Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Sau Khi Gả Thay Tôi Cười Muốn Chết

Tên Hán Việt: Thế gả hậu ngã tiết đắc tưởng tử (替嫁后我笑得想死) - Minh Quế Tái Tửu (明桂载酒) Nhân vật chính: Ninh Tuy. Văn án Hôm ấy, Quý Chi Lâm hẹn tôi đến một quán trữ tình, quán cà phê có bầu không khí nhẹ nhàng, ấm áp, nghệ sĩ đang chơi violin bản Sonata Ánh Trăng, du dương, da diết.Mà biểu cảm khuôn mặt Quý Chi Lâm vô cùng vô cùng ôn nhu. Hệ thống kích động: Ký chủ, yêu nhau ba năm, rốt cuộc hắn cũng cầu hôn cậu rồi sao? Quý Chi Lâm mở miệng, trái lại lời muốn nói lại là: "Tuy Tuy, em có thể thay A Minh xung hỉ cho anh trai anh không." Đại thiếu Quý gia Quý Úc Trình, hành sự tàn độc, một tay che trời, là một nhân vật phong vũ không ai có thể bì nổi, nhưng vì ngoài ý muốn mà trở thành người thực vật. Quý gia chuẩn bị cho hắn một người có ngày tháng sinh phù hợp để xung hỉ là Ninh Viễn Minh. Tuy nhiên, Quý nhị thiếu Quý Chi Lâm đã giữ Ninh Viễn Minh ở đầu quả tim nhiều năm, ngậm trên tay sợ vỡ, ngậm trong miệng thì sợ tan, làm sao có thể bằng lòng đây? Vì vậy muốn tôi gả thay cho một người thực vật. Vị thiếu gia này đã quay về nhiều năm, nhưng vẫn không được cả nhà yêu thích. Em trai của thiếu gia giả Ninh Viễn Minh —— Ninh Tuy. * Toàn bộ người trong thành phố đều đang chờ xem chuyện cười của tôi. Tôi trầm mặc bước vào phòng của Quý Úc Trình, bộ dáng cực kỳ bi thương. Sau khi đóng lại cửa phòng, suýt chút nữa che miệng cười và hát một bản b-box! Ba năm trước tôi bị ràng buộc với một cái hệ thống, nhận được bao nhiêu tiền cho thời gian tiếp túc thân thể với những nhân vật có quyền thế. Luôn khốn khổ với việc không có cách nào tiếp cận Quý Úc Trình, cho nên chỉ có thể đến gần Quý nhị thiếu tiếp cận mục tiêu từng chút một. Nhưng bây giờ, đối diện với khuôn mặt tuấn tú của Quý đại thiếu ở cực ly gần. Tôi vui mừng: A thống chúng ta phát tài rồi!!!! * Bởi vì một tai nạn ngoài ý muốn Quý Úc Trình phải nằm trên giường bệnh hai năm, mặc dù là người thực vật không thể động đậy, nhưng bị ràng buộc bởi một hệ thống, có thể cảm nhận được những chuyện bên ngoài. Có một ngày, hắn đột nhiên có nhiều thêm một người vợ đáng yêu không có đầu óc là sinh viên đại học 20 tuổi. Vợ nhỏ chăm sóc hắn một cách cẩn thận từng li từng tí. Chỉ là có một loại yêu thích khó kiềm nén nổi: Vào ban đêm thích lột quần áo hắn và dán vào hắn ngủ??? * Sau khi Ninh Tuy gả thay, mắt thấy Ninh Tuy không những không thương tâm, còn cực kỳ vui vẻ, trong lòng Quý Chi Lâm càng ngày càng không muốn tiếp nhận. Đợi thời hạn xung hỉ trôi qua rồi, lập tức cướp lại Ninh Tuy. Nhưng ai biết anh cả nằm trên giường hai năm vào một ngày đột nhiên tỉnh lại. Không chỉ tỉnh lại, từ trước đến nay luôn tàn nhẫn vô tình lại vô cùng chiếm hữu Ninh Tuy, ánh mắt tối tăm, không cho phép bất cứ người nào động vào một sợi tóc của Ninh Tuy. ——————— Một lòng kiếm tiền thụ x nằm ườn tùy ý dán vào công. 【 Văn án dùng ngôi thứ nhất, chính văn dùng ngôi thứ ba 】 Tiểu kịch trường: Ninh Tuy vươn tay thăm dò, tám lần đưa tay ra cả tám lần đều thụt tay về. Kinh ngạc. Trên gương mặt người thực vật xuất hiện màu đỏ nhạt rực rỡ. *** Cà phê trên bàn đã nguội lạnh rồi. Quý Chi Lâm bực bội phất tay yêu cầu nghệ nghĩ vĩ cầm ở bên cạnh rời đi. Hắn nhớ lại lúc nãy khi người yêu rời khỏi sau cánh cửa pha lê, chiếc ô bị nước mưa làm cho đung đưa trong gió, hàng lông mi run run, đôi mắt chó con ứa đầy hơi nước, như thể một giây sau sẽ tí tách rơi xuống những hàng nước mắt, nội tâm nhanh chóng đi theo hướng thương xót phức tạp. Ninh Tuy em ấy....!khẳng định rất thương tâm. Vào thời khắc quan trọng thậm chí ngay cả hắn cũng đứng về phía Ninh Viễn Minh. Nhưng hắn cũng không có cách nào khác.... Hắc và Ninh Viễn Minh quen biết nhau từ khi còn nhỏ, sau này cùng nhau ra nước ngoài du học, trải qua một khoảng thời gian đẹp đẽ. Sự tồn tại của Ninh Viễn Minh ở trong lòng hắn chính là Bạch Nguyệt Quang, hắn tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn Ninh Viễn Minh rơi vào hố lửa. Về phần Ninh Tuy, hắn sẽ bồi thường cho cậu. ........ Ninh Tuy quay về ký túc xá, đặt ô xuống một bên, cầm khăn lông chậm rãi lau khô nước mưa trên người. Hai người bạn cùng phòng đang chụm đầu vào nhau xem tin tức. "Ninh gia và Quý gia kết thông gia? Không phải là Quý gia mà tôi đang nghĩ tới đó chứ? "Quý" trong tên của giáo thảo Quý Chi Lâm?" "Quý gia là gia tộc đứng dầu trong danh sách những người giàu có nhất Giang Thành, anh trai của Quý Chi Lâm là Quý Úc Trình cũng là nhân vật làm mưu làm gió không thể trêu chọc, nếu là trước đây, Ninh gia có thể xem như là với cao, nhưng chẳng lẽ không nghe nói hai năm trước Quý Úc Trình bị tai nạn rồi biến thành người thực vật sao?" "Phì, Ninh Viễn Minh quả thật xui xẻo, phải gả cho một người thực vật...." Tào Nặc và Phương Đại Thành có chút cười trên nỗi đau của người khác. Tào Nặc và Phương Đại Thành ở chung một phòng ký túc xá với Ninh Tuy, Ninh Tuy thường xuyên giúp bọn họ điểm danh lên lớp và mang đồ ăn cho nên quan hệ với mọi người đều rất tốt. Ba năm trước vào năm nhất từng hiến máu một lần, người ta phát hiện ra Ninh Tuy và Ninh Viễn Minh bị trái đổi khi vừa mới sinh ra, người bạn cùng phòng đáng thương Ninh Tuy của bọn họ chính là thiếu gia thật của Ninh gia. Bọn họ còn cho rằng có thể ăn thơm uống cay với Ninh Tuy. Ai biết Ninh gia lại không có ý định nhận lại Ninh Tuy.... Thậm chí có rất ít người trong trường biết đến chuyện này, chỉ biết rằng Ninh Viễn Minh vẫn là tiểu thiếu gia Ninh gia chúng tinh củng nguyệt(1) của cậu. (1) Chúng tinh củng nguyệt 眾星拱月: Toàn bộ ngôi sao đều xoay quanh ánh trăng. Về Ninh Tuy, ngoại trừ được Ninh gia trợ cấp học phí, không cần vất vả làm việc kiếm tiền bên ngoài, còn lại quỹ đạo cuộc sống không có bất kỳ thay đổi nào. Mặc dù Ninh Tuy không nói gì nhưng làm bạn cùng phòng, bọn họ không khỏi có chút không cam lòng. Con trai đẻ của nhà mình ở bên ngoài chịu khổ mười tám năm, khó lắm mới tìm về được, còn không muốn nhận? Nghe thấy tiếng mở cửa, nhìn thấy Ninh Tuy đã về, Tào Nặc quay đầu cười: "A Tuy, chuyện của nhà cậu chắc cậu cũng đã sớm biết rồi đi, sao lại còn giấu giếm bọn tôi nữa, cái tên Ninh Viễn MInh này rốt cuộc cũng ngã rồi....." Hắn còn chưa nói xong, đã bị Phương Đại Thành giật giật ống tay áo. "Cậu kéo tay áo tôi làm gì?" Tào Nặc quay đầu sang. Thần sắc Phương Đại Thành có chút kỳ quái. Vì vậy hắn nhìn theo hướng mà Phương Đại Thành đang nhìn, tầm mắt rơi trên màn hình máy tính. Nửa sau của tin tức hắn chưa xem bây giờ toàn bộ thu hết vào trong mắt hắn. ......!Quý Úc Trình tiên sinh sẽ hoàn thành hôn lễ với Ninh Tuy tiên sinh tại khách sạn Lợi Lan vào ngày mùng 1 tháng sau, và buổi họp báo sẽ được tiến hành tổ chức..... Ninh Tuy tiên sinh...... "......" Ký túc xá nam phòng 402 đột nhiên rơi vào một mảnh không một tiếng quạ kêu. Ninh Tuy? Người bị gả đi kết hôn với người thực vật, là Ninh Tuy?! Không khí yên tĩnh, bầu không khí cũng đột nhiên trở nên lúng túng. Chuyện này thật sự không thể tưởng tượng được, Ninh gia có biết Ninh Tuy đã trải qua cuộc sống bao nhiêu khó khăn không?  Bọn họ làm việc khó khăn chăm chỉ để chuyển từ một thị trấn nhỏ lên thành phố, tốt nghiệp cấp ba xong vì để tiết kiệm tiền học phí, một ngày phải làm ba công việc một lúc, từ khi bọn họ quen biết nhau vào năm thứ nhất, trên tay vẫn còn vết thương lạnh chưa lành vào mùa đông năm ngoái....!Tất cả những thứ này đều nhờ vào người mẹ bảo mẫu của Ninh Viễn Minh, bà ta đã ôm nhầm đứa nhỏ, không biết có phải là vô ý hay cố tình hay không. Nhưng Ninh gia một chút cũng không cảm thấy đau lòng.   Mời các bạn mượn đọc sách Sau Khi Gả Thay Tôi Cười Muốn Chết của tác giả Minh Quế Tái Tửu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ta Tại Tân Thủ Thôn Lặng Lẽ Cẩu Thành Đại BOSS
Thể Loại: 1v1, cẩu đạo, xây dựng thôn xóm, nói chung nhẹ nhõm lắm, truyện chỉ xoay quanh thôn Giới thiệu vắn tắt: Xuyên qua đến tu tiên giới, giết người đoạt bảo, ngươi lừa ta gạt, yêu thú đầy đất......Không được, bên ngoài quá nguy hiểm. Vẫn là thành thành thật thật tại tân thủ thôn yên tĩnh tu luyện. *** Ca Lạp thôn. Một thiếu niên tuấn tú mặc bố y, chịu trách nhiệm xách hai thùng nước cho nhà của Tôn nãi nãi. "Tôn nãi nãi, vại nước trong nhà người đã đầy rồi, người xem còn cần ta làm gì nữa không? Ta thấy đống củi cũng vơi rồi, ta đi lên núi kiếm một chút trở về nhé!" Ánh mắt của thiếu niên mặc bố y đó vô cùng trong suốt, có thần thái nhìn về