Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Anh Em Nhà Karamazov (Fyodor Mikhailovich Dostoevsky)

Anh em nhà Karamazov (tiếng Nga: Братья Карамазовы) là tác phẩm cuối cùng của Fyodor Dostoyevsky (Fyodor Mikhaylovich Dostoyevsky). Fyodor Dostoyevsky thuộc loại thiên tài hiếm hoi mà càng về cuối đời thì sự nghiệp sáng tác càng lên tới đỉnh cao hơn. Anh em nhà Karamazov là tác phẩm vĩ đại nhất của ông. Trước khi bắt tay vào viết tác phẩm mà thật ra ông đã ấp ủ ý đồ từ nhiều năm trước, Dostoyevsky đã linh cảm thấy mình nắm bắt được một đề tài xứng đáng với tầm vóc của mình. Ông viết: "Ít khi tôi gặp trường hợp nói lên được những điều mới mẻ, đầy đủ, độc đáo như thế này". Tiếp đó là quá trình làm việc hết sức căng thẳng. Trong một lá thư đề ngày 23 tháng 7 năm 1879, ông viết: "Cuốn tiểu thuyết tôi đang viết (Anh em nhà Karamazov) hiện thời nuốt hết mọi sức lực và thời giờ của tôi… Tôi viết không hối hả, không vội làm cho xong việc, sửa đi sửa lại, gọt tỉa, tôi muốn tận tâm hoàn tất tác phẩm, bởi vì chưa hề có tác phẩm nào mà tôi nhìn nhận một cách nghiêm túc hơn tác phẩm này"***

Fyodor Mikhailovich Dostoevsky (1821- 1881), sinh ngày 11.11.1821, là nhà văn nổi tiếng người Nga.

Cùng với Gogol, L. Toystol, ông được xem là một trong ba văn hào vĩ đại của Nga thế kỉ 19.

Dostoevsky sinh tại thành phố Moscow, là con trai thứ hai trong 7 người con của ông Mikhail, một bác sĩ quân y được biệt phái qua phục vụ tại Bệnh Viện Maryinski chuyên chữa trị các người nghèo. Ông Mikhail là một con người cứng rắn, thẳng thắn trong khi bà mẹ lại có bản tính trái ngược, bà ta rất thụ động, tử tế và rộng lượng. Các sự kiện của gia đình quý tộc xa xưa này với cha mẹ có một vùng đất và hơn một trăm nông nô, đã là hình ảnh của các nhân vật với các bản tính thái cực trong các cuốn tiểu thuyết của Dostoevsky sau này.

Trong thời gian Fyodor đi học xa nhà, ông Mikhail đã bị giết chết do các nông nô trong vùng nổi loạn và hình ảnh giết người bất ngờ và tàn bạo này luôn luôn ám ảnh Fyodor Dostoevsky khiến cho các tác phẩm của ông thường dùng đề tài là các tội ác. Và vào cuối cuộc đời, cái chết của người cha đã là căn bản cho tác phẩm danh tiếng Anh Em Nhà Karamazov.

Fyodor Dostoevsky rất yêu thích văn chương. Vào tuổi 25, Fyodor đã cầm bút, sáng tác ra cuốn tiểu thuyết đầu tiên với tên là Những kẻ bần hàn xuất bản vào năm 1846. Đây là một câu chuyện tình cảm mô tả một cách bóng bẩy các cảnh tàn phá của kiếp nghèo. Cuốn truyện này đã được các nhà phê bình khen ngợi, đặc biệt là Vissarion Belinsky, và nhà văn trẻ tuổi Dostoevsky được gọi là một "Gogol mới", tác phẩm của ông trở nên bán chạy nhất, bởi vì từ xưa tới nay chưa có một nhà văn người Nga nào cứu xét một cách kỹ càng sự phức tạp tâm lý của các cảm xúc bên trong tâm hồn con người. Fyodor Dostoevsky đã dùng tới phương pháp phân tích tâm lý để tìm hiểu các hoạt động rất tinh tế của tâm lý mọi người. Sau tác phẩm Những kẻ bần hàn, Fyodor Dostoevsky sáng tác ra cuốn Con người kép đề cập tới sự phân đôi cá tính và đây là căn bản dùng cho nhân vật Raskolnikov của đại tác phẩm Tội Ác và Trừng Phạt.

