Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bước Chậm Lại Giữa Thế Gian Vội Vã

Bước Chậm Lại Giữa Thế Gian Vội Vã như một lời thức tỉnh bản thân, một lần nhìn ngắm lại chính mình, chúng ta đã thật sự một lần sống là mình, sống cho mình và sống vì mình hay chưa. Cuốn sách giúp bạn xoa dịu tâm hồn, yêu bản thân mình hơn và tìm được trạng thái cân bằng trong trạng thái vội vã.

Giới thiệu tác phẩm

Có bao giờ bạn tự đặt cho mình câu hỏi “Rốt cuộc tôi có đang tự tạo áp lực cho chính mình hay không?” Thật vậy cuộc sống này đừng tạo cho mình quá nhiều áp lực khó khăn. Chúng ta luôn trách móc cuộc sống này nhàm chán và cảm thấy ngột ngạt. Có phải do chúng ta vốn dĩ chưa thực sự tập trung vào cuộc sống của mình mà cứ mải miết theo đuổi những thứ phù phiếm ngoài tầm với.

“Bước chậm lại giữa thế gian vội vã” chính là điều mà mỗi độc giả cần ngay lúc này. Giữa những ồn ào, những tất bật của dòng đời, có lúc nào bạn dừng lại và ngắm nhìn thế giới xung quanh chưa?

Cuộc sống hiện đại ngày nay luôn khiến bạn tất bật chạy theo những guồng quay, không dám dừng lại dù chỉ một chút, vì sợ rằng, một khi dừng lại, bạn sẽ bị bỏ lại phía sau. Nhưng đối với tác giả, bước chậm lại không phải để bạn tụt hậu, mà để bạn vững tin và trở nên mạnh mẽ hơn để bước tiếp.

Đôi nét về tác giả

Cuốn sách được viết bởi Đại đức Haemin, ông sinh ra và lớn lên tại Hàn Quốc. Trước khi trở về Seoul vào năm 2015, Đại đức Haemin đã hoàn thành bằng Thạc sĩ Tôn giáo học đối chiếu tại Harvard và bằng Tiến sĩ tôn gáio tại Đại học Princeton và ở lại Mỹ giảng dạy ở đại học Hampshire, Massachusetts.

Đại đức Haemin và nhiều chuyên gia đã mở trường Trị liệu về tâm hồn để an ủi và chữa lành vết thương tinh thần cho nhiều người, cũng điều trị miễn phí cho nhiều người gặp bất hạnh trong cuộc sống.

Đại đức Haemin là tác giả có tầm ảnh hướng lớn đối với giới trẻ Hàn Quốc, những cuốn sách của ông đều mang lại niềm an ủi lớn lao cho nhiều người và cũng mang đến nhiều giá trị nhân sinh sâu sắc. Bên cạnh “Bước chậm lại giữa thế gian vội vã”, “Yêu những điều không hoàn hảo” và “Những vỡ lẽ của tuổi trẻ” cũng là những tác phẩm nổi tiếng.

Nội dung cuốn sách Bước Chậm Lại Giữa Thế Gian Vội Vã

Bắt đầu từng chương trong “Bước chậm lại giữa thế gian vội vã” là những lời trích dẫn của Đại đức Haemin, tất cả đều mang ý nghĩa tích cực. Để khi đọc, bạn có thể nhận ra rằng, thế giới này dù sao vẫn luôn có một người mong những điều tốt đẹp nhất và hạnh phúc nhất đến với bạn.

Dù cho trái tim bạn có đang đau khổ nhường nào hay đang phải gắng gượng từng ngày để tiếp tục cuộc sống, cũng mong bạn hãy dành một chút yên tĩnh để ngẫm những điều mà “Bước chậm lại giữa thế gian vội vã” truyền tải.

