Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Từng Yêu Về Sau

Warning:  Truyện motif vô cùng vô cùng CẨU HUYẾT, KHÔNG SẠCH nên cân nhắc kỹ trước khi nhảy hố. Không yêu chớ nói lời cay đắng. Rv được viết dưới quan điểm cá nhân, không nhận chỉ trích nếu có ý kiến bất đồng. *** Văn án: Thư gia cùng Triệu gia ở thương giới tiếng tăm lừng lẫy, cảm tình hai nhà rất tốt.  Thư Diễn cùng Triệu Tuấn đính hôn từ trong bụng mẹ, mà Thư Diễn lại gả cho Tần Hạo. Cô cho rằng Tần Hạo đáp ứng cưới cô là bởi vì yêu cô, nào đâu biết, người hắn yêu vẫn luôn là người khác. Thất bại hôn hôn khiến cô nghĩ không cần lại yêu lần nữa.   Đến bây giờ Thư Diễn mới biết, yêu nhầm người là bi kịch, nhưng lấy nhầm người còn bi kịch hơn gấp vạn lần. Bởi vì, người chồng mà cô yêu thương nhất, người cô dùng tất cả để vun đắp cho cuộc hôn nhân này lại tàn nhẫn cho cô một vết dao chí mạng. Hóa ra, người trong lòng hắn ta, lại là em gái nuôi Tần Lam.  Những năm tháng qua, Thư Diễn luôn cố gắng làm tốt vai trò của mình. Cô nhẫn nhịn, chịu đựng tất cả bất công, sự xa cách lạnh lùng và đầy toan tính của một nhà Tần Hạo. Bởi vì, cô yêu Tần Hạo, muốn trở thành một người vợ, người con dâu được chấp nhận trong gia đình này. Bởi vì, cô luôn khờ khạo cho rằng, mọi thứ sẽ đổi thay mà nào đâu biết, đằng sau nó là cả một âm mưu lợi dụng toan tính đầy đáng sợ. Thế giới này, tiền tài cùng dục vọng đã khiến con người ta trở nên thật ghê tởm và ác độc. Ngày hôm ấy, Thư Diễn cùng Tần Hạo đi du lịch để vun đắp tình cảm cùng nhau, cũng là ngày hắn ta cho cô một bất ngờ thật lớn. Em gái nuôi Tần Lam của hắn ta cũng lén lút chạy đến, cả hai nồng nàn hôn nhau công khai trong thang máy. Nửa đêm, hắn ta xuống phòng cô ta, ôn lại một hồi mây mưa ân ái.  Cửa phòng đóng chặt, tiếng rên rỉ đứt quãng, những âm thanh dơ bẩn… Tần Hạo và Tần Lam, có bao nhiêu sung sướng cho cuộc vui tràn ngập dục vọng này, có bao nhiêu ghê tởm cho một đêm thác loạn dưới phòng người vợ hợp pháp. Anh nuôi - em nuôi, châm chọc thay. Cứ ngỡ rằng, Thư Diễn yêu Tần Hạo như thế sẽ đau khổ và chịu đựng tất cả mọi thứ để bảo toàn gia đình. Nhưng không, Thư Diễn là ai kia chứ? Cô có thể vứt bỏ tất cả theo đuổi một người, gọt giũa góc cạnh để sánh vai bên người đó, mài mòn đi những sắc bén để dung nhập trong thế giới người đó. Nhưng, cô có giới hạn và tôn nghiêm cuối cùng của bản thân mình. Tần Hạo, Tần Lam… tất cả đều phải trả giá. “Phản bội lần đầu là lỗi của anh,  Nhưng để anh phản bội thêm lần nữa thì là lỗi của tôi rồi...” Vì thế, Thư Diễn bắt đầu ra tay. Cô đóng băng hết tất cả các tài khoản ngân hàng, nhanh chóng gọi điện cho luật sư làm thủ tục. Cô sẽ ly hôn, tác hợp cho đôi cẩu nam nữ đó bên nhau, một xu tiền cũng không để họ đem đi. Tất cả những thứ thuộc về hắn, cô đều vứt bỏ hết thảy không chút do dự nào. Sự phản bội này, trời không dung, đất không tha, Thư Diễn cô tuyệt đối không để cho cả hai có bất kì con đường quay lại nào nữa. Thứ cô đã cho hắn ta cùng gia đình nuôi của hắn, cô sẽ lấy lại từng thứ một. Nhưng, cho dù Thư Diễn cô có mạnh mẽ và kiên cường đến thế nào, thì đây cũng là giây phút cô yếu đuối và đau lòng nhất. Đúng lúc ấy, Triệu Tuấn gọi điện đến cho cô, chỉ hỏi rằng: “Em đang ở đâu…?” Và anh đã đến. Vốn dĩ, ngay từ đầu Thư Diễn và Triệu Tuấn được đính hôn từ trong bụng mẹ. Cả hai cũng là thanh mai trúc mã mà lớn lên bên nhau, lại chẳng biết từ khi nào thì dần có khoảng cách. Có lẽ là khi Triệu Tuấn muốn công khai theo đuổi cô gái khác, cũng có lẽ là khi Thư Diễn bước vào cuộc hôn nhân với người kia. Và có lẽ, duyên nợ bọn họ vẫn chưa thật sự bắt đầu. Nhưng từ giây phút này, mọi thứ đã lặng lẽ đổi thay. Triệu Tuấn là một công tử ăn chơi, từng theo đuổi một cô gái rất lâu, lâu đến mức bản thân cũng tuyệt vọng mà từ bỏ. Đối với anh, Thư Diễn là một điều gì đó rất đặc biệt. Anh nhìn cô lớn lên, nhìn cô vì người kia mà gọt giũa bản thân mình, nhìn cô chịu ấm ức, phản bội… lòng anh thật