Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nguồn:

Cưng Chiều Vô Hạn - Nhĩ Ky Dữ Thử Tiêu
Hai anh trai sinh đôi thanh mai trúc mã từng ăn chung với cô một cái tô, đi tiểu chung qua một cái bồn cầu, nhưng lại nghe lời mẹ đùa giỡn cô? Cô tức giận rời nhà trốn đi, gặp được một ông chú cáo già, chỉ có cô mới có thể trị được những thói hư tật xấu của chú ấy.(Này, chú còn hung dữ! Phạt chú cả đời muốn trộm thịt cũng không ăn được tới miệng!) Editor xin túm lại một câu thế này: Những ai thích một câu chuyện tình yêu trong sáng, ngại ngùng thì xin mời “Quay lại”. Những ai là sắc nữ, công phu đã luyện thành tinh thì xin mời “Tiếp tục”. Điều quan trọng nữa là trước khi đọc truyện hãy mua mấy kí thịt bò về tẩm bổ trước đã, trong khi đọc truyện thì hãy chuẩn bị khăn giấy để lau máu mũi, tránh khỏi sau khi đọc xong truyện lại bị bệnh thiếu máu, lúc đó editor không chịu trách nhiệm đâu nhé!. Đây là lần đầu tiên ta edit truyện sắc nên có chỗ nào không hay thì mấy sắc nữ hãy nhắc nhở ta chứ đừng ném dép nhé. *** “Nói đi nói lại, tất cả đều tại em, các người hãy bỏ qua cho nhau không được sao? Coi như vì em cũng không được sao? Các anh đều là người quan trọng nhất của em, như vậy người khó chịu nhất chính là em." Chung Tĩnh Ngôn khổ sở nói. Nhưng mà trong thế giới đàn ông, sao cô có thể hiểu? Chấn Văn đầu gật qua loa, nhưng ánh mắt vẫn rất quyết tuyệt. Đều nói tâm trạng của phụ nữ có thai đều vô cùng phập phồng, giờ phút này, Chung Tĩnh Ngôn chính là như vậy, cô chạy từ một nơi xa như vậy về nước, lại nói không thuyết phục được bất kể người nào, bất đắc dĩ, vô lực lại sinh ra tức giận. Chấn Văn thu hết cảm xúc của cô vào trong mắt, ánh mắt càng ngày càng ảm đạm, đổi lại trước kia, cô nhất định sẽ quệt mồm làm nũng, tức giận với anh, nhưng mà, bây giờ đối mặt với anh, cô lại chỉ có thể NHẪN nhịn, mà người để cho cô trút giận, đã sớm đổi thành Quý Thiếu Kiệt. Thì ra là, làm người để cho cô tuỳ ý trút giận, mà lại hạnh phúc như vậy. ... Mời các bạn đón đọc Cưng Chiều Vô Hạn của tác giả Nhĩ Ky Dữ Thử Tiêu.