Qua tác phẩm này, Fyodor Dostoevsky được toàn thế giới công nhận là một trong các Đại Văn Hào của nước Nga, được xem là người sáng lập hay là người báo trước cho chủ nghĩa hiện sinh thế kỷ 20.

Tác phẩm tiêu biểu:

Những kẻ bần hàn (1846)

Con người kép (1846)

Đêm trắng (1848)

Ghi chép từ Ngôi nhà chết (1862)

Những kẻ tủi nhục (1861)

Con bạc (1867)

Hồi Ký Viết Dưới Hầm (1864)

Tội ác và trừng phạt (1866)

Gã Khờ (1868)

Lũ người quỷ ám (1872)

Anh em nhà Karamazov (1880)

Là Bóng Hay Là Hình

***

Alecxei Fedorovich Karamazov là con thứ ba một địa chủ hạt chúng tôi tên là Fedor Pavlovich Karamazov, người đã có thời làm xôn xao dư luận (mà đến tận bây giờ cũng còn được nhắc đến ở vùng chúng tôi) do cái chết bi thảm và mờ ám của ông ta xảy ra đúng mười ba năm trước, rồi đến một lúc nào đó tôi sẽ kể chuyện này. Còn bây giờ, về ông “địa chủ” đó, người ta gọi ông ta như vậy, tuy suốt đời ông ta hầu như không cư ngụ tại điền địa của mình, tôi chỉ nói rằng đấy là một kẻ thuộc loại người lạ lùng tuy là khá thường gặp, chính là loại người chẳng những đồi bại và trác táng mà còn vô lối biết lo liệu rất khôn khéo mọi việc lắt léo liên quan đến tài sản của mình. Chẳng hạn Fedor Pavlovich bước vào đời gần như là tay trắng, vốn điền sản của ông ta rất nhỏ nhoi, ông ta chuyên đi chực bữa nhà người, khét tiếng là kẻ ăn boóng, vậy mà lúc chết ông ta còn có đến một trăm ngàn rúp tiền mặt. Tuy thế suốt đời ông ta cứ là kẻ ngông cuồng nhất trong hạt chúng tôi. Tôi xin nhắc lại lần nữa: đây không phải là ngu xuẩn; phần lớn những kẻ ngông cuồng ấy khá tinh khôn và ranh mãnh, mà đây là vô lối nhưng là cái vô lối khá đặc biệt, mang màu sắc dân tộc.

Ông ta đã hai đời vợ và có ba con trai: con cả, Dmitri Fedorovich, là con người vợ thứ nhất, hai đứa còn lại Ivan và Alecxei, là con người vợ sau. Người vợ đầu của Fedor Pavlovich là con một gia đình khá giàu có và danh tiếng thuộc dòng họ quý tộc Miuxov, cũng là địa chủ vùng chúng tôi. Làm sao một cô gái có của hồi môn, lại xinh đẹp, thêm nữa lại thuộc loại thông minh lanh lợi - loại thiếu nữ không lấy gì làm hiếm trong thế hệ hiện nay, nhưng thời trước cũng vẫn có - mà chịu lấy một gã “còm nhom” (như mọi người hồi ấy vẫn gọi gã) và hèn mọn như thế, điều này tôi sẽ không giải thích rườm rà. Tôi biết một cô gái thuộc thế hệ “lãng mạn” thời trước, sau mấy năm đeo đuổi mối tình bí ẩn với một người danh giá mà cô ta bao giờ cũng có thể rất yên tâm về làm vợ ông ta, nhưng rốt cuộc cô ta lại tưởng tượng ra những trở ngại không thể vượt qua được và một đêm bão bùng, từ mé bờ cao giống như một ghềnh đá cheo leo, cô ta gieo mình xuống dòng sông khá sâu chảy xiết: cô ta chết do tính đồng bóng của chính mình, chỉ cốt để được giống như Ophelia của Shakespeare, thậm chí nếu như bờ đá cheo leo ấy, mà cô đã để ý và ưa thích từ lâu, không được nên thơ như thế, nếu như thay vào đó chỉ là một bờ sông bằng phẳng tầm thường thì có lẽ không làm gì có chuyện tự vẫn.