khó chịu. Vì thế, anh vứt bỏ tất cả chạy đến, cho cô đôi vai tựa vào, cho cô sức mạnh để đối phó đôi cẩu nam nữ đáng chết kia. Những điều cô ngại dơ bẩn để làm, hãy để anh đến xử lý thay. Cứ thế, Triệu Tuấn trở thành chỗ dựa vững chắc cho Thư Diễn trong những tháng ngày tăm tối này. Tình yêu yên lặng nảy mầm trong trái tim anh. Nhưng, bọn họ ngay từ đầu đã bỏ lỡ nhau, bây giờ lại không thể đến bên nhau được nữa. Bởi vì, Thư Diễn không còn tin vào tình yêu, trái tim cũng tan vỡ rồi. Mà anh, bên cạnh còn có một người con gái khác. Cho nên, họ cho nhau một khoảng thời gian để bình tâm lại. Mà lần này, chính là vài năm.  Nhân duyên, đành phải dang dở như vậy hay sao?  Triệu Tuấn anh không cam lòng, muốn dùng khoảng thời gian xa cách này để gạt bỏ trở ngại, chuẩn bị tốt tất cả để đem Thư Diễn trở lại bên cạnh mình. Bởi vì anh nhận ra, cho dù bản thân anh trốn tránh như thế nào thì cũng không thể che dấu được tình cảm trong lòng. Rõ ràng, đã yêu cô nhiều năm như vậy, cho nên lần này nhất định không thể buông tay. Nhưng, mỗi một sai lầm ở tuổi trẻ, giờ phút này đều phải trả giá. Có người không thể chấp nhận sự thật mà muốn phá hoại tất cả những gì Triệu Tuấn đã gầy công xây dựng, hơn hết là phá vỡ hạnh phúc của anh cùng Thư Diễn. Âm mưu nối tiếp âm mưu, toan tính xuất hiện khắp nơi… nhằm chia rẽ bọn họ. Tình yêu chưa đi đến tận cùng, đã vấp phải những trắc trở. Một lần nữa nhận được sự phản bội từ người yêu thương và tin tưởng nhất, Thư Diễn sẽ đối mặt như thế nào? Tuyệt tình và tàn nhẫn như với Tần Hạo hay lựa chọn cho Triệu Tuấn thêm một cơ hội nữa. Ván bài chưa lật, ai sẽ biết kết thúc như thế nào? Mời mn đón xem chuyện gì sẽ xảy ra cho Triệu Tuấn và Thư Diễn trong những chương cuối của bộ truyện nhé. Đảm bảo, bất ngờ và kích thích lắm ạ. *** “Từng yêu về sau” là một bộ truyện theo motif cũ, vô cùng vô cùng cẩu huyết, các nhân vật trong truyện cũng không hề sạch. Nhưng đừng vì vậy mà bỏ lỡ bộ truyện này nhé. Bởi vì, nó như một bức tranh thu nhỏ về một bộ phận con người hiện nay, bị tiền tài và dục vọng điều khiển đến mức đánh mất đi bản ngã và sự lương thiện vốn có của bản thân mình. Trong bức tranh này, xuất hiện rất nhiều nhân vật xứng đáng gọi là “cực phẩm” như, một Tần Hạo vì muốn trốn tránh tình cảm với em gái nuôi của mình mà lừa dối và lợi dụng tình yêu cùng vật chất của người vợ Thư Diễn, một Tần Lam ích kỷ xấu xa, luôn miệng nói đạo lý nhưng bản thân thì sống dơ bẩn hèn hạ đến mức phỉ nhổ. Anh trai nuôi - em gái nuôi đúng là thứ hãm nhất trên cuộc đời này. “Nuôi” con gì mà chẳng phải thịt. Vì thế, khi cặp đôi vàng này bị xử lý, hành hạ mất hết tất cả, thân bại danh liệt, tàn tật rời đi, bản thân mình đọc truyện thấy rất hả dạ và rất đồng tình. Đối với loại người này, mềm lòng chính là tội ác. Cũng may là nữ chính Thư Diễn và gia đình đã ra tay nhanh, chuẩn, chính xác như vậy. Nếu không, mình đọc chắc ức chế không chịu được. Ngoài ra, còn có vài nhân vật phụ khác cũng góp phần tăng thêm chất kích thích cho câu chuyện, nhưng không đáng ghét như cặp đôi kia, nên tạm thời cho qua :v :v  Nam nữ chính trong truyện là Triệu Tuấn và Thư Diễn tất nhiên là có rất nhiều khuyết điểm, sai lầm. Nhưng bản thân mình lại thấy bình thường. Bởi vì, suy cho cùng, sự hoàn hảo trong các câu chuyện khác chỉ là nét bút được vẽ nên từ tác giả mà thôi. Còn cuộc đời này, vốn dĩ trần trụi như vậy. Nhưng mà, điểm mình thích nhất chính là cách xử lý của nữ chính Thư Diễn với cuộc hôn nhân của mình. Vì yêu, vì gia đình mà hy sinh mài giũa bản thân. Nhưng khi nó không còn xứng đáng thì ra tay rất tuyệt tình, mình thích. Phản bội, ngoại tình thì vứt bỏ, đau một lần rồi thôi, lại kiêu ngạo mà sống quãng đời còn lại. Thư Diễn xứng đáng với người tốt hơn và cũng sẽ hạnh phúc. Cho nên, nếu bạn có một trái tim đủ mạnh mẽ để có thể chịu được tất cả những biến cố, sự việc xảy ra đầy cẩu huyết của bộ truyện thì hãy nhảy hố nhé. Mình không đảm bảo, bạn có thể đi qua hết tất cả các chương của câu chuyện, nhưng nếu đã đọc rồi thì khó lòng để dứt ra lắm ạ. Bởi vì, cuộc sống này chính là như vậy, càng bất ngờ càng kích thích càng cuốn hút và có ma lực ghê gớm.  