Chiến Luyến Tuyết, Hàn Tuyết Truyền Kỳ - Phượng Vũ
Tất cả lịch sử trong truyện Chiến Luyến Tuyết, Hàn Tuyết Truyền Kỳ đã thay đổi bởi một cô gái đặc biệt. Nàng là môt bào thai kỳ dị mang trí nhớ của kiếp trước, đi đến thời đại cổ xưa này. Ông trời dường như muốn bồi thường cho nàng, cho nàng một mái ấm hạnh phúc được cha mẹ thương yêu chiều chuộng. Trong cuộc đời của nàng, nàng cứu một vị thái tử, và từ đó nàng đã thay đổi lịch sử của quốc gia này. Tên tuổi của nàng được tung hô truyền người này qua người khác rất nhanh chóng. Từ đó trở đi nàng còn cứu được rất nhiều người trong số đó có người mà nàng đang cần tìm nhất? *** Trì Sơn tuyết bay trắng xóa, trong một khe núi, không khí trong lành tươi đẹp như mùa xuân, hoa cỏ khắp nơi nở rộ, mà ở trên một vuông cỏ xanh thắm, có một cặp nam nữ đang gắt gao ôm chặt lấy nhau. "Nha. . . . . . Chớ hút. . . . . . Ưm. . . . . ." Hàn Tuyết đem hai tay bưng lấy đầu Hàn Chiến đang đặt trước ngực mình, tựa như đang cố đẩy đầu hắn ra, mà động tác cũng không có vẻ như là đẩy. Đầu vú truyền tới trận đau nhức, làm cho nàng khẽ cắn chặt môi đỏ mọng, đè nén tiếng rên rỉ phát ra. "Gọi ra, " Hàn Chiến bên liếm lấy nhũ hoa xinh đẹp non nớt của Hàn Tuyết, vừa khàn khàn mà nói: "Nơi này cũng chỉ có hai chúng ta, ta muốn nghe tiếng nàng”. "Ưm. . . . . ." Hàn Tuyết hốt hoảng lắc đầu, khiến cho mái tóc dài của nàng toán loạn va vào nhau, "A. . . . . . Đừng. . . . . . Đừng cắn. . . . . ." Người này càng ngày càng biết làm thế nào cho nàng cảm thấy khoái cảm, a, đáng chết, động tác này khiến nàng thật thoải mái nha. "Thu, ! Thu, ! Thu. . . . . ." Truyền tới bên tai đều là Hàn Chiến ra sức mút lấy vú của Hàn Tuyết, Hàn Tuyết cảm giác được một dòng khí nóng chảy ngược trong thân, không tự chủ khép hai đùi lại , nhưng không nghĩ làm như vậy lại kẹp chặt lấy bắp chân cường tráng của Hàn Chiến đang chen lấn giữa hai chân mình. ... Mời các bạn đón đọc Chiến Luyến Tuyết, Hàn Tuyết Truyền Kỳ của tác giả Phượng Vũ.
Ba Bé Bi Là Nam Chính Phản Diện - Vũ Lạc Ái
Nữ chính đâu?  Làm ơn mau tới lôi tên khốn kiếp này ra khỏi người tôi, anh ta chèn ép tôi. Chèn tới chèn lui, ép tới ép lui anh ta ép tôi lên cả giường! Nữ chính vẫn không xuất hiện sau nhiều lần kêu gào thảm thiết từ đáy lòng của tôi...và thế là tôi lặng lẽ nhìn từng lớp quần áo của mình bị xé vụn rơi đầy đất. “Sếp Diệp, có gì từ từ nói.....tôi...” “Câm miệng” “Đừng mà Sếp Diệp, làm thế không tốt đâu ah” Diệp Gia Thành chớp mắt nhìn tôi, động tác rút cà vạt, cởi áo vẫn tiếp tục. “Chú Diệp, chú lớn hơn người ta 10 tuổi nha” “Hừ, chỉ cần tôi muốn” “Ô, ô...lão đại, van xin anh đừng.....đừng mà...” tôi gào thét, cô´ nặng nước mắt. “Vô ích thôi, hôm nay ai cũng không cứu được em đâu” Diệp Gia Thành cười lạnh lẽo. “Đồ trâu già gặm cỏ non, đồ bại hoại, đồ vô liêm sĩ, dâm tặc, vô giáo dục...” tôi hoảng sợ và khóc thật sự, không ngừng chửi bới và đấm lên người Diệp Gia Thành. Sức tôi làm sao đấu lại hắn, một lực xỏ xuyên qua người tôi thật mạnh, não tôi lập tức cảm nhận được sự đau đớn từ phía dưới. Cảm nhận được vật cứng rắn, nóng rực ấy trong cơ thể mình. Giây phút ấy đầu tôi như nổ tung. Vì sao ah, vì sao lại thế này? nam chính độc ác đang chiếm đoạt thể xác tôi. Và dường như linh hồn tôi cũng đang dần bị hắn chiếm đoạt. Hắn chèn ép tôi. Rồi ép cả cái bụng tôi từ thon thả thành to đùng hắn ta còn chưa chịu dừng, ép tôi lọt cả con >.