phía Tôn nãi nãi như thể đang khát vọng điều gì đó. "Không cần, trong phòng vẫn còn mấy bó củi, vậy là đủ rồi." Tôn nãi nãi vội xua tay: "Mệt lắm rồi đúng không? Nãi nãi đi lấy cho ngươi một chén nước nóng." Từ đáy mắt của thiếu niên mặc bố y hiện lên một vẻ tiếc nuối, nói: "Không được, mấy hôm trước con heo nái già của nhà Trần thúc bị bệnh, ta còn phải qua bên đó xem nó đã khoẻ lại chưa." "Tiểu Phàm từ từ, nãi nãi có chút lương thực cho ngươi." Tôn nãi nãi cũng hiểu rõ tính tình của hài tử này, vội vàng giữ hắn lại nhét một túi lương thực nhỏ vào tay Bộ Phàm. "Nhà của ta vẫn còn chút lương thực." Không đợi Bộ Phàm nói xong, trên gương mặt hiền hoà của Tôn nãi nãi đã hiện lên vài phần nghiêm túc: "Bảo ngươi cầm thì ngươi cứ cầm đi, bằng không về sau nãi nãi sẽ không nhờ ngươi giúp đỡ nữa." Vừa nghe lời này, Bộ Phàm vội vàng tiếp nhận túi gạo, nói: "Cám ơn Tôn nãi nãi." "Khách khí với ta làm gì." Tôn nãi nãi cười vô cùng hiền lành: "Tiểu Phàm, hôm nay Tiên nhân trên núi xuống thu đồ đệ. Rất nhiều người trong thôn đều đi, ngươi cũng đi thử xem? Lỡ như được tuyển, về sau ngươi chính là đệ tử của Tiên nhân." "Nào có dễ dàng được chọn? Nếu dễ dàng như vậy, ai cũng có thể trở thành Tiên nhân rồi." Bộ Phàm trầm mặc một lát, lắc đầu, hắn không thèm để ý, nói. "Cũng đúng, nãi nãi nhớ rõ vài lần trước Tiên nhân cũng tới chỗ chúng ta thu đồ đệ. Nhưng cả thôn không có hài tử nào được chọn, cũng không biết lần này có hài tử nào được chọn hay không?" Tôn nãi nãi cũng đồng ý với hắn. Bộ Phàm lại cùng Tôn nãi nãi nói chuyện phiếm chốc lát, sau đó hắn tạm biệt rồi rời đi. "Hài tử này..." Nhìn thân ảnh vội vã kia, Tôn nãi nãi thở dài. Trong thôn cũng chỉ có hài tử này không hề phiền chán khi nói chuyện với lão thái thái, đáng tiếc nhà lão thái thái không có tôn nữ, bằng không để cho Tiểu Phàm làm cháu rể cũng không tệ. Sau đó, lão thái thái lắc đầu, xoay người vào nhà. Bộ Phàm vừa rời khỏi nhà Tôn nãi nãi, trước mắt hắn đột nhiên hiện lên một hàng chữ. 【 Hoàn thành ủy thác của Tôn nãi nãi. 】 【 Nhiệm vụ thưởng cho: 800 điểm kinh nghiệm, một bộ độn pháp tu tiên thượng phẩm: Tiểu Tu La Độn Pháp. 】 【 Vô Thượng Thái Vong Kinh thăng cấp. 】 【 Chúc mừng ngươi trở thành tu sĩ Luyện Khí kỳ, thưởng cho một bộ kiếm pháp tu tiên thượng phẩm: Thương Hải Kiếm Pháp. 】 【 Điểm hảo cảm của Tôn nãi nãi + 50】 Bộ Phàm cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Hắn mang theo bàn tay vàng đi vào nơi này cũng được một năm rồi. Sau một khoảng thời gian thăm dò, hắn đại khái cũng tìm hiểu được kha khá chi tiết. Bàn tay vàng này của hắn cùng loại với RPG, một dạng trò chơi nhập vai nhân vật. Người chơi chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ do nhân vật trong trò chơi tuyên bố là có thể đạt được phần thưởng tương ứng cùng độ hảo cảm, độ hảo cảm còn có thể dùng để đổi phần thưởng. "Xem ra tu vi càng cao, đạt được kinh nghiệm và vật phẩm thưởng cho càng nhiều." Nhìn hai bản tu tiên công pháp vừa nhận được, Bộ Phàm cảm khái. Thời điểm khi hắn bắt đầu thực hiện nhiệm vụ, vật phẩm ban thưởng đều là mấy cuốn sách kỳ quái, giống như cái gì mà thái độ và nghề nghiệp nuôi heo, điều thứ nhất trong ngàn vạn tư thế an toàn, Bạch lão sư và những ngày tháng trưởng thành ở trường cao đẳng. Những cuốn sách này đã làm hắn giật mình không nhẹ. Tiếp sau, vật phẩm đạt được đều là những bộ sách liên quan tới cầm kỳ thư họa, võ thuật. Mới đầu hắn vô cùng hưng phấn. Bởi vì chỉ cần nắm được những loại sách này, cho dù hắn ở dị giới cổ đại này làm một kẻ chép thuê, cũng lăn lộn không khác gì một đại sư. Mà sau khi hắn tu luyện xong hết những thứ này, hắn lại ngoài ý muốn phát hiện ra thế giới này lại là thế giới Tiên Ma trong truyền thuyết. Cứ như vậy hắn vô cùng vui vẻ, cũng bỏ đi cái ý tưởng rời khỏi thôn. Ở cái thế giới Tiên Ma lừa bịp lẫn nhau, cá lớn nuốt cá bé, nếu không có thực lực tuyệt đối hắn ra bên ngoài có khác gì tặng đầu cho người khác đâu? Kể cả khi có được thực lực tuyệt đối, ai có thể cam đoan người mình gặp không phải người có thực lực cao hơn mình? Ở kiếp trước Bộ Phàm cũng đọc nhiều tiểu thuyết rồi, những nhân vật trong đó đều theo một lối mòn, đó chính là cứ đến lúc ngỡ rằng mình đã đạt đến đỉnh