“Bạn nghĩ rằng thế gian này đang làm khổ bạn? Nếu bạn nghỉ ngơi, thế gian này cũng sẽ nghỉ theo”

Nếu bạn cảm thấy kiệt sức hay mệt mỏi, hãy để cơ thể và tâm trí bạn có cơ hội để nghỉ ngơi. Đừng ép buộc bản thân mình quá, thế gian này 9 người thì 10 ý, nên đừng quá quan tâm đến ánh nhìn của người khác. Gạt bỏ những tham vọng được công nhận bởi người khác, hướng tâm hồn bạn tới những điều thiện, bạn sẽ cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn.

Mang theo tư tưởng Phật giáo trong từng trang sách, “Bước chậm lại giữa thế gian vội vã” chỉ cho bạn thấy rằng: mọi việc nên nhìn theo cách giản đơn, thế gian không ai bắt bạn phải trở nên bận rộn, mọi việc bạn làm, mọi suy nghĩ đều do chính bản thân bạn gieo vào tâm trí.

“Những mối quan hệ giống như bếp lửa. Phải biết điều tiết khoảng cách, không nên đến quá gần, cũng không nên đi quá xa”

Không ai là hoàn hảo trên thế gian này, mỗi cá nhân đều có những khuyết điểm riêng, vì vậy, “Bước chậm lại giữa thế gian vội vã” khuyên bạn hãy luôn tha thứ cho người khác. Tha thứ vì chính bản thân bạn. Oán hận người khác cuối cùng người mệt mỏi hay đau khổ đều là chính bạn, dù cho bạn cảm thấy thật bất công, không thể chấp nhận thì hãy cứ tha thứ, để sau này khi nghĩ lại, tâm hồn bạn sẽ cảm thấy thanh thản và nhẹ nhàng.

Chúng ta sống cần có người thân, gia đình, bạn bè và đồng nghiệp, không ai sống cô độc trên đời này mà cảm thấy hạnh phúc trọn vẹn. Hãy cố gắng duy trì những mối quan hệ tốt đẹp, xin lỗi người khác một câu để tránh khỏi những tranh cãi, nếu người khác ghét bỏ và không tôn trọng bạn, hãy quên đi và dành thời gian gặp gỡ những người mới, xây dựng những mối quan hệ tốt đẹp hơn.

“Cuộc sống không phải cuộc chiến cạnh tranh với những người khác, mà là cuộc chạy đua trường kỳ với chính bản thân mình”

Ngôn từ nhẹ nhàng trong “Bước chậm lại giữa thế gian vội vã” nhắc bạn rằng: bạn sinh ra đã là một món quà, mỗi một người có giá trị riêng. Giá trị của bạn không thể đo đếm bằng điểm số, số tiền bạn có được hay bằng trình độ học vấn.

Hãy cố gắng làm chính mình, làm những điều mình có thể mà không phải dựa trên sự so sánh với người khác, người khác không sống cuộc đời của bạn, mà là bạn sống cho chính mình, hãy để bản thân tự do làm những điều có ý nghĩa bằng cách thật dũng cảm và chăm chỉ tìm hướng đi cho bản thân.

“Đừng quá để tâm đến ánh nhìn của người khác, cũng đừng quá phân vân giữa cái này và cái kia”

Ngưỡng cửa của tuổi 30 khiến bạn nhìn lại mình đã làm được những gì và có một điều đau lòng rằng bạn luôn cố gắng chạy theo để được như người này hay người khác. Bạn hãy tự lựa chọn cách sống của mình vì thực ra những người xung quanh họ thường không để ý đến bạn như bạn nghĩ, họ thường quá bận rộn với cuộc sống của bản thân họ rồi, những lời họ nói về bạn chỉ dừng lại khi bạn ở đó, họ sẽ không suy nghĩ quá nhiều về bạn.

Vì vậy, thay vì sống làm vừa lòng người khác, hãy sống là chính mình, cố gắng và nỗ lực trong cuộc sống mà không làm tổn hại đến người khác, điểm cuối cùng trong hành trình của cuộc đời bạn suy cho cùng chỉ là tìm thấy điều khiến bản thân bạn hạnh phúc.

