Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Truyện Cổ Tích Dung Tục

Mới bắt đầu, Chu Mịch tưởng rằng Trương Liễm là đoạn trích trong câu truyện cổ tích của cô. Không ngờ sau này, anh lại trở thành văn học hiện thực khiến cô cười lạnh ba tiếng. Mới bắt đầu, Trương Liễm tưởng rằng Chu Mịch là người có tính cách mềm mỏng hiền lành, ít phải lo lắng. Không ngờ sau này, cô lại trở thành cô nhóc hay gây chuyện, ngoài anh ra không có ai đối phó được. Câu chuyện về một người theo chủ nghĩa vị kỷ tinh tế, vì yêu mà hoàn lương. Cũng là một câu chuyện “Gả cho chó nhất định không được thuận theo chó mà phải chó hơn cả anh ta”. Chuyện cũng có tên là “Ngày đầu tiên đi làm phát hiện ông chủ công ty và mình có một quan hệ bí mật không thể nói cho người khác”. Cũng không phải kết hôn thật. *** Ba ngày trước Chu Mịch phát hiện ra có gì không đúng, bởi vì kinh nguyệt của cô đã trễ của một tuần.   Tình trạng thế này cũng không phải là ít thấy trên cơ thể những cô gái khác, nhưng nếu là Chu Mịch thì có chút bất thường rồi. Bà dì của cô luôn luôn tuân thủ thời gian, mười năm nay đều như vậy, độ lệch ngày đến thăm trước sau rất hiếm khi vượt quá hai ngày.   Thoạt đầu cô không đặc biệt nghĩ chuyện này quá quan trọng, quyết định đợi một tuần trước, thế nhưng đã đến ngày thứ chín, trên người cũng không có bất kỳ triệu chứng đau lưng đau bụng nào, cô không tránh khỏi sinh nghi.   Chu Mịch nhớ lại một hồi, lại càng thấy không hiểu, trước khi ngủ cô lên mạng lén tìm kiếm những câu hỏi đáp có liên quan.   Kết quả chỉ ra rõ ràng: “Nếu như phụ nữ trong độ tuổi sinh đẻ xuất hiện hiện tượng chậm kinh nguyệt 10 ngày, tình huống này rất nghi ngờ có khả năng mang thai, vậy nên tốt nhất dùng nước tiểu lần đầu tiên của buổi sáng để kiểm tra xem có phải mang thai không.”   Bây giờ không chỉ dừng lại ở lo sợ bất an nữa, quả thực là bay đến tận mây xanh rồi, trái tim của Chu Mịch treo lơ lửng, không chắc được là do nguyên do gì.   Cô không phải là loại người qua loa đại khái như vậy, ngược lại thần kinh còn có chút nhạy cảm, không ngoài dự liệu mà mất ngủ cả đêm.   Nửa đêm rạng sáng, Chu Minh đặt que thử thai trên Taobao, động lực lớn nhất để mua hàng cũng không phải là để kiểm tra ra được kết quả, mà là trong phần bình luận có không ít người mua nói: Đây là vũ khí sắc bén để thúc giục bà dì tới.   Nhưng một chút may mắn trên phương diện huyền học này không đem lại bất kỳ hiệu quả nào, sáng sớm hôm sau, quần trong của cô vẫn khô cong.   Đã kéo dài mười ngày rồi.   Kết quả đã sờ sờ trước mắt, cô lại không dám đối mặt, càng không dám làm lộ ra, bao gồm cả bạn thân của mình.   Đương nhiên, cô cũng sợ kiểm tra nước tiểu ở nhà sẽ để lại dấu vết, để bố mẹ nhìn ra manh mối, cầm hộp hàng thôi mà cũng dè dặt như buôn lậu thuốc nổ.   Vậy nên, sáng sớm ngày thứ mười một, cô ôm chúng đến nhà vệ sinh của công ty, làm đúng theo các bước.   Tờ hướng dẫn yêu cầu để tĩnh từ 10 đến 20 phút rồi xem kết quả, thế nhưng hai vạch trên que thử thai trong tay cô chuyển thành màu đỏ với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.   Hiện tượng này còn có một tên khoa học gọi là “Cường dương”, cho thấy việc mang thai là chuyện ván đã đóng thuyền, tuyệt đối không có khả năng phá ù*.   (*Trong mạt chược, “Phá ù” là để chỉ trường hợp một người tưởng rằng mình đã ù rồi, kết quả sau khi mọi người kiểm tra bài thì thấy không đủ điều kiện để ù.)   Cô mang thai rồi? Sao có thể như vậy?   Nghĩ lại lần sinh hoạt cuối cùng đã là gần một tháng trước rồi.   Hôm đó là hoạt động team building của Austar, ở một thị trấn sinh thái khu ngoại ô bên cạnh, tên là Tinh Nguyệt Loan, người ở các chi nhánh của công ty trên toàn quốc đều đổ xô về. Năm sông bốn biển, đông đúc chật chội, một thực tập sinh bé nhỏ như cô cũng ở đây góp vui cùng, là một con cá con chưa trải qua sự đời.   