Đấy là việc có thực, và hẳn là trong đời sống Nga của chúng ta, hai hay ba thế hệ gần đây, những sự việc cùng loại đã xảy ra không ít. Cũng tương tự như vậy, hành động của Adelaida Ivanovna Miuxova chắc chắn là hồi âm của những luồng gió nước ngoài dội vào: đồng thời cũng là sự bực tức của tư tưởng bị cầm tù. Có lẽ nàng muốn biểu lộ ý chí độc lập của phụ nữ, đi ngược lại hoàn cảnh xã hội, chống lại sự chuyên chế của họ mạc và gia đình, và trí tưởng tượng hay chiều lòng người khiến nàng tin chắc, dù chỉ trong giây lát rằng Fedor Pavlovich tuy có tiếng là kẻ ăn chực, nhưng vẫn là một người can đảm nhất và tinh quái nhất trong cái thời đại đang chuyển mình theo chiều hướng tốt: nhưng thực ra gã chỉ là một thằng hề độc ác, không hơn không kém.

Điều giật gân là sự việc xoay chuyển tới chỗ cô nàng bỏ nhà trốn theo gã và lấy thế làm khoái chí. Còn về phần Fedor Pavlovich thì thậm chí do địa vị xã hội của gã, gã hoàn toàn sẵn sàng thực hiện tất cả những trò vào loại đó, và gã háo hức muốn tiến thân bằng bất kì cách nào: chui luồn được vào một gia đình tử tế và kiếm được món hồi môn, là điều hết sức hấp dẫn. Còn về tình yêu đôi lứa thì hình như hoàn toàn không có, cả nàng cũng như chàng, mặc dù Adelaida Ivanovna rất xinh đẹp. Thành thử có lẽ đấy là trường hợp duy nhất thuộc loại này trong đời Fedor Pavlovich, một kẻ suốt đời háo sắc, sẵn sàng bám ngay lấy bất cứ cái váy nào vẫy gọi gã. Duy chỉ có người phụ nữ này không khơi gợi trong gã một hứng thú tình dục đặc biệt nào cả.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Anh Em Nhà Karamazov PDF của tác giả Fyodor Mikhailovich Dostoevsky nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Làm Nũng Trong Lòng Anh (Xuân Phong Lựu Hỏa)
Văn án: Một lần nữa được sống, Tịch Bạch quyết định không trở thành "kho máu di động" của người chị giả nhân giả nghĩa, cô thầm muốn sống một cuộc đời của riêng mình. Nhưng Tịch Bạch thật sự không thể phớt lờ người thiếu niên hung bạo kia. Đã từng có khi cô thiếu máu, trốn từ bệnh viện ra, bước đến đường cùng, ngất xỉu giữa đường, là người kia ôm cô về, chăm sóc, dốc lòng chăm sóc, che chở, yêu thương sâu đậm. Trong vô vàn đêm dài, môi của người chạm vào từng vết rút máu xấu xí. Thậm chí sau khi cô chết, còn xông vào nhà tang lễ cướp xác. Tìm mua: Làm Nũng Trong Lòng Anh TiKi Lazada Shopee Sống lại vào năm 16 tuổi, Tịch Bạch không còn sợ cậu nữa, khi còn thời niên thiếu, người kia âm u đứng trong góc, lặng yên chăm chú nhìn theo cô, Tịch Bạch quay đầu gật đầu mỉm cười ngọt ngào. "Chỉ cần cậu không hung dữ với tôi, tôi sẽ làm bạn tốt của cậu!" Thiếu niên thô bạo nghe thấy lời khuyên chân thành của cô gái, cúi đầu nhìn gương mặt trắng nõn của cô, cười lạnh: "Con mẹ nó, ai làm bạn tốt với cô em." Cậu chỉ muốn vân vê cô em này vào trong chăn mà thôi. Trùng sinh trở về, Tịch Bạch thật sự muốn cảm tạ, cải biến vận mệnh nhấp nhô của người. Nhưng thiếu niên kia dường như không thèm để lời khuyên của cô vào lòng. Cho đến ngày đó, trong một góc của phòng học trống vắng cô bị chặn lại, cậu chăm chú nhìn cô, thân thể nóng rực, khóe miệng nhếch lên, lộ ra một nụ cười tà khí "Muốn lão tử nghe lời, vậy cô em cũng phải nghe lời."