Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Không Gặp Không Nên Duyên

Nguồn: dtv-ebook.com

Đọc Sách

Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
Sau một trận nổ, Du Tiểu Mặc bỗng chốc trờ thành đệ tử dưới danh của phái Thiên Tâm, hơn nữa tư chất rất kém. Ngay lúc hắn chuẩn bị thích ứng với hoàn cảnh, hắn nghe được một tin dữ, nếu như trong vòng nửa năm không thể luyện chế ra thành phẩm đã được chỉ định và trở thành đệ tử chính thức của phái Thiên Tâm, hắn sẽ bị đuổi khỏi phái… Vì thế, Du Tiểu Mặc đang cố gắng kiếm tiền để gặp tên Lăng Tiêu khoác da người, về sau hắn mới sững sờ nhận ra, tên này thật sự khoác một lớp da người… Thuộc tính của Lăng Tiêu: giả nhân giả nghĩa, phúc hắc. *** Du Tiểu Mặc sau khi bị tai nạn tan xác liền xuyên đến một thế giới khác mà tại đây con người có những khả năng siêu phàm, vượt trội về sức mạnh. Và điều đấy không thể ngăn cản được sự thật là em có tài phú hơn người, người ta tu luyện chân chính méo bằng em biết nửa tiếng trước. Rồi như định mệnh, anh công xuất thân từ phố đại gia xuống xóm nhà lá tìm người liền thấy hứng thú với em. Và sau đấy thì khỏi đoán, em chính là X-men mà anh đang cần tìm. Sau đấy thì hai đứa hai thiên phú trời ban thống trị từ ngõ này đến phường kia, cứ thằng nào khoẻ hay con ông cháu bà không thành bạn thì cũng có ân tình cần đáp, thằng nào phản diện ấy hả, khoẻ đến mấy thì cứ đợi chục chương là cũng phải chết thôi. Cả một bộ truyện dài đều nói về quá trình hai đứa phấn đấu từ tổ trưởng khu phố đến chủ tịch thành phố và cuối cùng đã thành công giành vị trí chủ tịch nước thống trị thế giới. Sau đây là một ít về thân thế của hai đứa. Du Tiểu Mặc sinh tại trái đất, vi diệu là ở đây cũng có những người tu chân các thứ [Xin đừng hoang mang mình có phải người trái đất không :]]] Gia tộc em chính là một thế lực lớn TẠI TRÁI ĐẤT về phương diện này. Lúc em sinh ra thì phụ huynh phát hiện em không có thiên phú vì mấy cái thử nghiệm rởm đời dẫn đến em méo biết đến cái gì mà chết tức tưởi và cuộc đời quay 180 độ sang màu hồng rực rỡ [Tác giả tuyệt đối không rủ rê tự vẫn :]]] Sau đấy thì như đã nói, em như một vị thần và trèo lên đỉnh thế giới. Còn về Lăng Tiêu thì từ lúc sinh ra đã éo le, mẹ anh thực ra không phải mẹ anh, bố anh không hoàn toàn là bố anh. Vì nhiều lí do mà bố mẹ anh hợp tác với nhau để có được đứa con xuất chúng dị hợp tử như anh. Người chân chính mang thai anh và trao nốt cho anh phần còn thiếu để anh trở nên bá cmn đạo là..... bố thứ hai anh. Và với một hệ gen biến dị vô cùng phong phú Lăng Tiêu đã thành công trong công tác chọn giống và tiến hoá trở thành bá chủ thế giới. Quá trình thì xin được lược bỏ vì quá nhiều thứ lảm nhảm. Đọc truyện để biết thêm cái kết HE như thế nào. Đánh giá Khá. Có đôi khi hơi sa đà quá. Nhiều thứ lảm nhảm mà hoàn toàn có thể cắt bớt đi, thay vì làm phim Ấn Độ với mỗi cái hít thở cũng phải viết để truyện nó dài ngoằng ra như vậy. Bàn tay vàng cũng hơi vi diệu. Quá phân biệt đối xử, nhân vật phản diện được gây dựng hoành tráng như vậy mà đánh tầm 50 chương đã đi ngỏm củ tỏi. Mỗi đứa phản diện xuất hiện như một vị thần và sau khi hết đất liền bị đá khỏi sân khấu không thương tiếc, chưa kịp chào khán giả một câu liền đi khỏi màn hình. Bất mãn cuối, đây là con trai