Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Gặp Ma - Phan Văn Đà

Đã năm ngày nay trời mưa tầm tã, cả năm ngày không có một tí ánh nắng nào, ai cũng có cảm giác như đang phải sống những ngày trong hang, trong lỗ, ngột ngạt đến tức thở. Mọi người bần cùng lắm mới ra đường, nhất là đối với người già. Ông Giang vốn là người ưa hoạt động, ngày nào ông cũng phải đi ra ngoài vài tiếng đồng hồ. Nào là đi tập thể dục buổi sáng, buổi chiều; nào là đi gặp gỡ bạn bè đàm đạo thơ phú; nào là đi sinh hoạt hội đồng hương, hội người cao tuổi, hội Cựu chiến binh... Mấy ngày nay ông phải ngồi lì trong nhà, trông ông luôn hiện lên gương mặt cau có, bức bối như bị kiến cắn khắp người. Ngoài cái khổ không đi đâu được, ông còn cái khổ nhà dột, ẩm thấp. Ngôi nhà thuê ba tầng gần một trăm mét vuông nhưng lại có tới tám người ở của ba thế hệ; chỉ riêng việc phơi quần áo cho mọi người đi làm về bị ướt cũng đã khổ rồi. Mấy đứa cháu ngoại đang cùng ở với ông bà thì chẳng biết sợ là gì, mỗi ngày vài ba lần chúng chạy ra sân để hứng nước mưa, lại còn xô đẩy nhau ngã lấm hết cả. Ông bảo chúng nó không nghe, có lần ông phải đem roi ra dọa bọn chúng mới chịu vào. Bà Nhân - vợ ông, thấy các cháu đùa quá làm ông phải cáu, bà nói: - Bao giờ có được cái nhà để không phải đi thuê, để san sẻ bớt chúng nó ra cho đỡ khổ. Nghe bà nói vậy, ông Giang nói ngay: - Kể nhiều lúc cũng bực, nhưng nhiều khi có lũ trẻ cũng vui. Nếu không có chúng nó đánh cãi nhau thì làm sao bà lại trở thành quan Tòa xử kiện; không có chúng nó múa hát, đóng kịch thì làm sao tôi với bà có được những trận cười vỡ bụng. Nói cho công bằng, chúng nó có công to lắm, chúng nó làm cho mình trẻ lại, có đúng không bà? - Vâng, tất nhiên rồi, nhưng về lâu dài chắc chúng nó cũng không ở mãi như thế này đâu, vừa chật chội, vừa mất tự do của chúng nó. - Tôi cũng hiểu như bà nhưng với hoàn cảnh nhà mình hiện nay muốn tách cũng khó lắm, tôi với bà chỉ trông vào mấy đồng lương hưu, các con cũng chưa tích lũy được bao nhiêu, nếu có làm nhà thì phải đi vay, vay nhiều thì chết, nhà và đất bây giờ đắt lắm. Ông đang nói thì có tiếng chuông điện thoại, ông vội cầm ống nghe. - Ai gọi tôi đấy ạ? Từ đầu dây bên kia có tiếng người phụ nữ trả lời. - Tôi là Bao đây, ông có cần tiền lương sang mà lấy. Nghe vậy ông vội vàng mặc áo mưa để đi. Bà hỏi: “Có việc gì mà ông phải đi vội thế?” - Bà Bao điện tôi sang mà lĩnh lương hưu.Ông thừa hiểu hoàn cảnh của gia đình rồi nhưng ông vẫn hỏi “bà cần tiêu chưa để tôi đi lấy?” Bà nhìn ông với con mắt ái ngại, vì thương ông phải đi lúc mưa gió nhưng bà vẫn phải nói. Không lĩnh lấy gì mà tiêu, mấy ngày nay ở chợ cái gì cũng đắt, từ con cá mớ rau, đến cân gạo, củ khoai... Ông Giang bước vào sân nhà bà Bao, đã thấy trong nhà có mấy ông bà cùng cảnh đến lĩnh lương, đang chuyện trò rôm rả. Ông Giang cất tiếng chào bà Bao và mọi người, mọi người cũng đồng thanh chào lại. Ông Thành, một ông cụ vui tính, đến trước đã nhìn ông Giang và nói: “Mưa gió thế này cứ đắp chăn mà ngủ, ông đến đây làm gì?” Ông Giang trả lời hóm hỉnh: “Tôi cũng như các ông, nhớ bà Bao quá nên phải đến”... mọi người đều cười. Bà Bao đang phát tiền phải ngừng tay nói xen vào: “Các ông nhớ Bác Hồ chứ nhớ gì tôi, nói như ông Giang, nhà tôi nghe thấy thì chết”. Mọi người lại cười... Lâu ngày gặp nhau lĩnh lương ai cũng thấy vui, nhưng rồi ai cũng mong lĩnh xong để về còn lo chuyện mưa bão ở nhà. Lấy được đồng lương hưu về đưa cho bà, thấy bà tươi hẳn lên vì ngày mai đã có tiền ra chợ. Ông Giang vừa đưa mấy đồng lương cho bà, cái vui nho nhỏ vừa chợt đến thì bà lại lộ ra nét mặt lo âu, bà nói: “Lúc ông vừa đội áo mưa đi ra cổng thì ông Tường chủ cho thuê nhà vừa đến, ông ấy đến để lấy tiền thuê nhà tháng tới, ông ấy nói từ tháng tới mỗi tháng phải tăng thêm năm trăm ngàn, tức là tăng thêm 10%. Tôi có nói ông cháu đi lĩnh lương hưu chưa về nên chưa có tiền nhà đưa ông, tôi có đề nghị ông ấy cân nhắc lại giá thuê như thế thì cao quá, lấy đâu trả được. Tôi vừa nói xong ông ấy nói ngay với thái độ dứt khoát: “Tùy ông bà, bây giờ thị trường giá thuê nhà lên rồi, không tin ông bà đi mà khảo giá, nếu ông bà không thuê tôi lấy lại cũng được, hiện nay khối người hỏi thuê nhà nhưng không có nhà mà cho thuê. Vừa nói ông ấy vừa nhìn quanh nhà như muốn tìm kiếm điều gì, sau đấy ông ấy nói luôn: “Tôi cũng muốn lấy lại để sửa chữa nâng cấp thêm, sau khi nâng cấp giá thuê phải gấp rưỡi hiện nay.” ... Mời các bạn đón đọc Gặp Ma của tác giả Phan Văn Đà.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tổ Trinh Thám Linh Dị Tập 1 - Tiểu Thiển Bút