Buổi sáng tổ chức hội nghị, buổi chiều cùng chơi trò chơi, hoạt động cũng coi như đầy đủ.   Tối đó quay trở về khách sạn, còn chưa ngồi nóng mông, giám đốc bộ phận đã gào trong nhóm chat, mời mọi người đến quán rượu ở bến tàu dô một trận.   Giám đốc bộ phận của Chu Mịch họ Nguyên, là một người phụ nữ có năng lực nghiệp vụ rất mạnh, thế nhưng tính tình không nghiêm khắc, hòa đồng lại còn biết chơi.   Mọi người ngồi vây quanh trong phòng bao uống rượu, uống nhiều rồi, tinh thần khó tránh khỏi trở nên phấn khích, bắt đầu nói chuyện phiếm.   Tửu lượng của Chu Mịch bình thường, thói quen sau khi uống rượu cũng một lời khó nói hết, vậy nên cô không dám uống nhiều, chỉ yên phận làm tổ ở một góc sô pha, hai con mắt cứ chuyển động quay tròn, thỉnh thoảng lại cười đùa với mọi người.   Sau đó trong phòng bao có nhiều người hút thuốc, không khác gì lò luyện đan, khói hun lửa cháy. Cả người Chu Mịch khó chịu, lấy lý do đi vệ sinh để chạy khỏi quán bar, ra ngoài hít thở không khí.   Trong phòng và bên ngoài giống như hai thế giới.   Một bên yêu ma quỷ quái, đinh tai nhức óc, một bên không dính một chút phù phiếm, đất cùng trời yên lặng đến mức vừa vặn nhất.   Men theo hồ đi một đoạn, Chu Mịch nhìn ra xa thì thấy một người quen, cách cô một bến tàu hẹp, dáng người anh cao lớn, một tay chống lên lan can, hình như đang nói điện thoại.   Nói là người quen, cũng không phải hoàn toàn đúng.   Có lẽ anh cũng phát hiện ra cô, ánh mắt không tùy tiện lướt qua, chỉ yên lặng dừng trên khuôn mặt cô, môi trên dưới cũng không ngừng đóng mở, nhìn có vẻ chuyên tâm lại không tập trung.   Gió mang lời nói của người đàn ông bay đi, không còn được rõ ràng nữa.   Cũng làm cho chiếc áo sơ mi đen tuyền của anh phồng lên, làm nền cho nước da như phát sáng của anh.   Khoảnh khắc nhìn nhau, Chu Mịch dứt khoát quay đầu về hướng ngược lại, quyết định trở lại phòng bao, biến trở lại thành động vật sống thành đàn.   Điện thoại trong túi đột nhiên rung lên.   Chu Mịch rút ra, nhìn lướt qua cái tên, giống như bị bắt tại chỗ, tim đập mạnh một hồi.   Cô mím môi, nhận điện thoại.   Còn chưa kịp mở miệng, người đối diện đã nói trong tiếng gió: “Chạy cái gì.”   Chu Mịch bị đóng đinh tại chỗ bởi ba chữ lạnh nhạt mà dễ nghe ấy, buộc phải nói ra một lời chào hỏi tẻ ngắt từ đôi môi: “Chào sếp.”   Đối phương cười một tiếng, âm thanh trầm thấp, giống như hòn đá rơi xuống hồ, xao động thành vòng ánh sáng vỡ vụn, bắn lên tai người ta tạo nên cảm giác mát lạnh, Chu Mịch bất giác rụt cổ lại.   Mà câu chào hỏi cô vừa nói dường như đã làm lời tiếp theo của người đàn ông đặt thêm một tầng buff, đó chính là cảm giác mệnh lệnh và áp bức, anh nói bốn từ lời ít mà ý nhiều: “Qua đây nói chuyện.”   Mà không biết nói thế nào mà lại nói vào tận phòng khách sạn.   Người có quyền cao chức trọng đúng là giỏi, phòng đơn lớn hơn mấy lần so với phòng tiêu chuẩn của đám lắt nhắt bọn họ, giấy dán tường phức tạp, ánh đèn chói lọi, giống như là một cái lồng vàng mỹ lệ mà trống trải. Thế nhưng Chu Mịch không có thời gian để thưởng thức kỹ, anh như ngựa quen đường cũ, bắt chẹt cô phải kêu lên những tiếng “Ưm”. Lúc bị ép xuống, Chu Mịch hận không thể cong thành cây cung, chỉ để anh rút tên tiến vào.   Một khoảng thời gian không gặp, Chu Mịch hoàn toàn không có cách nào kháng cự, chỉ có thể để mặc mình nghẹt thở trong cơn sóng cuồn cuộn.   Nửa đường, anh còn thận trọng rút ra, mở ngăn kéo tìm đồ.   Sau khi kết thúc, Chu Mịch hướng mặt vào lồng ngực người đàn ông, anh gạt mái tóc ướt đẫm ra, lần đầu tiên nghe thấy anh gọi tên mình: “Chu Mịch.”   Tiếp theo đó lặp lại một lần nữa, giống như kiềm chế đã lâu: “Hóa ra em tên là Chu Mịch.”   Chu Mịch ngước mắt, ôm lấy mặt của anh, học theo giọng ấy: “Hóa ra anh tên là Trương Liễm.”   Anh cười: “Không phải gọi là sếp sao?”   “Không gọi nữa.” Chu Mịch lật người, quay lưng lại với anh, nói ra lý lẽ: “Trên giường trúc không có cấp bậc.”*   (*Trung Quốc có câu 床笫之欢 (Sàng chỉ chi hoan) – niềm vui trên giường trúc, để chỉ hoạt động tình dục giữa hai vợ chồng hoặc hai người khác tính.)   Trương Liễm bị câu nói của cô chọc cười, dùng khuỷu tay chống cao thân trên, hôn lên vai cô.   Chu Mịch cong người, vô tình đụng phải cằm anh, tự biết rằng lực không nhỏ, nhưng lại không xin lỗi: “Em phải ngủ một lát.”   Mặt Trương Liễm không biến sắc: “Có lẽ không được rồi.”   Chu Mịch liếc mắt qua, mái tóc mềm mại trượt qua những nếp nhăn ở gối: “Tại sao lại không được, hiệp hai anh còn phải đổi người sao?”   Trương Liễm không trả lời, chỉ hỏi: “Buổi tối không trở về phòng không sợ bị phát hiện sao?”   Chu Mịch rất có tài trong việc chế giễu người khác: “Chính anh mới là người sợ người khác phát hiện hơn đúng không.”   Thế nhưng Trương Liễm giống như là không biết tức giận, cảm xúc của anh hiếm khi dao động ở mức độ lớn: “Hôm nay em ở cùng phòng với ai?”   Chu Mịch thuận miệng nói dối một cái tên của đồng nghiệp nam cùng bộ phận.   Không thèm so đo, Trương Liễm bật cười, diễn cùng cô: “Ai sắp xếp vậy?”   Chu Mịch nói: “Nhân sự của anh.”   Trương Liễm nằm về, tiện tay ôm lấy cô: “Cố gắng không làm việc của người*.”   (*Đồng âm với nhân sự.)   Chu Mịch không kịp trở tay, va thẳng vào lồng ngực anh, tức giận liếc anh: “Nói như những việc anh làm đều là việc của người vậy.”   Trương Liễm rũ mắt, bắt gặp ánh mắt của cô, chút hư hỏng lỗi thời nhưng lại đúng mức lộ ra trong vẻ lười biếng: “Không phải anh vừa làm xong chuyện của người à?”   Chu Mịch không nặng không nhẹ đạp anh một cước, trần truồng rời khỏi giường, nhặt quần đùi ở trên thảm lên, rút điện thoại ở trong túi ra: “Sắp ba giờ rồi, em thật sự phải đi rồi.”   Trương Liễm ngồi thẳng dậy, nhìn cô thay quần áo xong, sau đó lại đưa mắt nhìn cô rời đi.   Lúc quay về phòng của mình, đồng nghiệp nữ ở cùng phòng đã ngủ rồi, còn phát ra tiếng ngáy nhỏ mà đều đặn. Chu Mịch ngồi trên đầu giường tối tăm, làn da trơn nhẵn, không biết là do mồ hôi đổ ra hay là bản chất vốn có đã như vậy.   Sau một trận kích thích tuyệt đối, luôn luôn đi kèm với sự chán nản và hụt hẫng, Chu Mịch thầm nghĩ cô thật sự giống như cô bé lọ lem lúc nửa đêm.   Đa sầu đa cảm một lúc, cô rón rén đi vào phòng tắm.   Trương Liễm để lại vài vết tích trên người cô, có đậm có nhạt, to nhỏ không giống nhau, giống như cánh hoa hồng rơi khắp nơi dưới làn da, thế nhưng vẫn tránh những vị trí trực quan, ẩn nấp ở nơi đủ kín đáo.   Trương Liễm là một con thú đực xảo quyệt, cho dù hoóc-môn đã chiếm lấy đại não, cũng có thể biểu đạt ý thức lãnh thổ của mình một cách trật tự.   Cô của sáng hôm sau mặc lên người một chiếc váy liền trắng bóp eo, lại biến trở về một cô sinh viên thanh thuần không rành thế sự.   Chu Mịch làm mặt quỷ với bản thân ở trong gương, mặc váy ngủ vào, trở về giường nghỉ ngơi.   Ngày hôm sau, trước khi lên xe buýt trở về, cô lại gặp Trương Liễm ở bãi đỗ xe.   Anh đang nói chuyện với một người phụ nữ ở lối đi. Người phụ nữ không thể nói là trẻ tuổi xinh đẹp, cười lên là có nếp nhăn, thế nhưng lại có chút phong tình khó gặp trên người thiếu nữ, giống như ca sĩ nổi tiếng trên họa báo vào những năm 60, 70.   Lúc nói chuyện hoặc lắng nghe người khác, anh thường mỉm cười, thế nhưng không phải là nụ cười từ bên trong, rất tạm thời, rất hời hợt, như phủ một tầng giả mạo mỏng mà tràn đầy sự lừa dối.   