đó, ngưng bánh bèo. Càng về cuối lại càng bánh bèo là thế nào??!!! H đầu truyện rất nhàm, may mà về cuối đã ổn hơn nhiều, tiến triển tốt...... cắt ngắn H đi. *** Vừa đọc xong truyện này, bây h lại còn đúng 00:12 nữa chứ, mình muốn review luôn cho nóng. Thực sự thì mình bắt đầu nản ở tầm chương 250 nhưng mình lại chợt nghĩ lại mục đích mình bắt đầu đọc, chính là tìm một câu chuyện ấm áp hài hước ngọt ngào an ủi cho tâm hồn sau khi đọc một truyện hết sức nặng nề đau đớn nên mình lại tiếp tục. Và bởi vì mình đã không còn cái nhiệt huyết lúc mới đọc ngôn tình, lúc nào cũng sẵn sàng đọc những truyện dài đến cả 400, 500 chương nên con số 713 và 18 phiên ngoại thực sự là sự thử thách rất lớn. Vì truyện này mình nghĩ đã quá nổi tiếng quá kinh điển rồi nhỉ, công thụ quen nhau bên nhau yêu nhau rất tự nhiên và đáng yêu. Đoạn đầu truyện anh công rất thần bí, trí lực lại kinh người, bảo vệ em thụ không sai một chút nào. Sau đó là cả quá trình thu phục yêu thú và tiểu đệ cũng như đánh quái đánh háo hôi của 2 người, từng bước tạo nên 1 truyền thuyết. Điểm trừ của truyện là có vài chỗ hơi bị hở hoặc tác giả quên không làm sáng tỏ (cũng có thể tác giả làm mập mờ rồi nhưng mình vẫn không hiểu) ví dụ như rốt cuộc âm mưu của Lâm Tiếu là gì, đã làm gì mà khiến cho Lăng Tiêu lại thức dậy? Nhưng cũng chỉ là vài điểm nhỏ ở đấy thôi, tổng thể thì câu truyện vẫn rất hay, logic, có sức hút cao. Công lao lớn nhất ở đây chắc chắn là ở người edit rồi, edit rất hay rất thuần lại còn tự nhiên nhưng có điều mình băn khoăn mãi là về vấn đề giờ giấc. Bởi vì 1 canh giờ là 2 tiếng cho nên mình không biết canh giờ ở trong truyện là rốt cuộc là giờ chuẩn hay người edit của để vậy cho có phong thái cổ xưa và dễ hiểu. Còn một vấn đề nữa mình không biết là tại người edit hay nguyên tác tiếng Trung đã thế nhưng mà ngôn ngữ nói có hơi nhiều quá, nhiều đoạn cảm thấy thật hơi chối. Các cặp đôi phụ cũng rất đáng yêu, có điều tác giả chẳng chú tâm gì mấy, nuối tiếc nhất của mình là không được thấy đôi sư đồ Phó Thương Khung và Vệ Bạch chính thức từ ái đồ trở thành thê tử. Còn nữa, có một vấn đề chỉ nằm ở ngoại truyện, vấn đề này chính là nam phụ. Cũng vì một vài ảnh hưởng tâm lý trong cuộc sống hiện tại của mình và đặc biệt là sở thích cá nhân, mình có phần chướng mắt cái thứ tình cảm của em trai Tiểu Mặc dành cho Tiểu Mặc, cũng hơi chướng mắt cái cách đối xử và suy nghĩ của Tiểu Mặc về cái phần tình cảm không đơn thuần đấy. Đến bản thân em thụ còn thấy chột dạ khi nhắc đến mối quan hệ của em và em trai trước công thì chứng tỏ em thụ cũng đã có nhận thức về phần tình cảm ấy rồi nhưng mà thụ vẫn tình nguyện nghĩ rằng tình cảm ấy chỉ hơi đặc biệt hơn tình anh em chút xíu thôi. Nói thật thì khi thấy đoạn em trai Tiểu Mặc ghen với Lăng Tiêu mình còn thấy phẫn nộ và uất ức thay cho Lăng Tiêu. Nam phụ à, anh có quyền gì? Anh có quyền gì chứ? Mình lan man dài dòng về cái tiểu tiết này quá rồi, tốt xấu gì Lăng Tiêu cũng là chúa tể, cái phần tâm tư nhỏ nhoi lại còn vướng (cũng như chính là cái cớ để gần gũi) tầng quan hệ anh em này, sẽ giải quyết rất dễ dàng rồi. Nói chung thì bộ này rất hay và đáng đọc chỉ là nó có chút hơi dài quá. Mời các bạn đón đọc Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân của tác giả Doãn Gia.