***Dạo gần đây mới đọc được truyện này, không biết đã có nhà nào edit hay chưa. Đây là môt câu chuyện xưa của Tạ Tùy và Tịch Bạch, hai cô cậu bé của hai thế giới tưởng chừng như khác nhau mà hóa ra họ lại chính lại là kẻ cô đơn lạc lõng trong chính thế giới của mình. Tịch Bạch, sứ mệnh của cô sinh ra, không phải vì tình yêu vì cô có một người chị bị bệnh, luôn cần một nguồn máu, máu này còn là máu hiếm vì thế cô sinh ra chính là để nguồn máu. Từ bé, Tịch Bạch đã hiểu mình không thể nào cạnh tranh được với Tịch Phi, một cô bé sinh ra, lớn lên chẳng mấy được yêu thương, cam chịu, dường như cô cảm thấy thế giới này quá khó sống, không thể tìm được một lẽ sống. Tạ Tùy, lại là một kẻ ở dưới đáy, không cha không mẹ, nói không cha không mẹ thì không đúng lắm, cha Tạ Tùy đi tù, mẹ cậu bỏ lại cậu chạy theo người đàn ông giàu có khác, một mình Tạ Tùy sống, sống không có ý nghĩa. Nếu như Tịch Bạch chọn một kiếp sống lặng lẽ cam chịu, thì Tạ Tùy lại chọn một lối sống kích thích hơn, đánh nhau, đấu quyền, đua xe, để kiếm tiền, để thỏa mãn hay là để khỏa lấp nỗi đau trong lòng thì chỉ có Tạ Tùy biết được. Hai người tưởng hai thế giới mà lại ở khúc chiết gặp nhau, có lẽ sinh ra để dành cho nhau, nếu Tạ Tùy là chỗ dựa trong lòng Tịch Bạch, thì Tịch Bạch lại là điều duy nhất mà Tạ Tùy cảm thấy thế giới này còn một chút gì đó đáng yêu. Khi đọc đến chỗ Tạ Tùy nói với Tịch Bạch "Tiểu Bạch, tôi bỗng thấy thế giới có một chút đáng yêu", Tịch Bạch ôm Tạ Tùy òa khóc, đúng vậy thế giới của Tịch Bạch có thể có nhiều điều khác nhưng thế giới của Tạ Tùy lại chỉ có mình Tịch Bạch, đến nỗi khi kiếp trước Tịch Bạch đã chết, Tạ Tùy ôm tro cốt của cô, nằm trên đường ray xe lửa, quyết tuyệt và không một chút do dự, vì chỉ sợ Tịch Bạch của Tạ Tùy ở dưới đó sẽ cô đơn, không ai chăm sóc. Tình cảm ở kiếp trước, có lẽ với Tạ Tùy là yêu nhưng với Tịch Bạch chỉ là sự cảm kích, Tịch Bạch cảm kích Tạ Tùy khi lúc cô yếu đuối, không nơi nương tựa là Tạ Tùy chìa tay ôm ấp vỗ về cô, vì thế khi được trùng sinh, cô muốn cải biến vận mệnh của Tạ Tùy. Khi trở lại cấp 3, Tịch Bạch không còn sợ Tạ Tùy, cô chỉ muốn cải biến nhân sinh cho Tạ Tùy mà thôi. Vì sao? Vì kiếp trước, trong một cuộc đua xe Tạ Tùy bị trọng thương, không còn năng lực của đàn ông (thiết nghĩ mẹ ruột mà viết con trai không xxx được), chỉ muốn nhân sinh của người đó không quá tuyệt vọng, không đi xuống đáy. Nhưng mà Tịch Bạch làm vậy lại chỉ khiến cho Tạ Tùy càng thêm chú ý. Một Tạ Tùy bất kham, mà lại chỉ sợ Tiểu Bạch khóc, chỉ sợ Tiểu Bạch đau lòng, so với việc mình đau lòng, bị tổn thương thì Tạ Tùy tình nguyện nếm trải, quyết không muốn người kia bị tổn thương. Dù là kiếp trước hay kiếp này, tình cảm của Tạ Tùy đối với Tịch Bạch lại làm mình hết sức cảm động, Tạ Tùy có thể không thể kiếm nhiều tiền, có thể tiết kiệm cho chính mình nhưng lại có thể chi tiêu cho Tịch Bạch như một nữ hoàng, dù cho có bao khó khăn, dù cho thiếu niên hay là đã trung niên đều là như vậy. Câu chuyện tình cảm phát triển rất khá, từ sợ hãi, bất bình đến yêu, đến thử thách, vượt qua, dù là Tịch Bạch hay Tạ Tùy đều phải trả giá thì mới có thể có được kết quả tốt đẹp. Ngoài chuyện tình yêu của nhân vật chính, dàn nhân vật phụ cũng khiến cho câu chuyện trở nên hấp dẫn hơn. Điều mình đáng tiếc đó là từ đầu đến cuối không nhắc đến việc cha Tạ Tùy đi tù, vì mình cảm thấy cha Tạ Tùy bị oan, nhưng không hiểu sao tác giả không khai thác yếu tố này, phải chăng ngụ ý của tác giả chính là nói về thực tại xã hội chăng? Rằng có những chuyện đã qua thì qua và dù có cố gắng cũng không thể thay đổi?? P/s: Mặc dù khởi điểm là tình cảm cấp 3,đi làm đến kết hôn nhưng thật sự rất có cảm xúc, mình đọc có lúc thấy đau lòng, có lúc lại thấy thật vui vẻ, tuổi trẻ thật tốt:D***Lúc Tịch Phi Phi xuất viện đã là nghỉ đông. Thời gian nằm viện hơn một tháng, bởi vì bận rộn thi cuối kỳ, Tịch Bạch không có đi bệnh viện thăm chị ta. Đương nhiên, thi cuối kỳ cũng chỉ là lấy cớ mà thôi, Tịch Bạch sẽ không giả mù sa mưa hỏi han ân cần chị ta, thái độ của cô đối với Tịch Phi Phi từ đầu tới cuối đều không thay đổi. Nợ máu phải trả bằng máu nghe có chút dọa người, nhưng không hẳn không có đạo lý. Bằng không thì vì sao cô lại trùng sinh? Đương nhiên, Tịch Bạch sẽ không cần mạng của Tịch Phi Phi, bởi vì mạng của chị ta với cô mà nói không hề có giá trị. Tịch Bạch chỉ muốn đoạt lại cuộc sống vốn thuộc về mình. Chỉ là nghe cha mẹ nói, cảm xúc của Tịch Phi Phi đã dần dần ổn định, trải qua chuyện như vậy, chị ta dường như thay đổi thành một con người khác. Tịch Bạch cũng không để ý tới lời nói ấy-- Tịch Phi Phi giống như thay đổi thành một người khác, rốt cuộc là có ý gì. Thẳng đến ngày Tịch Phi Phi về nhà, thời điểm nhìn thấy Tịch Bạch, thế nhưng lại mỉm cười đi lên trước, cho cô một cái ôm ôn nhu. Tịch Bạch theo bản năng lui về phía sau, tránh ra. Cô có chút kinh ngạc nhìn Tịch Phi Phi. Trên mặt Tịch Phi Phi tươi cười hòa ái, chị ta tựa như chỉ cần vung cánh một cái, toàn thân sẽ lập tức biến thành Thiên Sứ thánh thiện lấp lánh hào quang. Đào Gia Chi khuyên nhủ: "Bạch Bạch, chuyện này đã là quá khứ, cho qua đi, Phi Phi ở trong bệnh viện đã thừa nhận sai lầm của mình, cũng đã nói xin lỗi, con cũng không nên níu chặt không buông, mặc kệ nói như thế nào, con bé vẫn là chị của con, dòng máu của hai chị em không thể tách rời." "Đúng vậy, Phi Phi cũng đã gỡ bỏ tài khoản weibo." Tịch Minh Chí trợ giúp: "Chị con thật sự nhận thức ra sai lầm, hôm nay còn cố ý đề nghị, muốn đích thân giải thích với con." Tịch Bạch nhìn Tịch Phi Phi giả nhân giả nghĩa mỉm cười, cũng đã hiểu sương sương. Một tháng Tịch Phi Phi ở bệnh viện dưỡng thương, không chỉ khôi phục tâm lý, hơn nữa giống như...