Chu Mịch thầm nghĩ, đây không phải là hiệp hai của anh đấy chứ.   Người ba mươi ba tuổi còn giỏi như này sao? Cô vô cùng nghi ngờ.   Nghiêng người dựa vào lưng ghế, Chu Mịch nhìn cặp đôi nam nữ từ sau cửa sổ lên cùng một chiếc xe. Xe của Trương Liễm, một chiếc Cayenne đen tuyền, cô chưa từng ngồi qua lần nào.   Chu Mịch vô cớ mỉm cười, rút điện thoại ra gửi tin nhắn cho bạn thân:   [Tối qua tao lại làm cái đó với Anh Trai Người Sói rồi!]   Mức độ bùng nổ khiến bạn thân phải gửi vô số dấu chấm hỏi: [????????????]   Đồng thời là sự hoang mang khó hiểu: [Tháng trước hai người không liên lạc đúng không, không phải đã nói biết được thân phận của đối phương thì sẽ kết thúc mối quan hệ này lập tức sao?]   Chu Mịch hơi nhíu mày: [Tao cũng chẳng phải là người không tuân thủ nguyên tắc của trò chơi.]   Bạn thân: [Anh ta nhắc đến trước?]   Chu Mịch: [Đúng vậy, anh ta chủ động bắt chuyện với tao trước.]   Bạn thân: [Hôm qua là lần đầu tiên mày nói chuyện với anh ta kể từ khi đến công ty à?]   Chu Mịch: [Hình như là thế.]   Bạn thân: [Anh ta là ông chủ của mày đấy, như này có được coi là quy tắc ngầm không?]   Chu Mịch nói: [Ngầm cái đầu mày, nam vui nữ thích, ai cũng thỏa mãn. Tao cũng không phải làm thế vì để nhận được cái gì từ anh ta, đương nhiên tao cũng sẽ không chịu thiệt.]   Chu Mịch vẫn luôn cho rằng bản thân mình không thiệt.   Bao gồm cả lần đầu tiên lên giường với Trương Liễm một năm trước, tuyệt vời đến mức làm cô không thể quên đi.   Hôm đó cô thất tình, ngồi ở quán rượu, vô tình quen biết anh, không thể nói rõ là diễm ngộ hay là bừa bãi.   Cô buồn vui lẫn lộn trong men say, lúc lại khóc lúc lại cười, coi anh là bao cát, liên tục trách mắng rồi đánh đấm, lại coi anh là một con gấu đồ chơi, miệt mài kể khổ như đổ hạt đậu.   Người đàn ông không từ chối, hơn nữa lại còn vô cùng thành thạo, từ khúc dạo đầu đến đoạn cuối cùng, anh đều là một nghệ sĩ dương cầm tuyệt hảo, dẫn dắt cô lĩnh hội tổ khúc mây bay nước chảy.   Sáng hôm sau, tia nắng ban mai đầu tiên mới lên, khi ánh nắng nhạt chiếu lên giường, người đàn ông đứng dậy mặc áo vào. Thấy anh cài cúc cổ tay áo, trong lòng cô nảy sinh cảm giác không nỡ, lớn mật đề nghị: “Chúng ta còn có thể gặp nhau không, cứ duy trì quan hệ như thế này.”   Người đàn ông nghe vậy thì ngừng lại, buông tay lặng lẽ nhìn cô.   “Có đồng ý không vậy?” Chu Mịch không chùn bước bởi ánh mắt nghiên cứu và đánh giá của anh, thậm chí còn dũng cảm tiến lên như dòng thác, ngồi dậy làm nũng như một cô bạn gái nhỏ.   Anh cười nhạt: “Được.”   Hôm đó, bọn họ quy định rõ ràng, chỉ gặp mặt nhau ở khách sạn đã hẹn trước, không được để lộ bất kỳ thông tin cá nhân nào, không được làm phiền đối phương vào khoảng thời gian khác, hơn nữa chỉ được trao đổi số điện thoại.   Trước lần gặp nhau thứ hai, bọn họ đều có tinh thần tuân thủ lời hẹn rất cao, không nói một chữ nào, chỉ gửi cho nhau báo cáo kiểm tra sức khỏe trong vòng ba tháng đã xóa đi tên.   Bởi vì đã hẹn gặp nhau vào ngày mười lăm mỗi tháng, đều là ngày trăng tròn, Chu Mịch đổi tên người đàn ông thành “Anh Trai Người Sói”, khi nói với bạn về anh cũng hay dùng xưng hô này.   Nghĩ đến đây, Chu Mịch thoát khỏi Wechat, mở danh sách liên hệ ra nhìn một lượt.   Bốn chữ “Anh Trai Người Sói” vẫn sừng sững ở đó, không rõ là tên người hay nick name, thế nhưng cô không đổi thành “Trương Liễm” hay “Ông chủ”, cũng không đoán ra Trương Liễm lưu tên cô như thế nào.   Cô nghĩ, chắc cũng không phải hình dạng gì tốt đẹp.     Mời các bạn đón đọc Truyện Cổ Tích Dung Tục của tác giả Thất Bảo Tô.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Dục Vọng Đen Tối (Ám dục) - Thánh yêu.