Tiếu Diện Vương Gia, Lãnh Đạm Vương Phi
Tà Vương Phúc Hắc Sủng Cuồng Phi
 Nàng là Dạ Sát, Hắc Ám Chi Vương, tính tình cuồng vọng bá đạo không tim không phổi, gian xảo phúc hắc lại cực kì bao che khuyết điểm của bản thân, không ngờ một khi xuyên qua lại trở thành phế vật tiểu thư háo sắc của phủ tướng quân. Bị tỷ tỷ ác độc đánh, đại nương tính kế gả cho tên ngốc. Sống lại lần nữa, lại nhìn thấy một đôi mắt hồn nhiên ngây thơ. Hắn, Vương gia si ngốc của vương triều Thiên Thần, không nghĩ tới, sự ngu dại chỉ là mặt nạ của hắn. hắn chân chính, thị huyết lạnh lùng, cuồng vọng bá đạo, lại cả đời độc sủng duy nhất một mình nàng. Nàng muốn giết người, hắn liền bao vây chỗ đó; nàng muốn chỉnh Thái tử, hắn liền chặn tất cả đường sống của thái tử. Vì hắn, hai tay nàng dính đầy máu tươi; vì hắn, nàng gặp Phật giết Phật; gặp thần giết thần; vì hắn, nàng nguyện ý thu lại mạnh mẽ cả đời cam nguyện trở nên nhu hòa; vì hắn, nàng nguyện hóa thành ác ma cùng hắn đồng khởi chém giết thiên hạ. Vì nàng, hắn cũng bỏ hết tất cả, không cần giang sơn, không cần tính mạng, có thể buông tha huyết hải thâm thù; vì nàng trả giá tất cả, một người tuyệt đại phong nhã. Nguyên văn sủng văn nữ cường, nam cường nữ càng mạnh hơn, có phần khôi hài, có phần phúc hắc, có phần JQ, sủng văn vô ngược, quá trình một chọi một, kết cục một chọi một. Đoạn ngắn đặc sắc một: “Nương tử, bọn họ khi dễ ta.” Mỗ nam lộ ra vẻ mặt ủy khuất, hốc mắt rưng rưng, vô tội nhìn mỗ nữ. “Cái gì, là ai khi dễ ngươi, lão nương báo thù cho ngươi.” Mỗ nữa tức giận nói, tốt lắm, ngay cả nam nhân của nàng cũng dám khi dễ, muốn chết. Mà lúc này, nguyên bản ủy khuất trong mắt người nam nhân nhanh chóng hiện lên một tia sáng thoáng qua, muốn đoạt nữ nhân cùng Bổn vương, các ngươi vẫn còn non. Đoạn ngắn đặc sắc hai: “Nương tử, tại sao ta cảm thấy toàn thân mình khô nóng.” Mỗ nam nhân cực kì vô tội nói, hai mắt nhìn chằm chằm vào cổ áo mỗ nữ. trên trán mỗ nữ đầy hắc tuyến, có chút xấu hổ nói: “Tiểu Hiên Hiên, đây là ngươi bị cảm mạo phát sốt, phải hạ hỏa.” “Phải hạ hỏa, như thế nào mới có thể hạ hỏa được?” Người nào đó tiếp tục phát huy tinh thần không ngại học hỏi kẻ dưới của mình. Khóe miệng mỗ nữ run rẩy, quả nhiên chỉ cần một lời nói dối thì sẽ có nhiều lời nói dối khác kéo tới: “Tiểu Hiên Hiên, ngoan, đi lắm nước lạnh thì sẽ không còn nóng nữa.” Trong lòng người nam nhân nào đó vô cùng tức giận, nữ nhân đáng chết, cư nhiên kêu hắn đi tắm nước lạnh. Đoạn ngắn đặc sắc ba: “Chủ nhân, Vương phi ở Yên Vũ các bán đấu giá Thái tử.” Thị vệ nào đó hoảng hốt chạy tới. “Phái người đi bảo vệ hiện trường, ai dám ngăn cản Vương