Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Xích Đạo Và Sao Bắc Cực

Tác giả Tang Giới vừa cho ra mắt siêu phẩm Xích Đạo Và Sao Bắc Cực, một câu chuyện ngôn tình sủng sẽ cho bạn biết thì a cảm giác thích một người chính là thế này. Giống như bỗng nghe hiểu được rất nhiều bài hát tình yêu, lạc nhi ý, cũng giống như bỗng nhìn thấy ngôi sao đang phát sáng. *** Theo một số tài liệu tra cứu được, ở thời điểm hiện tại, sao Bắc cực là một ngôi sao chỉ đường. Nó nằm trên trục của Trái đất, vì vậy hầu như không hề di chuyển. Điều đó cũng có nghĩa là, dù bạn đứng ở đâu trên bắc bán cầu, cũng có thể nhìn thấy ngôi sao này tỏa sáng. Trong cuộc đời mỗi người, sẽ có lúc được nhìn thấy một ngôi sao như vậy. Cho dù bạn đi đến đâu, bạn trải qua những gì, chỉ cần bạn vẫn còn tồn tại trên trái đất này, chỉ cần ngẩng đầu đều có thể nhìn thấy ngôi sao của lòng mình. Thế nên, đây là một câu chuyện kể về sự gặp gỡ, tìm kiếm và giữ lấy sao Bắc Cực của cuộc đời 5 cô gái. Câu chuyện đầu tiên là về cô sinh viên ngổ ngáo Thiên Thế và nam thần Đồng Hi Châu khóa trên. Hai người này giống như ở hai cực của trái đất vậy, Thiên Thế nóng nảy bất cần đời, Đồng Hi Châu lại trầm tĩnh chín chắn. Tỏ tình với anh chỉ là một trong những lúc bộc phát của Thiên Thế, ấy vậy mà Đồng Hi Châu lại đồng ý không do dự. Tuy rất bất ngờ, nhưng Thiên Thế thích anh là thật, chính vì vậy cô hổ nhỏ luôn cố giấu mình thật kỹ, dẹp bỏ tất cả thói hư tật xấu, khiến mình trở thành một cô gái hiền dịu xứng đôi với anh. Nhưng mà, như vậy thì mệt mỏi quá! Thiên Thế cảm thấy mình đã hy sinh nhiều như vậy mà anh chẳng chịu tiến thêm bước nào cả, thế nên cô tức giận lột luôn cái mặt nạ ngoan hiền kia xuống, xù lông trở lại là cô gái không sợ trời không sợ đất, hung hăng chia tay anh. Vậy mà, cuối cùng lại có thu hoạch bất ngờ. Đồng Hi Châu đứng thẳng lưng ưỡn ngực, tuyên bố, anh chính là yêu cái cô gái ngỗ ngược như thế đấy! ⇒ Bài học rút ra: Đừng bao giờ thay đổi bản thân vì người khác. Khác nhau cũng không sao, đối lập cũng không vấn đề gì, chỉ cần người đó yêu bạn thì cũng sẽ yêu tất cả những thứ thuộc về bạn. Câu chuyện thứ hai là về chị họ của Thiên Thế, cô giáo Thiên Kỳ. “Đối tác” của cô cũng chính là một học sinh mà cô từng làm gia sư. Tân Viên mười tám tuổi, là một thiên tài nhưng lười khai thông. Gặp được Thiên Kỳ thì phóng vèo một phát lên hẳn vị trí nhất trường, sau đó lại vèo một phát phóng thẳng lên giường, mang theo cô gia sư của mình. Chuyện tình cảm của Thiên Kỳ tuy có cách biệt về tuổi tác, nhưng lại không nhiều sóng gió. Bởi vì Tân Viên tuy trẻ hơn cô, nhưng tính chiếm hữu cực mạnh. Không kể tinh lực dồi dào ngày nào cũng hành cô đau eo mỏi gối, mà bất kể vệ tinh nào đến gần cô cũng bị anh đẩy đi thật xa. Không chỉ vậy, những cô gái vì theo đuổi anh mà tổn thương Thiên Kỳ, anh cũng không hề nể nang một cước đá văng không có ngày trở lại. ⇒ Bài học rút ra: Cách biệt tuổi tác không bao giờ là vấn đề nếu hai trái tim tìm được cùng nhịp đập. Câu chuyện thứ ba, là về Thẩm Trì Hy, hàng xóm của Thiên Kỳ. Đây là một nữ cường nhân chính hiệu của xã hội. Cực kỳ quyến rũ, giỏi giang và xem công việc như mạng sống. Đã từng trải qua một cuộc tình kéo dài 5 năm nhưng không thành, Thẩm Trì Hy gần như không có suy nghĩ sẽ yêu thêm bất cứ một người nào nữa. Cho đến khi gặp được Đồng Ngự. Nhưng lúc đó, cô không hề biết tên anh, bởi vì cô nghĩ anh là … trai đứng đường. Trong một buổi tối mệt mỏi, cô nhìn thấy anh đứng bên đường hút thuốc. Vẻ ngoài đĩnh đạc, gương mặt đẹp như tượng khắc, khiến Thẩm Trì Hy quyết định thử “ăn bánh trả tiền” một lần trong đời. Nhưng mà bánh này hảo hạng quá, phục vụ cô đến không còn gì để chê trách, mà còn không nhận tiền! Trước khi rời khỏi, anh chỉ để lại cho cô một số điện thoại. Có thể là vì anh quá tự tin, hoặc cũng có thể anh chỉ muốn đánh cược mà thôi. Thế nhưng, Thẩm Trì Hy lại thực sự gọi cho anh. Vừa là hiếu kỳ, lại vừa là thích thú, chỉ là cô vẫn chưa chịu thừa nhận. Quan hệ “trai bao” duy trì được một khoảng thời gian không dài, nhưng lại khiến cho Thẩm Trì Hy cảm nhận sự thay đổi từ thẳm sâu trong trái tim tưởng như đã hóa đá của