Ai Là Của Ai - Thuần Vu Lưu Lạc
“ Vì sao mọi người đều nói em trèo cao đòi với lấy anh ?” Có ai biết được trong lòng anh ẩn giấu biết bao nỗi niềm bất an? Anh rất xuất sắc nhưng sự xuất sắc này là vì em mà có được, có thể chỉ trong nháy mắt, em sẽ biến mất ngay trước mắt anh, anh rốt cuộc không thể nào đuổi kịp được em, tâm trạng bất an thầm kín này có ai hiểu được cho anh ? Vĩnh viễn không cần phải nói ra ai là của ai, hai chúng ta chỉ là một đôi tình nhân bình thường mà thôi.   *** “Vì sao mọi người đều nói em trèo cao đòi với lấy anh…… Cũng phải, quả thực là anh rất rất xuất sắc nhưng tình yêu cũng là cần từ hai phía, đâu cần phải  so sánh ai xuất sắc hơn ai tài giỏi hơn ai sao ? Em thích anh, anh cũng thích em,  chẳng lẽ như vậy còn chưa đủ sao? Em không cần để ý ai là của ai, em chỉ  cần biết, mỗi ngày chúng ta đều trải qua khoảng thời gian vui vẻ mà thôi. *** Thời gian thấm thoắt thoi đưa, Triêu Huy cuối cùng cũng đã tốt nghiệp. Điều khiến cho mọi người phải té rớt kính là cô và Chu Vệ vẫn tiếp tục ngọt ngào bên nhau, kiên trì đến cuối cùng. Trong thời gian đó đương nhiên sẽ có lúc khó khăn, thử thách, nhưng hai người đều đồng tâm hợp lực mà vượt qua. Lễ Tốt nghiệp ngày đó, cô mặc áo cử nhân, cùng bạn học bên cạnh cười nói huyên náo, ánh mắt nhìn về bóng dáng của Chu Vệ dưới đám đông cách đó không xa. Anh cầm máy chụp ảnh, xa xa hướng về phía cô cười, hai người cứ như vậy mà nhìn nhau. “Thấy buồn nôn quá, nhưng mà về sau cho dù muốn nhìn cũng không được nhìn nữa~~” Tiểu Khê buồn rầu. “Cho nên bây giờ cậu xem thêm vài lần nữa đi, lưu lại, về sau lôi ra mà tưởng niệm.” Tĩnh Tĩnh hảo tâm đề nghị. Tiểu Khê thụ giáo gật gật đầu, nhưng lại lập tức không thể nhìn được: “Không được a… Thật sự rất buồn nôn…” Triêu Huy không trở về thành phố G, bởi vì Chu Vệ đã dùng mị lực nhân cách vô cùng mạnh mẽ khiến cho gia gia và bà ngoại liếc mắt một cái liền yêu mến anh, lại dùng miệng lưỡi lưu loát mà thuyết phục bác trai đồng ý cho cô ở lại thành phố B. Cho nên, Triêu Huy rất đương nhiên trở thành nhân viên cho công ty của QM. Chu Vệ còn chưa tốt nghiệp nên hai người vẫn ở tại căn phòng nhỏ kia. Nhà chỉ có một phòng ngủ, mà Chu Vệ nói sao thì cũng là một người đàn ông, hai người tất nhiên sẽ không chỉ đơn thuần đắp chăn bông nói chuyện phiếm. Lần đầu tiên phát sinh thật sự rất bất ngờ. ... Mời các bạn đón đọc Ai Là Của Ai của tác giả Thuần Vu Lưu Lạc.