Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Làm Thế Nào Để Ngừng Nhớ Anh

Văn án : Một chủ weibo nổi tiếng đăng bài: [Nhà nhiếp ảnh Tô Dương xinh đẹp đã là hoa có chủ!] Kèm theo một tấm ảnh chụp Tô Dương đang ôm hôn một người đàn ông tại bãi đỗ xe ngầm, trong ảnh, người đàn ông chỉ có một bóng lưng cao lớn mơ hồ. Fan của Cố Hằng tiến tới thừa nhận: Chúc mừng Cố ảnh đế nhà ta rốt cuộc cũng ôm được mỹ nhân về! Nhân viên của tập đoàn truyền thông Phương Dịch lại tỏ vẻ: Bóng lưng này rõ ràng là của Lục boss nhà chúng tôi! Người vẫn luôn luôn khiêm tốn lạnh nhạt như tổng giám đốc Tưởng Bách Xuyên, lại đăng lên trạng thái mới trên weibo cá nhân: [Chúc mừng hai năm kết hôn! @Tô Dương] Bạn trên mạng đều sôi trào! *** Câu chuyện này là một tá ngược cẩu, bởi lẽ không có sủng mà chỉ có sủng hơn. Nữ chính Tô dương, 28 tuổi, nhiếp ảnh gia nổi tiếng trong nghề, có chồng là Tưởng Bách Xuyên, người đứng đầu tập đoàn Thẩm Thị, chỉ hơn 30 tuổi mà xứng danh đàn ông vạn người mê, kết hôn 2 năm nhưng rất ít người biết. Hai vợ chồng gặp mặt thì ít, mà xa cách thì nhiều. Sau khi kết hôn, trạng thái giữa anh và cô chẳng khác bao với người xa lạ. đến đây mọi người tưởng đây là truyện ngược sao. NO ! sai rồi, xa cách bởi lẽ là công việc hai người quá bận, câu chuyện ngọt như mía đường vậy. giữa họ là đôi khi bận tới mức bù đầu, nhưng vẫn cố bay chuyến bay gần nhau chỉ để ôm nhau một đêm, chỉ là tin nhắn quan tâm nhắc nhở sức khỏe, hay thậm chí chỉ đơn giản là ghi âm câu chuyện ru ngủ để cho vợ ngủ ngon, hay là sự tin tưởng vô điều kiện trong hôn nhân. Nhìn ở bên ngòai tưởng chừng, hôn nhân của hai người có vẻ như không môn đăng hộ đối. Bố Tô Dương từng là lái xe cho chú hai của Tưởng Bách Xuyên, mẹ cô trước đây cũng từng làm bảo mẫu cho gia đình anh lâu năm, một người đàn ông kim cương, với người trong gia đình đều là người có ảnh hưởng lớn trong giới tài chính, chính trị, bản thân anh cũng độc lập mở ra công ty có chỗ đứng trong giới, ba và ông nội anh không vừa ý với cô, bên cạnh anh lúc nào cũng có những bóng hồng gần kề bên cạnh… nghe có vẻ bi đát quá. Ây không, Tô Dương không bi quan đâu nhé, cô cũng là công chúa của riêng mình, từ nhỏ được sủng đến vố pháp vô thiên, không bao giờ tự ti, đôi khi cô có thể nhường một bước chỉ không muốn anh bị rơi vào thế khó xử, nhưng chưa bao giờ phải cúi đầu hay yếu hèn trước tình định, thậm chí đến mức mấy cô ả phải nghẹn họng. Tô Dương có niềm say mê với chụp ảnh, cô không thích học, bởi lẽ có học mãi vẫn chỉ đếm từ dưới lên. Tô Dương chỉ có mơ ước, một là làm vợ Tưởng Bách Xuyên, hai là nhiếp ảnh gia. Và thật may, cả hai điều cô đều làm được xuất sắc. Tô Dương mạnh mẽ, độc lập và có chủ kiến, thông minh của phụ nữ hiện đại. Nhưng truyện này mình ấn tượng với anh chồng hơn- Tưởng Bách Xuyên. Không phải trên cương vị người đàn ông hoàn hảo trên kinh doanh, và chỉ trên cương vị người chồng. Có điều chưa biết, hai người kết hôn 2 năm nhưng ở bên nhau đã hơn 11 năm, tình đầu và tình cuối. anh ít nói, cũng không hay biểu đạt nhiều nhưng chỉ qua từng lời nói và với vợ thì anh xứng đáng là ông chồng quốc dân. Anh biết Tô Dương khó ngủ, nên nếu ở bên cô, thì tối nào cũng dỗ cô ngủ bằng 1 câu chuyện tiếng Đức, cô nói vì giọng anh nói tiếng Đức trầm ấm, cô cũng không hiểu. cô từng hỏi anh trong truyện kể gì thế, anh chỉ cười bảo là câu chuyện cổ tích nhiều kì, mãi đến sau này cô mới âm thầm vụng trộm biết được câu chuyện anh kể. Ngày 9 tháng 11 năm 2004, lần đầu tiên tôi gặp được Đồng, nghe chú hai nói, trên đường tan học, cô ấy nghịch ngợm mất chìa khóa, tới nhà chú hai để tìm bố cô lấy chìa. Ngày 22 tháng 12 năm 2005, đây là lần thứ tư tôi nhìn thấy Đồng, ngày ấy, tôi đi đón cô ấy tan học thay chú Tô, tôi thổ lộ với cô ấy, sau khi trở về, đêm ấy, tôi mất ngủ cả đêm. Tháng 2 năm 2006, tôi tặng Đồng một bộ máy ảnh Laca, cô ấy nói sau này cô muốn trở thành một nhà nhiếp ảnh, sẽ không cần phải học hóa học cùng vật lý, lại càng không cần phải học lịch sử cùng chính trị. Tháng 6 năm 2006, vào kỳ thi cuối cùng, Đồng là người đứng thứ nhất đếm ngược từ dưới lên trong cả lớp, cô ấy nói với tôi ở trong điện thoại, sau này không cần học nữa, bởi vì có học hay không thì vẫn cứ là thứ nhất đếm ngược. Tháng 6 năm 2007, Đồng tốt nghiệp trung học, đến studio làm việc vặt vào kỳ nghỉ hè, kiếm được 800 đồng, mua cho tôi một chiếc nhẫn. Tháng 8 năm 2007, Đồng tới New York lần đầu tiên, cô ấy hưng phấn tới mức hai ngày không ngủ được. Tháng 11 năm 2008, lần đầu tiên Đồng nhận được giải thưởng chụp ảnh, cô dùng tiền thưởng để mua một chiếc áo sơmi màu đỏ cho tôi. Tháng 1 năm 2009, thành tích chuyên nghiệp của Đồng đứng thứ ba mươi sáu trong lớp. Tháng 6 năm 2010, thành tích chuyên nghiệp của Đồng đã đứng thứ nhất trong lớp. Ngày 25 tháng 6 năm 2011, Đồng tốt nghiệp, tôi tham dự buổi lễ tốt nghiệp của cô, cô được chọn là sinh viên tốt nghiệp ưu tú. Ngày 19 tháng 3 năm 2012, Đồng đã có phòng làm việc của riêng mình, có cái tên giống như ngân hàng đầu tư của tôi, Hải Nạp. Tháng 12 năm 2013, Đồng trở thành người phát ngôn của Laca, trước nhà thờ nhỏ, cô ấy gửi một tấm ảnh tự chụp cho tôi, tiểu cô nương của tôi đã trưởng thành, có thể gả cho tôi. Ngày 14 tháng 2 năm 2014, tôi cầu hôn với Đồng. Ngày 9 tháng 11 năm 2014, chúng tôi lĩnh giấy chứng nhận kết hôn. Năm 2015, một năm này, chúng tôi đều bận rộn. Ngày 9 tháng 12 năm 2016, tôi đã không gặp Đồng tròn ba tháng, đặc biệt nhớ cô ấy. Không chỉ Tô Dương, mà ngay độc giả như mình cũng muốn khóc, có người đàn ông nào tỉ mỉ đến mức nhớ được từng tháng từng năm như vậy không, nhưng anh không nói ra, và có khi cứ âm thầm kể cho cô như một câu chuyện cổ tích thôi. Bởi thế nên anh đã chiến thắng cả hai tình địch mạnh nhất của mình. Anh cũng ghen tuông với người đàn ông khác bên cô những năm tháng còn nhỏ, dùng mánh khóe cũng tự tin của người đàn ông để ôm được cô về , cũng đá bay những người dám chen chân cuộc hôn nhân của hai người. “ ...Trừ Đồng Đồng ra, tôi không có nghĩa vụ phải đối xử tốt với bất kỳ người phụ nữ nào !” hay “Chỉ cần em không chịu thiệt, nhưng thứ khác đều không quan trọng…. Trước đó anh từng nói với em, bất kỳ thời điểm nào, cũng không cần oan uổng chính mình, em muốn làm gì thì làm cái đó, không cần cố kỵ, nếu thật sự muốn làm lớn chuyện, không phải còn có anh sao ?” Người đàn ông ấy vậy mà những năm đầu đời, chưa yêu ai