phong, lại phát hiện ra còn có BOSS cao hơn. Vì chắc chắn Bộ Phàm vẫn quyết định tiếp tục ngốc ở trong thôn quét nhiệm vụ ban thưởng. Chỉ cần có thể tiếp, hắn nhất định sẽ tiếp. Cũng may mắn những bộ sách ban đầu hắn cho rằng vô dụng, hoá ra sau này lại giúp hắn nhận được không ít nhiệm vụ. Dưới sự trợ giúp của hắn, heo nái mẹ của nhà nào nhà nấy đều sinh được ba, bốn mươi con heo nhỏ, rồi những nhà phu thê suốt ngày cãi vã nhau, nhờ tay hắn lại trở nên ân ái hơn xưa, lại có chuyện Vương A Bà của nhà cách vách khi về già còn được một đống tôn tử, tôn nữ như châu như ngọc… Đến bây giờ người trong thôn ai thấy Bộ Phàm cũng giơ ngón tay cái lên, khen ngợi một câu, hài tử không tồi. Bộ Phàm không chút do dự, lập tức lựa chọn học tập hai bản kỹ năng. Nhất thời một đoạn trí nhớ dũng mãnh tiến vào trong não hắn. Trí nhớ này có hình ảnh, lại có cả chữ viết. Một lát sau. Xem xét thuộc tính. 【 Nhân vật: Bộ Phàm. 】 【 Chủng tộc: Nhân tộc. 】 【 Giới thiệu: Ngươi sinh ra ở một thôn trang nhỏ bình thường, có phụ mẫu yêu thương. Nhưng vận mệnh giống như trêu đùa ngươi, phụ thân ngươi lên núi săn thú rồi mất tích. Mẫu thân ngươi vì tìm kiếm phụ thân ngươi, một đi cũng không trở về. Nhưng ngươi cũng không mất niềm tin vào cuộc sống, vẫn thản nhiên đối mặt hết thảy. Dựa vào trợ giúp của thôn dân mà đạt được lương thực, sau đó yên lặng lớn lên, lập chí phải tìm lại phụ mẫu đã mất tích. Thiếu niên, cố lên! 】 【 Tư chất: Ngũ hành linh căn kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. 】 【 Huyết mạch: không. 】 【 Danh hiệu: tu sĩ Luyện Khí kỳ, võ thuật tông sư, thần y, hiền sĩ, cầm tiên, kỳ thánh, hoạ thần… 】 【 Kỹ năng: Khinh Thân Công (đại thành) 4000/4000 Quái Chưởng (tiểu thành) 800/2000 Cầm Nã Thủ (đại thành) 4000/4000 Kim Cương Quyền (tiểu thành) 2800/3500 La Yến Bộ (đại thành) 4000/4000 Quy Tức Công (nhập môn) 500/1000 Thái Cực Kiếm Pháp (đại thành) 4000/4000 Vô Thượng Thái Vong Kinh (tầng một) 0/8000 Khống Hoả Quyết (tầng năm) 3100/5000 Lưu Sa Thuật (tầng một) 1800/6000 Liễm Tức Thuật (tầng chín) 9000/9000 Tiểu Tu La Độn Pháp (tầng một) 0/1000 Thương Hải Kiếm Pháp (tầng một) 0/1000 …】 【 Kỹ năng treo máy: Vô Thượng Tọa Vong Kinh, Khống Hoả Quyết, Lưu Sa Thuật (Nhắc nhở: Chỉ có thể treo ba kỹ năng) 】 Mời các bạn đón đọc Ta Tại Tân Thủ Thôn Lặng Lẽ Cẩu Thành Đại BOSS của tác giả Thanh Sam Cách.
Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện
Lục Châu tỉnh lại sau giấc ngủ trở thành thế gian cường đại nhất già nhất ma đầu tổ sư gia, còn có chín cái tội ác chồng chất, uy chấn thiên hạ đồ đệ. Đại đồ đệ U Minh giáo giáo chủ thủ hạ ngàn vạn ma chúng, nhị đồ đệ Kiếm Ma một lời không hợp liền khai sát giới. . . Không có một thân tu vi, như thế nào dạy dỗ đám này ác đồ? Đại đồ đệ Vu Chính Hải: "Lão phu cả đời này đánh đâu thắng đó, ngoại trừ sư phụ lão nhân gia ông ta, ai cũng đừng nghĩ cưỡi trên đầu ta." Thất đồ đệ Tư Vô Nhai: "Sư phụ không chết, chúng ta ăn ngủ không yên a!" . . . Cửu đồ đệ Diên Nhi: "Ta nhất định sẽ ghi nhớ sư phụ, làm người tốt." ✍✍Cảnh giới tu luyện: Thối Thể: Luyện nhục, đoán cốt, dịch cân Thông Huyền: Tâm hồn, khẩu khiếu, tị khiếu, nhãn khiếu, nhĩ khiếu Ngưng Thức: Luyện Khí Hóa Thần, Luyện Thần Hóa Hư, Luyện Hư Hóa Hải Phạn Hải: Nhâm mạch, Đốc mạch, hướng mạch, đới mạch, dương duy mạch, âm duy mạch, dương khiêu mạch, âm khiêu mạch Thần Đình: Tố Đạo, Ngự Đạo, Hóa Đạo Nguyên Thần: Đạo Nguyên, Hỗn Nguyên, Hợp Đạo Huyền Thiên. ✍✍ Vào Thông Huyền có thể ngưng tụ pháp thân: Thông Huyền đối ứng pháp thân: Thái Cực Sơ Thành Ngưng Thức cảnh: Lưỡng Nghi Hóa Sinh, Tam Hoa Tụ Đỉnh, Tứ Tượng Tung Hoành . Phạn Hải cảnh: Tứ Tượng Tung Hoành , Ngũ Khí Triều Nguyên, Lục Hào Ly Hợp, Thất Tinh Chuyển Hồn . Thần Đình cảnh: Thất Tinh Chuyển Hồn , Bát Pháp Vận Thông, Cửu Chuyển Âm Dương, Thập Phương Càn Khôn . Nguyên Thần kiếp cảnh: Bách Kiếp Động Minh( nhất diệp đến thập diệp). Thập diệp phía sau là Thiên Giới Lượn Quanh. Thiên Giới Lượn Quanh phân chia dựa vào mệnh cách: (đều phải qua mệnh quan ở các mốc dưới) Đến 18 mệnh cách gọi là chân nhân . Đến 24 mệnh cách gọi là thánh nhân. Đến 30 mệnh cách gọi là đạo thánh. Đến 34 mệnh cách gọi là đại đạo thánh. Thiên Giới Lượn Quanh cấp tiếp theo, Vạn