đã thay da đổi thịt, tăng level lên cao. Người thiếu kiên nhẫn trong quá khứ, thường xuyên không giữ được miệng mà nổi điên nói nhảm nhí kia, đã biến mất, hiện tại là nghệ sĩ Tịch Phi Phi luôn luôn thân mật mỉm cười, pokemon tiến hóa. Tịch Bạch thấy được chính mình trong ánh mắt chị ta, cảm nhận được từ sâu thẳm trái tim Tịch Phi Phi có bao nhiêu ý hận khắc cốt ghi tâm đối với cô. Kiếp trước, Tịch Phi Phi có năng lực làm cho cha mẹ triệt để vứt bỏ Tịch Bạch, có thể chứng minh được bản lĩnh của chị ta. Lần này, Tịch Bạch gần như bẻ gãy cánh tay của Tịch Phi Phi, mất đi một lợi thế có fans điều khiển dư luận, nhưng muốn hoàn toàn đánh sập chị ta, chỉ sợ không dễ dàng. Tịch Bạch cũng rất bội phục Tịch Phi Phi, nếu như là người có tố chất tâm lý hơi yếu một chút, bị thương nặng như thế, trên mạng internet còn bị người người điên cuồng chửi rủa, chết cũng uất ức, không khác gì An Khả Nhu bị Tịch Phi Phi tính kế lúc trước. Tịch Phi Phi có thể khôi phục trong thời gian ngắn như vậy, hơn nữa luôn luôn giả vờ, rất lợi hại. Chị ta càng như vậy, càng khơi dậy ý chí chiến đấu của Tịch Bạch. Nếu chị ta chưa gượng dậy nổi mà tinh thần sa sút đi xuống, Tịch Bạch sẽ cảm thấy không có ý nghĩa nữa. Tịch Bạch từng bỏ mạng, cô cũng không muốn để Tịch Phi Phi cứ thoải mái mà rời đi như vậy. Cô nhìn Tịch Phi Phi, mở miệng nói: "Chị, không phải muốn nói xin lỗi sao?" Đào Gia Chi vô cùng hi vọng hai chị em nhanh chóng hòa hảo nên lập tức nói: "Đúng vậy đúng vậy, Phi Phi, con mau xin lỗi Bạch Bạch đi." Tịch Phi Phi cắn cắn đầu lưỡi, nhìn Tịch Bạch, thành khẩn nói: "Bạch Bạch, chị xin lỗi em, chị không nên lúc nào cũng nhắm vào em."Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Xuân Phong Lựu Hỏa":Làm Nũng Trong Lòng AnhTâm NhậnTẫn HoanTiểu Khả Ái, Tan Học Đừng Đi!Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Làm Nũng Trong Lòng Anh PDF của tác giả Xuân Phong Lựu Hỏa nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Lá Thư Hè (Alphonse Daudet)
"Lá Thư Hè" được tác giả Alphonse Daudet thừa nhận là tác phẩm nhắc ông hoài niệm về những giờ khắc đẹp đẽ nhất của tuổi trẻ. Trong những đại văn hào nổi tiếng của nước Pháp được nhiều thế hệ độc giả biết đến, Alphonse Daudet là cái tên nổi bật không thể bỏ qua. Trong những ngày đầu năm 2016, bạn đọc Việt Nam sẽ được tiếp cận với một tập truyện ngắn của đại văn hào này mang tên Lá Thư Hè, do Nhã Nam phát hành. Lá Thư Hè bao gồm những truyện ngắn được Alphonse Daudet viết khi về nghỉ tại một cối xay cũ kỹ thuộc xứ Provence