Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch

Bạn đang đọc truyện Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch của tác giả Nguyệt Cầm Ỷ Mộng. Một bé hamster trong cửa hàng thú cưng tên Bạch Kỳ Thư Gì cơ? Tại sao hamster lại có tên giống người ư? Bởi vì đây là hamster thành tinh. Hôm ấy, một sự kiện trọng đại xảy ra, cửa hàng thú cưng thế mà bị cướp. Tên cướp còn chả hiểu não có bị chập mạch không mà còn mang theo Bạch Kỳ Thư Rõ ràng là tai bay vạ gió, Bạch Kỳ Thư bị sét đánh xuyên không vào thế giới thú nhân, vậy mà có thể biến thành người? Thành người rồi còn phải làm sủng vật của thiên địch? Sủng vật chưa đủ còn phải làm giống cái, sinh một ổ chuột con? Chuột khổ quá mà!!!! *** Nhận xét về truyện:​ Phải nói đây là một chuyện cực kì manh, thụ siêu siêu dễ thương. Bé thụ vốn là một chú hamster bình thường, do ăn được hạt gạo thần nên biến thành chuột tinh. Vận mệnh phải đi lấy chồng xa, trong lúc bị một tên trộm nào xách đi thì bé bị sét đánh một đường văng tới thế giới thú nhân. Được thần thú phù hộ, thú nhân đầu tiên mà bé thụ gặp được chính là công, đồng thời cũng là thiên địch của bé. Thú hình của công là một con đại bàng khổng lồ, khỏe mạnh vượt trội so với những người trong tộc. Công lúc đầu thấy dáng vẻ hamster của thụ dễ thương thì rinh về làm sủng vật, sau thấy thụ có thể biến thành người thì thuân lí thành chương coi thụ là bạn đời. Công vô cùng đảm đang và sủng vợ, trong thế giới thú nhân đầy rẫy những khó khăn và hiểm nguy vẫn muốn cho vợ mình những thứ tốt nhất. Bé thụ dù có muốn chăm cũng không chăm nổi, bị công chiều đến độ thành một bé hamster lười. Công có một bạn đời được chỉ định, nhưng vị bạn đời đó đã phản bội công để đi theo một thú nhân khác. Vốn dĩ công cũng không yêu tên bạn đời mắt cao hơn trời đó, hơn nữa còn có chút chán ghét. Sau khi vị bạn đời chỉ định đó bỏ đi thì công đã rời khỏi đồng tộc của mình để đi phiêu bạt một thời gian. Kể từ lúc đó, công gặp thụ. Nói đến thụ, một bé hamster kiên cường đến đáng thương đã tự mình tìm đường sống hơn một trăm năm ở Trái Đất. Năm tháng trôi qua đủ dài để bé có thể lĩnh hội được vô vàn kiến thức của nhân loại, cho đến khi tới thế giới thú nhân, bé đưa những tri thức ấy vận dụng vào đời sống khiến cho muôn thú phải nể phục. Thông minh và mạnh mẽ là thế, bé thụ vẫn là một chú hamster bé bỏng chuyên bán manh, thích làm nũng và chỉ hận không thể lúc nào cũng được ở bên chồng. Hai người dính lấy nhau như hình với bóng, hở ra một tí là lại gắn bó không một kẽ hở. Tình địch thì cũng có, nhưng chưa kịp xơ múi được miếng nào thì đã vấp phải làn phòng thủ mạnh mẽ. Phản dame bá cháy đến mức gần như hất tung tất cả tình địch ra khỏi mạch truyện. Lại nói, điều mình rất thích trong truyện là tình địch của cả hai đều khá ít. Như mình đã nói phía trên, tất