phi bán đấu giá Thái tử, giết không tha.” Mỗ nam cuồng vọng nói, cho dù nữ nhân của hắn muốn đầu Hoàng đế, hắn cũng sẽ bảo vệ tới cùng. Trích lời kinh điển Nam sủng nữ: “Chủ nhân, trên yến hội, những người kia đều nhìn chằm chằm vào Vương phi.” “Chứng thực tên, tất cả đều thiến cho ta.” “Chủ nhân, hôm nay Vương phi đi uống trà chiều cùng trang chủ Minh Nguyệt sơn trang ở Tụ Hiền các.” “đi nói cho Vương phi, Bổn vương bị người đánh.” Người nào đó vừa nghe xong, vội vàng chạy về Vương phủ. “Chủ nhân, Yến Vũ các đối diện cướp đoạt việc làm ăn của chúng ta.” “Cái gì, dám âm thầm cướp đoạt cửa làm ăn của ta, muốn chết đúng không, nói một chút xem, chủ nhân của Yên Vũ các là ai.” “Hồi chủ nhân, là Vương phi.” “Hả, vậy thì để cho Vạn Hoa lâu đóng cửa không buôn bán nữa, đừng đoạt việc làm ăn của Vương phi.” “Chủ nhân, không tốt, Vương phi lấy hết bạc của Vương phủ đem đi rồi.” “không có việc gì, đi nói với Vương phi, của Bổn vương chính là của nàng, không cần khách khí, tùy tiện lấy.” Vị hộ vệ nào đó rối như tơ vò. hắn rốt cuộc đã biết vì sao người đời luôn nói tình yêu khiến cho người ta trở thành tên ngốc, quả thực không phải ngốc bình thường. Nữ sủng nam: “Nương tử, ta sợ bóng tối, ngươi ngủ cùng ta.” “Được.” “Nương tử, quản gia nói, chỉ cần động phòng thì ngươi sẽ không thể rời khỏi ta rồi. Chúng ta tới động phòng có được hay không?” “Được.” “Nương tử, bọn hắn nói ta là kẻ ngu ngốc, không xứng với ngươi.” “Ai nói, lão nương giết hắn.”​ *** “Nương tử, nương tử ta có thể bú sữa mẹ được hay không?” Giọng nam đáng yêu mang theo mười phần tò mò, người nghe được cảm thấy ngại ngùng, rõ ràng là câu nói đầy ái muội, nhưng phát ra từ miệng của một nam nhân với chỉ số thông minh dừng lại ở mức năm tuổi, thì nghe thấy có chút khôi hài. Đau đớn kịch liệt cùng với sự không cam lòng xông thẳng tới đầu óc, trên giường, Dạ Sát đang mặc bộ hỉ phục bỗng nhiên mở mắt ra, lại thấy một đôi mắt hồn nhiên trong sáng. Dạ Sát nhíu mày? Đây là chỗ nào, cả căn phòng treo đầy màu đỏ lại tràn ngập mùi hương cổ xưa. Nàng nhớ rõ bản thân mình đang ở Alaxka làm nhà cái, tại sao sau khi kết thúc một ván bài, lại thấy mình nằm ở trên giường chứ. Sau khi mê mang trong chốc lát, một luồng trí nhớ xa lạ dũng mãnh nhập vào trong đầu, Dạ Hi, đích nữ của Thiên Thần Đại Tướng quân Dạ Viễn Thiên, phế vật tiểu thư háo sắc. Phụ thân không đau ngoại tổ mẫu không thương, còn thường xuyên bị tỷ tỷ ức hiếp, thậm chí ngay cả hạ nhân cũng có thể coi thường nàng. Không những vậy, ba ngày trước, Tướng quân phu nhân Âu Quý Tình còn ngấm ngầm tính kế nàng, gả Dạ Hi cho Vương gia si ngốc tiếng tăm lừng lẫy