lần nào mà dụ dỗ con gái người ta yêu sớm, tỏ tình vào lần thứ tư nhìn thấy gái rồi  “Em có bạn trai không? Cô lắp bắp nói: “Không …khôngcó bạn trai.” … Rốt cuộc hai người không quen thân, chẳng lẽ cha Tô hoài nghi cô không học tốt vì yêu sớm à, nên nhờ Tưởng Bách Xuyên đến thử cô à ? … Anh nói : “Đúng lúc anh cũng khôngcó bạn gái.” Tô Dương : “…” Tuyến nhân vật phụ cũng buồn cười không kém, nhất là mấy ông bạn thân kiêm hai nam phụ thầm thương trộm nhớ nữ chính, hay ngay cả gia đình chồng Tô Dương vậy, đặc biệt là ông bố chồng. Ai bảo ông không thích con dâu, muốn chia rẽ tình cảm hai đứa chúng nó. Ông chỉ không thích con dâu làm việc trong showbiz, thị phi nhiều, chồng lại đi công tác nhiều, hai đứa xa cách, ông sợ người ta bỏ con trai ông đó, chứ ông quan tâm gì đến môn đăng hộ đối đâu, đâu có cổ hủ như vậy… Truyện hay đáng đọc, edit khá mượt, mỗi tội chưa hoàn, nên các bạn chịu khó đọc convert. Tặng cho ai valentine năm nay không có Gấu thì đọc cho ngược cẩu nhé! *** Trước cửa sổ sát đất, người đàn ông duỗi cánh tay dài kéo tấm rèm ra, ánh nắng của sớm tinh mơ lập tức chiếu vào phòng. Anh chìm đắm trong sắc màu của bình minh, toát lên vẻ lạnh lùng, trưởng thành, gợi cảm và đầy nam tính... Người đàn ông cúi đầu, từ tốn cài khuy áo sơ mi một cách nghiêm túc. Tô Dương nhất thời ngắm đến mê mẩn. Anh bỗng ngước mắt, giọng dứt khoát: "Hôm nào em rảnh thì mình tới cục dân chính nhé." Tô Dương vẫn còn đang lạc trong cõi thần tiên. Thấy cô mơ màng, người đàn ông trấn tĩnh nhìn cô vài giây, song cô vẫn chẳng hề phản ứng. Anh mất kiên nhẫn lặp lại lần nữa: "Hôm nào em rảnh thì mình tới cục dân chính nhé." Tô Dương hoàn hồn, vài giây sau mới cau mày: "Anh vừa bảo gì cơ? Tới cục dân chính ấy hả?" "Ừ." Tô Dương nhìn anh: "Mình tới đó làm gì?" "Ly hôn." Sắc mặt người đàn ông bình tĩnh. Tô Dương ngơ ngẩn, thật lâu sau mới tuồn ra hai chữ: "Lý do?" Lý do của việc ly hôn. Mà dù có ly hôn thì cũng phải do cô đề ra trước mới đúng. Cài hết một hàng khuy, ngón tay thon dài mạnh mẽ của người đàn ông vuốt phẳng cổ tay áo, bắt đầu cài khuy ở nơi đó: "Đã ba tháng nay chúng ta chưa sinh hoạt vợ chồng, lý do này có đủ không?" Tô Dương: "..." Cô toan phản bác đôi câu, nhưng khi mở miệng thì lại chẳng nói nên lời. Cảnh tượng dần mờ nhạt, người đàn ông ở trước mắt cũng trở nên mơ hồ. "Cháu ơi, cháu tỉnh lại đi, máu chảy ngược vào ống kim rồi kìa!" Tô Dương giật mình mở choàng mắt, tiếng bản tin thời sự đêm truyền đến từ chiếc tivi trên vách tường. Cô vô thức nhìn khắp bốn phía, đâu đâu cũng là bình dịch. Ý thức trở lại, cô đang ở trong phòng truyền dịch khẩn cấp của bệnh viện. Vì ban ngày phải chụp ảnh chân dung dã ngoại cho một sao nữ, cô đã nán lại giữa trời tuyết suốt mấy tiếng đồng hồ, tối đến về nhà cả người rệu rã, nửa đêm bắt đầu lên cơn sốt cao. Khi thực sự không chịu nổi nữa, cô mới tới bệnh viện để truyền nước biển, ai ngờ lại ngủ thiếp đi. Không những thế, hình như cô còn thấy một giấc mơ. Cô hơi hơi nhíu mày, đúng, là một giấc mơ. May mà chỉ là mơ thôi. Tuy nhiên, trong giấc mơ ấy có một sự thật không thể chối cãi, ấy chính là việc họ đã chưa sinh hoạt vợ chồng suốt ba tháng nay. "Bác gọi y tá giúp cháu