cả là đều sẽ được giải quyết một cách lưu loát và sạch sẽ. Bé chuột vô cùng tin tưởng chồng của mình, đồng thời bé cũng không phải là trái hồng mềm mà ai muốn nắn thì nắn. Công và thụ trong truyện may mắn thay là không bị buff quá đà, công khi chiến đấu cũng có thể bị thương, thụ tuy manh nhưng không phải ai gặp cũng sẽ nhất kiến chung tình. Do không phải là thể loại Mary Sue nên đọc vô cùng dễ chịu, hơn thế nữa là sự manh không kiềm chế được của thụ với đám thú con. Vì đây là thế giới thú nhân nên sẽ có yếu tố sinh tử, không có AOB, chỉ thuần nam nam sinh tử. Giới tính sẽ chia ra thành hai: Thú nhân, tức giống đực và Á thú nhân, tức giống cái. Thụ sinh cho công ba thú non, cả ba tất nhiên đều vô cùng vô cùng manh! Về phần thú hình, tính cách với bạn đời của thú non thì mình xin phép không tiết lộ, tránh cho việc truyện bị spoil quá mức. Các cặp đôi còn lại trong truyện cũng có riêng cho mình những cuộc tình vô cùng lãng mạn, đọc ngọt đến sâu hết mấy cái răng. Thế nhưng, khác với mối tình trơn tru như bôi mấy cân dầu của bộ đôi nhân vật chính, chặng đường đi tìm hạnh phúc của mấy cặp phụ còn lại sẽ được trộn lẫn vào một xíu vị đắng. Thề với mọi người, chỉ là một xíu thôi, kiểu như lấy kim đâm vào tay rồi lại dùng hàng tá thuốc bổ để cho nó mau lành í. Ngược mà cũng ngọt thế không biết! Truyện được tác giả cho kéo dài đến tận 203 chương mới chính thức khép màn nhưng mình lại đọc một mạch từ sáng cho tới chiều, lúc đọc không hề có cảm giác lan man hay nhàm chán. Đọc xong mình phải bắt tay vào việc viết review ngay, vì độ manh của truyện phải nói là thượng thừa. Ở đoạn phiên ngoại cuối truyện công với thụ có xuyên đến giới hiện đại một thời gian, sau đó lại quay về với cuộc sống thường ngày ở thế giới thú nhân. Kết đại viên mãn! Truyện đọc ngọt mà không ngấy, hỗ sủng, có tác dụng chữa lành cho những ai vừa ngấu nghiến thể loại ngược tâm. Mình không chắc rằng truyện sẽ hợp khẩu vị với tất cả mọi người nhưng đối với mình đây là một câu chuyện đáng để đọc, đến tận dòng chữ cuối cùng vẫn giữ được nụ cười trên môi. _ Hoa Hầu Ngọc _​ *** Bạch Kỳ Thư là một con chuột Hamster thuần trắng nhỏ xinh. 100 năm trước, Bạch Kỳ Thư ra đời.1 Cũng như hàng ngàn con chuột được sinh ra mỗi ngày, Bạch Kỳ Thư giống như cùng đám anh em của mình cùng nhau mở mắt nhìn bóng đêm tối tăm, chỉ riêng có ánh trăng là sáng. Kiếp chuột nói ngắn không ngắn, nói dài không dài, Bạch Kỳ Thư được sinh ra khi có được một tháng sinh hoạt cùng mama, sau lại vô tình bị loài người mang đi, cũng bởi cậu siêu cấp đáng yêu siêu cấp bổng bổng đường, toàn thân trắng tinh không nói, giữa trán còn có một nốt son đỏ tươi bắt mắt, đôi mắt đen đầy cảm tình còn sợ sợ hãi hãi cúi đầu chui rút khắp nơi. Từ đó về sau chuột không còn nhìn thấy mama cùng anh em nữa, nhưng ở nơi ở mới chuột lại gặp được đồng loại, rất nhiều đồng loại, xung quanh chỉ toàn là những cục lông mềm mềm xù xù, đôi mắt hạt đậu đen lúng liếng, trắng có, đen có, cafe sữa có, thật sự là muôn hồng nghìn tía. Bạch Kỳ Thư rất nhanh quen thuộc với chúng bạn mới, cuộc sống cũng thấm thoát trôi đi, chuột đối với nơi ở mới thật sự hài lòng, có đồ ăn có đồ chơi, được tắm rửa, đối với cuộc đời chuột đã mãn nguyện rồi, chỉ mong cả đời như vậy. Nhưng cuộc đời nào cũng có khuyết điểm của nó, đối với Bạch Kỳ Thư, nó chính là khuyết điểm lớn nhất. Lần đầu tiên nhìn thấy đồng loại bị người mang đi, còn lựa đến lựa đi như lựa thịt cá, Bạch Kỳ Thư chỉ biết run lẩy bẩy núp trong một góc, hai mắt nhắm tịt không động đậy gì, báo hại người nuôi cậu cứ tưởng cậu chết rồi, nếu không phải cậu đúng lúc giật giật cái chân, có khi cậu đã bị quăng đi. Sau đó cậu được cô chuột Hồng chít chít mà giải thích nữa ngày cùng đồng bạn gom góp mới có đủ hiểu biết về cuộc sống hiện tại. Nơi cậu được loài người mang về là một thú cưng, nơi này chỉ toàn chuột thôi, chuột Việt Nam, chuột Trung quốc, chuột Mĩ, chuột Pháp,...!Loài người mang chúng về nuôi dưỡng cũng không phải để không, chỉ cần có người thích và đồng ý bỏ tiền ra mua thì có thể mang các cậu đi. Ở đây không chỉ có những chú chuột được đem về từ nơi khác, còn có những chú được sinh ra tại tiệm thú cưng, có nhiều chủ nhân của chuột nuôi không nổi chuột sẽ mang chúng về tiệm thú cưng trả, hoặc là thả chúng ra ngoài tự sinh tự diệt. Cô chuột Hồng chính là một chú chuột đã sống được một năm tuổi, cô đã trải qua kiếp chuột đủ để kể cho cậu nghe hoài nghe mãi không hết, từ đó cậu không còn sợ hãi nữa, bởi vì cô chuột nói kiếp chuột của bọn họ rất ngắn, cô từng thấy rất nhiều chuột, nhưng chưa bao giờ thấy chuột nào sống quá ba bốn năm, như cô chuột đây đã là trưởng thành, đối với Bạch Kỳ Thư mới hơn một tháng tuổi có thể tính là vai cha mẹ rồi, nên cậu rất thân cận với cô chuột Hồng, xem cô chuột Hồng là mẹ của mình.1 Thế rồi cuộc sống của Bạch Kỳ Thư mỗi ngày lại có thêm một việc để chú ý, đó là nhìn đồng loại của mình bị chọn đi. Cho đến một ngày cậu bị chọn đi, lúc đó cậu đã sống ở tiệm thú cưng được một tháng. Lần đâu tiên trong nhân sinh của chuột, cậu sợ hãi đối với thế giới này, cậu được một đứa bé chọn trúng, chủ nhân cậu được cha mẹ dẫn đến tiệm thú cưng chọn quà sinh nhật tròn sáu tuổi. Cô chuột Hồng từng nói với cậu, những đồng loại của bọn họ rất dễ chết yểu, mà nguyên nhân nhiều nhất là bởi vì chủ nhân không có kinh nghiệm nuôi chúng nó, nhưng chuột nhỏ yếu đuối cũng chỉ có thể nhận mệnh dưới bàn tay to lớn của loài người, mặc cho số phận đẩy đưa. Ngày đầu tiên về nhà mới, Bạch Kỳ Thư bởi vì sợ hãi không ăn không uống được gì, cứ chui rút vào một chỗ, chủ nhân nhỏ của cậu mới đầu còn có kiên nhẫn ở