Nhưng mà, truyện vẫn chưa được nhà nào edit đâu ạ. Mình đọc là bản convert, khá dễ hiểu và ngắn gọn nên rất nhanh là xong. Tuy nhiên, mình thấy motif cẩu huyết không sạch này hay bị ghẻ lạnh nên chắc khó lòng được bạn nào nhận edit rồi. Thôi thì, mong có ai đó khẩu vị “mặn” như mình đào hố vậy :v :v  ______________ " ": Trích từ MV Em đã thấy anh cùng người ấy do Hương Giang thể hiện #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 Mời các bạn đón đọc Từng Yêu Về Sau của tác giả Tử Thiếu Ngôn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vợ Ơi Chào Em
Anh hỏi một cách khó hiểu: Anh có nhà, có xe, có tài, có mạo, có chỗ nào không tốt? Cô trả lời: Những ưu điểm này của đàn ông đều hấp dẫn kẻ thứ ba, có chỗ nào tốt? Đầu tiên, anh xấu hổ, sau đó nghĩ lại rồi nói: Anh còn có thể một lòng một dạ, biết dọn dẹp nhà cửa, biết nấu ăn, biết lái xe, biết trải giường chiếu, em muốn ra ngoài, anh hộ tống Cô nghe vậy, thương xót nói: Vậy em đành cố mà không chê bai anh. *** Đàn ông tốt không được để cho người phụ nữ mình yêu tranh đấu với kẻ thứ ba, mà phải tự giác đá văng cô ta. *** Câu chuyện có motip quen thuộc của thể loại ngọt, sủng: nam chính yêu chiều và sủng nữ chính đến tận trời. Tô Nhạc là một cô gái tài giỏi, không hề “bánh bèo”, mít ướt mà cực kì tự lập, kiên cường, yêu, hận hết mình, không hề lụy tình, là một hình tượng nữ cường điển hình. Biết mình bị phản bội, cô đã dứt khoát đá tên đàn ông bạc bẽo. Ngụy Sở thì đúng chuẩn thê nô, là một nam chính vô cùng hoàn hảo: yêu chiều nữ chính, luôn đặt cô lên hàng đầu. Anh là một chủ tịch giỏi nhưng luôn giữ mình, không ăn chơi, trai gái như một vài vị tổng tài khác. Thế nhưng, đường tình duyên với nữ chính lại rất lận đận. Vậy, vì sao tình duyên hai người lận đận như thế mà vẫn đến được với nhau? Các bạn hãy tự đọc và tìm hiểu nhé. Review (cảnh báo spoil): Tô Nhạc và Ngụy Sở hồi xưa học chung trường đại học với nhau. Anh chàng Ngụy Sở sau vài lần gặp Tô Nhạc đã có cảm tình với cô. Thế nhưng, vì sự chần chừ của mình mà anh đã bỏ lỡ Tô Nhạc… Nếu để nói chính xác thì có lẽ mình sẽ yêu thích Tô Nhạc hơn Ngụy Sở. Bởi vì Tô Nhạc là hình tượng nữ chính mà mình yêu thích. Cô là nữ cường, nhưng lại không quá hoàn hảo hay tài năng như Mộc Ly Tâm (Đạo tình), Yến Thanh Ti (Boss hung dữ, ông xã kết hôn đi) hay Ninh Tịch (Chọc tức vợ yêu, mua một tặng một). Tô Nhạc không phải là người hoàn hảo nhất nhưng lại giống “người” nhất. Cô cũng chịu cú sốc lớn trong tình yêu khi người mà cô nghĩ sẽ là người ở với mình đến cuối cuộc đời lại ngang nhiên “ăn vụng” với kẻ luôn coi cô là đối thủ từ bé đến lớn, rồi thản nhiên đổ lỗi cho sự kiên cường, tự lập của cô khiến anh ta chán (dù cho trước đó, anh ta nói rằng chính những điều này khiến anh ta yêu cô). Nhưng nào đâu có câu chuyện cổ tích của cô bé Lọ Lem và chàng hoàng tử. Chí ít, Tô Nhạc cũng may mắn vì đã nhận ra bộ mặt thật kẻ sở khanh như Trang Vệ trước khi bước chân vào hôn nhân với anh ta. Tô Nhạc từ khi còn bé đã không được nhận tình cảm từ cha. Người đàn ông đó đã bỏ mẹ con cô để đến với một người phụ nữ khác có thể mang tới cho ông ta nhiều danh vọng. Tô Nhạc thiếu cha, nhưng cô còn có mẹ, và chỉ cần mẹ là đủ. Cô vẫn lớn lên, trưởng thành, tài giỏi, và đáng được người khác coi trọng. Ai biết được, khi nhìn thấy đứa con của mình lớn lên tốt đẹp như thế, người đàn ông bội bạc kia sẽ có cảm giác gì.  2 người đàn ông, cả già cả trẻ đều bỏ Tô Nhạc mà đi (một theo danh vọng, một thì vì muốn chứng tỏ bản thân), nhưng người đàn ông thứ 3 trong cuộc đời cô thì không như vậy. Anh coi trọng cô, nâng niu cô và vì cô làm rất nhiều, rất nhiều việc thầm lặng. Tình yêu của Ngụy Sở nhẹ nhàng như một ly trà chiều, nó thoang thoảng, nhẹ nhàng mà