mình. Cuối cùng, cô hỏi anh: “Chuộc thân cho anh, cần bao nhiêu tiền?” Đồng Ngự rất muốn cười, nhưng nhịn lại hỏi cô: “Tiền lương bây giờ của anh rất cao, nếu anh không làm việc, em sẽ nuôi anh à?” “Em nuôi anh.” Thẩm Trì Hy đáp lại một cách chắc chắn. Đã đến nước này, anh cũng không thể tiếp tục che giấu thân phận nữa. Cuối cùng, Đồng Ngự đã dùng một cách vô cùng trực tiếp để đối mặt với cô bằng con người thực sự của mình. Nhưng ít ra anh cũng không phải nói dối về tất cả, tiền lương anh cao là sự thật, bởi vì anh còn có vị trí xã hội cao hơn cả cô kia mà. Nếu như có làm trai bao, thì cũng là loại cao cấp nhất, và cũng chỉ phục vụ duy nhất một mình Thẩm Trì Hy. ⇒ Bài học rút ra: đừng bao giờ xem thường bất cứ một cuộc gặp gỡ vô tình nào, biết đâu người đó chính là chân mệnh thiên tử mà ông trời sắp đặt ở bên bạn thì sao? Một cô gái không chê bai nghề nghiệp của bạn, còn sẵn sàng chấp nhận quá khứ đen tối của bạn, không phải yêu thì là gì? Câu chuyện thứ tư là về cô bạn cấp dưới thân thiết của Thẩm Trì Hy, tên An Huyên. Có lẽ trong 5 câu chuyện thì đây có vẻ là câu chuyện ngược nhất. Mở đầu là một mối quan hệ vô cùng khó hiểu của cô và thanh mai trúc mã của mình, Lịch Lâm. Hai người rất ít khi gặp nhau, cũng không hề liên lạc, nhưng mỗi khi hai gia đình tụ họp thì ngay sau đó sẽ là màn lăn giường vô cùng kịch liệt. Cả hai đều có những mối quan hệ bên ngoài, cũng từng thử yêu đương với người khác, nhưng bằng một sự ăn ý không nói nên lời, họ vẫn giữ lại cho nhau phần cốt lõi. Thế nhưng, An Huyên dù sao cũng là con gái, cô biết mình yêu Lịch Lâm và cũng chỉ yêu mình anh ấy, nhưng bảy năm đối mặt với thái độ hờ hững của anh đã khiến tình cảm ấy trở nên hèn hạ đến cực điểm. Cuối cùng là buông bỏ. Tất cả đều có điểm giới hạn, An Huyên đã chạm vào giới hạn của Lịch Lâm, cho nên mới khiến anh giật mình tỉnh mộng. Người con gái ấy, nếu anh còn không giữ thì nhất định sẽ mất. Lịch Lâm đau đớn nhìn An Huyên chấp nhận tìm hiểu một người khác, muốn níu kéo nhưng lại không đành lòng nói ra nỗi khổ tâm của mình. Thôi thì, để xem tình cảm hai mươi năm có đủ lớn để khiến cô cho anh thêm một cơ hội nữa hay không. ⇒ Bài học rút ra: Đừng nghĩ người ta yêu mình thì muốn đối xử sao cũng được. Không ai mãi chờ đợi một tình yêu trong vô vọng. Vì thế, ngay lúc người ta còn kiên nhẫn với mình thì mau mà giữ lấy, đừng để mất đi rồi mới hối hận. Câu chuyện cuối cùng là về anh trai của Lịch Lâm, cũng chính là người yêu 5 năm không thành của Thẩm Trì Hy, tên Lịch Đảo. Nguyên nhân ngày xưa hai người không đến được với nhau chính là sự bất đồng về cách sống. Lịch Đảo là người muốn tự do, không thích cuộc sống gò bó quay cuồng nơi thành thị, thế nên anh đến một thành phố ven biển để mở một tiệm bánh ngọt. Một ngày đẹp trời, anh gặp cô gái nhỏ Hạ Tiểu Lộc. Khi ấy, cô bé vừa tốt nghiệp liền đi du lịch một mình, nhưng khổ nỗi lại mù đường. Thế nên, ông chú đẹp trai ga lăng đã trở thành hướng dẫn viên tạm thời. Dẫn qua rồi dẫn lại, dẫn luôn con gái nhà người ta vào tim. Tuy rằng lúc đầu cũng bày đặt lạnh lùng từ chối, khiến cô gái nhỏ nước mắt ngắn dài rời đi, nhưng sau khi nghe em trai Lịch Lâm tâm sự chuyện tình dở dang của mình thì lập tức xách balo lên đường, chạy thẳng một mạch đến trước mặt Hạ Tiểu Lộc, hùng hồn tuyên bố, “anh đến là để đối diện với tình cảm chân thành của mình.” May sao, trong lòng Hạ Tiểu Lộc vẫn còn có anh. ⇒ Bài học rút ra: Thời gian quen nhau bao lâu không quan trọng, quan trọng là gặp được người đó rồi, trong tim không thể chứa được người nào khác. Trong mỗi giai đoạn của cuộc đời, suy nghĩ của chúng ta sẽ thay đổi. Ngày đó sẵn sàng vì tự do mà từ bỏ tình yêu, nhưng không hề hối hận. Bây giờ gặp được một người, sẵn sàng từ bỏ tự do để giữ lấy tình yêu, chỉ có thể nói, đến lúc rồi, trái tim không thể chịu nổi cô đơn thêm nữa đâu. … Năm cô gái với 5 hoàn cảnh, 5 tính cách, và 5 mối tình rực rỡ sắc màu. Có giận dỗi, có ngọt ngào, có nóng bỏng, có thấu hiểu, hơn cả là sự hạnh phúc lan tràn từ ánh mắt đến trái tim. Sẽ có rất nhiều cô gái tìm thấy một chút của chính mình trong đó. Không dám nói rằng, ai rồi cũng sẽ tìm thấy