bên ngoài nhìn ngắm cậu, nhưng sau đó một cây gậy nhỏ chọt vào thân thể nhỏ xinh mềm nhũn của cậu, Bạch Kỳ Thư hoảng hốt chạy khắp lồng, cũng chọc đứa nhỏ vui vẻ vỗ tay, sau đó những chiêu trò này liên tục diễn ra, cậu cũng đối mặt với những chuỗi ngày nơm nớp lo sợ, như chim sợ cành cong, khổ không nói hết. Cho đến một ngày nọ, chủ nhân nhỏ mang về những đồng bạn cũng nhỏ như nó vậy, chủ nhân nhỏ giới thiệu cậu với đồng bạn của nó, cậu bị chủ nhân bắt ra ngoài, bỏ vào một cái chậu nước, trong chậu có rất nhiều những quả bóng màu sắc xinh đẹp. Bạch Kỳ Thư hoảng hốt vương móng vuốt nhỏ xinh cố gắng trèo lên những quả bóng, người cậu ướt nhẹp, toàn thân lạnh run rẩy, nhưng cậu chỉ mới hai tháng tuổi, sau nhiều lần cố gắng cậu cũng đã không còn sức mà hơ hơ chân nhỏ, vô lực trượt xuống nước, trôi nổi trong chậu nước nhỏ, mất đi ý thức. Cha mẹ của chủ nhân nhỏ thấy cậu không động đậy thì vứt cậu vào một túi rác nhỏ, mang đi. Bạch Kỳ Thư không biết cậu bị mang đi đâu, nhưng lúc cậu mơ hồ tỉnh lại bên tai vang lên tiếng mèo kêu, tâm linh chuột run rẩy theo bản năng, cậu chít một cái bỏ chạy. Thì ra có một con mèo mò được cậu trong túi rác bên đường, mèo ta chỉ đang tìm ăn, đối với một con chuột chết lại còn xấu xí như cậu mèo ta liếc mắt cũng không thèm liếc lấy một cái, nhưng hành động bỏ chạy của cậu kích phát bản năng săn mồi của mèo ta, mèo ta méo một tiếng đuổi theo sát nút. Nhưng Bạch Kỳ Thư đối với thế giới bên ngoài hoàn toàn không có nhận thức, cậu dùng hết sức cắm đầu mà chạy, ấy vậy mà lao thẳng ra đường, trời đất chứng giáng, sau này khi nhớ lại tình huống lúc đó, Bạch Kỳ Thư chỉ có cảm tạ trời xanh ưu ái, không để cậu bị xe cán chết, huyết án cứ vậy trơn tuột đi, vượt qua đường cái, lăn lông lóc qua bên kia đường, bởi vì không kịp phanh xe mà đâm sầm vào cống thoát nước, thân thể quá nhỏ theo rãnh cống trượt vào cùng tiếng chít thê lương. Mèo ta mắt trợn trắng nhìn nhìn bóng chuột qua làn xe chạy, từ bỏ trở lại túi rác tiếp tục moi móc. Ấy vậy mà ông trời cũng không tuyệt đường sống của chuột, Bạch Kỳ Thư toàn thân hôi hám trôi nổi trong đường cống ngầm một thời gian, sống cuộc sống không thấy ánh mặt trời, ăn không đủ no, ngủ không đủ ấm, còn phải nơm nớp lo sợ với đủ mọi tiếng vang trong đường cống ngầm tối tăm. Sau này nghĩ đến khoảng thời gian sống không bằng chết đó Bạch Kỳ Thư lại cảm khái nhân sinh cuộc đời, cả một con chuột nhỏ như cậu cũng không buông tha, phải lăn lộn đủ bảy bảy bốn mươi chín vòng mới cho cậu đắc đạo thành tiên, à không, là tu thành chánh quả, à cũng không đúng, là nhân sinh viên mãn.1 Thời gian thắm thoát trôi đi, Bạch Kỳ Thư đã lưu lạc bên ngoài vài tháng, cậu cũng không rõ sao chuột có thể ngoan cường đến vậy, da lông trắng mướt trở nên sậm màu, móng vuốt nhỏ xinh cũng xấu xí, nhưng đôi