rồi, lần sau truyền nước nhớ đưa cả người nhà theo nhé. Chẳng may cháu mà ngủ gật thì sẽ xảy ra chuyện lớn đấy." Bác gái ngồi ở phía đối diện khiến tình huống nghe có phần trầm trọng. Tô Dương hoàn hồn, cười khẽ: "Cháu cảm ơn bác ạ." Cô vẫn còn phải truyền hai bình dịch, nơi ghim kim phồng lên vì vừa ngủ, chỉ có thể rút kim ra rồi ghim lại. Khi y tá thực hiện động tác, cô toan nắm lấy tay của người bên cạnh theo thói quen, song chợt nhận ra rằng bên người chỉ là một chỗ ngồi trống không. Trong túi truyền ra tiếng rung, có tin nhắn được gửi đến. Tô Dương mở di động, thấy người đại diện Đinh Thiến gửi cho cô một đường link video, tiếp đó là một tin nhắn văn bản. Tô Dương mở đường link, vừa nhìn phần mở đầu đã ấn tạm dừng, đoạn hỏi Đinh Thiến: [Ở đâu ra thế?] Đây là video được quay vào lúc 10h sáng tại sở giao dịch chứng khoán New York. Đinh Thiến: [Một phóng viên tài chính kinh tế vừa đăng lên Weibo, thoắt cái đã có hơn mười nghìn lượt share. À đúng rồi, fan cuồng của Tưởng Bách Xuyên đấy.] Tô Dương không đáp, tiếp tục xem video. Hôm nay là ngày công ty Internet của tập đoàn Thẩm thị chính thức được niêm yết[1] trên thị trường chứng khoán New York, Tưởng Bách Xuyên có mặt tại sở giao dịch để đồng hành cùng ban lãnh đạo của tập đoàn Thẩm thị. Khi một đạo diễn thời nay công chiếu tác phẩm mới, người đó sẽ mời bạn bè cùng người thân có sức ảnh hưởng lên đứng trên thảm đỏ vào lúc tuyên truyền. Dường như giới tài chính cũng bắt đầu thịnh hành trào lưu này. Trong video. Tưởng Bách Xuyên đang chụp ảnh cùng ban lãnh đạo của tập đoàn Thẩm thị trên sân khấu. Anh đứng ở vị trí tương đối sát rìa, nhưng vẫn thu hút phần lớn ống kính của giới truyền thông có mặt tại đây. Thứ thu hút bọn họ không phải vẻ điển trai của anh mà là ngân hàng đầu tư toàn cầu Hải Nạp do anh thành lập. Trong nửa đầu năm nay, Hải Nạp đã hoàn thành 25 dự án IPO[2], 62 thương vụ tài trợ, thu mua và sáp nhập tư nhân[3], với tổng lợi nhuận lên tới 565%, lọt vào top 5 những ngân hàng đầu tư toàn cầu hàng đầu. Dù là lịch sử phát triển của Hải Nạp hay thành tựu tài chính đáng chú ý của Tưởng Bách Xuyên, Tô Dương đều đã sớm nằm lòng. Video vẫn còn tiếp diễn, Tưởng Bách Xuyên lơ đãng ngẩng đầu nhìn xuống sân khấu, ánh mắt sắc bén và thờ ơ của anh khiến cô run rẩy. Cô biết đây chỉ là video, người anh nhìn chẳng phải là cô, nhưng trái tim vẫn thoáng đập rộn lên. Tô Dương, mày cũng thật có tiền đồ! Màn chụp ảnh chung kết thúc, tuy không phải nhân vật chính của ngày hôm nay nhưng Tưởng Bách Xuyên vẫn bị vây kín. Anh nhỉnh hơn phần lớn cánh đàn ông trên sân khấu một cái đầu, khi bắt tay trò chuyện, anh nghiêng mình về trước, hơi hơi cúi đầu để cao ngang người khác. Không biết đối phương đã nói gì mà khóe môi anh lại vương chút ý cười hiếm hoi. Mời các bạn đón đọc Làm Thế Nào Để Ngừng Nhớ Anh của tác giả Mộng Tiểu Nhị.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Không Thể Ngừng Yêu Em (Mạch Ngôn Xuyên)