miền Nam nước Pháp - vốn là sinh quán của thi sĩ - dưới dạng những lá thư gửi một người bạn làm nghề ký giả tại Paris. Giá trị của tác phẩm đã vượt cả không gian và thời gian nhờ tính chất sâu sắc, châm biếm, thi vị và chứa chan tình cảm, thông qua những nhân vật hết sức thú vị: vị cha xứ tham ăn, ông già chủ cối xay trọn tình vẹn nghĩa, chàng trai tự tử vì tình, bà chủ nhà trọ cam chịu cho người khác cướp chồng, cặp vợ chồng già nhân hậu... Là văn sĩ kiêm thi sĩ, những tác phẩm của A. Daudet nói chung cũng như tập truyện ngắn Lá Thư Hè nói riêng đều chứa đựng những nét đặc biệt, thơ mộng nhưng không rời xa thực tế, lời văn nhẹ nhàng trong sáng, dễ làm cho người đọc cảm động. Dành thời gian thưởng thức Lá Thư Hè cũng là cách ngắn gọn nhất để hiểu về một trong những đại văn hào Pháp, và thêm nữa là bồi đắp nỗi nhớ tuổi hoa niên vốn lắng đọng đâu đó trong mỗi con người chúng ta.Chính Alphonse Daudet lúc sinh thời cũng từng chia sẻ: “Đây là tác phẩm tôi thích nhất, không phải về phương diện văn chương mà bởi tác phẩm này đã nhắc tôi nhớ những giờ khắc đẹp đẽ nhất của tuổi trẻ, những trận cười điên cuồng, những phút say mê không hối tiếc, những bộ mặt, những bóng dáng bạn bè mà sau này tôi không còn gặp lại bao giờ.” Tìm mua: Lá Thư Hè TiKi Lazada Shopee Alphonse Daudet sinh ngày 13/5/1840 tại Nimes, qua đời ngày 16/12/1897. Từ nhỏ, cậu bé Alphonse đã học hành giỏi giang nhưng đến bậc trung học thì buộc phải bỏ giữa chừng do bố mẹ ly hôn. Chàng thanh niên theo chân anh trai lên Paris và được nhận vào làm ký giả cho tờ Le Figaro. Alphonse Daudet bắt đầu sáng tác từ năm 14 tuổi, đến năm 18 tuổi đã ra mắt tập thơ đầu tiênNhững người đàn bà đang yêu và ngay lập tức được đón nhận nồng nhiệt. Ấn tượng nhất trong văn nghiệp đồ sộ bao gồm hàng chục tiểu thuyết, truyện ngắn và vở kịch của ông, phải kể đến tiểu thuyết đầu tay giàu tính tự truyện với nhan đề Thằng nhóc, tập truyện ngắn Lá Thư Hè và trường thiên tiểu thuyết Những chuyến phiêu lưu kỳ thú của Tartarin xứ Tarascon.Một số truyện ngắn trong tập Lá Thư Hè như Con dê của ông Seguin, Rượu nhà dòng hay Những vì sao,… cho đến giờ vẫn nằm trong danh sách những tác phẩm được biết đến nhiều nhất của nền văn học Pháp. ***Lưu Bằng dịch ĐÔI LỜI GIỚI THIỆUNhững mẫu “ Lettres de mon Moulin ” đầu tiên xuất hiện vào năm 1866 trên một nhật báo, tờ Evènement. Khi in thành sách ba năm sau, chúng chỉ mới gồm 19 truyện. Về sau (đến năm 1884 ) lại thêm năm truyện nữa với đề tài hơi khác ( Les Étoiles, Les Douaniers, En Camargue, Les Vieux, Les Trois Messe Basse ) Đây là những câu chuyện đươc mơ tưởng, được viết ra trong một máy xay gió già nua, tác giả đã ngông mà mua về. Trong giai phẩm con con này, người ta tìm được đặc tính, vừa của miền Nam nước Pháp, vừa của cả nước Pháp, tác phẩm vừa có tính cách địa phương, vừa đại đồng, chan chứa