hạnh phúc ngọt ngào như vậy, nhưng ít ra, khi bạn nhìn thấy ngôi sao Bắc Cực của đời mình, hãy chân thành giữ lấy nhé. Có thể không phải là sáng nhất trên bầu trời, nhưng sáng nhất trong lòng bạn là đủ rồi, phải không? _____________ " ": Trích từ truyện Review by #Lâm Phi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Chào mọi người, hiện tại đang là 0 giờ sáng, thời gian trẻ con đi ngủ, thời điểm phỏng vấn người lớn bắt đầu. Hôm nay, studio của chúng tôi sẽ mời đến năm nhân vật chính của cuốn sách kể chuyện thêm lần nữa. Đồng Hi Châu & Thiên Thế Q: Hai vị chấm điểm cho sinh hoạt X hiện tại của mình bao nhiêu? Đồng trồng cây: 10, đương nhiên điểm cao nhất rồi. Hổ con: 0! 0! Eo chị đây sắp gãy thành đôi rồi! Q: Hãy mô tả đối phương trong sinh hoạt X bằng một câu. Đồng trồng cây: Ngoan hơn bình thường khá nhiều, vì vậy càng muốn yêu thương cô ấy hơn. Hổ con: Hoàn toàn khác bình thường!!! Kinh quá đấy!!! Không muốn nghe gì cả, cố lên nào! Đồng trồng cây: Ồ? Em không thích anh như vậy à? Q: Hãy kể sở thích xấu của nhau. Đồng trồng cây: Hổ con nhà tôi cực kì thích cắn người (nhấn mạnh), sáng nào thức dậy vai cũng đầy dấu răng, may là mặc vest đi làm nên đồng nghiệp không nhìn thấy. Hổ con: ….Anh!! Anh mới thích cắn người!! Cắn em gái anh!! Sở thích xấu của anh ấy à? À tên này rất thích bật đèn! [Giọng nói ngại ngùng] Tôi không thích bật đèn! Thật kỳ lạ !! [Đổi sắc] Q: Ấn tượng sâu sắc nhất trong sinh hoạt X của hai người là gì? Đồng trồng cây: (Chống cằm suy nghĩ một lúc) À, có lẽ là vào đêm tân hôn, đàn em của tôi (Tân Viên) tặng một bộ đồng phục y tá làm quà cưới, tôi lừa cô ấy mặc, hmm, hôm sau cô ấy ngủ thắng đến tận chiều tối. Hổ con: ….Đồng Hi Châu, em muốn bẻ gãy chân anh… Cả lần đến Mauritius hưởng tuần trăng mật, bên bờ biển mà anh ấy dám… dám… Đồng trồng cây: Anh dám gì cơ? Q: Địa điểm X hai vị muốn thử trong tương lai là gì? Đồng trồng cây: Tôi muốn thử ở văn phòng, nghe chú tôi kể cảm giác tuyệt lắm! Hổ con: Đậu mòe! Chẳng lẽ anh không thể ở trên giường như bình thường à? Bạn Tang góp lời: Anh Đồng thật là, sao lại dạy cháu mình như thế chứ?! Tân Viên & Thiên Kỳ Q: Hai vị chấm điểm cho sinh hoạt X hiện tại của mình bao nhiêu? Tân Viên: Tất nhiên là 10 rồi, câu hỏi này của chị nhạt quá đi được! Thiên Kỳ: …10 á? (thẹn thùng) Q: Hãy mô tả đối phương trong sinh hoạt X bằng một câu. Tân Viên: Xấu hổ, cơ thể đỏ rực đáng yêu vô cùng… Đừng phỏng vấn chúng tôi nữa, về nhà thôi vợ yêu! Thiên Kỳ: …Chảy mồ hôi quyến rũ, giọng nói cũng rất gợi cảm (xấu hổ). (Bạn Tang: Tôi đây không nghe thấy…) Q: Hãy kể sở thích xấu của nhau. Tân Viên: Cô ấy không có sở thích xấu nào cả, nghe lời lắm. Thiên Kỳ: …Anh ấy thích cắn tôi, liếm tôi… (xấu hổ), khá giống thú hoang, sáng dậy thấy trên người đầy dấu bầm tím, phải mặc quần áo kín đáo… Q: Ấn tượng sâu sắc nhất trong sinh hoạt X của hai người là gì? Tân Viên: Chính là lần mặc bộ đồ thỏ! Cần phải nói nữa à? Từ nay tôi thích đào báu vật. Thiên Kỳ: …Bộ đồ thỏ… Á, sau này còn có cái khác, loại quần áo thủy thủ. Q: Địa điểm X hai vị muốn thử trong tương lai là gì? Tân Viên: (quyết đoán) Lớp học. Thiên Kỳ: …Á, tôi không muốn thử đâu, nhưng mà cuối cùng vẫn bị anh ấy ép thôi… Bạn Tang góp lời: Tân Viên quả thuộc thế hệ bạn trai thú dữ, tuy rất dữ rất cầm thú, nhưng rất đẹp trai. Tôi cảm thấy trong lòng mỗi cô gái đều mong muốn có một người bạn trai như vậy. Đồng Ngự & Thẩm Trì Hy Q: Hai vị chấm điểm cho sinh hoạt X hiện tại của mình bao nhiêu? Đồng Ngự; 11. Thẩm Trì Hy: 10… 11 là cái quỷ gì vậy? Q: Hãy mô tả đối phương trong sinh hoạt X bằng một câu. Đồng Ngự: Gợi cảm không chịu được, rất chủ động, khiến tôi muốn ngừng mà không được. Thẩm Trì Hy: …Rắn rỏi, nặng tựa núi lớn, đôi khi thực sự không thể chịu đựng được (đảo mắt). Q: Hãy kể sở thích xấu của nhau. Đồng Ngự: Sở thích của cô ấy là cào người, do đó trên lưng tôi xuất hiện nhiều vết cào… nhưng không sao, tôi vẫn rất thích. Thẩm Trì Hy: Tôi càng xin tha anh ấy càng hăng hái hơn…. Đáng sợ lắm, thể lực y như vận động viên điền kinh, thực sự không chịu được. Q: Ấn tượng sâu sắc nhất trong sinh hoạt X của hai người là gì? Đồng Ngự: Một lần cô ấy đến thăm phòng làm việc của tôi, hoạt động cả buổi chiều, do cô ấy hồi hộp nên vô cùng mẫn cảm, thú thật cảm giác đó… Thẩm Trì Hy: Đừng nhắc đến tên khốn kiếp Đồng Ngự này! Anh có muốn sau này bị cả nhân viên trong công ty mang ra làm trò cười không hả?! Q: Địa điểm X hai vị muốn thử trong tương lai là gì? Đồng Ngự: Chỗ nào cũng muốn. Thẩm Trì Hy: Anh đang trả lời gì thế hả? Trong trường mẫu giáo của Tiểu Mễ cũng được à? Đồng Ngự: (gật đầu) Ừm, cái vườn trong trường Tiểu Mễ anh cũng thấy được lắm. Thẩm Trì Hy: …WTF? Bạn Tang góp lời: Là nhân vật chính MVP nổi tiếng nhất, sao tôi cảm giác tất cả câu trả lời của đôi này đều là công khai tình tứ một cách trắng trợn nhỉ?!!! Chọc mù mắt tôi rồi! Khóc đây, hu hu!!!! Lịch Lâm & An Huyền Q: Hai vị chấm điểm cho sinh hoạt X hiện tại của mình bao nhiêu? Lịch Lâm: Điểm 10. An Huyền: Điểm 10. Q: Hãy mô tả đối phương trong sinh hoạt X bằng một câu. Lịch Lâm: Quyến rũ hơn, nữ tính hơn hẳn lúc bình thường. An Huyền: Mạnh bạo hơn, bình thường anh ấy hiền lắm, chẳng hiểu sao lúc ở trên giường khác vậy nhỉ… (đỏ mặt) Q: Hãy kể sở thích xấu của nhau. Lịch Lâm: Hình như cô ấy rất thích ôm tôi, không nhìn thấy mặt không được. An Huyền: Anh ấy rất thích vào từ phía sau… Nhưng mà tôi không thích lắm, bởi vì không thấy anh ấy tôi sẽ mất cảm giác an toàn. Q: Ấn tượng sâu sắc nhất trong sinh hoạt X của hai người là gì? Lịch Lâm: Có lẽ là lần vào từ đằng sau khi thấy cô ấy mặc quần chip trong nhà bếp. Kể từ lần đó tôi cực kỳ thích vào từ đằng sau, bởi vì âm thanh của cô ấy quá mê người. An Huyền: …Lịch Lâm, anh đang kể gì đó hả? Sao anh không nhắc đến lần ở phòng tắm ấy, anh… Q: Địa điểm X hai vị muốn thử trong tương lai là gì? Lịch Lâm: Sân thượng. An Huyền: Em không muốn!! Lịch Đảo & Hạ Tiểu Lộc Q: Hai vị chấm điểm cho sinh hoạt X hiện tại của mình bao nhiêu? Lịch Đảo: Tôi rất hài lòng, 10 điểm. Hạ Tiểu Lộc: Điểm cao nhất. Q: Hãy mô tả đối phương trong sinh hoạt X bằng một câu. Lịch Đảo: Y như động vật bé xíu đáng yêu vô cùng… À, cảm giác như sóc con. Hạ Tiểu Lộc: Gợi cảm, nhưng mà dáng vẻ y như muốn ăn thịt em. Q: Hãy kể sở thích xấu của nhau. Lịch Đảo: Đừng tưởng trông cô bé này nhỏ nhắn xinh xắn mà lầm, lắm mưu mô lắm đó, thích ở phía trên, với lại do cô ấy xinh xắn nên rất thích chơi trò “kabedon”. Hạ Tiểu Lộc: Anh ấy thích ép em nói những lời xấu hổ…càng nói anh ấy càng hăng hái… Q: Ấn tượng sâu sắc nhất trong sinh hoạt X của hai người là gì? Lịch Đảo: Một lần nọ cô ấy uống say mặc đồ lót gợi cảm múa trước mặt tôi, sau đó nhảy bổ vào lòng… Đêm đó gần như bùng phát, tôi thầm quyết định sau này có cơ hội sẽ chuốc say cô ấy thêm một lần. Hạ Tiểu Lộc: … Trả lời giống chồng mình ???? Q: Địa điểm X hai vị muốn thử trong tương lai là gì? Lịch Đảo: Khách sạn tình nhân. Hạ Tiểu Lộc: …Anh ấy bảo đi đâu em theo đó. Bạn Tang góp lời: Không ngờ chú Đảo cũng trở nên đen tối giống em trai mình trên phương diện X, đặc biệt là sở thích xấu…. Ấy ấy, bởi vậy mới nói người càng kiềm chế trong xương mới càng hạ lưu chăng??? Mời các bạn đón đọc Xích Đạo Và Sao Bắc Cực của tác giả Tang Giới.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hai 'Cầm' Cùng Vui (Cặp Đôi Cầm Thú)
Review bởi: Dung Nguyễn Thùy - fb/hoinhieuchu  Một đợt mị đọc xong truyện ‘Oan gia tương phùng’ thì bị ghiền truyện thanh mai trúc mã, lùng tìm thì vớ được quyển này, đọc xong lại cảm thấy thích nhất trong các bộ thanh mai trúc mã dù tình tiết và tính cách nhân vật cũng không sâu sắc, cơ mà vẫn thích chẳng hiểu sao ???? ????.  Xuyên suốt bộ truyện là văn phong hài hước, tình tiết đối đáp chan chát của cặp đôi chính. Hai người lớn lên với nhau từ nhỏ, hai gia đình cũng cực thân thiết. Trong đó gia đình nam chính cưng chiều nữ chính như con cháu ruột, đến nỗi mà để tránh mấy trận đòn của ông nội, nam chính phải khép nép nịnh nọt nữ chính giải cứu. Cặp đôi này có tình cảm với nhau từ sớm nhưng vì một hiểu lầm mà bỏ lỡ nhau mấy chục năm, chung sống bằng cách đốp chát đối đầu, đến khi yêu nhau rồi thì ngọt ngấy ngược cẩu độc thân suốt.  Nữ chính Kiều Nhạc Hi là 1 cô nàng thiên kim tiểu thư độc miệng, hễ cứ gặp nam chính là xỉa xói móc mỉa không thôi. Những tiểu thư nhà giàu thì thường kiêu căng, chua ngoa nhưng mà nữ chính này tính cách thú vị ở chỗ đanh đá thì đanh đá ấy nhưng vẫn lương thiện, ngoan ngoãn. Nếu như tác giả vẫn giữ vững được tính cách mạnh mẽ của nữ chính đến cuối truyện thì sẽ ổn hơn. Phần sau khi hai người xác định quan hệ mị cảm thấy nữ chính hơi yếu đuối nhạt nhòa. Tuy nhiên, nhìn chung thì nữ chính ổn, không bánh bèo, biết suy nghĩ.  Nam chính Giang Thánh Trác hay Giang Bươm Bướm ???? ???? được miêu tả là 1 hoa hoa công tử, thay bồ như thay áo. Từ khi nảy sinh hiểu lầm lúc nhỏ, cũng vì kích thích nữ chính nên cậu này dựng cho mình hình tượng ăn chơi trác táng. Thực ra, trước đó, khi còn là 1 cậu nhóc nhỏ xíu thì anh chàng này đã mặc định bản thân là của nữ chính rồi, yêu sâu đậm đến mấy chục năm trời, để đến khi đau khổ tỏ tình, cứ ngỡ bị từ chối, được đáp lại thì mừng như điên.  Chính đoạn này làm mị rung động mà xếp truyện vào những truyện yêu thích: “Giang Thánh Trác nhìn cô khóc càng lúc càng đau lòng nhưng vẫn mạnh miệng, hai mắt đầy nước, cả khuôn mặt bị nước mắt bao phủ chảy xuống má rơi xuống, chóp mũi đều bị ửng đỏ. Chân tay lúng túng, trong lòng vừa tức lại vừa đau lòng, tình cảm phức tạp dâng lên não, rốt cuộc mất đi lý trí, câu nói thốt ra, cả cổ họng hét khàn cả giọng, "Anh vẫn luôn yêu em, không phải cô ta!". Về phương diện si tình thì nam chính chúng ta đúng là hoàn hảo, cơ mà tính cách thì ‘trừ 5 điểm trẻ trâu, về chỗ’, bởi lịch sử ăn chơi của mình mà không bảo vệ được nữ chính. Cũng may về cuối truyện, Giang thiếu đã học cách trưởng thành 1 người đàn ông thành thục có thể bảo vệ chu toàn cho vợ mình. Thêm màn cầu hôn lãng mạn, cảm động thì “cho 100 điểm quá soái, được trở lại hình mẫu đàn ông mơ ước, lấy danh hiệu thê nô chính hiệu về chỗ” ???? ????  Vì là kiểu truyện ngôn tình đời đầu nên khi đọc truyện chắc hẳn sẽ soi mói một chút: tình tiết không đặc sắc, tính cách nhân vật hơi trẻ con nhưng tổng thể thì truyện cũng đạt chuẩn một quyển ngôn tình hài, sủng, chủ đề thanh mai trúc mã được triển khai cũng thu hút, đặc biệt là có thịt, thịt, thịt CHẤT LƯỢNG nhé (chiện quan trọng phải nói 3 lần ???? ???? ????). Riêng đối với mị thì chỉ không thích chi tiết biến cố gần cuối truyện và chất lượng edit không tốt lắm, còn nhìn chung đọc giải trí ổn, hay. *** Đối với Giang Thánh Trác, Kiều Nhạc Hi là sói đuôi dài khoác áo da dê, mỹ nhân rắn. Đối với Kiều Nhạc Hi, Giang Thánh Trác là Hoa Hồ Điệp (con bướm phong lưu), là ngựa đực giống. Tóm lại, 2 người trong mắt đối phương đều là cầm thú. Chữ “cầm” trong tên truyện là “cầm thú” :3 Trước khi đọc truyện nào mình cũng đọc review spoil, mình đã chuẩn bị tâm lý rằng truyện sẽ ngược do nam nữ chính có hiểu lầm. Nhưng mình thật sự không thích nổi hình tượng nam chính: vì chọc nữ chính ghen mà giả trang thành “Giang bươm bướm” suốt ngày treo hoa ghẹo bướm, thay người yêu như thay áo, đã vậy đều chọn cô nào cũng có nét giống nữ phụ Mạnh Lai. Nếu không phải mình xem trước review rằng anh ta thích nữ chính từ nhỏ, thì mình thật sự nghĩ rằng anh ta rất yêu thích Mạnh Lai. Thật ra vẫn có chi tiết nhỏ như anh ta không vui khi nữ chính không ghen, nhưng mình vẫn có cảm giác anh ta rất yêu Mạnh Lai, chứ không phải nữ chính. Mặc dù mình rất tò mò hiểu lầm nhỏ nào khiến nam chính cố tình giả trang thành kẻ lăng nhăng để kích thích nữ chính, chẳng lẽ nghĩ nữ chính thích nam phụ ? Hay nam chính đã nghe được đoạn đối thoại của nữ chính với Mạnh Lai ? Thế nhưng, mình quyết định drop tại chương 10, không phải vì truyện dở, mà là truyện không phải gu của mình, mình không hảo cái kiểu “tự ngược” này, vì một chút hiểu lầm mà dẫn đến nhiều chuyện hiểu lầm khác. Mình cũng đọc review chê tính cách nữ chính sau khi yêu nam chính khá yếu đuối. Mình cũng đọc trích dẫn, đúng là yếu đuối thiệt. Mình vẫn thích nữ cường, mạnh mẽ hơn. Mọi người nếu không ngại hiểu lầm, không ngại nữ chính hơi yếu đuối khi yêu thì nhảy hố liền nha, nam chính giả trang thôi chứ sạch lắm. Truyện này mình sẽ không cho điểm.   Mời các bạn đón đọc Hai 'Cầm' Cùng Vui (Cặp Đôi Cầm Thú) của tác giả Đông Bôn Tây Cố.