mắt tinh anh lại càng thêm sáng rỡ. Cho đến một ngày, cậu lại lần nữa nhìn thấy ánh sáng, ánh nắng mặt trời ấm áp chứ không phải cái tối tăm của đường ống ngầm, Bạch Kỳ Thư đã được một tuổi. Đối với một con chuột, một tuổi đã là trưởng thành rồi, đã có khả năng lưu lại hậu đại của mình, cậu cứ nghĩ cậu sẽ như vậy đi tìm một con chuột cái sinh ra một ổ chuột con, sống hết tuổi thọ rồi chết đi, nhưng có vẻ ông trời luyến tiếc cậu chết, bởi vì cậu còn chịu chưa đủ khổ đi? Mời các bạn mượn đọc sách Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch của tác giả Nguyệt Cầm Ỷ Mộng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ba Con Uyên Ương, Một Đôi Lẻ - Thị Kim
Đây chỉ là truyện nhảm Sư phụ nói, nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, bảo ta chọn một người trong số mười sáu vị sư huynh, sư phụ sẽ làm chủ cho ta. Ta không chút nghĩ ngợi mà chọn Vân Châu, kết quả mọi người nói “bông hoa nhài cắm bãi phân trâu”. Sau này ta mới biết, thì ra “nước phù sa” là chỉ các vị sư huynh, “bãi phân trâu” mới là nói ta. Rút kinh nghiệm xương máu, ta quyết định nên vì Vân Châu sư huynh làm bà mối một lần, nhất định phải tìm một vị tiên nữ để xứng đôi với “bông hoa nhài” là hắn, lập công chuộc tội. Để công bằng, nhân tiện ta cũng quan tâm đến Giang Thần sư huynh, với tính tình của hắn, ta thấy chỉ có tìm một Dạ Xoa cô nương mới có thể khống chế hắn. Không ngờ, ý tốt của ta đắc tội cả hai vị sư huynh … *** Cô ta cười tươi như hoa, thành thạo cho ta uống một viên thuốc, ta âm thầm kinh hãi, nhưng chỉ đành bó tay, không biết vừa rồi cô ta dùng ám khí gì, hẳn là có tẩm độc, giờ phút này ta toàn thân vô lực. “Tiểu Mạt, ngươi chớ có trách ta. Thật ra, sau này ngươi sẽ phải cảm kích vì ta đã thành toàn cho ngươi và Vân Châu. Ngươi đến với hắn, ta đến với Giang Thần, người yêu nhau đến được với nhau, chẳng phải quá tốt sao?” Ta sợ hãi không tự chủ được, không hiểu rốt cuộc cô ta muốn gì. Cô ta cười ôm ta vào phòng, đặt ta trên giường. “Một lát nữa Vân Châu sẽ đến, ngươi cùng hắn gạo nấu thành cơm, từ nay nên vợ nên chồng có phải tốt không?” ... Mời các bạn đón đọc Ba Con Uyên Ương, Một Đôi Lẻ của tác giả Thị Kim.
Ẳng, Ẳng, Phu Quân Là Trung Khuyển - Thập Nguyệt Vi Vi Lương
Truyện khá đơn giản những cũng rất mới lạ, khá hài hước, ko có âm mưu, dương mưu, tranh giành đấu đá, chủ yếu đọc giải trí. Nam chính siêu siêu dễ thương, si tình, đáng yêu, nữ chính xoay nam chính như "xoay chó"!!!  