“Tình yêu là món quà quý giá của cuộc sống. Dù ta có muốn hay không, nó luôn như một vị khách bất ngờ tìm đến với ta”

Trong cuốn sách “Bước chậm lại giữa thế gian vội vã”, Đại đức Haemin có nói rằng “Tình yêu không phải cứ nỗ lực là có được”, chúng ta ai cũng xứng đáng được yêu thương, tất cả chúng ta đều bình thường như thế. Có tình yêu, cuộc sống sẽ trở nên tươi đẹp và ý nghĩa hơn, không có tình yêu, thời gian trôi qua như hư vô, nhưng hãy kiên nhẫn chờ đợi mối nhân duyên của mình. Đừng vì cô đơn mà yêu một cách tạm bợ.

“Chính trái tim ta cũng không thuận theo ý ta, thì ta lấy gì để có thể lay chuyển người khác”

Khi tâm hồn bạn nổi bão giông, những bức bối xuất hiện và những cảm xúc tiêu cực cứ thế lớn dần, đừng cố không chế hay tìm cách kìm kẹp những cảm xúc của bạn. Hãy học cách hiểu tâm trí của mình, làm bạn với tâm trí của mình, khi thấu hiểu bạn sẽ thấy tất cả những cảm xúc chỉ chạy theo sự bộn bề của thế gian, nếu tâm hồn bạn lắng lại, bước sang một bên để nhìn vào chúng, thì chẳng qua chúng cũng chỉ là những cảm xúc trống rỗng mà thôi, khi hiểu được điều đó, tâm trí bạn sẽ an yên.

“Tôi không sợ chuyện mình già đi, nhưng tôi sợ nhiệt huyết của mình sẽ dần nguội lạnh”

“Bước chậm lại giữa thế gian vội vã” mong bạn giữ nhiệt huyết của mình, nhưng bạn hãy điều chỉnh nhiệt huyết đó để không trở thành gánh nặng cho người khác. Mỗi người đều có nhu cầu và mong muốn hạnh phúc, đều có lý tưởng của riêng mình, đừng vì cái tôi của bản thân mà bỏ mặc suy nghĩ của người khác.

Cũng đừng cố chứng minh mình đúng trong mọi vấn đề và để cảm xúc lấn át. Sau cùng, bạn giành được gì nếu bạn chiến thắng trong một cuộc trò chuyện? Cùng lắm chỉ là sự xa cách và khiến ai đó bị tổn thương mà thôi.

“Hãy biết chấp nhận. Cho dù mọi việc có không theo ý ta cũng đừng nổi giận mà hãy mở lòng mình chấp nhận nó”

Khi nhắc đến tôn giáo trong “Bước chậm lại giữa thế gian vội vã”, Đại đức Haemin đã khẳng định “Tôn giáo vốn là thứ mang lại tình yêu và sự yên bình trong tâm hồn.”, nhưng do giá trị quan khác nhau, hay niềm tin vào tôn giáo của riêng họ mà gây ra nhiều vấn đề phiền não. Sau cùng, mỗi tôn giáo đều có điểm chung là hướng thiện và hàn gắn những nỗi đau, thay vì tranh cãi, hãy chân thành tìm hiểu và tôn trọng những tôn giáo khác.

Trân trọng sự khác biệt của từng tôn giáo, hay từng khía cạnh trong đời sống, nhận ra những cái hay, cái đẹp để tiếp thu là bài học đáng quý mà Đại đức Haemin đã dạy cho mọi người.