ở Thiên Thần là Quân Mặc Hiên. Khi biết được tin này, Dạ Hi liều mạng phản kháng, nhưng mà vẫn không chống lại được sự an bài của vận mệnh. Ngay ngày đại hôn, trong hỉ phòng của bọn họ, Dạ Hi nghĩ không thoáng không vượt qua được trở ngại trong lòng lập tức tự sát. Sau khi tỉnh lại lần nữa, nàng đã không phải là Dạ Hi ban đầu, mà là Hắc Ám Chi Vương, Dạ Sát. Nàng là người đứng đầu trong sáu mươi triệu người, là người đã từng đạp qua vô số thi thể mà kiên cường đi lên, hừ, những người trước kia khi dễ nàng, chờ đó, nàng sẽ chậm rãi đùa chết một đám người bọn họ. Sững sờ một lúc Dạ Hi đã hiểu được tình cảnh của chính mình. Kiểm tra sơ qua thân thể mình, tuy thân thể hơi nhỏ, nhưng hẳn cũng là một mỹ nữ. Khiến Dạ Hi bất ngờ chính là, vòng tay bảo bối của nàng cũng đi theo cùng, phải biết rằng, không có nó, an toàn của nàng sẽ bị giảm đi một nửa đấy. Nhưng mà, trong lúc Dạ Hi tiếp nhận toàn bộ việc này, xoay người chuẩn bị xuống giường nhìn xem diện mạo bây giờ của bản thân, lại phát hiện, bên cạnh có một nam tử mặc hỉ phục vẻ mặt chờ mong nhìn mình. Đây chính là trượng phu của mình, Hiên vương Quân Mặc Hiên nhỉ. Một người ngu ngốc nhưng lại có một đôi mắt trong veo tinh khiết như thế, ở trong thế giới phù phiếm này, vẻ mặt hồn nhiên thoáng qua như vậy tựa một dòng nước ấm chảy vào trong lòng Dạ Hi. “Nương tử, nương tử, ta muốn uống sữa mẹ!” Quân Mặc Hiên truy hỏi, một cặp mắt to tròn đáng yêu đánh giá Dạ Hi. Dạ Hi, hoa si (háo sắc) ở Thiên Thần, tại sao hắn lại cảm thấy không giống, nhưng lại không thể nói được là không giống ở chỗ nào, trong lòng Quân Mặc Hiên vô cùng nghi ngờ, nhưng trên mặt vẫn là vẻ ngây thơ hồn nhiên. Khuôn mặt nhỏ nhắn của Dạ Hi ửng hồng, nổi giận nói: “Uống sữa em gái ngươi, ngươi bao nhiêu tuổi rồi, mà còn bú sữa mẹ.” Quân Mặc Hiên ủy khuất, nhút nhát nói: “Nhưng quản gia nói, không uống thì sẽ không cho Hiên nhi ăn cơm.” Nghe vậy, khóe miệng Dạ Hi hung hăng run rẩy, tên quản gia rách nào vậy, lại đi dạy những thứ loạn thất bát tao, đây là việc mà tiểu hài tử nên biết sao? Dạ Hi oán thầm trong lòng. Nhưng mà, nàng quên mất tuy chỉ số thông minh của người ngồi trước mặt chỉ dừng lại ở năm tuổi nhưng thân thể này thì đúng là của một nam nhân đường đường chính chính. “Ngươi ngoan nha, quản gia nói lung tung, ngươi là một đại hài tử không thể bú sữa mẹ nữa, một lát nương tử mang ngươi đi ăn cơm, ngươi trước đi lấy một cái gương đồng lại đây cho ta.” Dạ Hi nhẹ giọng dụ dỗ. Dạ Hi nàng giết người phóng hỏa cái gì cũng đã từng làm qua, nhưng mà việc dụ dỗ tiểu hài tử hay làm một đại cô nương lên kiệu thì là lần đầu tiên gặp phải. “Không