Mọi chuyện bắt đầu từ một hiểu lầm vô cùng đáng yêu. Ứng Trì và Ứng Hoan vốn là hai chị em, nhưng vì diện mạo không giống nhau, khoảng cách tuổi tác lại gần, khiến không ít người nhầm lẫn mối quan hệ giữa bọn họ. Vừa vặn, Từ Kính Dư cũng là một trong số đó. Lần đầu tiên họ gặp nhau, chính là trên quyền đài. Bởi vì Ứng Trì thi đấu quyền anh ngầm để kiếm tiền chữa bệnh cho ba, còn Ứng Hoan đi theo để chăm sóc cậu. Sau này có một lần, Ứng Hoan đã hỏi Từ Kính Dư thích cô từ khi nào? Anh nói, cũng có thể xem như là “nhất kiến chung tình” đi. Nếu như không hiểu lầm quan hệ của hai chị em, anh xác định, chính là đã yêu em ngay từ giây phút ấy. Chính Từ Kính Dư cũng không thể nào ngờ được, ấn tượng về cô gái nhỏ trắng tinh xinh đẹp, khi mỉm cười lại lộ ra răng nanh nho nhỏ lại có thể khắc sâu trong tâm trí anh đến vậy. Đến nỗi, những lần gặp sau này, chỉ cần nhìn thoáng qua, anh đều có thể nhận ra ngay cô gái đáng yêu ấy. Thế nhưng anh lại không biết, thật ra ấn tượng của anh để lại trong lòng Ứng Hoan, cũng rất đặc biệt. Cô bị chứng mù mặt, nếu như không phải gặp nhiều lần hoặc là quá ấn tượng, cô sẽ không thể nhớ. Ấy vậy mà, cô lại có thể nhận ra anh, mọi lúc, mọi nơi. Nói là có duyên, chi bằng thừa nhận một câu, hai người đã tự hấp dẫn nhau ngay từ ánh mắt đầu tiên. Nói đến duyên phận, thực ra cũng không sai. Bởi vì sau trận đấu bất ngờ đêm hôm ấy, mới phát sinh ra những chuyện sau này. Đó là việc Ứng Trì được mời tham gia câu lạc bộ quyền anh, Ứng Hoan cũng được làm “bác sĩ thực tập” tại đây. Mà vừa lúc, Từ Kính Dư lại là thành viên chủ chốt của câu lạc bộ này. Hơn nữa, họ lại học cùng một trường đại học. Tìm mua: Không Thể Ngừng Yêu Em TiKi Lazada Shopee Ngày ngày gặp gỡ, chăm sóc vết thương, cùng ăn cơm, cùng luyện tập. Từ một đốm lửa nhỏ le lói trong lòng, theo thời gian đã dần dần cháy bùng lên trong lòng Từ Kính Dư. Mỗi ngày đều nhìn thấy cô gái nhỏ ngoan hiền dịu dàng, hoàn cảnh gia đình cũng không khiến cô chùn bước nản lòng, cứ như vậy, cô nhẹ nhàng bước vào tim anh. Từ Kính Dư luyện quyền anh theo thế tấn công, cho nên đối với chuyện tình cảm cũng luôn muốn là người chủ động. Có nên nói, chính nhờ điểm đặc trưng về tính cách này mà Ứng Hoan lại vô tình trở thành người phù hợp với anh không? Bởi vì, ngoại hình xuất sắc của Từ Kính Dư đã thu hút không biết bao nhiêu tâm hồn thiếu nữ, rất nhiều người trong đó mạnh dạn theo đuổi anh nhưng đều bị cự tuyệt. Ngược lại, cô gái nhỏ rụt rè, EQ chậm lụt này lại khiến anh không thể nào ngừng lại được. Cuối cùng, không nhịn được nữa, đành phải ra tay thôi. “Nếu tôi thắng, làm bạn gái tôi nhé?” “Nếu thua thì sao?” “Tiếp tục theo đuổi.” Trực tiếp như vậy, rõ ràng như vậy, đấm một quyền thật mạnh vào trái tim Ứng Hoan, khiến nó đập liên hồi mỗi khi nhìn thấy anh. Nhưng mà cô gái nhỏ vẫn là cô gái nhỏ, tâm tình đã rõ vẫn không dám đáp lại. Chỉ bởi vì cái niềng răng! Đúng đấy ạ, chính là cái niềng răng đã làm hao tốn bao nhiêu thời gian và công sức của anh Từ. Vì Ứng Hoan sợ rằng, nhận lời yêu đương thì trước sau phải đến giai đoạn kia kia. Mà cô hoàn toàn không muốn, ấn tượng về nụ hôn đầu tiên lại là một cái miệng máu me be bét. Mà sự thật cũng chứng minh, anh Từ thật sự bị cái niềng răng làm chảy máu miệng. Có điều, trong sự hoảng hốt tột cùng của cô gái nhỏ trong lòng, Từ Kinh Dư lại cảm thấy, so với tất cả những lần bị chảy máu miệng khi thi đấu, thì lần này anh thấy ngọt ngào nhất. Cuối