Chỉ Muốn Cùng Em, Chính Là Tốt Nhất
Review bởi: Huỳnh Minh - fb/hoinhieuchu ----- Nếu bạn cảm thấy đời thật sự là quá mệt mỏi chán ngán cần tìm chút hường phấn để sống tiếp thì đây chính là truyện bạn cần. Thật ra cũng không hoàn toàn là ngọt ngào, truyện có ngược, tuy nhiên vì tính cách của nam chính dịu dàng ôn nhu nên sau khi đọc hết truyện, nhắm mắt lại thì chỉ còn cảm thấy hạnh phúc với ngọt sâu răng. Về nội dung: Nam chính Kiều Dụ và nữ chính Kỷ Tư Tuyền yêu nhau từ hồi đại học, cả hai học ngành kiến trúc và có ước mơ sẽ giành được giải thưởng Pritzker cao quý của ngành. Tuy nhiên do hoàn cảnh gia đình nên nam chính phải từ bỏ ước mơ xuất ngoại với nữ chính mà quay về làm quan theo nghiệp gia đình. Nữ chính xuất ngoại, hoàn thành những ước mơ dang dở mà cả hai đã từng ước hẹn lúc còn ở đại học. 6 năm sau nữ chính trở về, hai người lại một lần nữa dây dưa. Truyện không có tiểu tam trơ trẽn, các thể loại nữ phụ, nam phụ gì đó dù có cũng đều là mây bay. Tình cảm của nam chính dành cho nữ chính vô cùng kiên định, mọi vấn đề đều là của hai người. Đông Bôn Tây Cố xây dựng hình tượng nam chính dịu dàng, ôn nhu, thâm tình vô cùng hoàn mỹ. Hoàn mỹ ở đây không có nghĩa là có khả năng một tay che trời, hô mưa gọi gió (ờ thì cũng không phải truyện huyền huyễn mà). Hoàn mỹ là từng câu nói, hành động, nụ cười của anh được miêu tả đều lộ ra ôn nhu, nhẹ nhàng, anh có thể từ bỏ ước mơ, thỏa hiệp theo sắp đặt của gia đình nhưng đối với nữ chính thì anh không bao giờ từ bỏ. Thật sự là chỉ muốn dùng trăm từ vạn từ để diễn đạt sự hoàn mỹ của nam chính thôi huhu. Nữ chính là cô gái thông minh, cá tính, mạnh mẽ, bá đạo. Điều mình thích ở nữ chính là dù người yêu có từ bỏ giấc mộng thì cô vẫn một mình bước tiếp, thực hiện những gì còn dang dở. Cảm giác đọc thích cực kỳ . Về bản edit: Đôi chỗ vẫn còn dùng chữ hán ngữ. Trích đoạn: Kỷ Tư Tuyền bỗng như hết hơi, thở dài mở hai tay: "Lại đây ôm em." Kiều Dụ liền nghe theo, ôm cô vào ngực. Cô nhào vào lòng Kiều Dụ hít một hơi thật sâu, bỗng nhiên cứng rắn mở miệng: "Nói xin lỗi em." Kiều Dụ không hỏi nhiều, dựa theo yêu cầu của cô trịnh trọng nói: "Thật xin lỗi." Kỷ Tư Tuyền tiếp tục nói yêu cầu trọng điểm: "Nói anh yêu em." Kiều Dụ cảm thấy có chút buồn cười: "Em làm sao vậy?" Kỷ Tư Tuyền vùi mặt vào trong lòng anh ấp úng nói: "Kiều Dụ, em nhớ anh." Kiều Dụ bỗng nhiên thu lại nụ cười, nhẹ nhàng chậm chạp mà kiên định mở miệng: "Kỷ Tư Tuyền, anh yêu em." Tổng điểm cá nhân mình đánh giá: 4.5/5. - - - Những truyện cùng hệ liệt của tác giả này đọc cũng rất hay. + Hai "Cầm" cùng vui (Cặp Đôi Cầm Thú): là về em gái Kiều Nhã Hi của nam chính Kiều Dụ truyện trên. Phần ngược của truyện này mình đọc xong không có cảm giác đau lòng lắm, cảm giác nó không thuyết phục được mình ý. Nữ chính trong truyện này được xây dựng theo kiểu mạnh mẽ, kiên cường nhưng không biết sao lúc sang làm cameo cho truyện của anh trai mình (Chỉ muốn cùng em) thì toàn thấy khóc :-s Chắc đang mang thai hehe. Mình nghĩ 3/5 điểm. + Kỳ thật cây Lim có thể tựa: đây là truyện về Diệp Tử Nam, bạn của Kiều Dụ và cuộc hôn nhân cưới trước yêu sau của anh này với Túc Kỳ. Anh này đã yêu Túc Kỳ từ rất lâu trước đó rồi nhưng chị nhà là kiểu con gái đà điểu, chậm suy nghĩ. Bình thường kiểu nhân vật này dễ gây ức chế cho người đọc nhưng tác giả xây dựng rất hay, nam chính từng bước ép cho nữ chính thoát khỏi vỏ bọc của mình, bày tỏ tình cảm của bản thân ra chứ không phải kiểu cam chịu rồi yêu thương như các nam chính khác. Xem hai anh chị người một bước, ta một bước đấu nhau cũng vui, mà hơi mệt tim :-s. Mình cho 3.5/5 điểm. + Quay đầu mỉm cười bắt đầu JQ: Truyện về nam chính Tiêu Tử Uyên bạn của Kiều Dụ và nữ chính Tùy Ức bạn của Kỷ Tư Tuyền (truyện Chỉ muốn cùng em). Truyện này hoàn toàn hông có ngược, tiểu ngược thậm chí mà mâu thuẫn nho nhỏ cũng chả có. Hai người hoàn toàn là bình đạm như thủy, yêu nhau rồi đi đến kết hôn. Cảm giác đọc xong rất ngọt ngào.  Chẳng qua mình lỡ đổ vì Kiều Dụ rồi nên truyện này mới bị xếp thứ hai thôi . 4/5 điểm. *** Mùa hè năm ấy, khí trời nóng bức dị thường, Kỷ Tư Tuyền 17 tuổi đang nhìn vaò giấy báo trúng tuyển đại học của mình sửng sốt một lúc, chớp chớp mắt, nhìn vào cột điểm mấy lần, sau đó cực nhanh đem thư thông báo nhét trở về túi, rồi ném vào ngăn kéo thấp nhất của bàn học, một dạng giống như ngày xưa, cưỡi xe đạp vui sướng ra khỏi cửa. Một năm kia, ở vào năm quan trọng, Kiều Dụ đã ở trong trường học được một năm, và được coi là nhân vật phong vân, học chuyên ngành mình thích, làm những chuyện mình nghĩ, chỉ còn thiếu bên cạnh một người mà mình yêu thương. Ngày mà Kỷ Tư Tuyền nhận được thông báo trúng tuyển, Kiều Dụ đang tham gia vòng cuối cùng của một cuộc thi, giáo sư của khóa đưa ra ý mới, chọn một chỗ cảnh đẹp giống cổ tích để làm bài kết thúc cuộc thi. Ngày đó, cậu ngồi ở hàng cuối, trợ giảng kiến trúc ở phía trước vẫn còn đang nói một chút về sự chú ý vị trí, có lẽ khí trời quá nóng khiến cho cậu vừa nghe một tí đã không chịu được, loại suy nghĩ cổ hóa này đem ra dạy thì cũng khiến học sinh ngu đi, hắn luôn cảm thấy kiến trúc là thứ có linh tính, bởi vậy sáng tạo là điều quan trọng nhất, cậu không muốn nghe nữa, nhờ có giá vẽ che chắn, cậu nghiêng đầu sang một bên nhàm chán. Đó là lần đầu tiên cậu thấy Kỷ Tư Tuyền, chuyện này cậu chưa nói với bất kỳ ai. Ở chỗ này từ trước cho đến bây giờ cậu không biết có một cô gái lại xinh đẹp như thế, sáng rỡ đến thế khiến cho người ta không cách nào nhìn thẳng, có lẽ cũng bởi vì quá sáng rỡ mà sau này khi cô có chút mất hứng, Kiều Dụ sẽ có loại ngày có cảm giác âm trầm sập xuống. Khi đó Kỷ Tư Tuyền toát lên vẻ thanh xuân lay động lòng người, tóc đuôi ngựa tung bay rối bời, mặc chiếc quần bò ngắn, áo sơ mi trắng, sóng mắt lưu chuyển khi cười, trong suốt như nước. Cô đứng dưới cây liễu cách bọn họ không xa, cầm bút vẽ thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn vật kiến trúc, sau đó mặt chuyên chú vẽ những nét đầu tiên. Cành liễu dài rủ xuống, gió vừa thổi liền đung đưa bên cạnh cô, hơn hiển linh động lòng người. Cậu cảm thấy trên người cô có phần khí chất rất thu hút, bức họa dưới tay cô nhất định là một kiệt tác. Rất nhanh cuộc thi bắt đầu, bên tai trừ tiếng gió cùng tiếng ve kêu liền chỉ có tiếng bút pháp xào xạc trên giấy. Kiều Dụ nhịn không được nữa quay đầu lại nhìn thì thấy cô đứng cạnh một người con trai, cô đang nghiêng đầu nhìn hắn, tóc đuôi ngựa ở phía sau bay bay bên tai, vui đùa nghịch ngợm. Kiều Dụ lúc này mới nhìn rõ mặt cô, làn da trong suốt như pha lê, ngũ quan tinh xảo giống như một nàng tiên cá xinh đẹp, tiểu cô nương bị liễu quấy rầy giường như có chút mất hứng, cau mày miễn cưỡng ngước mắt, nghe nghe không biết tại sao đáy mắt hiện lên một tia giảo hoạt, tiếp theo cười lên xấu xa, không biết nói câu gì, nam sinh kia hoảng loạn mà chạy, cô nhìn theo bóng lưng của nam sinh cười đắc ý, đáy mắt mang theo ánh tinh nghịch để cho người ta nhìn không rời mắt. Mời các bạn đón đọc Chỉ Muốn Cùng Em, Chính Là Tốt Nhất của tác giả Đông Bôn Tây Cố.
Quay Về Đời Đường Làm Lưu Manh
Đánh giá: 8,5/10 Lại là xuyên qua, có thể cũng không phải là ta nguyện ý xuyên qua ? Bản thân không có sở trường gì, mơ hồ xuyên thủng đến Đường triều, cần dựa vào cái gì để kiếm cơm đây?? Không thể, chỉ có một từ, hỗn?   Không nghĩ tới hỗn đến mức tận cùng? Chim sẻ có thể biến thành phượng hoàng? Chạy khắp một vòng  Đại Minh cung? Hoàng đế, hoàng tử ta sẽ chọn ai? Chỉ vì đức lang quân như ý trong lòng Dám cùng so với trời thử cao. Cô là người ở hiện đại, trong một buổi tối mưa giông sấm chớp chỉ vì bực mình vì chưa kịp về trời đã mưa như đổ nước mà lỡ miệng chửi trời. Báo ứng giáng xuống, cô chỉ biết là mình bị sét đánh. “Oàng” một phát, cô một mạch xuyên về thời Đường. Lục Tiểu Thanh may mắn gặp được Vô Diễm và Thiên Vũ, nàng dùng vài câu bàn về đạo lý mà có thể đi theo hai người họ. Một người là Lý Thiên Vũ, nhẹ nhàng ấm áp, luôn luôn giúp đỡ cô, đúng chuẩn soái ca. Còn một tên là Lý Vô Diễm, một tên cọc cằn, chẳng bao giờ nhẹ nhàng với nàng, hai người khi nào gặp nhau cũng đấu khẩu không thôi. Vốn là người từ thế kỉ 21 đến, cô dĩ nhiên là có suy nghĩ khác hẳn những người ở đây, ấy vậy mà họ lại gọi cô là lưu manh. Than thân trách phận thì cũng đành phải chấp nhận, cô quyết tâm dùng hết những hiểu biết của mình ở thời hiện đại mà kiếm cơm manh áo. Ba người họ đi cùng với nhau, lưu bạt giang hồ, dần dần tình cảm nảy sinh, liệu trái tim của cô sẽ thuộc về ai? Mình rất thích cách xây dựng kiểu nhân vật nữ cường xuyên không. Không phải kiểu yểu điệu thục nữ yếu đuối hay nhẫn nhịn chịu nhục, ở đây nữ chính được thể hiện là người phóng khoáng, lại rất độc lập, không chút yếu đuối nào. “Ừm, mùi gì vậy?” thanh âm lạnh lùng truyền đến, là giọng nói của người tên là Vô