được, quản gia nói, hôm nay chúng ta còn phải động phòng, Hiên nhi đợi rất lâu, không dễ gì nương tử mới tỉnh lại, nhất định phải động phòng trước.” Vẻ mặt Quân Mặc Hiên kiên định nói. Dạ Hi 囧, hay cho một tên quản gia, lại dám dạy Tiểu Mặc động phòng phải không, ngày mai nàng sẽ tìm mười bảy mười tám con heo cái đưa tới trên giường quản gia, để cho hắn động phòng một lần, động đủ mới thôi.   Mời các bạn đón đọc Tà Vương Phúc Hắc Sủng Cuồng Phi của tác giả Nạp Lan Dạ Anh.
Quỷ Y Quận Vương Phi
Hắn, Yến Kỳ phong hào Yến quận vương, ngọc thụ lan chi, danh tiếng bay xa, tay nắm binh quyền khuynh đảo thiên hạ, làm vô số nữ nhân mong nhớ ngày đêm. Nàng, Vân Nhiễm cốc chủ Lãm Y cốc , đại danh Lãm Nguyệt công tử y thuật cao siêu, âm hiểm phúc hắc, có thù tất báo, làm vô số người đau đầu,. Giang hồ đồn đại danh xưng quỷ y, Diêm vương muốn người chết canh ba, Lãm Nguyệt giữ người đến canh năm. Đêm hội hoa đăng, lần đầu tiên găp mặt, hắn ép nàng vào góc tường lạnh lùng uy hiếp: “Đừng cử động, ta mượn một nụ hôn.” Vân Nhiễm vốn định dùng một châm đẩy hắn vào chỗ chết, lại phát hiện ra hắn đang bị trọng thương bèn ra tay cứu giúp. Vân Nhiễm, đích nữ phủ Vân Vương, ở kinh đô Đại Tuyên nổi danh là nữ ma đầu, giết người, phóng hỏa, không chuyện ác nào không làm, sự thật tất cả chỉ là tin đồn nhảm. Một hồi cao trào, bị vị hôn phu từ hôn nhận lấy vô số châm chọc khiêu khích, Vân Nhiễm nàng dễ bị người khác bắt nạt lắm sao? Hạ nhân quấy phá, không ngại tiễn các ngươi về Tây Thiên. Tỷ muội tính kế, liền tương kế tựu kế đáp trả. Kế mẫu giả nhân giả nghĩa, xé rách bộ mặt giả dối của ngươi, làm cho thiên hạn nhìn thấy bộ mặt ác độc. Tổ mẫu lạnh lùng, dùng lời ác độc khiến ngươi tức hộc máu, khiến ngươi bán thân bất toại. Trằn trọc biết được, kẻ nàng cứu trước kia chính là vị hôn phu từ hôn, Vân Nhiễm lớn tiếng mắng, “Yến Kỳ, ngươi là đồ tiểu nhân, lang tâm cẩu phế, vong ân phụ nghĩa, tỷ không thu thập ngươi sẽ không mang họ Vân.” Hoa vương yến, khiến hắn nhận ra nàng, cũng làm cho nàng tỏa sáng rực rỡ, kinh diễm thiên hạ, người tới cầu thân đạp nát cửa phủ Vân vương. Rất nhanh trước cửa Vân vương dán thông báo chọn rể. “Không thông phòng, chưa nạp thiếp, không vụng trộm tư tình, chỉ thú nhất thê, giữ mình trong sạch.” Một tờ thiếp canh đưa tới, trên có ghi bát tự của Yến quận vương, cộng thêm bốn chữ châm ngôn: “Giai ngẫu thiên thành.” *** Tình yêu giữa hai con người không cùng một thế giới, nữ chính dù mang thân thể của thời này nhưng linh hồn nàng vốn thuộc về thời hiện đại cơ. Có những cơ duyên trùng phùng ngộ lắm, bỏ thứ này để chờ đợi điều kia sẽ đến, lại