Review sách Bước Chậm Lại Giữa Thế Gian Vội Vã

Cuốn sách dành cho những ai đang cảm thấy cô đơn, lạc lối giữa dòng đời hối hả; dành cho những con tim đang cảm thấy bị tổn thương; dành cho những con người chẳng biết mình sẽ là ai trong xã hội của ngày mai. Cuốn sách như một liều thuốc chữa lành cho tâm hồn của họ – những con người thực sự cần nó. Thế gian vội vã hay do tân trí bạn quá bận rộn? (Ngọc Trâm)

Chính xác đây là lần thứ tư mình sở hữu cuốn sách này. Lần đầu tiên, mình được tặng bởi một người bạn trong giai đoạn mình thực sự gặp những trúc trắc trong cuộc sống: về tình yêu, về sự nghiệp, về những ngột ngạt trong chính những mối quan hệ xung quanh. Và thực sự, những điều mà Đại đức Hae Min viết trong cuốn sách đã như một phương thuốc chữa lành giúp mình vượt qua giai đoạn khó khăn ấy. Lần thứ hai, một người anh, một người tiền bối đã tình cờ tặng mình trong một lần cả hai chuyện trò.

Tới lúc ấy, mình thực sự coi cuốn sách như là một “tín hiệu” gì đó mà vũ trụ này đã thực gửi mình, để mình có niềm tin hơn khi đứng trước nhân gian. Lần thứ ba, mình mua cuốn sách tặng một người bạn của mình. Bởi mình tin là đã đến lúc sức mạnh của cuốn sách cần được lan toả.

Và mình cũng tin một khi đã lật mở những trang sách mà Đại đức Hae Min đã viết, bản thân mình dường như đã có một thoả ước nào đó với cuốn sách, rằng mình phải có sứ mệnh giúp mọi người thấu hiểu được những gì mà mình đã cảm nhận và lĩnh hội được. Lần thứ tư này cũng vậy.

Mình đã mua và gửi tặng đến một người bạn khác nữa của mình, khi mình nhìn thấy cậu ấy cũng đang gặp những khó khăn, hệt như giai đoạn mà lần đầu tiên, cuốn sách này đã tìm đến mình. Kì thực, mình chưa đọc hết cuốn sách. Ngay cả khi đã hai lần mình thực sở hữu cuốn sách và đến giờ chúng vẫn ngăn nắp trên giá sách của mình, ở những vị trí dễ “với-đọc” nhất.

Mình chỉ thực sự tìm đến cuốn sách khi mình gặp một vấn đề cụ thể nào đó. Cuốn sách chia thành từng chương, là từng vấn đề mà bất kì người trưởng thành nào cũng đã, đang và sẽ gặp phải. Vậy là, khi mình trúc trắc trong tình yêu, mình sẽ lật mở chương sách viết về tình yêu.

Khi mình khó khăn trong cuộc sống, mình sẽ lật mở chương sách viết về cuộc sống… Cứ thế, mình luôn tìm đến cuốn sách khi mình cảm thấy cuộc sống chông chênh, cuộc đời nhoài mệt. Nhờ đó, cuốn sách đối với mình luôn mang lại những bài học mới mẻ, màu nhiệm, không nhàm tai, không giáo điều. (Hồng Thái)