AudioBook Ám Dục   Lúc bắt đầu, giữa hai người không có tình yêu, chỉ có tình dục, anh muốn từ trên người cô đạt được khoái cảm lớn nhất, cho dù dây dưa cũng chỉ là thân thể phù hợp. ...              "Nếu đã chán, vì sao còn muốn tiếp tục?"              Anh cười cười, "bởi vì, tôi không tìm được ai có thể thay thế thân thể của em, hiện tại, tôi chán ngấy phụ nữ chủ động, đối với phản ứng thụ động khi nằm dưới thân tôi của em, tôi rất nhớ."              Cô nhìn chằm chằm khuôn mặt người đàn ông này, anh ta vẫn là một ác ma như lần gặp đầu tiên, "biến thái."              "Em sẽ thích sự biến thái của tôi." Khuôn mặt người đàn ông, có thể nói là hoàn hảo, đẹp đẽ khiến người khác phải mê muội, nhưng lời nói nói ra lại đầy xấu xa.              Tay anh ta, thon dài đẹp mắt, nhưng ở trong mắt của cô, nó lại là một chiếc lưới bủa vây không thể cử động, cũng không thể thoát ra được.              "Vậy, vẫn quy tắc cũ, một lần trao đổi, lên giường một đêm."              Người đàn ông híp mắt mỉm cười, môi khẽ hôn, "Được."              Cô giả vờ nghe lời, nhưng khi nhìn người đàn ông ở trên người mình, trong lòng nghĩ, một ngày nào đó anh ta sẽ không được chết tử tế. ...              Cô khát vọng một cuộc sống tự do thoái mái, nhưng người đàn ông này, từ đầu đến cuối không hề buông tha cho cô, phải chăng, chỉ có sau khi anh ta chết cô mới được giải thoát hoàn toàn?              Nếu đã không thể sống, vậy thì hãy cùng nhau xuống địa ngục đi.             Tình yêu, trong lúc vô thức đã nảy mầm từ lâu, nhưng họ lại vô tình không nhận ra, nên chà đạp hết lần này đến lần khác, đến khi nhận ra, muốn quay đầu thì cũng đã không còn kịp nữa rồi... Mời các bạn đón đọc Dục Vọng Đen Tối của tác giả  Thánh Yêu.  
Phù Vân Hoa - Hoa Ban
Tên ebook: Phù Vân Hoa (full prc, pdf, epub) Tác giả: Hoa Ban Thể loại: Ngôn tình, Huyền huyễn, Tiên hiệp, Sư đồ luyến, Sủng, Văn học phương Đông Beta: Ki_chan Tạo ebook: Ngôn Ngôn Nguồn: hoabanland.wordpress.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Phù Vân Hoa - Hoa Ban Văn án:   Mười tuổi, nàng đến Hoa Đông tiên môn, nhất quyết muốn bái Phong Trạch minh tôn làm sư phụ.   Hắn luôn luôn có vẻ mặt bình thản, phiêu phiêu thoát tục, là vị thần tiên danh cao vọng trọng bậc nhất tiên giới.   Nàng vẫn tưởng cho dù trời sập đất lỡ thì Phong Trạch mãi mãi đứng nghiêm một cõi, mãi mãi vững vàng như thạch bàn.   Rượu tiên quả của Thái Hành lão quân không ngờ lại có tác dụng như thế, nàng có chút âm mưu muốn chuốc hắn say, trong lúc ý loạn tình mê xảy ra chuyện gì người người đều biết.   Hắn phủi sạch những lời tự đáy lòng, xem cơn say là giấc mộng còn nàng là tội đồ loạn luân.   Bị tịch thu pháp bảo, bị đuổi khỏi tiên môn, mỗi ngày đều phải chóng chọi với ma tộc luôn săn đuổi tiên khí, cô độc và tuyệt vọng vì chữ TÌNH.   Nàng từng rất rất yêu hắn, bây giờ rất rất hận hắn!   Nàng là Tố Linh – Yêu nữ trong mắt chúng nhân, kẻ luôn làm trái thánh hiền, bỏ ngoài tai sự chế nhạo và tẩy chay của chúng tiên môn,  lấy việc chọc tức các lão tiên gia hay mở miệng giảng đạo lý làm niềm vui.   Nàng thu nhận Bảo nhi làm đồ đệ, bắt đầu kế hoạch đào tạo để chứng minh cho họ thấy, tình yêu sư đồ thì có gì không thể?   Nhưng có một ngày, nàng chợt hối hận vì sự ích kỷ của bản thân….   “Bảo nhi không thấy họ nói có lý sao? Ta là sư phụ của ngươi, một ngày là thầy, suốt đời là mẹ… Ngươi không ghê tởm khi chạm vào ta như vậy sao?”   “Bọn họ là ai? Bọn họ có liên quan gì? Không phải người đã dạy ta xem thường miệng lưỡi thiên hạ sao?”   “Sư phụ… đồ đệ chưa bao giờ hối hận. Nếu có thể chọn lại, ta nhất định đi theo người!”     Mời các bạn đón đọc Phù Vân Hoa của tác giả  Hoa Ban.