Trịnh Thất cô nương từ lúc sinh ra có ba ước nguyện: Ước nguyện đầu, phụ thân khỏe mạnh tình lạii; Ước nguyện hai, tên xấu xa hại phụ thân bị lúc nào cũng gặp xui xẻo! Ước nguyện ba, cầu cho Đại Bạch lấy được một  “cô vợ” xinh đẹp! Cố Diễn tiểu tử từ lúc sinh ra có ba ước nguyện: Ước nguyện đầu, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả cho; Ước nguyện hai, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả chó; Ước nguyện ba, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả chó; Như thế, vô hạn, tuần hoàn... * Đại Bạch là chó của Tiểu Thất! *** Tiểu Thất thấy bộ dạng Cố Diễn vui vẻ, liền bị mơ hồ, nàng nghi ngờ hỏi: "Ngươi... Không có bị thương?" Cố Diễn gật đầu, "Đúng rồi, ta không có bị thương." Tiểu Thất vẻ mặt cứng đờ. Cố Diễn: "Ai nha nha, ta cũng không phải là lừa nàng a, ta chỉ nói là ta bị tập kích, ta xác thực bị tập kích a! Có điều không có bị thương là được. Cũng không nghĩ đến, nàng hiểu lầm." Cố Diễn nháy con mắt, Tiểu Thất nhìn lông mi hắn thật dài lại vụt sáng, lập tức cảm giác mình đến nơi này chính là chuyện cười. Nàng không do dự đứng lên: "Ngươi đã không có chuyện gì, kia ta đi trước." Cố Diễn thoáng cái ngã xuống, duỗi chân, "Ta bị thương, lòng ta bị tổn thương, nàng rõ ràng là đến xem ta, hiện tại không chịu để ý ta liền đi, nàng rõ ràng nói nàng yêu thích ta, nàng vừa mới nói xong." Ánh mắt Tiểu Thất phiêu nha phiêu, nghiêm túc: "Chúng ta là bằng hữu a, nghe nói ngươi bị thương ta tới thăm ngươi không phải là rất bình thường sao? Cha ta, cũng chính là Trịnh tiên sinh của ngươi để cho ta tới. Nếu không ta sẽ không tới." Ôi! Trịnh Tiểu Thất, nàng còn có thể giả vờ mãi sao! ... Mời các bạn đón đọc Ẳng, Ẳng, Phu Quân Là Trung Khuyển của tác giả Thập Nguyệt Vi Vi Lương.
Mây Đen Gặp Trăng Sáng - Đinh Mặc
Nét đẹp của cô gái trong truyện Mây Đen Gặp Trăng Sáng của tác giả Đinh Mặc giống như mặt trời nhỏ. Còn tôi là du khách nằm dưới ánh dương ấm áp đó Vì được chiếu sáng, khi ngẩng đầu lên ánh mắt đã đỏ hoe. Và rồi một câu chuyện ngôn tình sủng lãng mạn bắt đầu từ đây... *** Tôi cưỡi motor chở Đàm Giảo, chạy thẳng tới nhà họ Chu. Dọc đường đi, cô ấy gọi điện cho Thẩm Thời Nhạn nhưng không có ai nghe máy. “Tên đó chắc là đang bận nên không nghe điện thoại của tôi.” Cô hơi tức giận nói. Tôi qua kính chiếu hậu nhìn thấy hai mắt cô ấy trợn to, nói: “Tên đó không liên lạc được, coi như xong, còn có tôi.” Cô ấy ‘Ừ’ rồi đưa tay hơi rụt rè nắm lấy áo tôi. Tôi nhìn về phía trước nói: “Giữ chặt lấy.” Sau đó tôi lên ga, cô ấy nhẹ hít một hơi, rồi ôm chặt lấy eo tôi, đầu tựa lên vai tôi. Tôi không nói lời nào, nghênh đón ánh mặt trời hừng hực, chạy thẳng về phía trước. “Ô Ngộ, anh học lái xe găn máy sao? Cũng trong một năm này?” “Không, lúc học cấp ba tôi đã biết chạy rồi.” Tôi nói: “Khi đó trong nhà không có tiền, không thể mua, nên tôi đã học lái.” “Ừ.” ... Mời các bạn đón đọc Mây Đen Gặp Trăng Sáng của tác giả Đinh Mặc. Người đăng: dtv-ebook
Thiên Tài Cuồng Phi - Băng Y Khả Khả