Tổ Trinh Thám Linh Dị của tác giả Tiểu Thiển Bút đã gây được tiếng vang và dấu ấn riêng trong thể loại truyện trinh thám hình sự. Truyện có nhiều yếu tố bất ngờ, logic khiến người đọc phải suy nghĩ và đan xen trong từng chi tiết. *** "Ta xin tự giới thiệu một chút, ta gọi là Trần Thế Kiệt, năm nay ba mươi sáu tuổi, là hiệu trưởng của Trường Đại Học Thế Kỷ, sinh sống tại sơn khu phía tây của trường. Ta và vợ ta ai cũng rất thích cảm giác gần gũi với tự nhiên, cho nên vì bảo trì sự yên tĩnh u nhã của nơi này, dù khí trời có ác liệt đến mấy ta cũng sẽ không sử dụng mấy công cụ giao thông gây ra tiếng ồn lớn làm ảnh hưởng nơi này. Con đường từ sơn khu đến trường rất bằng phẳng do đã được ta quyên góp tu sửa qua nên việc đi lại cũng thuận tiện. Trường Đại Học Thế Kỷ đã có mười hai năm lịch sử, có thể nói là một học viện nghệ thuật rất nổi tiếng. Trong vòng mười hai năm, những sinh viên tốt nghiệp từ nơi này, ba mươi phần trăm đều trở thành diễn viên nổi tiếng, minh tinh, thậm chí là những nhà họa sĩ nổi tiếng. Số còn lại cũng ai ai cũng có cuộc sống dư dả và no đủ." Mời các bạn đón đọc Tổ Trinh Thám Linh Dị Tập 1 của tác giả Tiểu Thiển Bút.
Đại Học Khủng Bố - Đại Tống Phúc Hồng Phường
Một tấm “giấy báo nhập học” vô cùng bình thường cũng vô cùng đặc biệt. Một trường “đại học” không tên. Một chàng thanh niên tên Doãn Khoáng vô cùng chán ghét trường học vì một tờ “giấy báo nhập học” mà đi tới cái nơi gọi là “đại học” đó. Sau đó, hắn mới cảm thấy được những trường học mà hắn chán ghét lúc trước quả thực là thiên đường. Trong cái “đại học” này, Doãn Khoáng chỉ có một mục tiêu duy nhất, đó chính là lấy cho bằng được tấm “bằng tốt nghiệp” đáng chết đầy máu tươi kia! Lời người dịch: Nhận xét: Nhân vật chính thuộc loại hình trí tuệ. Vầng sáng nhân vật chính ban đầu vô cùng lu mờ nhưng rồi bị hoàn cảnh bức bách mà phải tỏa ra rực rỡ, tính toán tử thần, đấu trí Khổng Minh… Khác với những bộ truyện khác, trong khi nhân vật chính trưởng thành, những đối thủ của cậu cũng trưởng thành trong con đường cũng gian nan không kém. Đánh giá: Có thể nó khó đọc nhưng nó rất đáng đọc. Mời các bạn đón đọc Đại Học Khủng Bố của tác giả Đại Tống Phúc Hồng Phường.
Lớp Học Kinh Dị - Alice
Xin chào, đây là bộ truyện lần đầu mình viết nên cũng sẽ không được hay cho lắm, đúng như tên truyện thì câu truyện này nói về một lớp học 12-8 luôn bị khinh thường, nhưng 1 ngày xuất hiện 1 con ma, và con ma đó làm thay đổi cái lớp này. Từ 1 lớp luôn tự ti thành tự tin. Xấu hổ thành hãnh diện. Học dở thành học giỏi. Nhưng để có được điều đó, lớp 12-8 phải bán linh hồn cho nó để đạt được mục đích của mình. Dù gì thì các bạn đọc sẽ hiểu nha. p/s: có nhiều tình tiết hơi ảo tưởng, vô lí, cũng có thể là hơi hư cấu, nhưng mà mình thêm vào để truyện thêm hay. Trong truyện Lớp Học Kinh Dị có mấy cảnh chết chóc, vì thuộc dạng truyện teen lẫn truyện ma nên các bạn lưu ý khi đọc nha. Mời các bạn đón đọc Lớp Học Kinh Dị của tác giả Alice.
Tiếng Hú Ban Đêm - Thế Lữ
Tiếng Hú Ban Đêm là tập gồm 8 truyện ngắn kì ảo của Thế Lữ. Với cách xây dựng truyện lôi cuốn, hấp dẫn, kèm theo các lý luận giải thích các hiện tượng một cách khoa học, Thế Lữ đã mang đến cho người đọc các tác phẩm có giá trị lớn về cuộc sống. Truyện ngắn còn hấp dẫn người đọc bởi chất thơ trong nhiều câu văn khắc họa tài hoa cảnh sắc thiên nhiên cũng như miêu tả tâm lý nhân vật Mời các bạn đón đọc Tiếng Hú Ban Đêm của tác giả Thế Lữ.