Lưu Chí Tôn ( Chí tôn 36 mệnh cách , lĩnh ngộ đại đạo) + Chí tôn phân chia : tiểu chí tôn ( tiểu thần quân , đại thần quân) , đại chí tôn( tiểu đế quân , đại đế quân) , thiên chí tôn (tiểu đế hoàng , đại đế hoàng), Thần Đế. *** Review Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện Giữa một rừng truyện tiên hiệp với đủ các thể loại màu sắc khác nhau thì Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện là một trong những bộ đặc sắc và thú vị nhất hiện nay. Giới thiệu truyện: Tên truyện: Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện Tác giả: Mưu Sinh Nhâm Chuyển Bồng Thể loại: Tiên hiệp, Xuyên không, Hệ thống, Hài hước Tình trạng: Đang ra (đến chương 447) Review truyện: Giữa một rừng truyện tiên hiệp với đủ các thể loại màu sắc khác nhau, bạn đã tìm được cho mình vài bộ ưng ý chưa? Hôm nay Ngôn Tình Daily xin giới thiệu đến các bạn bộ tiên hiệp Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện, là một bộ mới ra gần đây đang nằm trong danh sách truyện siêu hot trên khắp các diễn đàn tiên hiệp từ Trung Quốc đến Việt Nam. Lý do nào khiến bộ truyện này hot đến vậy? Đầu tiên mời bạn nhìn vào thể loại truyện. Đây là truyện tiên hiệp có hệ thống. Nếu bạn cho rằng nó thuộc thể loại truyện YY bàn tay vàng? Ôi bạn nhầm! Lục Châu có thể xem là một trong những kẻ xuyên không có hệ thống xui xẻo nhất. Ai đời một thanh niên làm quản lý công ty, chưa đến ba mươi tuổi, nhân sinh đang thập phần rộng mở lại đùng một cái xuyên thành ông lão sống gần ngàn năm, da thì nhăn nheo, sức cùng lực kiệt đến mức chết đi trong lúc đang nghỉ ngơi, tuổi thọ thực tế lại chỉ còn có 3 ngày!!! Đã vậy lão lại còn là một đại ma đầu tổ sư gia bị cả thiên hạ Đại Viêm nguyền rủa căm hận. Dường như vẫn chưa đủ xui, lão còn có 9 tên đồ đệ độc ác tàn bạo xếp trong ba mươi hạng đầu trên Hắc Bảng (à, quên nói, tự thân lão đã xếp hạng nhất rồi nha =.=), mà một nửa trong số đó thì phản bội sư môn, muốn lấy mạng già của lão, một nửa ở lại sư môn để ngấp nghé công pháp và vũ khí của lão. Ôi sư môn bất hạnh thay! Còn gì tệ hơn được nữa? Còn nha mấy bạn, đó là Lục Châu sau khi xuyên vào cơ thể già nua của lão thì phát hiện từ tu vi Nguyên Thần cảnh bát diệp đứng trên ngàn vạn người, lão già bây giờ tu vi chỉ còn là Thối Thể cửu trọng, à, là nhập môn gà con đó mấy bạn. Nhưng nam chính Lục Châu của chúng ta cũng có rất nhiều ưu điểm, một trong số đó là hắn cực kỳ thông minh (nếu không đã chẳng lên được cấp quản lý ở cái tuổi trẻ trung đến vậy). Khác với lão già Cơ Thiên Đạo quá cố chỉ biết dùng nắm đấm, Lục Châu sử dụng bộ não của mình để trang bức và thoát kiếp vô số lần, trong lúc đó nhờ có sự giúp sức "nửa vời" của Hệ thống thích hố người chơi, hắn dần dần nâng cao tu vi của bản thân, lết lên từng level cùi bắp và dạy dỗ lại đám ác đồ hư hỏng dưới trướng. Với giọng văn hài hước nhẹ nhàng, những tình tiết gây cười được tác giả đưa vào truyện như một loại gia vị ngon ngọt khiến Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện càng trở nên đáng đọc hơn. Bạn sẽ không nhìn thấy bàn tay vàng nhưng nam chính vẫn rất biết cách trang bức, sẽ không phải chịu đựng những vai phản diện trẻ trâu thiếu não vì kẻ thù của Lục Châu đều là bọn nguy hiểm với muôn ngàn kế hoạch trập trùng, sẽ phải trầm trồ khen ngợi trước cách dạy dỗ bọn ác đồ rất riêng của hắn, và sẽ tự hỏi "ủa rồi gái gú đâu?" Ờ, cho đến giờ mình vẫn chẳng thấy nam chính có tí gái gú nào cả, trừ mấy nữ đồ đệ bị hắn dạy dỗ đến phát khóc. Mà mình phải thừa nhận, đây cũng là một trong những lý do chính khiến mình yêu thích bộ truyện này, vì mình đã quá chán các thể loại nam chính harem không có tí não nào rồi. Mưu Sinh Nhậm Chuyển Bồng là một cái tên đầy mới lạ trong giới tác giả truyện tiên hiệp, nhưng một lần ra quân đã có thể viết được một bộ tiên hiệp xuất sắc đến mức này thì mình rất mong chờ vào tương lai không xa của một Đại Thần mới. Còn chờ gì nữa mà không nhảy hố các bạn ơi: Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện (bản dịch của Giang Thượng Nguyệt Minh). = GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH = Mời các bạn đón đọc Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện của tác giả Mưu Sinh Nhâm Chuyển Bồng.
Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
Lục Tiêu Nhiên xuyên qua đến Huyền Huyễn thế giới, làm sao Cẩu Hệ Thống chậm chạp không có kích hoạt. Không có biện pháp Lục Tiêu Nhiên, chỉ có thể chính mình điệu thấp tu luyện, vững vàng phát dục. Nhưng mà , chờ đến Lục Tiêu Nhiên đã trở thành toàn bộ tông môn mạnh nhất tồn tại về sau, Cẩu Hệ Thống đột nhiên kích hoạt. Lục Tiêu Nhiên: Cẩu Hệ Thống, ta đã dựa vào chính mình tu luyện thành một cái đỉnh cấp cao thủ, ngươi có khả năng xéo đi. Hệ thống: Đỉnh cấp cao thủ? Ngươi thành Đại Đế rồi? Ngươi thành chí cao rồi? Ngươi thành tiên? Vẫn là thành thánh rồi? Vẫn là biến thành sáng thế Chí Tôn rồi? Lục Tiêu Nhiên: . . . . Cảnh giới: Đoán Thể, Hậu Thiên, Tiên Thiên, Tông Sư, Linh cảnh, Sơn Hải, Luyện Thần, Phản Hư, Tạo Hóa, Phá Vọng, Kham Ly, Vương Cảnh, Hoàng Cảnh, Tôn Cảnh, Thánh Cảnh, Đế Cảnh *** ‘Bụp~!’ Khi những tia nắng đầu tiên trong ngày xuyên qua đám mây, một tiếng vang hùng hậu truyền đến từ đan điền của Lục Tiêu Nhiên. Hắn mở hai mắt ra, hai tia sáng màu tím như tia sét lóe lên trong mắt rồi biến mất. Khóe miệng hắn cong lên. “Phù ~! Rốt cuộc ta đã đột phá Vô Vọng cảnh. Nghe nói tông chủ cũng mới chỉ ở Tạo Hóa cảnh, mà ta đã đột phá đến Vô Vọng cảnh rồi, có lẽ cũng coi như người mạnh nhất Thiên Ma Tông rồi chứ?” Lục Tiêu Nhiên vốn không phải người của thế giới này. Mười năm trước, hắn xuyên tới thế giới huyền huyễn đầy kỳ lạ và ly kỳ, người mạnh làm vua này, trở thành một trưởng lão nội môn của Thiên Ma Tông, đồng thời thu được một hệ thống. Hắn vốn cho rằng mình sẽ đi lên đỉnh cao của nhân sinh, Đại Đế là người hầu, Nữ Đế bóp chân. Kết quả, tốc độ tải xuống của cái hệ thống này quá chậm. Đã mười năm rồi, mà đến giờ nó vẫn chưa tải xong. Hết cách rồi, Lục Tiêu Nhiên chỉ có thể dựa vào bản thân. Mười năm qua, hắn chỉ đóng cửa ru rú trong phòng, không ra ngoài được vài lần, lặng lẽ tu luyện, phát triển vững vàng, đồng thời kiêm tu trận pháp, luyện đan, luyện khí… các nghề phụ có liên quan tới tu hành. Rốt cuộc, vào hôm nay, tu vi của hắn đột phá Vô Vọng cảnh, trở thành người có tu vi cao nhất trong Thiên Ma Tông. Tuy bên ngoài Thiên Ma Tông có nhiều người càng mạnh mẽ hơn, nhưng mấy đại lão kia còn nấp sâu hơn cả hắn nữa, tùy tiện bế quan một lần là hơn trăm ngàn năm đi qua, cơ bản là không có việc trọng đại thì sẽ không xuất hiện. Cho nên, ở trên vùng đất nhỏ Thiên Ma Tông này, hắn có thể yên ổn sống qua ngày. “Đinh, tiến độ tải xuống hệ thống là trăm phần trăm, có đồng ý kích hoạt không?” “Hệ thống?” Lục Tiêu Nhiên khẽ giật mình, chợt mở miệng nói: “Ngươi đã tới chậm rồi, ta đã tu luyện tới Phá Vọng cảnh, trở thành một cao thủ đỉnh cấp rồi.” “Phá Vọng cảnh chính là cao thủ đỉnh cấp? Vậy Đại Đế tính là gì?” Lục Tiêu Nhiên: “...” “Còn chí cao nữa.” Lục Tiêu Nhiên: “...” “Đã trải nghiệm độ kiếp thành Tiên chưa?” Lục Tiêu Nhiên: “...” “Nghe nói tới Thánh Nhân bao giờ chưa?” Lục Tiêu Nhiên: “Hệ thống ngươi đừng nói nữa, kích hoạt đi.” “Kích hoạt thành công, chúc mừng kí chủ buộc định Hệ thống Sư Tôn Vô Địch Mạnh Nhất.” Lục Tiêu Nhiên nâng cằm. “Vô địch mạnh nhất, nghe có vẻ rất lợi hại, vậy, hệ thống, đánh dấu cho ta.” “Bản hệ thống không biết đánh dấu.” “Là kiểu rút thẻ sao? Vậy ta muốn rút, cho ta phần thưởng cấp SSS gì đó, tư chất Đại Đế hay Hoang Cổ Thánh Thể đại thành đều được. Ta cũng có thể chấp nhận Thần khí.” “Bản hệ thống không biết rút thẻ.” Lục Tiêu Nhiên im lặng. “Vậy ngươi có ích lợi gì?” “Bản hệ thống là Hệ thống Sư Tôn Vô Địch Mạnh Nhất, nhiệm vụ chính là thu đồ đệ.” “Giờ ta thoát thì còn kịp không?” “Một khi đã buộc định bản hệ thống, thì buộc định cả đời, không thể cởi được.” “Mẹ ngươi chứ!” Lục Tiêu Nhiên tức giận đến có chút sụp đổ, cái hệ thống này quá chó rồi. Đùa gì thế? Hắn từng bước từng bước đi đến hôm nay không phải để trở thành công cụ hình người, đi dạy dỗ đồ đệ. Dường như cảm thấy sự phẫn nộ của Lục Tiêu Nhiên, hệ thống đáp lại lần nữa. “Nhiệm vụ của bản hệ thống là thu đồ đệ, tu vi của đồ đệ tăng lên, tương ứng tu vi của kí chủ cũng sẽ tăng theo. Công pháp đồ đệ lĩnh ngộ được, kí chủ cũng sẽ tự lĩnh ngộ được công pháp đó.” “Trời ạ ~!” Lục Tiêu Nhiên lập tức thấy tê dại da đầu. Nghe lời giải thích như vậy, cuối cùng hắn cũng hiểu hàm nghĩa của từ mạnh nhất vô địch. Chuyện này quả thực quá yêu nghiệt rồi. Nếu mình thu một đồ đệ, bất kể hắn tu luyện thế nào, mình cũng có thể đạt được thành quả giống như thế. Cứ như vậy, mình còn cần tu luyện làm gì? Chỉ cần không ngừng thu đồ đệ, để những đồ đệ công cụ hình người này tu luyện, chính mình nằm thu hoạch tu vi và độ thuần thục công pháp là được rồi. Nếu mình thu một tỉ đồ đệ, dù cho bọn chúng đều là người thường, chỉ cần tu vi tăng chút xíu thôi, góp gió thành bão, mình cũng có thể đạt được tu vi to lớn trong nháy mắt. Phải biết rằng, một người tu luyện