Diễm. “Hình như là mùi khét của vật bị đốt tàn, đi, đi nhìn một cái.” Khi nói chuyện, hai con ngựa liền đã đứng ở trước mặt Lục Tiểu Thanh. Trầm mặc, trầm mặc, vẫn là trầm mặc, thanh âm gió thổi qua, thanh âm lá cây rơi trên mặt đất, có thể nghe thấy rõ ràng. Thật lâu sau, một giọng nói không thể nhịn được nữa, nhưng ôn hòa vang lên: “Xin hỏi cô nương là người nào?” Không có tiếng trả lời, sau khi khụ thêm hai tiếng, vẫn là không có trả lời. Bên cạnh một giọng nói lạnh như sương sớm của tháng sáu đột nhiên vang lên: “Chết tiệt, ngươi rốt cuộc là ai?” Thanh âm không lớn, bất quá nghe vào trong lỗ tai của Lục Tiểu Thanh lại tựa như sấm sét nổi lên, làm nàng giật nảy mình, tư thế đều còn không có động liền quay lại quát: “Muốn người ta bị hù chết à, nói lớn tiếng như vậy làm gì? Ta cũng không phải kẻ điếc.” Dứt lời, hùng hổ ngước đầu nhìn. *** Review Tinh: Đây là lần đầu tiên Tinh đọc truyện do Chu Ngọc viết. Hồi đầu cũng thấp thỏm lắm vì vốn dĩ những lúc mình lên cơn thèm khát đọc thể loại xuyên không – hài, rủi thế nào mà vớ phải bộ truyện lửng lơ ăn theo con cá vàng thì cơn giận không phải chỉ ngồi nhẫn nhin một lúc là hết được. Có lẽ mình là một độc giả gay gắt nhất của ngôn tình. Khẩu vị vô cùng khắc nghiệt. Cách mình đọc không phải là phân tích độ mạch lạc, hợp lí của cốt truyện hay mức thực tế trong việc xây dựng nhân vật hay thêm nếm các tình tiết. Chỉ đơn giản là dùng cảm giác và bản năng đặt vào mạch diễn tiến của câu chuyện để xem xét xem câu chuyện này có mượt mà không. Không ít lần đang hứng thú nhiệt tình đọc, chưa quá 5 trang đã rơi tõm xuống ngơ ngẩn vì không hiểu tại sao đã đến sự kiện đó rồi, có phải các nhân vật suy nghĩ quá nông rồi không? Vì thế khi mà chọn bộ truyện có cái tên thật đặc biệt này (lại một thói quen đọc khác: Chết tại diện mạo!) việc đầu tiên, sau khi xem thể loại, là cầu trời khấn phật truyện này đọc đã cái cơn cuồng của mình T___T Và thật may, Chu Ngọc không làm mình thất vọng (cho lắm…) Vẫn là điển hình kiểu nữ chủ xuyên không, người gặp người yêu, sống dai như gián, ứng phó linh hoạt, tâm cơ mẫn tiệp, tuy nhiên Tiểu Thanh khiến mình không ghét được bởi cá tính phóng khoáng hài hước của cô nàng. Cô có nét nào đó khiến mình có thể đồng cảm được, cố gắng giữ vẻ thoải mái phớt đời để ngăn cách bản thân quá mức chủ quan, đặt quá nhiều tâm tư vào chuyện gì vì khi đó cũng là lúc nguy cơ thất bại hỏng việc vô cùng cao, mà cái giá của thất bại thì có vẻ cao trong hoàn cảnh của cô. Chỉ là đôi lúc thấy mọi sự quá mức may mắn với cô, cá nhân mình nghĩ mọi chuyện thực tế có lẽ sẽ không xảy ra đơn giản như ý như thế được, hoặc có thể may mắn cũng là một loại tài năng đi ~ Các nhân vật có tính cách rõ ràng, không nhàm chán, các nhân vật nền nhiều khiến cho câu chuyện tha hồ phát triển đa dạng, mình lại còn là loại người thấy đông càng vui nên vô cùng thích ý đại kết cục. Kiểu đấu xong xuôi tất cả lại về, có đôi có cặp, ai cũng có phần ấy hehe Tuy nhiên nhiều lúc đọc cũng hẫng vì các mồi lửa bắt lên hứa hẹn cú nổ ngoạn mục và đòi hỏi trí dũng mưu tài của các nhân vật phát huy, ấy thế mà có vẻ tác giả lại quên khuấy mất quay lại giải quyết các nút thắt ấy, hoặc có chăng là tháo gỡ qua loa vô cùng. Đỉnh điểm câu chuyện đáng lẽ có thể kinh điển hơn chút nhưng hơi xẹp, nói chung chắc cũng chỉ để tạo cảnh cho nữ chính tỏ tình cùng nam chính thôi. Lại nói nam chính, ừ thì yêu nữ chính hơn mạng. Tài năng không phải không có, tác giả phác họa anh ấy là một người giấu tài và rất giỏi giang, nhưng mình chả nhìn ra được mấy, có khi cái điên tình của anh ấy lấn át quá nên mình không thấy được mặt “hướng nghiệp” của anh ấy lắm. Thực ra mình dễ bị thuyết phục bởi những nam nhân đặc sắc hơn, mà cái này lại rơi vào một nam thứ (hình như) không yêu Tiểu Thanh. Có điểm duy nhất mình không hài lòng là nữ chính được xây dựng quá cường đại, cá nhân mình có nhiều bài thơ vô cùng thích, học thuộc làu làu nhưng qua một thời gian không đụng chạm cũng rơi rớt ít nhiều. Vậy mà Tiểu Thanh cứ đọc làu làu như phun hạt dưa, như thế chả phải quá cường đại thì là gì … Nói chung là bộ truyện này rất xứng đáng thời gian bạn bỏ ra để đọc, vô cùng hài hước, đọc giải trí thì vui, cũng có tí yếu tố chất xám nên sẽ không thấy quá mức đương nhiên. Ai đọc rồi có ý nghĩ gì khác thì vô đây bàn luận cùng mình nha.   Mời các bạn đón đọc Quay Về Đời Đường Làm Lưu Manh của tác giả Chu Ngọc.