cùng anh cũng hiểu tâm tư cô gái nhỏ, thế nên anh mới về bảo với mẹ, cũng chính là nha sĩ đã niềng răng cho Ứng Hoan. “Mẹ, tháo niềng răng cho cô ấy đi.” “Tại sao?” “Vướng miệng.” Người mẹ ôn hòa đáng kính của anh, chỉ có thể thở dài mà mắng một câu: “tiểu súc sinh!” Chính là như vậy đấy. Một câu chuyện ngọt ngào cùng với những cung bậc cảm xúc mới lạ. Một Từ Kinh Dư bất khả chiến bại đẹp trai bá đạo dần dần thu phục bác sĩ nhỏ Ứng Hoan dịu dàng quật cường, nâng niu trong vòng tay mạnh mẽ của mình. “Anh muốn em làm gì?” “Thích anh hơn một chút, ỷ lại vào anh hơn một chút. Để anh cảm thấy cũng có lúc em cần đến anh.”Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Mạch Ngôn Xuyên":Anh Đến Cùng Rạng ĐôngKhông Thể Ngừng Yêu EmNam Thần Kêu NgạoQuả Ngọt Năm ThángTiến Về Phía NhauYêu Không Chậm TrễHết Thảy Mộng Đẹp Đều Dành Cho EmĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Không Thể Ngừng Yêu Em PDF của tác giả Mạch Ngôn Xuyên nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Không Thể Ngừng Yêu (Lục Xu)
Có người nói cô gặp phải một người đàn ông nhẫn tâm, cho dù cô có vì anh ta mà khóc đến ruột gan đứt đoạn, có liều lĩnh vì anh ta thì anh ta vẫn không có hành động gì. Thế mà cô vừa ngu lại vừa ngốc, bị anh ta lợi dụng, bị anh ta gọi thì đến đuổi thì đi nhưng vẫn vui vẻ chịu đựng Chỉ có cô biết, anh không phải là người nhẫn tâm, chỉ là anh không thương cô nên thờ ơ với nước mắt của cô, mà cô cũng ngốc, rõ ràng biết anh là người làm cô yêu muốn ngừng cũng không được, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân trầm luân 6 năm trước, Nhâm Niệm tự cho mình là một nàng công chúa chờ đợi hoàng tử trong mộng của mình, 6 năm sau, cô mới thanh tỉnh hiểu được rằng cô chẳng qua chỉ là một cô bé lọ lem không gặp được hoàng tử của mình, mà chỉ có thể trơ mắt nhìn hoàng tử và công chúa trong lòng của anh, đến cuối cùng cô mới hiểu được, mình chẳng qua chỉ là chị của cô bé lọ lem ác độc đang phá hoại truyện cổ tích của người khác.***Nhâm Niệm ôm đầu gối của mình cúi đầu khóc lên, thanh âm của cô rất nhỏ, rất nhỏ, nhưng cảm giác đau khổ lại bao phủ khắp toàn thân, cô cảm thấy mệt mỏi quá, đau quá. Cô thấy dường như mình đóng vai kẻ lừa đảo rất lâu, nhưng không lừa được người khác, chỉ lừa chính bản thân mình, cô thấy mệt mỏi quá Giả vờ lạnh nhạt, giả vờ kiên cường, làm bộ như không hề sợ hãi… Làm người thật sự quá ó Tìm mua: Không Thể Ngừng Yêu TiKi Lazada Shopee Ánh mắt cô càng trở nên mờ mịt, khi đó cô với Mộc Lãnh Tây cùng nhau trao đổi bí mật của mình, Mộc Lãnh Tây nói cô ấy yêu một người đàn ông, đơn giản vì người đó đã cõng cô đi qua rừng rậm Mà cô thì sao? Cô nhớ mãi không quên một người vì người đó đã cõng cô băng qua núi tuyết? Cô đã làm một chuyện điên cuồng nhất, là gạt bố mẹ tham gia một nhóm đi leo núi, cô cảm thấy đầu óc của mình bị quỷ mê rồi, nhưng chỉ hy vọng mình nhát gan có thể làm nhiều chuyện điên khùng một chút, khiến mình dũng cảm hơn một chút Nhưng trên thực tế, cô vẫn chưa phải là một cô gái dũng cảm, cô chỉ nhớ sau khi mình té xỉu đã có người vội vàng chạy đến đỡ cô, lúc cô còn có chút ý thức thấy được khuôn mặt mờ mờ ảo ảo của người đó, đường nét ngũ quan từ từ trở nên rõ ràng, sau đó người kia đã cõng cô trên lưng Cô biết anh ta họ Chu, không thuộc bất kì đội ngũ nào, tự mình đến đây nhưng nhân duyên của anh ta không tệ, có thể nói chuyện với rất nhiều người. Cô chú ý khi anh nói chuyện phiếm với người khác, ánh mắt lúc nào cũng mang theo ý cười, ý cười không sâu nhưng mang lại cảm giác thoải mái như vậy, giống như tuyết dưới chân cũng không lạnh giá như thế Cô ở trên lưng anh, cảm thấy thật là ấm áp, bước chân của anh vững vàng như vậy tựa hồ có thể đưa cô đi rất xa. Lòng của cô ấm áp nhưng đầu óc lại mờ mịt “Anh có bạn gái chưa?” Cô hỏi anh Cô không biết anh ta có trả lời hay không, hay là anh trả lời mà cô không nghe thấy, có lẽ anh vẫn luôn im lặng nên cô tự chủ trương: “Em làm bạn gái của anh được không?” Nếu như không phải ở trong tình huống như thế này, e rằng cô mãi mãi không thể nói ra những lời mặt dày mày dạn như vậy nhưng cô vẫn không có nghe anh trả lời, ý thức càng lúc càng mơ hồ Lúc cô tỉnh lại thì đã ở bệnh viện, ngồi ở bên cạnh là cha mẹ cô, khi đó quan hệ của bọn còn tốt lắm, ở trong phòng bệnh giáo huấn cô một trận thật lâu, thật lâu. Bọn họ nói lá gan cô thật lớn, một mình dám đi xa như vậy… Nói xong mẹ cô lại khóc, bà rất lo lắng cho cô Lòng của Nhâm Niệm càng xót xa, cô nhìn thấy một tờ giấy nhỏ, còn chưa đợi cô kịp lấy thì bố cô đã giấu đi, cô chỉ nhìn thấy trên giấy viết anh muốn đi tham quan một danh lam thắng cảnh nào đấy… Cô không biết anh có ý gì, bởi vì cô còn chưa kịp hỏi thăm tất cả về anh thì đã bị bố mẹ cô mang về Một năm đó, cô 16 tuổi, cô không còn gặp lại người con trai - cô muốn làm bạn gái anh ấy nữa, anh tuấn như vậy giống như ánh mặt trời, tựa hồ như ánh sáng cư ngụ ở trong lòng của cô Mộc Lãnh Tây nói đàn ông không tùy tiện cõng phụ nữ trên lưng, lòng của phụ nữ thì nhỏ, thích ấm áp, muốn người đàn ông đã cho mình ấm áp trên lưng, có thể che mưa che nắng cho mình suốt đời Sau này, cô gặp Chu Gia Trạch, cô cho rằng mình đã tìm được người con trai ấy, thật ra cô biết anh không phải là người từng cõng cô nhưng cô giả vờ như không biết, an ổn giả vờ suốt kiếp này Có lẽ cô là một người điên, lừa gạt người khác cũng lừa gạt chính bản thân mình. Năm đó lúc cha mẹ cô gặp chuyện không may, mỗi khi tỉnh mộng lúc nửa đêm, cô hy vọng người đó có thể chỉ dẫn tương lai cho cô, có thể mang đến ao ước cho cô Cô không khóc, nhưng nước mắt vẫn không tiếng động rơi xuống, vì sao lại biến thành cục diện như ngày hôm nay? Cô mệt mỏi, chú ý một người mệt mỏi như vậy, sống mệt mỏi như vậy giống như một khắc sau đó sẽ sụp đổ mất Khi Nhâm Niệm nhận được điện thoại của Chu Gia Dực, ngay lập tức chạy đến bệnh viện, bên ngoài phòng cấp cứu có rất nhiều người đang chờ, Nhâm Niệm ngơ ngác nhìn bọn họ, có lẽ ánh mắt của cô quá mức rõ ràng, có người lôi kéo tay cô an ủi bảo cô yên tâm đừng buồn, Chu Gia Trạch nhất định sẽ không saoDưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Lục Xu":Ai Hiểu Được Lòng EmAi Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc ĐờiBiến Yêu Thành CướiCâu Chuyện Mà Anh Không BiếtCuộc Hôn Nhân Này Đã Nhiều NămĐộc TìnhĐừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn YêuĐường Kết Hôn Không Tình