thành Đại Đế khó như lên trời, ngoại trừ tư chất vạn năm có một ra thì còn cần vận may rất lớn nữa. Thế nhưng, một người tu luyện tăng tu vi lên một chút, lại là một việc vô cùng đơn giản. Dường như nhìn thấu suy nghĩ của Lục Tiêu Nhiên một lần nữa, hệ thống lại nhắc nhở. “Bản hệ thống không nhận rác rưởi, chỉ thu nhận đồ đệ cấp S trở lên.” “Cấp bậc thế nào thì mới được đánh giá là S?” “Từ tư chất Đại Đế trở lên.” “Phiền ngươi cởi trói giúp ta đi.” Tư chất Đại Đế? Đùa gì thế? Trong thiên hạ, có thể có bao nhiêu người có tư chất Đại Đế? Đừng nói là mười ngàn người, dù trong trăm ngàn người hay một triệu người thì cũng chưa chắc có được một người nữa. Ta muốn hệ thống này để làm gì? Hệ thống vội vàng mở miệng nói: “Hệ thống sẽ tự động tìm kiếm thiên tài cấp S, kí chủ chỉ cần thu đồ đệ. Bây giờ ở chân núi của Thiên Ma Tông có một vị thiên tài cấp S.” “Như vậy thì còn được.” Lục Tiêu Nhiên miễn cưỡng coi như chấp nhận hệ thống này. Dù sao với tư chất của hắn và tài nguyên của Thiên Ma Tông, muốn đắp nên một Đại Đế thì đúng là mơ mộng hão huyền. Lợi dụng hệ thống này, bồi dưỡng một vài đồ đệ là công cụ hình người, để bọn họ tu luyện, tu vi của mình cũng có thể tăng lên như nhau. Lúc này ở chân núi có một vị thiên tài cấp S, đi thu hắn trước rồi nói tiếp. Nghĩ đến đây, Lục Tiêu Nhiên vừa suy nghĩ, đã lập tức biến mất tại chỗ. Không lâu sau, người đã đi tới chân núi Thiên Ma Tông. Hôm nay là ngày Thiên Ma Tông tuyển chọn đệ tử. Dưới chân núi tụ tập một số lượng lớn người mới võ đạo, muốn trở thành đệ tử của Thiên Ma Tông. Dù sao, Thiên Ma Tông là tông môn số một số hai trong Đại Chu, tài nguyên trong đó khiến nhiều người phải đỏ mắt. “Ngươi không hợp cách.” Lục Tiêu Nhiên vừa xuất hiện ở cửa sơn môn liền nghe thấy giọng nói lạnh lùng vô tình trưởng lão khảo hạch. Hắn nhìn sang theo ánh mắt của đối phương, nhìn thấy một nam tử mặc đồ đen, sắc mặt trắng bệch, kinh mạch đứt đoạn. “Đây là…?” Hai mắt Lục Tiêu Nhiên khẽ động. Làm cường giả Vô Vọng cảnh, hắn đương nhiên liếc mắt đã nhìn ra kinh mạch của đối phương rõ ràng là bị người đánh gãy. Suốt đời hắn đều không còn cách nào bước vào võ đạo được nữa. Nhưng! Trên trán của hắn, lại có một chữ S thật to. Điều này làm Lục Tiêu Nhiên lập tức cảm thấy đau trứng. Lẽ nào hệ thống sai rồi? Mời các bạn đón đọc Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ của tác giả Thánh Hoàng Tại Thượng.
Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Sảng văn Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia của tác giả Bát Nguyệt Phi Ưng. Xuyên qua rồi, cũng có một cái hệ thống, nhưng Lâm Phong áp lực lớn như núi. Hệ thống nhiệm vụ chính tuyến: Lâm Phong khai sơn lập phái, thành lập trong lịch sử đệ nhất đại tông môn, Lâm Phong bản thân trở thành đệ nhất tổ sư. Liền vì trở thành trong lịch sử đệ nhất tổ sư gia, Lâm Phong bắt đầu phấn đấu. "Ngươi gọi Thạch Thiên Hạo? Trời sinh chí tôn, lại bị tộc huynh mưu đoạt, hiện tại bị cha đẻ gởi nuôi ở một cái sơn thôn nhỏ bên trong? Đến đến đến, cùng sư phụ đi, chúng ta để những người kia biết một thoáng, ghi nợ công đạo, nhất định phải trả!" "Ngươi gọi Tiêu Diễm? Ngày xưa thiên tài, hiện tại vô dụng, vị hôn thê của ngươi trả lại môn làm mất mặt từ hôn? Đến đến đến, cùng sư phụ đi, chúng ta để nha đầu kia biết một thoáng, cái gì gọi là chớ khinh thiếu niên nghèo!" "Ngươi gọi Chu Dịch? Hầu phủ con thứ, bị phụ thân áp chế, mẫu thân là ngày xưa thánh nữ lại bị người hại chết? Đến đến đến, cùng sư phụ đi, chúng ta để cha ngươi biết một thoáng, cái gì gọi là trời đất bao la, nắm đấm tối... Không đúng, là đạo lý to lớn nhất!" *** Review Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia Tác Giả: Bát Nguyệt Phi Ưng Reviewer: Búp Bê Chiqu (Chiqudoll)​ Chiqu dạo vòng vòng tìm mấy cuốn thể loại tiên hiệp, tông môn, sư đồ, vô CP thì mò ra bộ này. Truyện đã hoàn, 1485 chương + 3 phiên ngoại, chỉ là Chiqu chưa đọc xong, hì hì. Chiqu mới đọc đến khoảng 350+ chương thôi, tạm review cho đến khúc này. Bối cảnh truyện tu tiên, nam chính Lâm Phong xuyên qua có mang hệ thống, nhiệm vụ là khai tông lập phái trở thành tổ sư gia. Nói đến tông môn thì phải nhắc đến sư tôn rồi đồ đệ. Lâm Phong hiện tại thu sáu vị đồ đệ thân truyền, đều là thiên chi kiều tử cả. Chiqu đọc truyện dạng tông môn sư đồ thế này thích nhất quan sát đám đồ đệ của nam chính. Dàn đệ tử càng "ngầu lòi" thì nam chính càng khỏe, vì xu hướng chung trong các truyện sư đồ kiểu này thì sư tôn đều thuộc dạng "cùi bắp", "gà mờ", trong mắt người ngoài tu vi của sư tôn là đại lão đỉnh của đỉnh, thực tế thì yếu xìu, suốt ngày phải cosplay cao thủ, trang bức thôi. Trong truyện này, tu vi của Lâm Phong cũng lẹt đẹt thấy mồ, chỉ nhỉnh hơn các đồ đệ chút xíu. Đồ đệ của anh toàn là chân mệnh thiên tử, khí vận chi tử, không sớm thì muộn cũng ngạo chúng quần hùng. Lâm Phong nhanh