Nguồn: sachmoi.net

Đọc Sách

Liễu Thi (Nguyễn Mỹ Hạnh)
"Liễu Thi" là chuyện ma kể về cuộc đời của nữ chính cùng tên, Liễu Thi là một cô gái mới 18 tuổi, bị mẹ ruột gả cho cậu cả nhà họ Hồ để chuộc lợi. Nhưng người cô phải gả là một người đã chết. Mẹ chồng cô rất ác nghiệt người trong gia đình cũng xem cô là trò tiêu khiển mà hành hạ. Trong một lần bị vong linh lừa dẫn đi, cô đã khởi động được con mắt Âm Dương của mình, từ đó có thể nhìn thấy người chết, giao tiếp được với những người ở cõi âm. Phát sóng độc quyền trên website datdongradio.com của MC Nguyễn Huy. Mời quý thính giả cùng thưởng thức.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Liễu Thi PDF của tác giả Nguyễn Mỹ Hạnh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Lệ Làng Khổ Ải (Trần Thu Huyền)
"Lệ Làng Khổ Ải" là câu chuyện kể về một cô gái hồng nhan bạc mệnh cùng với cái chết oan nghiệp khi làm vợ người mình không yêu và ghen tuông mù quáng. Nỗi oan khuất đem theo bào thai xuống nấm mồ tròn 30 năm mới thoát khỏi. Mời quý thính giả cùng thưởng thức.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lệ Làng Khổ Ải PDF của tác giả Trần Thu Huyền nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hồi Ức Kinh Hoàng (Thẩm Nghiên Hy)
Nghe truyện ma audio "Hồi Ức Kinh Hoàng" kể về cuộc đời đầy bi kịch của một cô gái trẻ khi sống chung với một người cha tham tàn, phụ rẫy vợ con. Cô còn luôn bị đeo ám bởi một nữ hồn đã gây ra bao tai nạn trên con đường 303, con đường tử thần. Nghe truyện ma Nguyễn Huy - Truyện Dài Kỳ.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hồi Ức Kinh Hoàng PDF của tác giả Thẩm Nghiên Hy nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Họa Hương Hồn (Nguyễn Mỹ Hạnh)
Dân gian đồn rằng đêm mười lăm tháng bảy tốt nhất không ra khỏi đường kẻo gặp tai vạ, bởi không biết được thứ mà mình gặp là người hay ma. Ngày này cửa âm phủ mở ra nối liền hai cõi âm dương vì vậy âm khí đặc biệt thịnh, mới chập tối người dân trong thôn đã không dám ló mặt ra khỏi nhà, ai nấy đều đóng cửa kín mít, ấy vậy mà lúc này lại có đám rước dâu. Nghe thấy tiếng kèn trống náo nhiệt cả một vùng, người trong thôn đều tò mò mở hé cửa nhìn trộm thì thấy một cái kiệu hoa lớn, đi xung quanh là đám gia nô thổi kèn, kỳ quái là tất cả đều mặc đồ tang màu trắng. Con đường trong thôn toàn sỏi đá gập ghềnh ấy vậy mà đám người này lại đi nhanh như bay, bóng dáng thì mờ mờ ảo ảo. Ngay lúc đám rước vừa đi tới ngôi nhà nhỏ cuối thôn, liền có tiếng hét lên: - Người đâu, mau tới cứu tiểu thư nhà ta, người đâu…. Cô dâu đang ngồi ngay ngắn trong kiệu đột nhiên lăn đùng ra. Người hầu thấy tiểu thư nhà mình vừa uống xong chén trà cô ta rót thì hộc máu ngã xuống liền lấy làm hốt hoảng lắm, vội vàng hô hào người tới cứu. Cô ta vội đặt chén trà xuống, đưa tay lên mũi tiểu thư nhà mình thì thấy tiểu thư đã tắt thở… Tìm mua: Họa Hương Hồn TiKi Lazada Shopee - Xin các người, mau mau gọi thầy lang tới cứu tiểu thư…. Tiểu thư không thể có chuyện được… Cô ta nước mắt dàn dụa vừa lay tiểu thư lại vừa kêu cứu mà