YêuEm Chỉ Không Muốn Gặp Gỡ Người KhácHôn MiênKhông Thể Ngừng YêuMạnh Kiếp Thiên NhiênNếu Ta Ngoảnh Lại Nhìn NhauNgười Thứ BaNgười Trong Ván Mê TìnhNguyện Ước Trọn ĐờiNữ Nhân Hữu ĐộcPháo HoaĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Không Thể Ngừng Yêu PDF của tác giả Lục Xu nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Không Thể Kiềm Chế (Tây Phương Kinh Tế Học)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Không Thể Kiềm Chế PDF của tác giả Tây Phương Kinh Tế Học nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Không Thể Không Là Em! (Yến Ngữ Phỉ Phỉ)
Quý Vân Khai xin thề, nhất định phải nắm cô gái tên Giang Phỉ mà đúng là "Giang phỉ" này trong tay, sau đó ngày ngày tra tấn giày vò hành hạ cô! * Quý Vân Khai chơi chữ, Phỉ trong tên Giang Phỉ mang nghĩa vừa đẹp vừa thơm, còn Phỉ kia chỉ cường đạo, thổ phỉ. Nhưng trên thực tế... Con đường theo đuổi vợ dài đằng đẵng, làm tôi phải dốc cả cuộc đời này!***Giang Phỉ đang sắp xếp lại tài liệu của khách hàng, cô bạn thân thiết Đào Nhiên liền gọi đến, vừa bắt máy, lời kẻ say rượu liền lọt vào tai: "Phỉ, mau qua đây, tớ uống nhiều quá..." Đâu bên kia còn vang lên tiếng người mời rượu, Giang Phỉ nhíu mày, hỏi: "Cậu đang ở đâu?" Đào Nhiên ngấp ngứ mãi mới nói ra địa chỉ đầy đủ. Hóa ra hôm nay công ty cô ấy tổ chức liên hoan nghỉ phép mấy ngày, cả đám tiếp viên hàng không nam đẹp trai lẫn nữ xinh đẹp, khó tránh khỏi uống nhiều mấy ly. Tìm mua: Không Thể Không Là Em! TiKi Lazada Shopee Với tửu lượng của Đào Nhiên, còn biết gọi điện thoại cầu cứu nghĩa là chưa say đến mức bất tỉnh nhân sự. Lần trước ở KTV, cô ấy say đến nỗi suýt bị lột quần, may mà Giang Phỉ đến kịp, đánh gục người kia. Bằng không, Đào Nhiên sẽ khóc đến chết! Chiếc Audi Q5 dừng lại trong bãi để xe của "Tiểu Giang Nam", Giang Phỉ mở cửa xe đi vào. "Tiểu Giang Nam" là một nhà hàng chế biến riêng món ăn Giang Nam, bên trong lắp đặt các thiết bị rất mang ý cảnh sông nước Giang Nam, nhân viên đón khách cũng là người đẹp Giang Nam, giọng điệu mang âm sắc êm ái mềm mại. Chẳng qua khi những người đẹp Giang Nam này trông thấy Giang Phỉ đều không hẹn mà cùng sững sờ. Vóc dáng thon cao, tóc đen mượt như gấm, khuôn mặt cỡ bàn tay lớn, ngũ quan xinh đẹp tinh tế. Nhất là cặp môi, không tô son mà vẫn hồng. Chiếc váy dài đến đầu gối, phần eo được thít lại, làm nổi bận bộ ngực no đủ, đôi chân vừa thẳng vừa dài. Là báu vật mà bao đàn ông mơ ước. Là yêu tinh trong suy nghĩ của phụ nữ. Giang Phỉ không thèm đếm xỉa đến những ánh mắt đó, lập tức đi vào phòng riêng có Đào Nhiên. Bên trong có cả trai lẫn gái, ai nấy đều lảo đảo. Đào Nhiên mắt say lờ đờ mông lung lại thấy rõ cô, mở hai tay ra chạy lại hờn dỗi: "Phỉ, cậu đã đến rồi. Cái lũ khốn kiếp, cứ rót cho tớ, mau tới báo thù giúp tớ!" Anh chàng tiếp viên nam tên Lượng Lượng bên cạnh cô vừa thấy Giang Phỉ, lập tức nở nụ cười, chỉ vào ba ly rượu trắng trên bàn nói: "Giang Phỉ cô tới rồi, đây đều là rượu mà Đào Nhiên trốn, cô giúp cô ấy uống. Vòng cuối, uống xong giải tán."Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Không Thể Không Là Em! PDF của tác giả Yến Ngữ Phỉ Phỉ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.