chân tìm đến và "lừa dối" thu mấy vị nào vào dưới trướng lúc mấy "chồi non" này còn đang ở thung lũng kỳ. Tạm thời thì mình chưa có ấn tượng đặc biệt với bất kỳ vị đệ tử nào trong dàn sáu vị đệ tử cả. Tác giả xây dựng thân thế, tính cách của bọn họ không có sáng ý cho lắm. Quá trình nổi danh của sư đồ cũng khá "xuôi chèo mát mái". Mình có thiên hướng, nếu tác giả viết nó trầy trụa, khó khăn thêm chút thì truyện thú vị hơn rồi. Dàn đồ đệ bên này thua xa mấy vị bên truyện "Ta đồ đệ đều là đại vai ác", sư tôn thì năng lực cao hơn Sở Duyên của "Sẽ Không Thực Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Đi" nhưng tính cách không thú vị bằng Sở ca. Tổng thể màn tương tác, hỗ động giữa thầy trò không "đậu bỉ" hài hước như Lục ca trong "Ta Như Vậy Thiên Tài Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ". Đại khái là sau hơn 350 chương thì mình thấy văn phong của vị này khá lan man, nhiều đoạn dẫn truyện lằng nhằng, mình toàn đọc lướt lướt mấy đoạn ấy. Nghe nói đây là tác phẩm đầu tay của tác giả, thôi thì viết vậy thì cũng tạm ổn rồi. Cuốn đầu tay mà viết hơn ngàn chương, không bỏ văn giữa đường là cũng trâu bò lắm đó. Thêm nữa là Chiqu mới đọc được gần ¼ nội dung truyện thôi, phát biểu chắc ăn quá thì phần sau sợ bị vả mặt. Hì hì. Bạn nào thích đọc sư đồ, tiên hiệp, vô couple thì cứ nhảy hố thoải mái. Tác giả viết khoản đánh đấm rất tốt, chiêu nào ra chiêu đó khá chi tiết, cảm giác tác giả cực có đầu tư cho mấy phân đoạn này. Tại Chiqu không quá hứng thú với chiến đấu nên phần này không thể ghi điểm trong mắt mình thôi. Nhưng với bạn nào thích phân cảnh đánh nhau thì đảm bảo thu hút nhá. Mình khoái âm mưu, đào "hố" hại người, các thế lực tranh giành, tính kế nhau ngươi chết ta sống, càng loạn càng tốt. Khoản này thì truyện đáp ứng khá ổn, các thế lực trong truyện nhìn sơ thì nhận ra ngay chả có bên nào chính nghĩa cả. Nhân tộc đấu với yêu tộc, đồng thời nhân tộc và yêu tộc đều nội đấu, đâm sau lưng nhau không thương tiếc. Có một điểm mình không thích lắm là sự xuất hiện của triều đình trong truyện tông môn. Truyện này triều đình là một trong ba thế lực hàng đầu giới tu chân. Oài, đọc thấy vụ này là thở dài chán chán rồi. Triều đình quản người thường, tông môn quản người tu hành, triều đình còn lấn một chân vào đấu đá với tông môn nữa thì lập môn phái luôn cho rồi, còn khoác áo choàng vương triều này nọ gì nữa. Thật sự là mình chưa đọc được truyện tiên hiệp nào, có sự hiện diện của triều đình mà thế lực đó được miêu tả ra dáng ra hồn hết á. Người tu hành theo đuổi trường sinh, phi thăng tiên giới, cắt đứt duyên phàm. Triều đình lưng đeo sự thịnh thế hay suy vong của bá tánh khắp thiên hạ, các vị cái này phải quản, cái kia cũng phải chịu trách nhiệm, một đống sự vụ quấn thân rồi còn tu hành cái quỷ gì. Đọc tiên hiệp rồi mà thấy tông môn với triều đình tranh quyền đoạt thế là truyện đó bị mình trừ điểm rồi. Bất quá đây chỉ là yêu ghét cá nhân, không đáng lải nhải nhiều. Ha ha. Căn bản thì truyện này thuộc dòng sảng văn, đánh đâu thắng đó nha. Ai dị ứng, chán ngán vô địch lưu thì né ra nhé, không lại dẫm lôi tức không có chỗ trút giận à. Chiqu lải nhải trước mấy điểm như vậy thôi, để đọc thêm xem có cái gì hay ho thì lại viết tiếp. *** Nhận xét chung Tác phẩm "Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia" của tác giả Bát Nguyệt Phi Ưng thuộc thể loại tiên hiệp, sư đồ, vô CP. Truyện xoay quanh hành trình khai sơn lập phái, trở thành tổ sư gia của nam chính Lâm Phong. Ưu điểm Truyện có nội dung phong phú, hấp dẫn, lôi cuốn người đọc từ đầu đến cuối. Các trận chiến được tác giả miêu tả chi tiết, gay cấn, hồi hộp, mang lại cho người đọc những trải nghiệm thú vị. Các nhân vật được xây dựng đa dạng, có cá tính riêng, tạo được thiện cảm cho người đọc. Truyện có nhiều tình tiết hài hước, giải trí, giúp người đọc thư giãn sau những giờ làm việc, học tập căng thẳng. Nhược điểm Một số đoạn dẫn truyện lằng nhằng, khiến người đọc dễ bỏ qua. Một số nhân vật được xây dựng chưa có chiều sâu, tính cách còn khá đơn giản. Sự xuất hiện của triều đình trong truyện chưa được thuyết phục, gây cảm giác phi logic. Kết luận Nhìn chung, "Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia" là một tác phẩm tiên hiệp đáng đọc, phù hợp với những bạn yêu thích thể loại này. Truyện có nội dung hấp dẫn, các trận chiến gay cấn, hài hước, giải trí. Tuy nhiên, truyện vẫn còn một số hạn chế cần được khắc phục. Lời khuyên cho người đọc Nếu bạn là người yêu thích thể loại tiên hiệp, sư đồ, vô CP thì đây là một tác phẩm đáng để bạn thử. Nếu bạn là người khó tính, yêu cầu cao về chất lượng truyện thì có thể cân nhắc trước khi đọc. Bạn nên đọc từ từ, chậm rãi để cảm nhận hết những tinh hoa của truyện. Mời các bạn đón đọc Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia của tác giả Bát Nguyệt Phi Ưng.