không biết chén trà làm bằng men sứ xanh ngọc bên cạnh đang tỏa ra làn khói nghi ngút, nước bên trong ly trà lạnh toát, có nhìn thế nào cũng không thấy đáy. Người có mắt nhìn ắt sẽ biết chén trà này đã bị hạ ngải! Đám gia nô khiêng kiệu mặt ai nấy đều lạnh tanh vô cảm, cô dâu sống hay chết có quan trọng chi đâu, bởi lẽ cậu chủ nhà bọn họ cũng là người chết kia mà! Trời lúc này đã chập choạng tối, đám chim lợn nháo nhác bay loạn trên nóc nhà, kêu lên những tiếng thê lương như đang tiếc thương một cô gái mới độ xuân thì đã bạc mệnh…. Tiếng chim lợn kêu nhức óc khiến người đàn ông trong nhà không nhịn nổi, chạy vào gác bếp lấy con dao bầu, hừng hực định chạy ra ngoài đuổi đám chim lợn mang điềm xui này đi thì bị bà vợ ngăn lại, bà ta kéo tay áo chồng mình lại, la toáng lên: - Ông định làm gì vậy, bộ muốn hại chết cả cái nhà này hay không! - Bà yên tâm, tôi chỉ ra đuổi đám quạ đi thôi, chứ không ra cái đám rước kia đâu… - Ông ở yên trong nhà cho tôi! Hôm nay người trong thôn đều kháo nhau ở yên trong nhà đó! Đám rước kia tôi thấy cứ tà ma thế nào ý, biết đâu họ để mấy khứa chim lợn kia dụ ta ra ngoài, hại chúng ta thì sao? Ông không nghe thấy vừa có vị tiểu thư nào chết hả? - Có con dao bầu ở đây, kẻ nào dám đụng tới cái nhà này, tôi cho nó vài nhát, mẹ nó cứ ở yên trong nhà, tôi ra xem thế nào! Ngay lúc người đàn ông định bước chân ra khỏi cửa thì bát hương đặt trên bàn thờ gia tiên bốc cháy dữ dội, người vợ vội nói: - Các cụ hiển linh rồi đó ông thấy chưa? Người đàn ông lúc này mới nghe lời vợ, vất con dao bầu xuống, rồi vội đi lấy nước dập lửa trên ban thờ. Lại nói lúc này ở bên ngoài có một bà lão đi tới, mái tóc bà ta bạc trắng, đôi mắt tinh ranh híp lại nhìn về phía kiệu hoa rồi dừng mắt lại ở tách trà sứ xanh kia. Đây là bà đồng được nhà họ Hà mời về để làm tang sự riêng cho cậu Luân nhà họ, trông thấy bà ta thì đám gia nô có chút cung kính, không cố tình rải giấy tiền nữa mà ngừng tay lại, đứng dạt sang hai bên tạo thành lối đi cho bà ta. - Ngươi cho phu nhân uống thứ này? Bà đồng chỉ tay vào chén trà hỏi, người hầu của vị tiểu thư thấy đôi mắt tam bạch toàn là lòng trắng của bà ta liếc thì sợ hãi quỳ xuống đáp: - Dạ phải, là.. là tiểu thư dọc đường khát nước nên đòi uống bằng được. - Cô ta bị hạ ngải! - Dạ… gì cơ? Sao… sao có thể, xin bà xem xét, tôi, tôi không hại tiểu thư, không phải tôi… Bà đồng không đáp lời, lấy từ cái bị chỗ thắt lưng một cây kim bạc, sau đó cầm lấy bàn tay của vị tiểu thư, chọc mũi kim vào mười đầu ngón tay của cô ấy. Rất nhanh đã có máu rỉ ra, không đỏ tươi như người bình thường mà có màu đỏ thẫm, còn có vị tanh tưởi như xác chết. Xong việc bà ta đặt tiểu thư nằm xuống, lại lấy ra một cái chuông đồng, lại chấm lên trán tiểu thư một vết chu sa đỏ. Bà ta lắc lắc cái chuông, hô lớn, hô đúng bảy lần rồi dừng. - Thần linh phù hộ, xin cho ba hồn bảy vía của vị tiểu thư này quay về! Thông thường khi gọi hồn vía quay lại thân xác của mình thì cần đọc cả họ tên, ngày tháng năm sinh của họ, vậy mà bà đồng chẳng thèm đọc tên vị tiểu thư