không quá mạnh mẽ. Nhưng tình yêu ấy đủ để làm cho một Tô Nhạc cảm động. Mình không rõ ban đầu Tô Nhạc có phải vì có cảm tình với Ngụy Sở mà tới với anh không. Nhưng chí ít, cô dám thử yêu một người đàn ông có vẻ không quá an toàn để cuối cùng nhận lại được hạnh phúc. Ngụy Sở ban đầu là từ hứng thú với Tô Nhạc, rồi thành cảm mến, và cuối cùng là yêu. Nhưng ở bất cứ một giai đoạn nào, anh cũng đều rất nghiêm túc. Những thứ anh làm vì Tô Nhạc chẳng có gì to tát, cũng chỉ là vì người mình thương mà cố gắng học nấu ăn những món cô thích; cũng chỉ vì biết cô là tác giả vài cuốn tiểu thuyết mà bỏ tiền ra mua không sót cuốn nào; cũng chỉ vì muốn rước được vợ về nhà mà từ một anh chàng chẳng bao giờ nấu ăn cho bạn bè lại sẵn sàng lấy cớ mời bạn đến ăn để mời cô gái mình yêu tới ăn cùng. Còn rất nhiều điều nhỏ nhặt khác Ngụy Sở làm cho Tô Nhạc khiến cho mình cảm động. Nó nhỏ, nhưng đủ nặng để khiến một người như Tô Nhạc sẵn sàng giao cả tim mình cho anh. Nhiều người nói rằng, đây là câu chuyện của cô bé Lọ Lem và Hoàng Tử. Nhưng mình thì không nghĩ Tô Nhạc là cô bé Lọ Lem bởi cô hoàn toàn xứng đáng có được điều đó. Người con gái ấy đâu có đợi Hoàng Tử tới, rồi bảo cô đi thử chiếc giày thủy tinh. Rõ ràng, chính cô tự tìm được hạnh phúc của mình cơ mà.  Ngụy Sở rất hoàn hảo, gần như là hoàn hảo nhất trong số những nam chính mà mình đã từng đọc. Trên đời này, sẽ chẳng còn tồn tại một ai như thế (hoặc do mình chưa gặp được?). Nhưng điều khiến cho mình vẫn yêu Ngụy Sở và coi anh là nam chính mình yêu thích nhất (bỏ qua mọi sự phi thực tế từ anh) chính là câu nói mà anh nói với Tô Nhạc  “Đàn ông tốt không được để cho người phụ nữ mình yêu tranh đấu với kẻ thứ ba, mà phải tự giác đá văng cô ta.” Không phải, người phụ nữ nào cũng chỉ mong muốn người đàn ông của mình làm được điều này sao? Chẳng phải một lời nói hoa mỹ, chẳng có hoa, chẳng có nến, nhưng câu nói ấy chính là lời khẳng định tình yêu chân thành nhất mà Ngụy Sở có thể dành cho Tô Nhạc.  Mình vẫn tự hỏi, nếu người con gái đó không phải là Tô Nhạc thì Ngụy Sở có còn hoàn hảo như vậy không, hay anh cũng sẽ trở thành một Trang Vệ thứ 2? Có thể có, có thể không, vì đây là một câu chuyện ngôn tình. Nhưng ít ra, trong câu chuyện này, Tô Nhạc là nữ chính, Ngụy Sở là nam chính và, hai người đã tìm lại được nhau. Nhận định, đánh giá Đọc hai lần vẫn đầy cảm xúc như vậy. Đàn ông không cần quá đẹp trai,quá giàu có,có gia thế chỉ cần nguyện ý để người anh yêu là chính minh . Phụ nữ khi yêu phải lý trí nhưng khi gặp được người đàn ông tốt phải sống theo con tim. Truyện hay, rất thích tính cách nhân vật nữ chính. Còn nam chính thì chắc chỉ có tác giả tạo ra. Ý kiến cá nhân: rất thích sự tuyệt tình của nữ chính, lời thoại rất chất không giống như đa số ngôn tình bây giờ,muốn tìm 1 nữ chính có lòng tự trọng cũng khó toàn thấy nữ chính chẳng ra làm sao khó khăn lắm mới tìm được nữ chính khiến mình vừa lòng, nữ chính có lòng tự trọng chỉ đếm được trên đầu ngón tay đa số toàn đưa đẩy giả tạo. *** Mình đã hiểu vì sao câu được comment nhiều nhất là “Nguỵ Sở không có thật.” Truyện hay dã man luôn không có tình yêu sét đánh dữ dội nồng cháy gì cả. Mình có cảm giác giống như 1 câu truyện học đường nam chính đi trên con đường thê nô theo đuổi nữ chính hết sức nhẹ nhàng ???? Chính thức hoàn bộ này, mình thì thích ngược hơn, cơ mà bộ này đọc ngọt từ đầu đến cuối mà không thấy ngán, hay với đáng yêu lắm luôn, nên đọc đi nhé ! *** Đây là câu chuyện tình của “cô bé lọ lem” và “hoàng tử”. Chuyện kể rằng, ngày nảy ngày nay, ở một thành phố nọ, có một cô bé tên là Lọ Lem, một cô gái mạnh mẽ và độc lập. Bố mẹ ly hôn từ nhỏ, một mình cô học được cách may áo, đóng giày để đi dự dạ hội mà không cần đến bà tiên vẫy đũa thần. Một hôm, sau một ngày làm việc vất vả, cô trở về nhà và nhìn thấy bạn trai mình đang quấn lấy mụ phù thủy độc ác. Anh ta dùng chính sự tự lập của cô để biện minh cho sự phản bội của mình. Lọ Lem