Mê Hiệp Ký - Thi Định Nhu
Tên ebook: Mê Hiệp ký (fu ll prc, pdf, epub) Bộ sách: Tam Mê Tác giả: Thi Định Nhu (Huyền Ẩn) Thể loại: Cổ trang, Kiếm hiệp, Ngôn tình, Văn học phương Đông Người dịch: Lục Phong Số trang: 444 Kích thước: 14.5 x 20.5 cm Hình thức bìa: Bìa mềm Giá bìa: 92.000 đồng Ngày xuất bản: 2012 Công ty phát hành: Bách Việt Nhà xuất bản: NXB Văn Học Chụp pic: Ben Cocks , Yu Yu Chan Type: Emi Trịnh, Ham Sống Sợ Chết, Phượng Cửu, Thu Hà Đào, Vu Hoang Anh, Hoang Vy , LuHan Kris, Chào Buổi Sáng, Hoathanh Nguyễn, Zumi Nguyen, Sư Tử Còi, Lana Benet, Vu Dinh, La Nim Làm ebook: Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Mê Hiệp Ký tập 1 - Thi Định Nhu   Giới Thiệu   Có ai đó đã nói rằng, chỉ cần một giây để thích một người, một phút để yêu một người nhưng lại cần cả đời để quên đi một người. Chàng là thần y nổi tiếng nhưng cũng đồng thời là bệnh nhân nặng nhất, lãnh đạm, bình thản, khắc nghiệt với chính bản thân mình cũng là chàng - Mộ Dung Vô Phong. Nàng, hiệp khách vô tình đến và đi tựa như cơn gió, tiền bạc, danh hiệu nàng đều không để trong mắt - Sở Hà Y. Họ gặp nhau và rồi chỉ trong khoảnh khắc đã yêu nhau, tựa như hai trái tim cô đơn lẻ loi lang thang trong trời đất và rồi định mệnh xô đẩy họ buộc chặt họ vào với nhau. Chàng có thể cho nàng tất cả kể cả sinh mệnh của mình, trừ một thứ, và đó mãi mãi lại là niềm khát khao mơ ước của nàng. Cơ thể này, căn bệnh này, đôi chân này có lẽ mãi mãi là gánh nặng mà thôi…     Mê Hiệp ký là tiểu thuyết đầu tiên của bộ tiểu thuyết  Tam Mê . Bộ này gồm:   -  Mê Hiệp ký ,   - Mê Hành Ký   - Mê Thần Ký. Ebook Mê Hiệp Ký tập 2 - Thi Định Nhu Một biên tập viên của Trung Quốc đánh giá về cuốn tiểu thuyết này như sau:   "Cốt truyện của Mê Hiệp Ký khúc chiết nhưng không phức tạp, nhân vật nam chính Mộ Dung Vô Phong là thần y nổi tiếng thiên hạ nhưng bản thân lại tàn phế và mang trọng bệnh. Câu chuyện khởi đầu bằng món tiền thưởng hậu hĩnh của Mộ Dung Vô Phong cho việc tìm ra bí mật thân thế của mình. Đó là "nhân" để mở ra câu chuyện, cho tới tận khi câu chuyện khép lại, thú vị thay, duyên số đem tới cho chàng một ‘quả’ vừa đáng yêu lại rất đặc biệt, đó chính là giang hồ đệ nhất kiếm khách Sở Hà Y- một cô gái không nhiều chữ nghĩa, tính cách vui vẻ lạc quan và võ công cao cường. Tình duyên của hai người họ lận đận, hết hợp lại tan, nhưng dù có xa cách muôn trùng thiên lý cũng chẳng thể quên được nỗi nhớ nhung sâu sắc…  Giang hồ dưới ngòi bút của Thi Định Nhu xem ra nhiều phần tình cảm, dịu dàng, đằm thắm hơn Cổ Long. Văn chương như gió thanh mây đạm, giản dị trong sáng, mở đầu như vẽ tranh thủy mặc, sơn thanh thủy tú.”   Tác Giả:   Tác giả  Thi Định Nhu , còn có bút danh khác là Huyền Ẩn, người Vũ Hán, Hồ Bắc hiện sống ở Canada, làm nghiên cứu sinh Tiến sĩ tại Đại học Toronto. Cô là một trong những cây bút nữ hàng đầu của mạng văn học Tấn Giang.     Mời các bạn đón đọc Mê Hiệp ký của tác giả  Thi Định Nhu.  