kia lấy một lần, làm cho người khác cảm giác bà ta làm cho có lệ. Mọi người còn tưởng bà ta lừa bịp thì vị tiểu thư kia đã sống lại rồi… Họa Hương đầu đau như búa bổ, bên tai cô là tiếng chuông đồng leng keng nghe chói vô cùng, cô chậm rãi mở mắt ra thì thấy mình đang ngồi trên một cái kiệu màu trắng, mành kiệu làm bằng lụa tơ tằm, gió thổi vào bay phất phới, mà trên người cô cô cũng mặc y phục cưới màu trắng, bên trên có thêu hình long phượng, cô còn chưa hiểu có chuyện gì thì cổ họng truyền tới cảm giác buồn nôn kinh khủng. Cô vội cúi người xuống đất nôn ói một trận mới thấy dễ chịu, xong xuôi nhìn xuống dưới đất là một đám dòi trắng đục béo tròn như con sâu đang ngo ngoe thì cô cảm thấy thật kinh tởm, lại nôn tháo thêm trận nữa. Đến khi cô lấy lại tinh thần, ngẩng đầu nhìn lên thì thấy vây xung quanh cô là đám người kỳ lạ mặc đồ tang trắng, ai nấy đều đeo thêm chiếc mặt nạ trắng, nếu không phải trông thấy có một bà lão và một cô gái trẻ, cô còn tưởng mình đã xuống âm phủ rồi cơ. - Bà… bà là ai, các người là ai…. Người hầu tưởng tiểu thư nhà mình kinh sợ, cũng lo tiểu thư sẽ hỏi tội cô ta về chén trà kia, liền vội trấn an: - Tiểu thư đừng sợ, đã ổn rồi… Thấy Họa Hương còn đang ngơ ngác, bà đồng liền vỗ mạnh vào vai cô một phát: - Vị tiểu thư này, không giờ phải gọi cô là phu nhân mới phải, cô còn ngây người ra đó làm gì, mày, mau sửa soạn cho cô ta đi, chút nữa còn làm nghi lễ vợ chồng với cậu chủ. Bà ta chỉ tay thẳng mặt một cô gái trẻ, trông y phục mặc trên người thì có vẻ là người hầu của cô, còn khá trẻ, chỉ chừng mười lăm mười sáu tuổi. Con nhỏ bị bà đồng dọa nạt liền sợ hãi, run rẩy nói: - Tiểu thư… À phu nhân, để em chải chuốt lại cho người. - Lẹ cái tay lên cho ta, sắp trễ giờ tốt rồi kia. Cậu Luân mà tức giận, tụi bây có trăm cái mạng cũng không cứu được đâu! À thôi, vừa đi vừa trang điểm cũng được, khởi kiệu đi tiếp! Thế là đám rước lại tiếp tục lên đường. Trong nhà đôi vợ chồng kia chứng kiến hết thảy, càng kinh sợ hơn là đám rước đó lại đi về hướng nghĩa địa của thôn…. Trong lúc người hầu trang điểm, Họa Hương nhắm mắt suy nghĩ, tại sao cô lại ở trong thân thể này chứ? Không phải sau khi bị cướp mất xác, hồn cô đã bị đánh văng ra ngoài, bây giờ sao lại nhập vào thân xác một cô gái xa lạ chứ! Có thể chủ nhân của thân thể này đã chết, vô tình hồn cô lại được bà đồng kia chiêu vào. Họa Hương nghĩ tới những việc mình đã trải qua thì phẫn hận mà nắm chặt bàn tay lại, móng tay sắc nhọn vì thế mà đâm qua da thịt, khiến bàn tay cô chảy máu. - Phu nhân, người… vẫn ổn chứ? Họa Hương cố nén cơn giận trong lòng, hiện giờ cô còn chưa biết tình hình, thân thế của cơ thể này, ngộ nhỡ bị người phát hiện ra chuyện mượn xác sống lại, nhất định sẽ cho cô là quỷ nhập tràng, đem đi thiêu sống thì rắc rối to, vì vậy cô không dám nói nhiều, chỉ ậm ờ cho qua chuyện. - Ta không sao. Những việc này đối với một cô gái trẻ mới mười tám tuổi như cô thì việc này kinh sợ và hoang đường đến chừng nào cơ chứ! Hiện giờ cô chỉ muốn được quay về nhà của mình, nhận lại người