mạnh mẽ quyết định bỏ đi không quay đầu nhìn lại. Rồi một ngày, Lọ Lem gặp lại Hoàng Tử, một người đàn ông không có khuyết điểm trong mắt mọi người. Anh thông minh, có tiền, có địa vị, sống trong một thế giới khác hẳn với Lọ Lem. Vốn tưởng rằng Lọ Lem và Hoàng Tử là hai đường thẳng cắt nhau, gặp nhau một lần rồi vĩnh viễn xa cách. Nhưng bằng tình yêu của mình, Hoàng Tử đã vượt qua muôn trùng khó khăn, chiếm được trái tim người đẹp. Bị cảm động bởi tình yêu của Hoàng Tử, Lọ Lem quyết định tin tưởng vào cuộc sống một lần nữa, cuộc sống vẫn có thể đẹp như truyện cổ tích nếu người ta là chính mình và sống hết mình vì nó. Và từ đó, họ sống bên nhau hạnh phúc mãi mãi. (Nguồn: thanhdaocac.wordpress.com) – Nhận xét: Về nội dung: Câu chuyện có nội dung không mới hoàng tử – lọ lem. Tuy nhiên, cách dẫn dắt câu chuyện của tác giả khá thu hút, góc nhìn sáng tạo, lối viết hài hước và đặc biệt là cực cực sủng. Tuy nội dung và kết thúc có thể đoán ra nhưng mình cực kỳ bồ kết giọng văn của tác giả, kiểu như vừa đọc vừa tủm tỉm cười sung sướng vậy đó. Bên cạnh đó, tuy lấy mô tuýp quen thuộc nhưng chuyện không đi vào lối mòn mà vẫn có những chi tiết, tình huống đột phá, khiến cho người đọc ko thấy nhàm chán với cốt truyện cũ này. Ví dụ bạn sẽ không phải chứng kiến mấy chuyện cẩu huyết như bố mẹ nam chính ép nữ chính chia tay với con trai mình hay nữ chính khóc lóc lên bờ xuống ruộng khi bị bồ cắm sừng, vân vân và mây mây. Về nữ chính Tô Nhạc: Tính cách lạc quan, tự lập, mạnh mẽ, kiên cường, có đôi chút lạnh lùng và tàn nhẫn (với những người từng phụ bạc cô). Ban ngày, cô là nhân viên văn phòng như bao người khác, nhưng tối đến, cô là một tác giả có chút tiếng tăm trên mạng, vì ghét thể loại nữ chính lụy tình mà bắt đầu viết tiểu thuyết nữ cường. Khi cô chứng kiến ban trai Trang Vệ ngoại tình, cô tuyệt đối không nhiều lời, bỏ đi rất phong độ. Mình nghĩ ko phải cô ấy ko từng yêu Trang Vệ mà vì cô ấy quá lý trí. Ngay khoảnh khắc Trang Vệ phản bội cô thì cô cũng tuyệt tình cắt đứt đoạn tình cảm ấy luôn. Chuyện gì thì chuyện, cô tuyệt đối ko chấp nhận chuyện phản bội, đó là điều tối kỵ nhất với cô. Cá nhân mình nghĩ ai cũng có nguyên tắc riêng của mình thôi. Cho nên ko thể trách tại sao Tô Nhạc lại ko mảy may buồn bã, đau khổ, khóc lóc khi chia tay Trang Vệ được, mình nghĩ vì người đàn ông như vậy mà đâu buồn thì chả đáng tí nào, cứ sống vui vẻ như Tô Nhạc chính là sự trả thù tàn nhẫn nhất với kẻ phản bội kia. Vì đã bị phản bội 1 lần như thế nên cô luôn cảm thấy đàn ông đẹp trai, có tiền, có gia thế tuyệt đối là sinh vật không an toàn. Cô chỉ đơn giản muốn có một bạn trai bình thường, chung thủy, chân thành là được. Vậy nên khi nam chính đại thần kia xuất hiện, cô đã liệt anh vào danh sách không an toàn, cần tránh xa. Thế nhưng cuối cùng cô vẫn bị sự chân thành của nam chính làm rung động. Trong một cuốn sách của mình, cô từng viết một câu rất hay thế này: “Người đàn ông che ô cho phụ nữ trong ngày mưa chẳng có gì đáng khen tặng, quan trọng là, người đàn ông này có bằng lòng che chắn tất cả nước bùn, tai nạn và gió lạnh hay không” (và tất nhiên nam chính đã làm được chuyện này). Mình thấy cách cô ấy bị nam chính dụ dỗ rất đáng yêu: thông qua con đường dạ dày. Bình thường tuy cô rất thông mình, cư xử có chừng mực, nhưng mỗi khi nhìn thấy các món ăn cay Tứ Xuyên là như kiểu bị bỏ đói mấy ngày vậy đó. Về nam chính Ngụy Sở: Trên thương trường là người lạnh lùng, công tư phân minh. Trên tình trường là một chàng thiếu niên si tình, mặt dày. Dẫn chứng cho việc mặt dày là anh ý đã nói với nữ chính rằng “Nếu mỹ nam kế có tác dụng, anh không ngại mỗi ngày đều cười với em.” =)) Vì bề ngoài và gia thế hoàn hảo nên con đường cua gái của anh đầy chông gai (đúng là ngược đời mà), nhiều khi anh còn lăn tăn không biết có cần phẫu thuật thẩm mỹ cho xấu đi để bạn gái được yên tâm hay không. Vì người mình thầm để ý thích món cay Tứ Xuyên mà đi học nấu các món ăn