Mê Hành Ký - Thi Định Nhu
Tên ebook: Mê Hành ký (fu ll prc, pdf, epub) Bộ sách: Tam Mê Tác giả: Thi Định Nhu (Huyền Ẩn) Thể loại: Cổ trang, Kiếm hiệp, Ngôn tình, Văn học phương Đông Người dịch: Lục Phong Số trang: 444 Kích thước: 14.5 x 20.5 cm Hình thức bìa: Bìa mềm Giá bìa: 92.000 đồng Ngày xuất bản: 2012 Công ty phát hành: Bách Việt Nhà xuất bản: NXB Văn Học Chụp pic:  Lizzy FtKat Type:  Thuan Nguyen, Ciel Le, Quyen Ha Ngo, Bỉ Ngạn, Thùy Dương Nguyễn Thị, Koibito Yo, Vu Dinh, Chào Buổi Sáng Làm ebook: Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Mê Hành Ký - Thi Định Nhu   Giới Thiệu   Sang đến Mê Hành Ký, bên cạnh mối tình đầy khó khăn trắc trở của Mộ Dung Vô Phong và Sở Hà Y là hành trình tình yêu êm đềm và ấm áp của Ngô Du và Đường Tiềm. Ngô Du, đệ tử duy nhất của Mộ Dung Vô Phong, đã ôm mối tình vô vọng với chính sư phụ của mình. Khi Ngô Du đối diện với lời giãi bày của Mộ Dung Vô Phong, bị những lời của anh làm tổn thương, cô quật cường mà cao ngạo quyết định cắt đứt với Vân Mộng cốc và Mộ Dung Vô Phong, đến chết cũng không chịu gặp lại. Đệ tử của Đường Môn - Đường Tiềm, một kiếm khách phải gánh vác trách nhiệm gây dựng lại uy danh cho Đường Môn, nhờ nhân duyên đã có cơ hội gặp gỡ, quen biết, và thành tri kỉ với Ngô Du. Chính sự bao dung và tình yêu chân thành của Đường Tiềm đã mang Ngô Du đến bến bờ hạnh phúc. Tiếp nối Mê hiệp ký, Mê hành ký vẫn mang đến cho độc giả một cốt truyện tiểu thuyết võ hiệp mới lạ, đã và đang gây xôn xao trên khắp các diễn đàn văn học Trung Quốc của tác giả Thi Định Nhu. Chốn giang hồ đầy rẫy những hiểm nguy, hiềm khích, tranh quyền đoạt vị, mưu mô thâm độc trong các tích xưa thì giờ đây, dưới ngòi bút Thi Định Nhu, lại huyền ảo, phiêu diêu hệt như một bức tranh thủy mặc đầy chất nhu tình. Nữ tác giả đã khéo léo đan xen giọng văn hài hước của mình vào những tình tiết vốn dĩ đầy thương cảm, bi lụy. Một thanh kiếm, một bầu rượu, một đại hiệp độc hành - giang hồ đơn giản là thế, không có tranh giành bang phái hay nhất cử nhất động đều hiệu triệu thiên quân vạn mã, chỉ một kiếm, một phi tiêu để phân định thắng thua.  Văn phong của cô nhẹ nhàng, bay bổng, bút lực hùng hồn, giang hồ nhi nữ trong tác phẩm của  Thi Định Nhu mang chút hơi hướm Cổ Long, từ đó nhào nặn nên một đôi truyền kì nhân vật Hà Y - Vô Phong khiến biết bao độc giả say mê, cuốn hút. Hãy dõi theo những diễn biến hấp dẫn tiếp theo của bộ tiểu thuyết Tam Mê hệ liệt. Tóm tắt nội dung: Sau khi  Mê hiệp ký kết thúc, những tưởng Mộ Dung Vô Phong và Sở hà Y đã có một kết thúc viên mãn với đứa con đầu lòng nhưng nào ngờ đâu, tình yêu của họ lại bị thử thách một lần nữa... Hạnh phúc ngắn ngủi của Mộ Dung Vô Phong đã chính thức lụi tàn sau trận chiến với Đường Môn, bởi Hà Y đã ra đi và không thể nào trở lại được nữa. Người ta nói với chàng, nàng đã chết. Người ta sợ rằng nghe tin này chàng cũng sẽ không chịu nổi mà gục ngã, nhưng không, chàng vẫn sống, vẫn kiên trì làm việc và chăm lo cho con gái của hai người. Mọi người vui mừng trước sự kiên cường của chàng, nhưng nào có ai biết bao nhiêu đêm chàng trầm mình trong hơi men để kiếm tìm một giấc mộng, bao nhiêu rượu chàng đã uống để tìm thấy một bóng hình hư ảo quay trở về. "... Trong cơn mê muội, một bóng người