chẳng ngờ cái điều kia lại có liên quan sâu sắc mật thiết với thứ này. Nói thì khá khó hiểu để tôi vào tóm gọn cái nội dung chính cho mọi người xem. Thể loại truyện tương tự bạn có thể tìm qua web truyen ngon tinh. Yêu nàng mà từ chối hôn sự nhưng thật ra hắn không biết người đó lại là nàng. Truyện đã hoàn thành với 241 chương, đôi lời trước luôn là nam chính sạch sủng, nữ chính có tý cường, không phải lúc nào cũng cường cứng nhắc khó chịu, nàng chính là biết cường biết nhu đúng lúc. Nam chính hoàn hảo, nữ chính cũng tuyệt mỹ, cả hai cùng giỏi giang trong tài trí nhưng trong cách thể hiện tình cảm lại nằm ở vạch số 0. Nói về vấn đề chính đi, nữ chính trong truyện quỷ y quận vương phi tên là Vân Nhiễm, nàng được mệnh danh là quỷ y, có nhiều tin đồn thổi về nàng cực kì xấu xa nào là giết người không chớp mắt, nhẫn tâm độc ác. Còn việc giang hồ đồn đãi nàng danh quỷ y là vì 3 năm trước Vân Nhiễm xuyên không đến đây, xích mích với mẹ kế sau đó bị đuổi đến Phượng Thai Huyền. Vân Nhiễm không còn là nàng của ngày trước nữa, tự mình mở một cái y quán nhỏ. Do kiếp trước là bác sỹ quân y cứu người cấp tốc và trong điều kiện thô sơ nhất, nên đối với nàng hiện tại cũng không có gì quá khó khăn. Ba năm ở đây nàng dần đã quen với tất cả mọi thứ. Nam chính trong truyện là Yến Kỳ, Yến quận vương là nam nhân yêu nghiệt khiến cho vô số nữ nhân phải đeo theo, tay nắm binh quyền, quyền cao chức trọng. Hắn cư nhiên hủy hôn với nàng chỉ vì trong lòng đã có “nàng”, không ngờ “nàng” lại chính là nàng – Vân Nhiễm, chuyện đời khó tránh khỏi những trái ngang lắm ai ơi. Vậy là chuyện tình của hai người họ trở nên vô cùng sóng gió. Và cái đêm hội hoa đăng Vân Nhiễm bị hắn cưỡng hôn ngay từ lần đầu gặp mặt, định ra tay giết hắn vì dám mạo phạm nàng thì mới hay ra hắn bị thương. Nàng thấy thương cẩm nên mới ra tay cứu chữa, sau này bị hắn tuyên bố từ hôn, cả người nàng giận đến phát run, nàng không phải Vân Nhiễm của ba năm trước dễ dàng trêu chọc, dễ dàng chạm vào rồi khi dễ. À và trong truyện có chi tiết nữ chính lấy là Lãm Nguyệt công tử với y thuật cao siêu, cốc chủ Lãm Y cốc, có lẽ vậy nên nam chính mới không nhận ra, từ chối hôn sự với Vân Nhiễm. Cũng tội cho Vân Nhiễm, thân nữ tử xinh đẹp, tài hoa thục đức như vậy lại bị nam nhân như họa kia từ chối, phẩm giá nàng để đâu? Mặt nàng biết vác đi đâu mà cất bây giờ? Thế là nàng xoắn tay áo lên quyết cho hắn một bài học, lại chẳng ngờ dây vào rồi, vướng luôn cả đời, dây dưa không dứt, cùng nhau trải qua nhiều biến cố, khó khăn, đối mặt cùng sinh tử và trò chơi vương quyền đẫm máu. Chỉ cần nàng muốn hắn liền cho, chỉ cần hắn