tình nhân loại man mác….hương đồng nội. Nhà phê bình Lanson cho Alphonse Daudet có biệt tài trong việc miêu tả những gì lưu luyến đến thiện cảm của mình. Mà Daudet thì tất cả đều khiến cho ông lưu luyến. Ông có thiện cảm với kẻ nghèo, với thú vật, với cây cỏ, với vạn vật. Đâu đâu trong mỗi trang, mỗi hàng, ông cũng trút ra một ít lòng mình. Nhưng dù là ký ức, chuyện xưa, thần thoại hay chỉ là chỉ là những hình ảnh tầm thường rút trong kho truyện cổ của miền Nam Pháp hay xuất phát từ tâm hồn thi sĩ, điều học được hay điều nghe thấy, điều tưởng tượng, luôn luôn chúng là những điều rung cảm chân thành. “ Les Lettres de mon Moulin ” có giá trị nhất và trước tiên nhờ vào hình thức. Lời văn có mùi vị của rượu ngọt, của bó hoa, ngay cả thể văn cũng súc tích nhiều hình ảnh đẹp. Bây giờ “ Les Lettres de mon Moulin ” là một tác phẩm cho học sinh học trong trường, ngang hàng với Fables của La Fontaine và truyện cổ của Perrault. Chúng tôi rút bảy truyện thường cho đọc hơn hết trong lớp và thoát dịch chữ “ Les Lettres de mon Moulin ” thành “ Những cánh thư hè ” gởi đến bạn đọc xa gần. SAIGON. Năm 1974.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lá Thư Hè PDF của tác giả Alphonse Daudet nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Lá Ngọc Cành Vàng (Nguyễn Công Hoan)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lá Ngọc Cành Vàng PDF của tác giả Nguyễn Công Hoan nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Lã Mai Nương (Tề Phong Quân)
Các bạn đang thưởng thức tác phẩm Lã Mai Nương của tác giả Tề Phong Quân. Một truyện kiếm hiệp khá đặc sắc và thú vị, một câu chuyện đầy những tình tiết bất ngờ khiến độc giả không thể không bị cuốn vào vòng xoáy đầy những điều vừa sống động lại chân thực lại có đôi chút ảo tưởng. Đọc truyện Lã Mai Nương để cảm nhận rõ nét những điều này. Truyện kể lại chuyện Lã Mai Nương cùng chồng là Cam Tử Long (con trai của Cam Phượng Trì, một danh thủ quyền thuật Bắc Thiếu Lâm nổi tiếng vào đầu thời nhà Thanh, Cam Phượng Trì là học trò của sư Vu Phổ Chiếu trụ trì tại chùa Thiếu Lâm Tung Sơn Hà Nam, xem thêm trong bài Pháo quyền) đại diện cho Bắc Thiếu Lâm xuống miền Nam Trung Hoa giải cứu cho Nam Thiếu Lâm Toàn Châu Phúc Kiến khỏi cơn đại họa hỏa thiêu và âm mưu tiêu diệt bởi vua Càn Long nhà Thanh, cứu mạng cho Phương Thế Ngọc, Hồng Hy Quan và Chí Thiện thiền sư. Đây là một trong những bộ võ hiệp cổ điển nổi tiếng nhất của Trung Quốc. Suốt câu chuyện là những cuộc hành trình, những màn đấu võ tỷ thý, những thứ khiến bạc đọc bị lạc chân vào bước chân phiêu diêu trên chốn giang hồ. Vốn dĩ hành trình này gian khổ không ít những tình huynh đệ, võ hiệp khiến mọi thứ trở nên dễ dàng hơn.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lã Mai Nương PDF của tác giả Tề Phong Quân nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.