như ẩn như hiện đi tới chỗ chàng. Đêm sương, trông nàng nhợt nhạt biết bao. "Hà Y... nàng đã về", chàng lẩm bẩm. "Hà Y, nàng biết không?", chàng nghẹn ngào nói, "Ta không thể tới tìm nàng, bây giờ chưa được... Tử Duyệt còn nhỏ quá". "Nhưng nàng nhất định phải đợi ta, Ta biết nàng sẽ không quên ta, đến bên kia rồi cũng không quên, đúng không?", lòng chàng nguội lạnh, thương tâm chẳng muốn sống. "Đương nhiên là không rồi", nàng dịu dàng nhìn chàng. Đêm ấy, chàng không sao ngủ được, chỉ có thể uống rượu. Rất nhiều đêm sau ngày hôm ấy, chàng chỉ có thể uống rượu vào mới thiếp đi được..." "Nàng là sương mai lung linh hư ảo, chàng là chiếc lá ôm ấp nàng”. Chuyện tình của Mộ Dung Vô Phong và Sở Hà Y cũng tựa như chuyện tình giữa sương mai và lá. Giữa họ đã có quá nhiều thử thách đau đớn tưởng như không gì có thể chia lìa được họ. Nhưng rồi những biến cố trong cuộc đời, cuộc chiến với Đường môn đã mang Hà Y khỏi chàng. Như sương mai tan biến vào hư vô khi nắng lên. Để rồi mỗi đêm nàng lại đến bên bầu bạn cùng chàng… Liệu rằng cuộc tình thấm đẫm máu và nước mắt của Mộ Dung Vô Phong và Sở Hà Y lại phải trải qua những thử thách gì? Liệu họ có vượt qua được không? Bằng bút pháp chấm phá, với giọng kể đầy xúc động giàu sức gợi Thi Định Nhu sẽ cho chúng ta câu trả lời... Bên cạnh mối tình đầy khổ đau, trắc trở của Mộ Dung Vô Phong và Sở Hà Y, trong  Mê Hành Ký, độc giả còn được chứng kiến hành trình tình yêu êm đềm và ấm áp của Ngô Du và Đường Tiềm. Ngô Du, đệ tử duy nhất của Mộ Dung Vô Phong, đã ôm mối tình vô vọng với chính sư phụ của mình. Khi Ngô Du đối diện với lời giãi bày của Mộ Dung Vô Phong, bị những lời của anh làm tổn thương, cô quật cường mà cao ngạo quyết định cắt đứt với Vân Mộng cốc và Mộ Dung Vô Phong, đến chết cũng không chịu gặp lại. Đệ tử của Đường Môn - Đường Tiềm, một kiếm khách phải gánh vác trách nhiệm gây dựng lại uy danh cho Đường Môn, nhờ nhân duyên đã có cơ hội gặp gỡ, quen biết, và thành tri kỉ với Ngô Du. Chính sự bao dung và tình yêu chân thành của Đường Tiềm đã mang Ngô Du đên bến bờ hạnh phúc...       Mê Hiệp ký là tiểu thuyết đầu tiên của bộ tiểu thuyết  Tam Mê . Bộ này gồm:   -  Mê Hiệp ký ,   - Mê Hành Ký   - Mê Thần Ký.   Tác Giả:   Tác giả  Thi Định Nhu , còn có bút danh khác là Huyền Ẩn, người Vũ Hán, Hồ Bắc hiện sống ở Canada, làm nghiên cứu sinh Tiến sĩ tại Đại học Toronto. Cô là một trong những cây bút nữ hàng đầu của mạng văn học Tấn Giang. Cô là nữ tác giả đầu đàn trên các trang văn học mạng như Tấn Giang, Cửu Giới. Tác phẩm tiêu biểu của Thi Định Nhu bao gồm: Định Nhu tam hiệp; Mê hiệp ký; Mê hành ký; Mê thần ký... Đặc biệt, với “Tam Mê hệ liệt” sau lần đăng tải đầu tiên trên mạng từ năm 2004, chỉ trong vòng một năm đã đứng top 5 trên bảng xếp hạng của Tấn Giang về tác phẩm có tỉ lệ người xem cao nhất.  Những bình luận về bộ ba “ Tam Mê” cho đến nay vẫn còn là đề tài nóng hổi trên các diễn đàn, không chỉ hấp dẫn số đông độc giả mà còn thu hút cả sự quan tâm của giới phê bình văn học. Phong cách Thủy mặc giang hồ độc đáo, sáng tạo cùng với nữ tính chủ nghĩa trong “ Tam Mê” giống như một bông hồng xứ lạ thổi bùng lên một trào lưu mới trên văn đàn Tân Võ Hiệp ngày nay.     Mời các bạn đón đọc Mê Hành ký của tác giả  Thi Định Nhu.