này. Vì không muốn người yêu cực khổ mà tình nguyện lau nhà, rửa chén, xách đồ cho cô ấy (khiến cho nhiều bạn đọc truyện ném đá sao Tô Nhạc lại ăn cơm mà ko rửa chén, quét dọn các kiểu, nhưng thật ra là bạn Ngụy Sở dành làm hết rồi, có cho bạn Tô Nhạc sờ vô đâu). Cứ như thế, cuộc cách mạng cua gái của anh cũng dần dần thu được kết quả. Mình thích cái cách lấy lòng bạn gái của anh này: phong độ là phù du, bạn gái vui mới quan trọng, không muốn cuộc sống bạn gái phiền muộn vì mình. Anh này thiệt tình là soái ca điển hình luôn ý, giỏi việc công ty, đảm đang việc nhà, lúc nào cũng đội vợ lên đầu mà không ngại mất mặt. Vì Tô Nhạc vốn đã có tính tự lập nên anh chỉ có thể âm thầm quan tâm đến những việc mà cô ít để ý đến. Chỉ có những người thực sự quan tâm đến bạn mới chú ý đến những thói quen của bạn mà có khi ngay cả bạn cũng ko chú ý đến. Tóm lại, đây là một truyện nhẹ nhàng, đủ cuốn hút bạn thức đêm mà luyện, đủ làm cho bạn mỉm cười tự kỷ, đủ làm cho bạn GATO với nữ chính. Thành viên hội FA cân nhắc kỹ trước khi đọc truyện ^^   Mời các bạn đón đọc Vợ Ơi Chào Em của tác giả Nguyệt Hạ Điệp Ảnh.
Vì Vợ Là Vợ Anh!
Giới hạn độ tuổi: 22+ Không thích hợp với teen, mình khuyên teen đừng đọc. Bộ này gồm tuyển tập những điều bình thường nhất trong cuộc sống, rất nhẹ và giản dị thôi, không có đao to búa lớn gì cả, chuyện gia đình, hôn nhân, phản bội, ngoại tình, quanh đi quẩn lại có ông chồng bà vợ, mấy bóng hồng xung quanh, vài việc lặt vặt, vài người xung quanh. Hai vợ chồng nhà anh chị này, anh chồng không phải rau sạch nhé, cũng có lúc trái tim rung động trước cám dỗ như bao người đàn ông khác. Chị vợ thì cổ hủ lạc hậu khỏi nói luôn. Mỗi lần nhím kể sẽ là một chuyện nhỏ nhặt thôi, nên các nàng đừng thắc mắc vì sao chap ngắn nhé. Cái này thuộc thể loại tâm sự tản mạn gia đình xã hội, không thích hợp với những người yêu phong cách sôi động, cuồng nhiệt nồng cháy hoặc trẻ trung chưa lập gia đình. Viết ONGOING và viết theo cảm xúc cho nên không có thời gian ra chap cụ thể, có thể ba ngày, một tuần, cũng có lúc bế tắc thì cả tháng. Các bạn cân nhắc trước khi nhảy hố. P/S: Lan Rua’s Story ~ Porcupine & Duck Family. *** Mỗi tình yêu đều có một con đường nhỏ để đi, nếu trên quãng đường ấy, một trong hai người có vô tình rẽ lạc, thì tình yêu này sẽ đưa họ trở về với nhau. Có một câu châm ngôn khá nổi tiếng như thế này: “Đằng sau sự thành công của đàn ông luôn có bóng dáng người phụ nữ.” Đó là người phụ nữ chấp nhận đánh đổi thanh xuân của mình cho cuộc tình nồng, chấp nhận lui về phía sau làm hậu phương vững chắc. Bởi khi yêu, phụ nữ thường sẵn sàng làm nhiều thứ, thường sẵn sàng cho đi nhiều thứ. Thậm chí, họ có thể ngay lập tức mang tặng bạn cả thế giới, cả vũ trụ bao la, chỉ cần đổi lại, bạn cho họ một tình yêu thật lòng. “Vì Vợ Là Vợ Anh” – cuốn tiểu thuyết viết lên câu chuyện tình yêu như thế! Câu chuyện về hạnh phúc được vẽ bằng màu của bình yên và thấu hiểu. Thứ hạnh phúc diệu kì mang sắc tím của loài hoa oải hương nhẹ nhàng, tinh khiết. Thứ hạnh phúc phải đánh đổi quá nhiều, phải dùng biết bao phép thử của cuộc sống trớ trêu mới có được. Họ đến với nhau bằng lời hẹn thề của cha mẹ, sống với nhau bằng trách nhiệm và sự trân trọng, nâng niu. Họ cùng xây lên một mái nhà ấm êm cùng hai cô công chúa nhỏ, xinh xắn nhưng lại thiếu tình yêu, thiếu sự thấu hiểu và chia sẻ.Cho đến khi vợ rời khỏi cuộc đời anh, để lại trong lòng anh những khoảng trống khó thể lấp đầy, những chuỗi ngày khổ đau, thậm chí là tuyệt vọng. Lúc ấy, anh mới hiểu vợ quan trọng đến nhường nào. Lúc ấy, anh mới biết đâu là tình yêu thực sự của đời mình. Suy cho cùng, mỗi cô gái trên đời này không mong cầu điều gì to lớn. Điều duy nhất cô ấy mong cầu chính là tìm được một người trở thành bến đỗ vững chắc cho cuộc đời mình. Một người đàn ông mà không bao giờ để cô ấy phải một mình chống chọi với cuộc sống khắc nghiệt. Một người đàn ông luôn tâm niệm một điều “Vì Vợ Là Vợ Anh”. *** Review Nâu:   Đã bao giờ bạn nghĩ yêu và cưới nhau chỉ là vì trách nhiệm? Một mối tình mà không có hạnh phúc là nền tảng, chắc chắn bạn sẽ rơi vào hoàn cảnh giống như Hà. Hậu và Hà đến với nhau chỉ là do sự gán ghép từ hai gia đình, và cũng là do sự thiếu hụt tình cảm từ hai phía. Hậu luôn cho rằng trách nhiệm của một người chồng, một người đàn ông là phải nuôi nấng và chăm lo cho gia đình, nhưng anh chưa bao giờ quan tâm đến cảm xúc của Hà. Anh cho là Hà không có tình cảm với mình, anh vì người khác mà bỏ lơ cảm xúc và nghi ngờ cả luôn vợ mình... Chỉ khi Hà rơi vào cảnh thập tử nhất sinh và Hậu nhận ra bộ mặt thật của người yêu cũ, Hậu mới như chợt bừng tỉnh, như chợt nhận ra lỗi lầm... và may mắn rằng, Lan Rùa vẫn cho gia đình này một kết cục vô cùng đẹp. Lột tả từng lớp nhân vật sâu sắc, bộc lộ rõ nội tâm của từng nhân vật một cách chi tiết và sắc xảo là cái hay và tài tình của Lan Rùa. Từ đó, tác giả muốn lồng ghép vào tác phẩm một câu chuyện buồn, để nói lên tấm bi kịch của người phụ nữ, nói về phận làm dâu và sự hờ hững của người đàn ông trong gia đình. Một sự hờ hững suýt trở thành một tấm bi kịch cho cả gia đình. Và tôi nghĩ rằng: "Cưới một ai đó thì hãy vì tình cảm xuất phát từ tận sâu thẳm trái tim, che chở cho ai đó đừng là vì trách nhiệm và đừng để miệng lưỡi thế gian ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình".   Mời các bạn đón đọc Vì Vợ Là Vợ Anh! của tác giả Lan Rùa.
Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
Sau một trận nổ, Du Tiểu Mặc bỗng chốc trờ thành đệ tử dưới danh của phái Thiên Tâm, hơn nữa tư chất rất kém. Ngay lúc hắn chuẩn bị thích ứng với hoàn cảnh, hắn nghe được một tin dữ, nếu như trong vòng nửa năm không thể luyện chế ra thành phẩm đã được chỉ định và trở thành đệ tử chính thức của phái Thiên Tâm, hắn sẽ bị đuổi khỏi phái… Vì thế, Du Tiểu Mặc đang cố gắng kiếm tiền để gặp tên Lăng Tiêu khoác da người, về sau hắn mới sững sờ nhận ra, tên này thật sự khoác một lớp da người… Thuộc tính của Lăng Tiêu: giả nhân giả nghĩa, phúc hắc. *** Du Tiểu Mặc sau khi bị tai nạn tan xác liền xuyên đến một thế giới khác mà tại đây con người có những khả năng siêu phàm, vượt trội về sức mạnh. Và điều đấy không thể ngăn cản được sự thật là em có tài phú hơn người, người ta tu luyện chân chính méo bằng em biết nửa tiếng trước. Rồi như định mệnh, anh công xuất thân từ phố đại gia xuống xóm nhà lá tìm người liền thấy hứng thú với em. Và sau đấy thì khỏi đoán, em chính là X-men mà anh đang cần tìm. Sau đấy thì hai đứa hai thiên phú trời ban thống trị từ ngõ này đến phường kia, cứ thằng nào khoẻ hay con ông cháu bà không thành bạn thì cũng có ân tình cần đáp, thằng nào phản diện ấy hả, khoẻ đến mấy thì cứ đợi chục chương là cũng phải chết thôi. Cả một bộ truyện dài đều nói về quá trình hai đứa phấn đấu từ tổ trưởng khu phố đến chủ tịch thành phố và cuối cùng đã thành công giành vị trí chủ tịch nước thống trị thế giới. Sau đây là một ít về thân thế của hai đứa. Du Tiểu Mặc sinh tại trái đất, vi diệu là ở đây cũng có những người tu chân các thứ [Xin đừng hoang mang mình có phải người trái đất không :]]] Gia tộc em chính là một thế lực lớn TẠI TRÁI ĐẤT về phương diện này. Lúc em sinh ra thì phụ huynh phát hiện em không có thiên phú vì mấy cái thử nghiệm rởm đời dẫn đến em méo biết đến cái gì mà chết tức tưởi và cuộc đời quay 180 độ sang màu hồng rực rỡ [Tác giả tuyệt đối không rủ rê tự vẫn :]]] Sau đấy thì như đã nói, em như một vị thần và trèo lên đỉnh thế giới. Còn về Lăng Tiêu thì từ lúc sinh ra đã éo le, mẹ anh thực ra không phải mẹ anh, bố anh không hoàn toàn là bố anh. Vì nhiều lí do mà bố mẹ anh hợp tác với nhau để có được đứa con xuất chúng dị hợp tử như anh. Người chân chính mang thai anh và trao nốt cho anh phần còn thiếu để anh trở nên bá cmn đạo là..... bố thứ hai anh. Và với một hệ gen biến dị vô cùng phong phú Lăng Tiêu đã thành công trong công tác chọn giống và tiến