Nàng, Dạ Nhược Ly, tuyệt thế thiên tài vạn năm không gặp của Thiên Tinh đế quốc, ngoài ý chết đi rồi xuyên qua ngàn năm trước, linh hồn nhập vào thân nhị tiểu thư xác tướng quân phủ không thụ sủng. Nàng, Vân Vãn Ca, vốn nên được hưởng ngàn vạn sủng ái, nhưng một ngày kia, ngoại công(ông ngoại) mất thế, hoàng hậu tiểu di(dì) bị phế, mất đi tất cả sự bao che, nàng cũng không còn là hòn ngọc quý của tướng quân phủ. Nhưng khi nàng trở thành nàng, lại gây nên bao nhiêu sóng gió trên đại lục này ? Tại cái nơi phụ thân chỉ vì ích lợi, cùng người khác bày mưu hợp kế đem mẫu thân bán cho người ta làm tiểu thiếp, thì, nàng không tiếp tục do dự mà mang theo mẫu thân cùng nha hoàn thiếp thân khẩn trương thoát khỏi tướng quân phủ. Mười năm sau, nàng trở về một lần nữa, nàng đã danh chấn thiên hạ, cũng sở hữu đại gia nghiệp, đến nỗi hoàng đế cũng sợ hãi ba phần. Vì vậy, một lần nữa đối mặt cùng thân nhân ngày xưa, nàng chỉ giương nhẹ khoé môi, anh mắt cuồng ngạo, mà nói : “Ta đã từng nói qua, nếu ngày đó ta bất tử, sớm muộn sẽ có một ngày ta  cho các ngươi chết không chỗ chôn, hiện tại, ta trở về báo thù , các ngươi, đã chuẩn bị tốt sao?” *** Lạc Sơn Lĩnh, chính là một lãnh địa khá hẻo lánh của Lạc Nguyệt Quốc, có lẽ là do hoàn cảnh địa lý chung quanh, có rất nhiều mạo hiểm giả tới đây. Nghe nói, lãnh chúa Lạc Sơn Lĩnh, là một vị Thần Vương cường giả, có uy vọng tương đối cao tại Lạc Sơn Lĩnh, nhưng Lạc Sơn Lĩnh, cũng là một lãnh địa cường giả vi tôn, chỉ cần ngươi có thực lực, bất kể là sát phạt, diệt tộc, giành đồ vật đều được cho phép. Nếu không có thực lực? Thật xin lỗi, Lạc Sơn Lĩnh đó là nơi ngươi táng thân. Lúc này, trong Lạc Sơn Lĩnh, tại Tinh Nguyệt Thành, lại nghênh đón hai khuôn mặt xa lạ, mặc dù Tinh Nguyệt Thành thường xuyên có người thành trấn khác đến đây, vậy mà, hai người này, thế nhưng không khỏi hấp dẫn tầm mắt của người qua lại trên đường… Chỉ thấy nữ tử đó, bạch y thịnh tuyết, phong hoa tuyệt đại, giữa hai hàng lông mày của nàng hiện ra một tia cuồng ngạo bẩm sinh, phảng phất như nàng chính là vương giả thiên địa, duy ngô độc tôn. Nam tử còn lại là một bộ hồng y, tuấn mỹ tuyệt thế, như là yêu nghiệt, tựa hồ lúc cười một tiếng liền có thể mê hoặc lòng người, thế nhưng, chỉ có lúc nam tử nhỏ giọng trò chuyện với nữ tử bên cạnh, mới sẽ lộ ra nụ cười mị hoặc kia. Nam tử này cũng hàng ngàn hàng vạn phong hoa, mà bóng dáng hai người sánh vai đi tới, để cho những người nhìn thấy đều không khỏi tự chủ than nhẹ một tiếng. Một đôi bích nhân thật xứng đôi, bọn họ sống lâu như vậy, cũng chưa từng thấy qua, hai người tuyệt thế như thế, mà cái cảm giác hài hòa giữa bọn họ kia, không phải là bất luận kẻ nào cũng có thể chen vào. Bỗng nhiên, nữ tử đó dừng lại trước một tòa kiến trúc trang nghiêm xa hoa, nàng khẽ ngẩng đầu lên, lập tức, năm chữ to phòng đấu giá Tinh Nguyệt trên bảng hiệu ra rõ ràng ở trong con ngươi đen của nàng. ... Mời các bạn đón đọc Thiên Tài Cuồng Phi của tác giả Băng Y Khả Khả.