thân và đòi lại vị hôn phu của mình thôi, vì cớ gì cô đang sống yên ổn, sắp gả cho người mình yêu lại bị một vong hồn không tên không tuổi cướp đi thân xác của mình kia chứ! Cô càng nghĩ càng uất ức, những giọt nước mắt đã lăn trên gò má hồng xinh đẹp lúc nào không hay. Họa Hương cứ ngẩn ngơ mãi, mà đám rước dâu cũng đi tới khi trời tối mịt mới tới nơi. Người hầu đã trang điểm xong cho cô từ lúc nào, Họa Hương cũng tò mò dung nhan của thân thể này, liền bảo cô ta đem gương đồng đến cho mình nhìn thử. Trong gương phản chiếu hình ảnh một cô gái xinh đẹp, mày ngài, đôi mắt trong veo như làn nước mùa thu lại mang chút gì đó đượm buồn. Dù đã trang điểm nhưng sắc mặt cô vẫn không tốt lắm, nhìn qua có chút thiếu sức sống, cộng thêm y phục cưới màu trắng trên người, khiến cho người khác cảm thấy tang thương vô cùng. Họa Hương được người đỡ xuống kiệu, cô ngẩng đầu nhìn phủ đệ trước mắt, lầu son gác tía, cổng cao chục thước, trên cổng treo biển hiệu bằng vàng lấp lánh “Hà Phủ”, nơi đây chẳng khác nào chốn bồng lai tiên cảnh, cô thật tò mò không biết đây là vùng nào, lại có phú hộ giàu có đến vậy! Kỳ lạ là nhà chồng không có ai ra rước cô, chỉ có bà đồng nắm tay cô kéo vào phủ đệ nhà họ, nghi thức thật sơ sài, chứng tỏ ở đây địa vị của cô không được coi trọng cho lắm. Cô mím chặt môi, bước chân cao qua bậc cửa, dân gian đồn rằng xây bậc cao như này để những thứ như ma quỷ hay cương thi không vào được nhà, cũng rạch ròi địa phận của gia chủ để thổ công, thổ địa dễ bề trông coi. Quả nhiên phủ đệ này rất rộng, bà đồng dẫn cô đi qua một đoạn hành lang dài ngoằn ngoèo, trước mặt cứ có lớp sương mù phủ kín. Bà ta đi trước, cô đi sau, bà ta cứ đi bảy bước lại rải một xấp tiền vàng, miệng lẩm bẩm: - Trăm quỷ tránh đường, mở đường tới…âm ti… Hai chữ cuối bà đồng cố tình đọc không thành tiếng, khiến Họa Hương không nghe được. Cô đang định hỏi chuyện thì thấy hai bên hành lang dày đặc là những con ma đói, cùng với đó là những tiếng oan thán, khóc than cổ quái vô cùng, thậm chí có con còn vươn cái bàn tay có móng sắc nhọn túm lại cổ chân của cô kéo lại. Bà đồng lập tức thấy không ổn, liền quay lại ném xấp tiền âm phủ vào nó, mở miệng quát: - Mau cút cho ta, đây là chỗ các ngươi náo nháo à, hôm nay là ngày mừng của cậu Luân, tụi bây mà phá hỏng chuyện, coi chừng tao đánh tụi bây hồn phi phách tán! Con ma đói kia nghe vậy liền lập tức rụt tay lại, cả bọn xúm lại vồ lấy đống tiền kia. Họa Hương nuốt nước miếng, khẽ giọng hỏi bà đồng: - Ta nghe nói mỗi nhà đều có thổ địa trông coi, vả lại nơi người ở dương khí mạnh, sao lại lắm ma quỷ thế? Bà đồng đột nhiên quay người lại, nhìn thẳng vào mắt cô, cái nhìn sắc lẹm khiến cô nổi hết da gà: - Ai nói với cô nơi này cho người ở? Không cho người ở, vậy thì cho ma quỷ sao? Truyện này được coi là siêu phẩm của tác giả Mỹ Hạnh. Quý bạn đọc đừng quên chia sẻ cho mọi người cùng đọc và theo dõi nhé.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Họa Hương Hồn PDF của tác giả Nguyễn Mỹ Hạnh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.