Nhân GianHình Hài Lang SóiHuyết Ngải Rắn Báo ThùGiao Thương Cõi ÂmĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hình Hài Lang Sói PDF của tác giả Trần Đan Linh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.