thương nàng liền bên cạnh mà chăm sóc, hai người như đôi uyên ương sớm chiều bên nhau. Dù cho có bị chia cắt nhưng vẫn tìm về được bên nhau, bao lần trùng phùng là bao lần yêu thương sâu đậm hơn nữa. Liệu tình yêu của họ có chiến thắng được số phận mù mịt trước mặt không? *** Truyện “Quỷ Y Quận Vương Phi​” kể về một nữ bác sĩ quân y trong lần đi công tác nước ngoài bị rơi máy bay xuống biển và linh hồn bị nhập vào một nử tử ở thế giới cổ đại. quy-y-quan Bối cảnh không phải lúc nữ chính vừa chân ướt chân ráo đến với cổ đại mà nàng đã thân thuộc với thế giới này vì nữ chính đã xuyên không được ba năm. Nội dung truyện kể về những thăng trầm và sống gió của nữ chính khi đã quen với thân phận mới này. Yến kỳ phong hào Yến quận vương là nam nhân gây thương nhớ cho vô số nữ nhân, tay nắm binh quyền, ngọc thụ lâm phong, tiếng tăm lẫy lừng khắp thiên hạ. Vân Nhiễm cốc chủ Lãm Y cốc, đại danh Lãm Nguyệt công tử với tài y thuật cao siêu, là người có thù tất báo vô cũng âm hiểm. Với danh xưng quỷ y, gianh hồ đồn đại rẳng dù Diêm Vương muốn người chết canh ba nhưng Lãm Nguyệt có thể giữ người đến canh năm. Chủ nhân của thân xác này là  đích nữ phủ Vân Vương, ở kinh đô Đại Tuyên nổi danh là nữ ma đầu, giết người, phóng hỏa, không chuyện ác nào không làm nhưng tất cả chỉ là tin đồn nhảm. Đêm hội hoa đăng Vân Nhiễm lần đầu gặp mặt bị hắn cưỡng hôn, đang tính cho tên đó một châm giết chết nhưng thấy cánh tay hắn bị thương nên ra tay cứu giúp. Sau này lại bị chính tên đó từ hôn khiến cô làm trò cười dè bỉu châm chọc cho nhiều người, liệu rằng cô sẽ xử lý chuyện này như thế nào, cô đã không còn là cô gái nhu nhược dễ chọc ba năm trước bị người ta ám sát rồi? Không ngờ sau này hai người dây dưa không dứt, cùng nhau vượt qua muôn vàn âm mưu và trờ chơi đoạt quyền đẫm máu. Truyện này nam chính vô cùng dễ thương, sạch toàn tập, cái gì cũng giỏi chỉ có theo đuổi nữ chính là không giỏi thôi, hết sức bảo vệ người mình yêu. Nữ chính hơi mạnh mẽ một tí không thuộc tuýp bánh bèo đụng tí là khóc, rất cường đại nhưng cũng không kém phần ngọt ngào, vô cùng quyết đoán và thông mình. Nội dung truyện hay, tác giả rất thông minh và sáng tạo, các tình tiết rất hấp dẫn và lôi cuống sẽ không uổng công đọc đâu bạn. Lúc trước mình rất ghét đọc truyện cổ đại mà một lần vi vu tìm truyện thì mình bị lọt hố và bộ này đã cho mình một suy nghĩ khác về truyện cổ đại. Rất hay muốn hài hước có hài hước, muốn cao trào có cao trào muốn kịch tính có kịch tính luôn, liên kết chặt chẽ. Nói chung cực phẩm khuyên các bạn nên nhảy hố này.   Mời các bạn đón đọc Quỷ Y Quận Vương Phi của tác giả Ngô Tiếu Tiếu.