hoá trở thành bá chủ thế giới. Quá trình thì xin được lược bỏ vì quá nhiều thứ lảm nhảm. Đọc truyện để biết thêm cái kết HE như thế nào. Đánh giá Khá. Có đôi khi hơi sa đà quá. Nhiều thứ lảm nhảm mà hoàn toàn có thể cắt bớt đi, thay vì làm phim Ấn Độ với mỗi cái hít thở cũng phải viết để truyện nó dài ngoằng ra như vậy. Bàn tay vàng cũng hơi vi diệu. Quá phân biệt đối xử, nhân vật phản diện được gây dựng hoành tráng như vậy mà đánh tầm 50 chương đã đi ngỏm củ tỏi. Mỗi đứa phản diện xuất hiện như một vị thần và sau khi hết đất liền bị đá khỏi sân khấu không thương tiếc, chưa kịp chào khán giả một câu liền đi khỏi màn hình. Bất mãn cuối, đây là con trai đó, ngưng bánh bèo. Càng về cuối lại càng bánh bèo là thế nào??!!! H đầu truyện rất nhàm, may mà về cuối đã ổn hơn nhiều, tiến triển tốt...... cắt ngắn H đi. *** Vừa đọc xong truyện này, bây h lại còn đúng 00:12 nữa chứ, mình muốn review luôn cho nóng. Thực sự thì mình bắt đầu nản ở tầm chương 250 nhưng mình lại chợt nghĩ lại mục đích mình bắt đầu đọc, chính là tìm một câu chuyện ấm áp hài hước ngọt ngào an ủi cho tâm hồn sau khi đọc một truyện hết sức nặng nề đau đớn nên mình lại tiếp tục. Và bởi vì mình đã không còn cái nhiệt huyết lúc mới đọc ngôn tình, lúc nào cũng sẵn sàng đọc những truyện dài đến cả 400, 500 chương nên con số 713 và 18 phiên ngoại thực sự là sự thử thách rất lớn. Vì truyện này mình nghĩ đã quá nổi tiếng quá kinh điển rồi nhỉ, công thụ quen nhau bên nhau yêu nhau rất tự nhiên và đáng yêu. Đoạn đầu truyện anh công rất thần bí, trí lực lại kinh người, bảo vệ em thụ không sai một chút nào. Sau đó là cả quá trình thu phục yêu thú và tiểu đệ cũng như đánh quái đánh háo hôi của 2 người, từng bước tạo nên 1 truyền thuyết. Điểm trừ của truyện là có vài chỗ hơi bị hở hoặc tác giả quên không làm sáng tỏ (cũng có thể tác giả làm mập mờ rồi nhưng mình vẫn không hiểu) ví dụ như rốt cuộc âm mưu của Lâm Tiếu là gì, đã làm gì mà khiến cho Lăng Tiêu lại thức dậy? Nhưng cũng chỉ là vài điểm nhỏ ở đấy thôi, tổng thể thì câu truyện vẫn rất hay, logic, có sức hút cao. Công lao lớn nhất ở đây chắc chắn là ở người edit rồi, edit rất hay rất thuần lại còn tự nhiên nhưng có điều mình băn khoăn mãi là về vấn đề giờ giấc. Bởi vì 1 canh giờ là 2 tiếng cho nên mình không biết canh giờ ở trong truyện là rốt cuộc là giờ chuẩn hay người edit của để vậy cho có phong thái cổ xưa và dễ hiểu. Còn một vấn đề nữa mình không biết là tại người edit hay nguyên tác tiếng Trung đã thế nhưng mà ngôn ngữ nói có hơi nhiều quá, nhiều đoạn cảm thấy thật hơi chối. Các cặp đôi phụ cũng rất đáng yêu, có điều tác giả chẳng chú tâm gì mấy, nuối tiếc nhất của mình là không được thấy đôi sư đồ Phó Thương Khung và Vệ Bạch chính thức từ ái đồ trở thành thê tử. Còn nữa, có một vấn đề chỉ nằm ở ngoại truyện, vấn đề này chính là nam phụ. Cũng vì một vài ảnh hưởng tâm lý trong cuộc sống hiện tại của mình và đặc biệt là sở thích cá nhân, mình có phần chướng mắt cái thứ tình cảm của em trai Tiểu Mặc dành cho Tiểu Mặc, cũng hơi chướng mắt cái cách đối xử và suy nghĩ của Tiểu Mặc về cái phần tình cảm không đơn thuần đấy. Đến bản thân em thụ còn thấy chột dạ khi nhắc đến mối quan hệ của em và em trai trước công thì chứng tỏ em thụ cũng đã có nhận thức về phần tình cảm ấy rồi nhưng mà thụ vẫn tình nguyện nghĩ rằng tình cảm ấy chỉ hơi đặc biệt hơn tình anh em chút xíu thôi. Nói thật thì khi thấy đoạn em trai Tiểu Mặc ghen với Lăng Tiêu mình còn thấy phẫn nộ và uất ức thay cho Lăng Tiêu. Nam phụ à, anh có quyền gì? Anh có quyền gì chứ? Mình lan man dài dòng về cái tiểu tiết này quá rồi, tốt xấu gì Lăng Tiêu cũng là chúa tể, cái phần tâm tư nhỏ nhoi lại còn vướng (cũng như chính là cái cớ để gần gũi) tầng quan hệ anh em này, sẽ giải quyết rất dễ dàng rồi. Nói chung thì bộ này rất hay và đáng đọc chỉ là nó có chút hơi dài quá. Mời các bạn đón đọc Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân của tác giả Doãn Gia.